Tác giả:

Lúc Cảnh Hoan ra khỏi sân bay thì trùng hợp có làn gió thổi thẳng vào mặt cậu. Cậu ngước đầu nhìn, sắc trời đã âm u nhiều, ban sáng dự báo thời tiết có nói cơn bão sẽ đổ bộ vào đêm nay, cả thành phố bắt đầu trở gió. Thời tiết thế này, máy bay chẳng tài nào cất cánh được. Nhưng chị họ của cậu vẫn khăng khăng đòi đặt vé máy bay đi Mỹ, bảo rằng không thể ở đây thêm giây phút nào nữa, hôm nay bay được thì bay, nếu không bay được, cô sẽ ở lại trong khách sạn mà sân bay sắp xếp cho. Cảnh Hoan vừa ngồi vào xe, điện thoại đã vang. “Hoan Hoan, chị cậu đi rồi à?” Là bạn cùng phòng của cậu, Cao Tự Tường. Bây giờ Cảnh Hoan nghe gì cũng khó chịu: “Chị cậu mới đi rồi ấy.” Cao Tự Tường: “… Cậu đừng nhạy cảm như vậy được không, ý tôi là chị cậu sang Mỹ rồi à?” Trời đã bắt đầu mưa lâm râm, Cảnh Hoan nhìn màn mưa qua cửa sổ xe, rầu rĩ đáp “Ừ”. Cao Tự Tường: “Này, chị cậu thảm thật đấy, nhưng theo tôi thấy cũng không đến nỗi nào mà, chuyện xảy ra trên mạng, chỉ cần rút dây mạng ra thì chẳng ai biết ai…

Chương 52: Cục Cưng

Võng Luyến Lật Xe Chỉ NamTác giả: Tương Tử BốiTruyện Đam Mỹ, Truyện Võng DuLúc Cảnh Hoan ra khỏi sân bay thì trùng hợp có làn gió thổi thẳng vào mặt cậu. Cậu ngước đầu nhìn, sắc trời đã âm u nhiều, ban sáng dự báo thời tiết có nói cơn bão sẽ đổ bộ vào đêm nay, cả thành phố bắt đầu trở gió. Thời tiết thế này, máy bay chẳng tài nào cất cánh được. Nhưng chị họ của cậu vẫn khăng khăng đòi đặt vé máy bay đi Mỹ, bảo rằng không thể ở đây thêm giây phút nào nữa, hôm nay bay được thì bay, nếu không bay được, cô sẽ ở lại trong khách sạn mà sân bay sắp xếp cho. Cảnh Hoan vừa ngồi vào xe, điện thoại đã vang. “Hoan Hoan, chị cậu đi rồi à?” Là bạn cùng phòng của cậu, Cao Tự Tường. Bây giờ Cảnh Hoan nghe gì cũng khó chịu: “Chị cậu mới đi rồi ấy.” Cao Tự Tường: “… Cậu đừng nhạy cảm như vậy được không, ý tôi là chị cậu sang Mỹ rồi à?” Trời đã bắt đầu mưa lâm râm, Cảnh Hoan nhìn màn mưa qua cửa sổ xe, rầu rĩ đáp “Ừ”. Cao Tự Tường: “Này, chị cậu thảm thật đấy, nhưng theo tôi thấy cũng không đến nỗi nào mà, chuyện xảy ra trên mạng, chỉ cần rút dây mạng ra thì chẳng ai biết ai… Không nghe cậu trả lời, Hướng Hoài Chi cảm thấy có lẽ cậu đã hiểu lầm.“Không phải không cho cậu thích người khác.”Cảnh Hoan mắng thầm Tâm Hướng Vãng Chi trăm nghìn lần, sau đó gõ chữ.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Ngoài anh ra, em còn thích ai được nữa chứ T.TKhông thể mở mic, cậu sợ mình không nhịn được chửi thề.Hướng Hoài Chi tưởng mình đã truyền đạt rất rõ ràng.Anh gật đầu: “Khoảng thời gian này, không có tôi, cậu cố gắng đừng ra khỏi khu an toàn.”Với tính cách của Yêu Mạch Mạch Nhất, nhìn vào biết ngay không phải loại người bị giết rồi sẽ nuốt trôi cục tức xuống bụng, không chừng còn gây sự thêm nữa kìa.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Không sao, em không sợ anh ta đâu >.

Không nghe cậu trả lời, Hướng Hoài Chi cảm thấy có lẽ cậu đã hiểu lầm.

“Không phải không cho cậu thích người khác.”

Cảnh Hoan mắng thầm Tâm Hướng Vãng Chi trăm nghìn lần, sau đó gõ chữ.

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Ngoài anh ra, em còn thích ai được nữa chứ T.T

Không thể mở mic, cậu sợ mình không nhịn được chửi thề.

Hướng Hoài Chi tưởng mình đã truyền đạt rất rõ ràng.

Anh gật đầu: “Khoảng thời gian này, không có tôi, cậu cố gắng đừng ra khỏi khu an toàn.”

Với tính cách của Yêu Mạch Mạch Nhất, nhìn vào biết ngay không phải loại người bị giết rồi sẽ nuốt trôi cục tức xuống bụng, không chừng còn gây sự thêm nữa kìa.

[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Không sao, em không sợ anh ta đâu >.

Võng Luyến Lật Xe Chỉ NamTác giả: Tương Tử BốiTruyện Đam Mỹ, Truyện Võng DuLúc Cảnh Hoan ra khỏi sân bay thì trùng hợp có làn gió thổi thẳng vào mặt cậu. Cậu ngước đầu nhìn, sắc trời đã âm u nhiều, ban sáng dự báo thời tiết có nói cơn bão sẽ đổ bộ vào đêm nay, cả thành phố bắt đầu trở gió. Thời tiết thế này, máy bay chẳng tài nào cất cánh được. Nhưng chị họ của cậu vẫn khăng khăng đòi đặt vé máy bay đi Mỹ, bảo rằng không thể ở đây thêm giây phút nào nữa, hôm nay bay được thì bay, nếu không bay được, cô sẽ ở lại trong khách sạn mà sân bay sắp xếp cho. Cảnh Hoan vừa ngồi vào xe, điện thoại đã vang. “Hoan Hoan, chị cậu đi rồi à?” Là bạn cùng phòng của cậu, Cao Tự Tường. Bây giờ Cảnh Hoan nghe gì cũng khó chịu: “Chị cậu mới đi rồi ấy.” Cao Tự Tường: “… Cậu đừng nhạy cảm như vậy được không, ý tôi là chị cậu sang Mỹ rồi à?” Trời đã bắt đầu mưa lâm râm, Cảnh Hoan nhìn màn mưa qua cửa sổ xe, rầu rĩ đáp “Ừ”. Cao Tự Tường: “Này, chị cậu thảm thật đấy, nhưng theo tôi thấy cũng không đến nỗi nào mà, chuyện xảy ra trên mạng, chỉ cần rút dây mạng ra thì chẳng ai biết ai… Không nghe cậu trả lời, Hướng Hoài Chi cảm thấy có lẽ cậu đã hiểu lầm.“Không phải không cho cậu thích người khác.”Cảnh Hoan mắng thầm Tâm Hướng Vãng Chi trăm nghìn lần, sau đó gõ chữ.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Ngoài anh ra, em còn thích ai được nữa chứ T.TKhông thể mở mic, cậu sợ mình không nhịn được chửi thề.Hướng Hoài Chi tưởng mình đã truyền đạt rất rõ ràng.Anh gật đầu: “Khoảng thời gian này, không có tôi, cậu cố gắng đừng ra khỏi khu an toàn.”Với tính cách của Yêu Mạch Mạch Nhất, nhìn vào biết ngay không phải loại người bị giết rồi sẽ nuốt trôi cục tức xuống bụng, không chừng còn gây sự thêm nữa kìa.[Đội] Tiểu Điềm Cảnh: Không sao, em không sợ anh ta đâu >.

Chương 52: Cục Cưng