Từ Đóa vừa mở mắt ra liền thấy một đôi mắt dữ tợn đang nhìn chằm chằm vào mình. Mà chủ nhân của đôi mắt đó là một con gấu đen trưởng thành, bây giờ nó đang vươn lòng bàn tay ra và chụp về phía cô. “Trời ạ!”Mặt của Từ Đóa liền biến sắc, vội vàng leo lên một thân cây thô to để tránh né. “Bang!”Móng vuốt sắc bén của nó cọ vào mông cô, sau đó đập mạnh vào thân cây, vồ lấy một mảnh vỏ cây. Nếu pha vừa nãy mà rơi trên người cô thì chắc giờ này thịt với da của cô cũng tróc hết rồi. Con gấu không cho Từ Đóa có thời gian để phản ứng, nó gầm lên và vồ về phía cô một lần nữa. Má ơi! Đúng là sợ muốn chết đi được!Từ Đóa vội vàng quay người tránh đi, dẫm lên cành cây bên cạnh rồi bỏ chạy. Tuy nhiên, chỉ mới đi được hai bước, cành cây dưới chân cô đã chìm xuống và bắt đầu rung lắc dữ dội, thậm chí cô còn nghe được tiếng “răng rắc!” của cành cây sắp gãy. Con gấu đen nhanh chóng leo lên!Trời ạ! Đây là có thù oán gì? Vậy mà nó còn bám riết không tha, muốn lấy cái mạng quèn của cô cho bằng được!Vừa rồi…
Chương 44: Chương 44
Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70Tác giả: Yên Mộng HiênTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTừ Đóa vừa mở mắt ra liền thấy một đôi mắt dữ tợn đang nhìn chằm chằm vào mình. Mà chủ nhân của đôi mắt đó là một con gấu đen trưởng thành, bây giờ nó đang vươn lòng bàn tay ra và chụp về phía cô. “Trời ạ!”Mặt của Từ Đóa liền biến sắc, vội vàng leo lên một thân cây thô to để tránh né. “Bang!”Móng vuốt sắc bén của nó cọ vào mông cô, sau đó đập mạnh vào thân cây, vồ lấy một mảnh vỏ cây. Nếu pha vừa nãy mà rơi trên người cô thì chắc giờ này thịt với da của cô cũng tróc hết rồi. Con gấu không cho Từ Đóa có thời gian để phản ứng, nó gầm lên và vồ về phía cô một lần nữa. Má ơi! Đúng là sợ muốn chết đi được!Từ Đóa vội vàng quay người tránh đi, dẫm lên cành cây bên cạnh rồi bỏ chạy. Tuy nhiên, chỉ mới đi được hai bước, cành cây dưới chân cô đã chìm xuống và bắt đầu rung lắc dữ dội, thậm chí cô còn nghe được tiếng “răng rắc!” của cành cây sắp gãy. Con gấu đen nhanh chóng leo lên!Trời ạ! Đây là có thù oán gì? Vậy mà nó còn bám riết không tha, muốn lấy cái mạng quèn của cô cho bằng được!Vừa rồi… Thấy vậy, Cẩu Thặng Tử cũng làm theo chạy tới trước mặt Từ Đóa dáng vẻ muốn bảo vẻ muốn bảo vệ cô giáo mình.Ngay cả Tiểu Hổ cũng thò đầu ra từ phía sau Từ Đóa, "Cô, nếu cô dám đánh cô giáo, cháu sẽ bảo cha cháu tới đánh cô!"Chị dâu cả Từ trộm đồ của cô thì thôi lại còn quay lại cắn lại cô, Từ Đóa đúng là có chút không vui vẻ gì, nhưng khi nhìn thấy phản ứng của ba cái bắp cải nhỏ kia, cô lại dở khóc dở cười."Được rồi, cô ấy đánh không lại ta, mấy đứa cũng đừng ở chỗ này làm loạn nữa, đi về đi." Từ Đóa xoa đầu Tiểu Hổ, đuổi bọn nhỏ đi, "Tối nay ăn cơm xong thì đến, đừng đến trễ.”Cảm thấy mình bị phớt lờ, chị dâu cả Từ càng tức giận: "Từ Đóa! Tôi đang nói chuyện với cô đấy!""Tôi biết rồi." Thấy ba đứa nhỏ đi ra ngoài, Từ Đóa rốt cuộc quay sang chị dâu cả Từ, "Chị dâu, chị nói thì phải có chứng cứ chứ, chị cứ thế vu khống tôi hại chị, vừa vào cửa nhà đã kêu tôi hại chị phải nhập viện, thật là biết cách ngậm máu phun người.""Tôi vu khống cô?" Chị dâu cả Từ cười lạnh một tiếng, lấy từ trong túi ra một xấp giấy tờ, "Đây là đơn thuốc của bệnh viện, trên đó ghi rõ ràng giấy trắng mực đen rằng do ăn thịt gấu của cô mà tôi với mẹ tôi mới mắc bệnh gì mà máu sâu róm."Nhắc đến chuyện này cô ta lại tức sôi máu.Sau khi Từ Đóa đi xin mật gấu mà không được, cô nảy ra ý định là cho những chiếc chân gấu đó vào hầm cất đi.Thành phố Bình thuộc khu vực đồng bằng, không có các loài động vật hoang dã như lợn rừng, hươu nai, gấu… Thịt gấu ở đó chắc chắn là của hiếm.Nếu không lấy được mật gấu bán lấy tiền thì có thể kiếm một ít thịt gấu, móng gấu mang về biếu gia đình cũng đủ để giữ thể diện.Vì vậy, trước khi đi, cô lẻn xuống hầm từ sáng sớm, vừa kịp nhét một cái chân gấu vào túi rồi lấy trộm ra ngoài.Khi cô đến nhà mẹ, khi mọi người nhìn thấy chiếc chân gấu, những người trong gia đình thực sự rất ngạc nhiên, làm cô phải khoe khoang một lúc.Ai mà ngờ được rằng hiếm khi có dịp cô ta chủ động vào bếp để khoe khoang với nhà ngoại, vậy mà lại hại đến người lớn trong nhà.Khi Từ Đóa dạy mọi người cách làm, chị dâu cả Từ không cho là đúng nên không thèm nghe..
Thấy vậy, Cẩu Thặng Tử cũng làm theo chạy tới trước mặt Từ Đóa dáng vẻ muốn bảo vẻ muốn bảo vệ cô giáo mình.
Ngay cả Tiểu Hổ cũng thò đầu ra từ phía sau Từ Đóa, "Cô, nếu cô dám đánh cô giáo, cháu sẽ bảo cha cháu tới đánh cô!"Chị dâu cả Từ trộm đồ của cô thì thôi lại còn quay lại cắn lại cô, Từ Đóa đúng là có chút không vui vẻ gì, nhưng khi nhìn thấy phản ứng của ba cái bắp cải nhỏ kia, cô lại dở khóc dở cười.
"Được rồi, cô ấy đánh không lại ta, mấy đứa cũng đừng ở chỗ này làm loạn nữa, đi về đi.
" Từ Đóa xoa đầu Tiểu Hổ, đuổi bọn nhỏ đi, "Tối nay ăn cơm xong thì đến, đừng đến trễ.
”Cảm thấy mình bị phớt lờ, chị dâu cả Từ càng tức giận: "Từ Đóa! Tôi đang nói chuyện với cô đấy!""Tôi biết rồi.
" Thấy ba đứa nhỏ đi ra ngoài, Từ Đóa rốt cuộc quay sang chị dâu cả Từ, "Chị dâu, chị nói thì phải có chứng cứ chứ, chị cứ thế vu khống tôi hại chị, vừa vào cửa nhà đã kêu tôi hại chị phải nhập viện, thật là biết cách ngậm máu phun người.
""Tôi vu khống cô?" Chị dâu cả Từ cười lạnh một tiếng, lấy từ trong túi ra một xấp giấy tờ, "Đây là đơn thuốc của bệnh viện, trên đó ghi rõ ràng giấy trắng mực đen rằng do ăn thịt gấu của cô mà tôi với mẹ tôi mới mắc bệnh gì mà máu sâu róm.
"Nhắc đến chuyện này cô ta lại tức sôi máu.
Sau khi Từ Đóa đi xin mật gấu mà không được, cô nảy ra ý định là cho những chiếc chân gấu đó vào hầm cất đi.
Thành phố Bình thuộc khu vực đồng bằng, không có các loài động vật hoang dã như lợn rừng, hươu nai, gấu… Thịt gấu ở đó chắc chắn là của hiếm.
Nếu không lấy được mật gấu bán lấy tiền thì có thể kiếm một ít thịt gấu, móng gấu mang về biếu gia đình cũng đủ để giữ thể diện.
Vì vậy, trước khi đi, cô lẻn xuống hầm từ sáng sớm, vừa kịp nhét một cái chân gấu vào túi rồi lấy trộm ra ngoài.
Khi cô đến nhà mẹ, khi mọi người nhìn thấy chiếc chân gấu, những người trong gia đình thực sự rất ngạc nhiên, làm cô phải khoe khoang một lúc.
Ai mà ngờ được rằng hiếm khi có dịp cô ta chủ động vào bếp để khoe khoang với nhà ngoại, vậy mà lại hại đến người lớn trong nhà.
Khi Từ Đóa dạy mọi người cách làm, chị dâu cả Từ không cho là đúng nên không thèm nghe.
.
Tiên Nữ Xuyên Vào Truyện Thập Niên 70Tác giả: Yên Mộng HiênTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTừ Đóa vừa mở mắt ra liền thấy một đôi mắt dữ tợn đang nhìn chằm chằm vào mình. Mà chủ nhân của đôi mắt đó là một con gấu đen trưởng thành, bây giờ nó đang vươn lòng bàn tay ra và chụp về phía cô. “Trời ạ!”Mặt của Từ Đóa liền biến sắc, vội vàng leo lên một thân cây thô to để tránh né. “Bang!”Móng vuốt sắc bén của nó cọ vào mông cô, sau đó đập mạnh vào thân cây, vồ lấy một mảnh vỏ cây. Nếu pha vừa nãy mà rơi trên người cô thì chắc giờ này thịt với da của cô cũng tróc hết rồi. Con gấu không cho Từ Đóa có thời gian để phản ứng, nó gầm lên và vồ về phía cô một lần nữa. Má ơi! Đúng là sợ muốn chết đi được!Từ Đóa vội vàng quay người tránh đi, dẫm lên cành cây bên cạnh rồi bỏ chạy. Tuy nhiên, chỉ mới đi được hai bước, cành cây dưới chân cô đã chìm xuống và bắt đầu rung lắc dữ dội, thậm chí cô còn nghe được tiếng “răng rắc!” của cành cây sắp gãy. Con gấu đen nhanh chóng leo lên!Trời ạ! Đây là có thù oán gì? Vậy mà nó còn bám riết không tha, muốn lấy cái mạng quèn của cô cho bằng được!Vừa rồi… Thấy vậy, Cẩu Thặng Tử cũng làm theo chạy tới trước mặt Từ Đóa dáng vẻ muốn bảo vẻ muốn bảo vệ cô giáo mình.Ngay cả Tiểu Hổ cũng thò đầu ra từ phía sau Từ Đóa, "Cô, nếu cô dám đánh cô giáo, cháu sẽ bảo cha cháu tới đánh cô!"Chị dâu cả Từ trộm đồ của cô thì thôi lại còn quay lại cắn lại cô, Từ Đóa đúng là có chút không vui vẻ gì, nhưng khi nhìn thấy phản ứng của ba cái bắp cải nhỏ kia, cô lại dở khóc dở cười."Được rồi, cô ấy đánh không lại ta, mấy đứa cũng đừng ở chỗ này làm loạn nữa, đi về đi." Từ Đóa xoa đầu Tiểu Hổ, đuổi bọn nhỏ đi, "Tối nay ăn cơm xong thì đến, đừng đến trễ.”Cảm thấy mình bị phớt lờ, chị dâu cả Từ càng tức giận: "Từ Đóa! Tôi đang nói chuyện với cô đấy!""Tôi biết rồi." Thấy ba đứa nhỏ đi ra ngoài, Từ Đóa rốt cuộc quay sang chị dâu cả Từ, "Chị dâu, chị nói thì phải có chứng cứ chứ, chị cứ thế vu khống tôi hại chị, vừa vào cửa nhà đã kêu tôi hại chị phải nhập viện, thật là biết cách ngậm máu phun người.""Tôi vu khống cô?" Chị dâu cả Từ cười lạnh một tiếng, lấy từ trong túi ra một xấp giấy tờ, "Đây là đơn thuốc của bệnh viện, trên đó ghi rõ ràng giấy trắng mực đen rằng do ăn thịt gấu của cô mà tôi với mẹ tôi mới mắc bệnh gì mà máu sâu róm."Nhắc đến chuyện này cô ta lại tức sôi máu.Sau khi Từ Đóa đi xin mật gấu mà không được, cô nảy ra ý định là cho những chiếc chân gấu đó vào hầm cất đi.Thành phố Bình thuộc khu vực đồng bằng, không có các loài động vật hoang dã như lợn rừng, hươu nai, gấu… Thịt gấu ở đó chắc chắn là của hiếm.Nếu không lấy được mật gấu bán lấy tiền thì có thể kiếm một ít thịt gấu, móng gấu mang về biếu gia đình cũng đủ để giữ thể diện.Vì vậy, trước khi đi, cô lẻn xuống hầm từ sáng sớm, vừa kịp nhét một cái chân gấu vào túi rồi lấy trộm ra ngoài.Khi cô đến nhà mẹ, khi mọi người nhìn thấy chiếc chân gấu, những người trong gia đình thực sự rất ngạc nhiên, làm cô phải khoe khoang một lúc.Ai mà ngờ được rằng hiếm khi có dịp cô ta chủ động vào bếp để khoe khoang với nhà ngoại, vậy mà lại hại đến người lớn trong nhà.Khi Từ Đóa dạy mọi người cách làm, chị dâu cả Từ không cho là đúng nên không thèm nghe..