Tại biệt thự Lâm gia Bà lão tay dắt một bé gái thân hình mảnh khảnh, nước da trắng mịn, khuôn mặt mũm mĩm đến trước mặt người đàn ông khoảng tầm hai lăm, hai sáu tuổi đang ngồi trên sofa Người đàn ông này, thân hình cường tráng, nước da cổ đồng, ngũ quan tinh xảo nhưng ánh mắt toát lên vẻ lạnh lùng cao ngạo khiến người khác nhìn vào cảm thấy sợ hãi - "Hiệu trưởng, đây là ai vậy?" Khí thế bức người của anh làm cô lạnh xương sống - "Đây là Lâm tổng, sau này là cha nuôi con, mau gọi một tiếng cha đi" Thẩm Tư Linh chần chừ, đưa ánh mắt nhìn người đàn ông trước mặt sau đó gọi một tiếng: "Cha!" - "Ngoan" - "Lâm tổng tôi đưa người tới rồi, giờ tôi phải đi đây" Hiệu trưởng nói rồi vội vã rời đi - "Đưa tiểu thư lên phòng" Nói rồi, Lâm Tạ Phong khoác lên người chiếc áo vest rời khỏi khu biệt thự Bước vào phòng, cô kinh ngạc, căn phòng lớn gần bằng cô nhi viện mà cô ở, bốn bức tường được sơn màu hồng…
Chương 21
Cha Nuôi! Con Hận Người!Tác giả: ChunTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTại biệt thự Lâm gia Bà lão tay dắt một bé gái thân hình mảnh khảnh, nước da trắng mịn, khuôn mặt mũm mĩm đến trước mặt người đàn ông khoảng tầm hai lăm, hai sáu tuổi đang ngồi trên sofa Người đàn ông này, thân hình cường tráng, nước da cổ đồng, ngũ quan tinh xảo nhưng ánh mắt toát lên vẻ lạnh lùng cao ngạo khiến người khác nhìn vào cảm thấy sợ hãi - "Hiệu trưởng, đây là ai vậy?" Khí thế bức người của anh làm cô lạnh xương sống - "Đây là Lâm tổng, sau này là cha nuôi con, mau gọi một tiếng cha đi" Thẩm Tư Linh chần chừ, đưa ánh mắt nhìn người đàn ông trước mặt sau đó gọi một tiếng: "Cha!" - "Ngoan" - "Lâm tổng tôi đưa người tới rồi, giờ tôi phải đi đây" Hiệu trưởng nói rồi vội vã rời đi - "Đưa tiểu thư lên phòng" Nói rồi, Lâm Tạ Phong khoác lên người chiếc áo vest rời khỏi khu biệt thự Bước vào phòng, cô kinh ngạc, căn phòng lớn gần bằng cô nhi viện mà cô ở, bốn bức tường được sơn màu hồng… Còn cô sau khi phát hiện Ly Ly mất tích đã chia nhau ra tìm kiếm Cô lo lắng nhìn ngó xung quanh khi thấy một bé gái mặc váy xanh dương Cô vui mừng gọi lớn:- "Ly nhi! Mami đây"- "Mami!!!" Ly Ly quay lại thấy cô liền vui mừng nhảy khỏi tay anh chạy về phía cô- "Con hư lắm Bữa sau không được chạy đi lung tung nữa" Cô ôm chầm lấy con bé, tay sờ khắp người kiểm tra- "Tư Linh!!!"Cô giật mình từ từ ngước nhìn người đàn ông đang đi tới Là anh! Tại sao lại ngay lúc này đụng mặt anh chứ!? Có quá sớm không!? Cô mới về nước mà!Cô nhắm chặt mắt, quay mặt sang hướng khác thầm rủa- "Chào anh! Xin lỗi hình như anh nhận nhầm người rồi Tôi không quen biết anh" Cô cố lấy lại bình tĩnh, tỏ ra phong thái như một người trưởng thành nói- "Tư Linh! Rõ ràng là em Đừng trốn tránh anh nữa" Anh nhíu mày, dựt dựt khoé môi nói Tay nắm lấy tay cô- "Anh thật sự nhận nhầm người rồi Tôi tên Marie không phải Tư Linh gì đó của anh Xin lỗi tôi đi trước" Cô hất tay anh ra, nhíu mày tức giận rồi quay lưng bỏ đi- "Hắc Tiệp! Mau điều tra xem bốn năm nay cô ấy ở đâu? Làm gì?" Anh nhìn theo bóng lưng cô ra lệnh cho Hắc TiệpCô che giấu chuyện mang thai là vì sợ anh sao!? Nếu Tần Hạo không nói anh cũng không biết Anh không tin cô có thể trốn tránh anh mãi Nhất định anh sẽ đón em và con về- "Marie! Ly Ly!" Tư Vũ và Rania chạy lại bên cô- "Marie em sao vậy?" Tư Vũ thấy cô thẫn thờ lo lắng, anh lay cô hỏi- "Anh hai! Em thấy không được khoẻ! Mình về đi"- "Được anh đưa em về"Bọn họ vừa ra khỏi khu thương mại mà không biết có một ánh mắt nguy hiểm đang dõi theo bọn họ- -------------------Cô vừa về tới biệt thự đã chạy ngay lên phòng Rania xuống xe liền quay sang nhìn Tư Vũ:- "Em ấy bị gì vậy?"- "Tôi không biết"- "Em mình bị gì mà cũng không biết! Làm anh kiểu gì vậy!?" Rania bĩu môi đi vào nhà Anh chỉ biết á khẩu nhìn cô, rồi lắc đầuTrong phòng, cô cầm trên tay ly rượu vang, làm biếng dựa người vào thành cửa sổ, mắt nhìn vô định vào khoảng không trước mặt rồi lại nhìn vào bé gái đang ngủ say trên giường, lòng cô lại dấy lên một nỗi sợ hãi Trong đầu cứ lần lượt hiện lên hàng loạt câu hỏi:Liệu anh có biết chuyện Ly Ly không?Liệu anh có hại con bé không?Hay anh sẽ mang con bé rời xa cô không?Nghĩ về đứa con đầu, cô càng hận anh, tay không tự chủ nắm chặt thành nắm đấm Đôi mắt đẫm ướt hằn đỏ từng tia máu Cô uống sạch ly rượu vang trên tayCó lẽ cách tốt nhất mà cô phải làm lúc này là mang con bé rời xa anh mãi mãi Cô phải đưa con bé trở lại Pháp- -------------------Lâm Thị- "Cậu điều tra đến đâu rồi!?" Anh ngồi dựa lưng vào ghế, đầu hơi nghiêng qua một bên, tay phải chống đỡ, tay trái để lên bàn, ngón tay không yên gõ từng nhịp trên mặt bàn Phong thái như đang ra lệnh nhìn Hắc Tiệp- "Bốn năm nay cô ấy sinh sống ở Pháp Sau khi sinh con, cô ấy có học lớp may, vừa học vừa làm hai năm À Tớ nói cậu đừng ngạc nhiên, cậu biết nhà thiết kế Marie chứ?" Hắc Tiệp mệt mỏi dựa vào ghế sofa- "Biết! Nhà thiết kế trẻ nổi tiếng Mới hai mươi mốt tuổi đã sở hữu cửa hàng thời trang lớn nhất nước Pháp"- "Chính là cô ấy"- "Cái gì? Sao có thể? Vậy cô gái xuất hiện trên TV là ai?" Tần Hạo ngạc nhiên nói chen vàoCô cư nhiên không lộ mặt, chắc chắn biết anh sẽ điều tra ra tung tích của cô- "Vậy đứa bé tên gì?" Anh hỏi- "Thẩm Tạ Ly Ly, ba tuổi"- "Ối vậy lớn hơn con tôi hai tuổi" Tần Hạo tay nghịch mấy quyển sách nóiThật ra anh và Phi Yến đã kết hôn hai năm rồi Sau khi mẹ Phi Yến hồi phục được một năm, anh đã ngỏ lời cho họ ở trong biệt thự của mình Phi Yến vì cảm kích nên đã đồng ý gả cho anh, mẹ cô ấy thì nhiệt tình đến nỗi cho anh ăn cơm trước kẻng nhưng vì Phi Yến còn nhỏ nên anh cố nhịn Công sức anh nhịn hai năm trời cuối cùng cũng được đền đáp Thế là bọn họ có con với nhau Mối thù của Phi Yến và Lâm Tạ Phong cũng được xoá bỏ- "Các cậu đều có con hết rồi Tôi chưa có một đứa" Hắc Tiệp chắp tay nhìn Tần Hạo- "Cái này phải hỏi ba mẹ vợ cậu đấy! Họ quá khó!"- "Nói đúng hơn là muốn Tào Khê học xong Đại học rồi mới cho cưới"- "Ha Ha Vậy cậu phải nhịn thêm một năm nữa" Tần Hạo cười trêu anh- "Này nếu sau này cậu có con trai có thể làm xuôi gia với tớ Mối tình chị em giờ đang hot nha"- "Cậu im ngay!" Hắc Tiệp lườm Tần HạoAnh im lặng nãy giờ chỉ nhìn hai người họ trêu đùa Ánh mắt anh híp lạiCô không lộ mặt đã đành ngay cả tên con cũng không theo họ anhCô chán ghét anh đến vậy sao?Cư nhiên cắt đứt mọi liên quan đến anh!- ------------------
Còn cô sau khi phát hiện Ly Ly mất tích đã chia nhau ra tìm kiếm Cô lo lắng nhìn ngó xung quanh khi thấy một bé gái mặc váy xanh dương Cô vui mừng gọi lớn:
- "Ly nhi! Mami đây"
- "Mami!!!" Ly Ly quay lại thấy cô liền vui mừng nhảy khỏi tay anh chạy về phía cô
- "Con hư lắm Bữa sau không được chạy đi lung tung nữa" Cô ôm chầm lấy con bé, tay sờ khắp người kiểm tra
- "Tư Linh!!!"
Cô giật mình từ từ ngước nhìn người đàn ông đang đi tới Là anh! Tại sao lại ngay lúc này đụng mặt anh chứ!? Có quá sớm không!? Cô mới về nước mà!
Cô nhắm chặt mắt, quay mặt sang hướng khác thầm rủa
- "Chào anh! Xin lỗi hình như anh nhận nhầm người rồi Tôi không quen biết anh" Cô cố lấy lại bình tĩnh, tỏ ra phong thái như một người trưởng thành nói
- "Tư Linh! Rõ ràng là em Đừng trốn tránh anh nữa" Anh nhíu mày, dựt dựt khoé môi nói Tay nắm lấy tay cô
- "Anh thật sự nhận nhầm người rồi Tôi tên Marie không phải Tư Linh gì đó của anh Xin lỗi tôi đi trước" Cô hất tay anh ra, nhíu mày tức giận rồi quay lưng bỏ đi
- "Hắc Tiệp! Mau điều tra xem bốn năm nay cô ấy ở đâu? Làm gì?" Anh nhìn theo bóng lưng cô ra lệnh cho Hắc Tiệp
Cô che giấu chuyện mang thai là vì sợ anh sao!? Nếu Tần Hạo không nói anh cũng không biết Anh không tin cô có thể trốn tránh anh mãi Nhất định anh sẽ đón em và con về
- "Marie! Ly Ly!" Tư Vũ và Rania chạy lại bên cô
- "Marie em sao vậy?" Tư Vũ thấy cô thẫn thờ lo lắng, anh lay cô hỏi
- "Anh hai! Em thấy không được khoẻ! Mình về đi"
- "Được anh đưa em về"
Bọn họ vừa ra khỏi khu thương mại mà không biết có một ánh mắt nguy hiểm đang dõi theo bọn họ
- -------------------
Cô vừa về tới biệt thự đã chạy ngay lên phòng Rania xuống xe liền quay sang nhìn Tư Vũ:
- "Em ấy bị gì vậy?"
- "Tôi không biết"
- "Em mình bị gì mà cũng không biết! Làm anh kiểu gì vậy!?" Rania bĩu môi đi vào nhà Anh chỉ biết á khẩu nhìn cô, rồi lắc đầu
Trong phòng, cô cầm trên tay ly rượu vang, làm biếng dựa người vào thành cửa sổ, mắt nhìn vô định vào khoảng không trước mặt rồi lại nhìn vào bé gái đang ngủ say trên giường, lòng cô lại dấy lên một nỗi sợ hãi Trong đầu cứ lần lượt hiện lên hàng loạt câu hỏi:
Liệu anh có biết chuyện Ly Ly không?
Liệu anh có hại con bé không?
Hay anh sẽ mang con bé rời xa cô không?
Nghĩ về đứa con đầu, cô càng hận anh, tay không tự chủ nắm chặt thành nắm đấm Đôi mắt đẫm ướt hằn đỏ từng tia máu Cô uống sạch ly rượu vang trên tay
Có lẽ cách tốt nhất mà cô phải làm lúc này là mang con bé rời xa anh mãi mãi Cô phải đưa con bé trở lại Pháp
- -------------------
Lâm Thị
- "Cậu điều tra đến đâu rồi!?" Anh ngồi dựa lưng vào ghế, đầu hơi nghiêng qua một bên, tay phải chống đỡ, tay trái để lên bàn, ngón tay không yên gõ từng nhịp trên mặt bàn Phong thái như đang ra lệnh nhìn Hắc Tiệp
- "Bốn năm nay cô ấy sinh sống ở Pháp Sau khi sinh con, cô ấy có học lớp may, vừa học vừa làm hai năm À Tớ nói cậu đừng ngạc nhiên, cậu biết nhà thiết kế Marie chứ?" Hắc Tiệp mệt mỏi dựa vào ghế sofa
- "Biết! Nhà thiết kế trẻ nổi tiếng Mới hai mươi mốt tuổi đã sở hữu cửa hàng thời trang lớn nhất nước Pháp"
- "Chính là cô ấy"
- "Cái gì? Sao có thể? Vậy cô gái xuất hiện trên TV là ai?" Tần Hạo ngạc nhiên nói chen vào
Cô cư nhiên không lộ mặt, chắc chắn biết anh sẽ điều tra ra tung tích của cô
- "Vậy đứa bé tên gì?" Anh hỏi
- "Thẩm Tạ Ly Ly, ba tuổi"
- "Ối vậy lớn hơn con tôi hai tuổi" Tần Hạo tay nghịch mấy quyển sách nói
Thật ra anh và Phi Yến đã kết hôn hai năm rồi Sau khi mẹ Phi Yến hồi phục được một năm, anh đã ngỏ lời cho họ ở trong biệt thự của mình Phi Yến vì cảm kích nên đã đồng ý gả cho anh, mẹ cô ấy thì nhiệt tình đến nỗi cho anh ăn cơm trước kẻng nhưng vì Phi Yến còn nhỏ nên anh cố nhịn Công sức anh nhịn hai năm trời cuối cùng cũng được đền đáp Thế là bọn họ có con với nhau Mối thù của Phi Yến và Lâm Tạ Phong cũng được xoá bỏ
- "Các cậu đều có con hết rồi Tôi chưa có một đứa" Hắc Tiệp chắp tay nhìn Tần Hạo
- "Cái này phải hỏi ba mẹ vợ cậu đấy! Họ quá khó!"
- "Nói đúng hơn là muốn Tào Khê học xong Đại học rồi mới cho cưới"
- "Ha Ha Vậy cậu phải nhịn thêm một năm nữa" Tần Hạo cười trêu anh
- "Này nếu sau này cậu có con trai có thể làm xuôi gia với tớ Mối tình chị em giờ đang hot nha"
- "Cậu im ngay!" Hắc Tiệp lườm Tần Hạo
Anh im lặng nãy giờ chỉ nhìn hai người họ trêu đùa Ánh mắt anh híp lại
Cô không lộ mặt đã đành ngay cả tên con cũng không theo họ anh
Cô chán ghét anh đến vậy sao?
Cư nhiên cắt đứt mọi liên quan đến anh!
- ------------------
Cha Nuôi! Con Hận Người!Tác giả: ChunTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTại biệt thự Lâm gia Bà lão tay dắt một bé gái thân hình mảnh khảnh, nước da trắng mịn, khuôn mặt mũm mĩm đến trước mặt người đàn ông khoảng tầm hai lăm, hai sáu tuổi đang ngồi trên sofa Người đàn ông này, thân hình cường tráng, nước da cổ đồng, ngũ quan tinh xảo nhưng ánh mắt toát lên vẻ lạnh lùng cao ngạo khiến người khác nhìn vào cảm thấy sợ hãi - "Hiệu trưởng, đây là ai vậy?" Khí thế bức người của anh làm cô lạnh xương sống - "Đây là Lâm tổng, sau này là cha nuôi con, mau gọi một tiếng cha đi" Thẩm Tư Linh chần chừ, đưa ánh mắt nhìn người đàn ông trước mặt sau đó gọi một tiếng: "Cha!" - "Ngoan" - "Lâm tổng tôi đưa người tới rồi, giờ tôi phải đi đây" Hiệu trưởng nói rồi vội vã rời đi - "Đưa tiểu thư lên phòng" Nói rồi, Lâm Tạ Phong khoác lên người chiếc áo vest rời khỏi khu biệt thự Bước vào phòng, cô kinh ngạc, căn phòng lớn gần bằng cô nhi viện mà cô ở, bốn bức tường được sơn màu hồng… Còn cô sau khi phát hiện Ly Ly mất tích đã chia nhau ra tìm kiếm Cô lo lắng nhìn ngó xung quanh khi thấy một bé gái mặc váy xanh dương Cô vui mừng gọi lớn:- "Ly nhi! Mami đây"- "Mami!!!" Ly Ly quay lại thấy cô liền vui mừng nhảy khỏi tay anh chạy về phía cô- "Con hư lắm Bữa sau không được chạy đi lung tung nữa" Cô ôm chầm lấy con bé, tay sờ khắp người kiểm tra- "Tư Linh!!!"Cô giật mình từ từ ngước nhìn người đàn ông đang đi tới Là anh! Tại sao lại ngay lúc này đụng mặt anh chứ!? Có quá sớm không!? Cô mới về nước mà!Cô nhắm chặt mắt, quay mặt sang hướng khác thầm rủa- "Chào anh! Xin lỗi hình như anh nhận nhầm người rồi Tôi không quen biết anh" Cô cố lấy lại bình tĩnh, tỏ ra phong thái như một người trưởng thành nói- "Tư Linh! Rõ ràng là em Đừng trốn tránh anh nữa" Anh nhíu mày, dựt dựt khoé môi nói Tay nắm lấy tay cô- "Anh thật sự nhận nhầm người rồi Tôi tên Marie không phải Tư Linh gì đó của anh Xin lỗi tôi đi trước" Cô hất tay anh ra, nhíu mày tức giận rồi quay lưng bỏ đi- "Hắc Tiệp! Mau điều tra xem bốn năm nay cô ấy ở đâu? Làm gì?" Anh nhìn theo bóng lưng cô ra lệnh cho Hắc TiệpCô che giấu chuyện mang thai là vì sợ anh sao!? Nếu Tần Hạo không nói anh cũng không biết Anh không tin cô có thể trốn tránh anh mãi Nhất định anh sẽ đón em và con về- "Marie! Ly Ly!" Tư Vũ và Rania chạy lại bên cô- "Marie em sao vậy?" Tư Vũ thấy cô thẫn thờ lo lắng, anh lay cô hỏi- "Anh hai! Em thấy không được khoẻ! Mình về đi"- "Được anh đưa em về"Bọn họ vừa ra khỏi khu thương mại mà không biết có một ánh mắt nguy hiểm đang dõi theo bọn họ- -------------------Cô vừa về tới biệt thự đã chạy ngay lên phòng Rania xuống xe liền quay sang nhìn Tư Vũ:- "Em ấy bị gì vậy?"- "Tôi không biết"- "Em mình bị gì mà cũng không biết! Làm anh kiểu gì vậy!?" Rania bĩu môi đi vào nhà Anh chỉ biết á khẩu nhìn cô, rồi lắc đầuTrong phòng, cô cầm trên tay ly rượu vang, làm biếng dựa người vào thành cửa sổ, mắt nhìn vô định vào khoảng không trước mặt rồi lại nhìn vào bé gái đang ngủ say trên giường, lòng cô lại dấy lên một nỗi sợ hãi Trong đầu cứ lần lượt hiện lên hàng loạt câu hỏi:Liệu anh có biết chuyện Ly Ly không?Liệu anh có hại con bé không?Hay anh sẽ mang con bé rời xa cô không?Nghĩ về đứa con đầu, cô càng hận anh, tay không tự chủ nắm chặt thành nắm đấm Đôi mắt đẫm ướt hằn đỏ từng tia máu Cô uống sạch ly rượu vang trên tayCó lẽ cách tốt nhất mà cô phải làm lúc này là mang con bé rời xa anh mãi mãi Cô phải đưa con bé trở lại Pháp- -------------------Lâm Thị- "Cậu điều tra đến đâu rồi!?" Anh ngồi dựa lưng vào ghế, đầu hơi nghiêng qua một bên, tay phải chống đỡ, tay trái để lên bàn, ngón tay không yên gõ từng nhịp trên mặt bàn Phong thái như đang ra lệnh nhìn Hắc Tiệp- "Bốn năm nay cô ấy sinh sống ở Pháp Sau khi sinh con, cô ấy có học lớp may, vừa học vừa làm hai năm À Tớ nói cậu đừng ngạc nhiên, cậu biết nhà thiết kế Marie chứ?" Hắc Tiệp mệt mỏi dựa vào ghế sofa- "Biết! Nhà thiết kế trẻ nổi tiếng Mới hai mươi mốt tuổi đã sở hữu cửa hàng thời trang lớn nhất nước Pháp"- "Chính là cô ấy"- "Cái gì? Sao có thể? Vậy cô gái xuất hiện trên TV là ai?" Tần Hạo ngạc nhiên nói chen vàoCô cư nhiên không lộ mặt, chắc chắn biết anh sẽ điều tra ra tung tích của cô- "Vậy đứa bé tên gì?" Anh hỏi- "Thẩm Tạ Ly Ly, ba tuổi"- "Ối vậy lớn hơn con tôi hai tuổi" Tần Hạo tay nghịch mấy quyển sách nóiThật ra anh và Phi Yến đã kết hôn hai năm rồi Sau khi mẹ Phi Yến hồi phục được một năm, anh đã ngỏ lời cho họ ở trong biệt thự của mình Phi Yến vì cảm kích nên đã đồng ý gả cho anh, mẹ cô ấy thì nhiệt tình đến nỗi cho anh ăn cơm trước kẻng nhưng vì Phi Yến còn nhỏ nên anh cố nhịn Công sức anh nhịn hai năm trời cuối cùng cũng được đền đáp Thế là bọn họ có con với nhau Mối thù của Phi Yến và Lâm Tạ Phong cũng được xoá bỏ- "Các cậu đều có con hết rồi Tôi chưa có một đứa" Hắc Tiệp chắp tay nhìn Tần Hạo- "Cái này phải hỏi ba mẹ vợ cậu đấy! Họ quá khó!"- "Nói đúng hơn là muốn Tào Khê học xong Đại học rồi mới cho cưới"- "Ha Ha Vậy cậu phải nhịn thêm một năm nữa" Tần Hạo cười trêu anh- "Này nếu sau này cậu có con trai có thể làm xuôi gia với tớ Mối tình chị em giờ đang hot nha"- "Cậu im ngay!" Hắc Tiệp lườm Tần HạoAnh im lặng nãy giờ chỉ nhìn hai người họ trêu đùa Ánh mắt anh híp lạiCô không lộ mặt đã đành ngay cả tên con cũng không theo họ anhCô chán ghét anh đến vậy sao?Cư nhiên cắt đứt mọi liên quan đến anh!- ------------------