Tại biệt thự Lâm gia Bà lão tay dắt một bé gái thân hình mảnh khảnh, nước da trắng mịn, khuôn mặt mũm mĩm đến trước mặt người đàn ông khoảng tầm hai lăm, hai sáu tuổi đang ngồi trên sofa Người đàn ông này, thân hình cường tráng, nước da cổ đồng, ngũ quan tinh xảo nhưng ánh mắt toát lên vẻ lạnh lùng cao ngạo khiến người khác nhìn vào cảm thấy sợ hãi - "Hiệu trưởng, đây là ai vậy?" Khí thế bức người của anh làm cô lạnh xương sống - "Đây là Lâm tổng, sau này là cha nuôi con, mau gọi một tiếng cha đi" Thẩm Tư Linh chần chừ, đưa ánh mắt nhìn người đàn ông trước mặt sau đó gọi một tiếng: "Cha!" - "Ngoan" - "Lâm tổng tôi đưa người tới rồi, giờ tôi phải đi đây" Hiệu trưởng nói rồi vội vã rời đi - "Đưa tiểu thư lên phòng" Nói rồi, Lâm Tạ Phong khoác lên người chiếc áo vest rời khỏi khu biệt thự Bước vào phòng, cô kinh ngạc, căn phòng lớn gần bằng cô nhi viện mà cô ở, bốn bức tường được sơn màu hồng…
Chương 81
Cha Nuôi! Con Hận Người!Tác giả: ChunTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTại biệt thự Lâm gia Bà lão tay dắt một bé gái thân hình mảnh khảnh, nước da trắng mịn, khuôn mặt mũm mĩm đến trước mặt người đàn ông khoảng tầm hai lăm, hai sáu tuổi đang ngồi trên sofa Người đàn ông này, thân hình cường tráng, nước da cổ đồng, ngũ quan tinh xảo nhưng ánh mắt toát lên vẻ lạnh lùng cao ngạo khiến người khác nhìn vào cảm thấy sợ hãi - "Hiệu trưởng, đây là ai vậy?" Khí thế bức người của anh làm cô lạnh xương sống - "Đây là Lâm tổng, sau này là cha nuôi con, mau gọi một tiếng cha đi" Thẩm Tư Linh chần chừ, đưa ánh mắt nhìn người đàn ông trước mặt sau đó gọi một tiếng: "Cha!" - "Ngoan" - "Lâm tổng tôi đưa người tới rồi, giờ tôi phải đi đây" Hiệu trưởng nói rồi vội vã rời đi - "Đưa tiểu thư lên phòng" Nói rồi, Lâm Tạ Phong khoác lên người chiếc áo vest rời khỏi khu biệt thự Bước vào phòng, cô kinh ngạc, căn phòng lớn gần bằng cô nhi viện mà cô ở, bốn bức tường được sơn màu hồng… "A..."Tiếng rên của cô càng khiến anh hưng phấn, ngón tay nghịch ngợm không ngừng khuấy động trong cô, càng đút càng sâu. Anh lưu luyến mà buông tha cho đôi môi của cô, không khí được ùa vào cô như tham lam hít lấy hết oxi, cánh môi bị anh hôn đến sưng đỏ. Một tay anh xé rách áo cô để lộ ra một cơ thể đẹp đến động lòng người, hai b** ng*c căng tròn nhấp nhô theo từng nhịp trước mặt anh. Đôi môi anh dần dần hôn xuống cổ, xuống xương quai xanh rồi tiếp đến là b** ng*c căng tròn tìm nụ hoa mà c*n m*t. Cảm giác tê dại truyền đến não bộ, cổ họng không tự chủ mà phát ra tiếng rên:"A... Ưm... Đừng...""Em thật đẹp! Anh không thể kìm chế nổi nữa!" Giọng anh khàn đục như cố đè nén d*c v*ng, ngón tay anh ngày một nhanh hơn luật động phía dưới. Cả cơ thể cô run run ưỡn lên phía trước, hai tay ôm lấy cổ anh càng siết chặt.Đến khi phía dưới truyền đến cảm giác ươn ướt, một dòng chất lỏng chảy ra ướt cả một bàn tay anh. Anh hài lòng nhìn bàn tay thấm đẫm dòng nước ngọt ngào của cô mà mỉm cười."Em xem!" Anh giơ bàn tay đến trước mặt cô."A..." Cô ngại ngùng nhìn thứ d*m thủy dính trên bàn tay anh mà ngại ngùng che mặt.Anh chồm người dậy cởi hết bộ âu phục đang vướng víu, giải phóng cậu bé phía dưới đã c**ng c*ng, nắm lấy bàn tay cô để vào thứ nam tính, cảm giác ướt nóng truyền đến khiến cô giật mình nhìn thẳng vào thứ c**ng c*ng nằm trong tay không chớp mắt. Cô muốn rút tay ra nhưng anh lại đè xuống khiến cô không nào rút được."Em xem nó vì em mà cứng lến đấy!""Anh... Anh nói bậy." Cô xấu hổ mặt đỏ ửng quay sang chỗ khác."Anh có thể cho nó vào không?" Anh ghé sát tai cô, giọng nói trầm thấp truyền đến từng hồi cảm xúc. Ánh mắt anh đã mơ màng một màu sương trắng, vầng trán toát mồ hôi hột. Tay anh đặt cư long ngay vị trí cửa miệng h** h***t, sẵn sàng tiến vào.Cô nhìn anh rồi lại nhìn v*t n*m t*nh trong tay anh, có hơi sợ nhìn anh thống khổ cố nhịn vì cô mà mềm lòng gật đầu một cái.Anh vui mừng âu yếm nhìn cô, hông từ từ chuyển động đâm vào h** h***t. Một cảm giác ấm nóng đến tê dại truyền đến từng dây thần kinh, hai chân cô tự động dang ra, miệng phát ra những tiếng kêu mê hoặc như đánh vào tâm trí anh. Anh dùng sức đâm sâu hơn rồi rút ra rồi lại đâm vào, càng lúc càng nhanh càng sâu. Cô có cảm giác v*t n*m t*nh chạm đến tận t* c*ng, bên trong cô siết chặt lấy anh."Ưm... Nhanh... Nhanh quá... Chậm lại..." Giọng nói run run, móng tay cô bấu chặt lưng anh tạo thành những vết xước dài.Anh vẫn luận động ra vào trong cô, môi c*n m*t khắp cơ thể cô tạo ra những vết bầm tím. Tóc anh ướt đẫm từng hạt mồ hôi rơi đọng xuống bờ vai gầy gò của cô. Hơi thở hổn hển, đầu óc quay cuồng, tâm trí cả hai hỗn loạn chìm đắm trong d*c v*ng lưu luyến. Giờ phút này cô muốn tận hưởng, dùng cơ thể để cảm nhận cái gọi là hạnh phúc nhất thời."Hừ..." Anh khẽ gầm lên đem tất cả thứ tinh túy nhất bắn vào sâu trong t* c*ng cô. Cơ thể anh gục ngã nằm trên ngực cô, tham lam hít lấy mùi hương quen thuộc. Cô đưa tay ôm lấy đầu anh, tay vuốt tóc sau gáy, ánh mắt thoáng hiện vài tia đau thương. Anh mệt mỏi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, còn cô vẫn thức. Cô yếu ớt nhấc cơ thể anh khỏi cơ thể cô, ngồi dậy. Quần áo của cô đã bị anh xé rách, cô chỉ biết lấy đỡ áo sơ mi của anh mà mặc.Cô chỉnh lại chỗ nằm cho anh, với tay lấy chiếc áo vest quăng dưới đất đắp cho anh. Tay cô v**t v* mái tóc ướt đẫm rồi từng đường nét trên gương mặt anh, môi áp lên môi anh trao một nụ hôn tạm biệt."Đây sẽ là lần cuối em trao trái tim cho anh! Tạm biệt!"Cô mở cửa bước xuống xe, vừa đi vừa khóc. Đêm nay cô muốn khóc, đem bao nhiêu uất ức trong lòng tuôn ra ngoài. Chỉ đêm nay thôi cô muốn một lần nữa được yêu anh.Cô bước tới chỗ đậu xe, mở cửa ngồi vào ghế lái, thẳng thừng phóng ngang qua xe anh chạy thẳng về Lợi gia. Xe cô dần dần khuất trong bóng tối.Thẩm Tư Linh! Từ giờ trái tim mày sẽ đóng lại mãi mãi!
"A..."
Tiếng rên của cô càng khiến anh hưng phấn, ngón tay nghịch ngợm không ngừng khuấy động trong cô, càng đút càng sâu. Anh lưu luyến mà buông tha cho đôi môi của cô, không khí được ùa vào cô như tham lam hít lấy hết oxi, cánh môi bị anh hôn đến sưng đỏ. Một tay anh xé rách áo cô để lộ ra một cơ thể đẹp đến động lòng người, hai b** ng*c căng tròn nhấp nhô theo từng nhịp trước mặt anh. Đôi môi anh dần dần hôn xuống cổ, xuống xương quai xanh rồi tiếp đến là b** ng*c căng tròn tìm nụ hoa mà c*n m*t. Cảm giác tê dại truyền đến não bộ, cổ họng không tự chủ mà phát ra tiếng rên:
"A... Ưm... Đừng..."
"Em thật đẹp! Anh không thể kìm chế nổi nữa!" Giọng anh khàn đục như cố đè nén d*c v*ng, ngón tay anh ngày một nhanh hơn luật động phía dưới. Cả cơ thể cô run run ưỡn lên phía trước, hai tay ôm lấy cổ anh càng siết chặt.
Đến khi phía dưới truyền đến cảm giác ươn ướt, một dòng chất lỏng chảy ra ướt cả một bàn tay anh. Anh hài lòng nhìn bàn tay thấm đẫm dòng nước ngọt ngào của cô mà mỉm cười.
"Em xem!" Anh giơ bàn tay đến trước mặt cô.
"A..." Cô ngại ngùng nhìn thứ d*m thủy dính trên bàn tay anh mà ngại ngùng che mặt.
Anh chồm người dậy cởi hết bộ âu phục đang vướng víu, giải phóng cậu bé phía dưới đã c**ng c*ng, nắm lấy bàn tay cô để vào thứ nam tính, cảm giác ướt nóng truyền đến khiến cô giật mình nhìn thẳng vào thứ c**ng c*ng nằm trong tay không chớp mắt. Cô muốn rút tay ra nhưng anh lại đè xuống khiến cô không nào rút được.
"Em xem nó vì em mà cứng lến đấy!"
"Anh... Anh nói bậy." Cô xấu hổ mặt đỏ ửng quay sang chỗ khác.
"Anh có thể cho nó vào không?" Anh ghé sát tai cô, giọng nói trầm thấp truyền đến từng hồi cảm xúc. Ánh mắt anh đã mơ màng một màu sương trắng, vầng trán toát mồ hôi hột. Tay anh đặt cư long ngay vị trí cửa miệng h** h***t, sẵn sàng tiến vào.
Cô nhìn anh rồi lại nhìn v*t n*m t*nh trong tay anh, có hơi sợ nhìn anh thống khổ cố nhịn vì cô mà mềm lòng gật đầu một cái.
Anh vui mừng âu yếm nhìn cô, hông từ từ chuyển động đâm vào h** h***t. Một cảm giác ấm nóng đến tê dại truyền đến từng dây thần kinh, hai chân cô tự động dang ra, miệng phát ra những tiếng kêu mê hoặc như đánh vào tâm trí anh. Anh dùng sức đâm sâu hơn rồi rút ra rồi lại đâm vào, càng lúc càng nhanh càng sâu. Cô có cảm giác v*t n*m t*nh chạm đến tận t* c*ng, bên trong cô siết chặt lấy anh.
"Ưm... Nhanh... Nhanh quá... Chậm lại..." Giọng nói run run, móng tay cô bấu chặt lưng anh tạo thành những vết xước dài.
Anh vẫn luận động ra vào trong cô, môi c*n m*t khắp cơ thể cô tạo ra những vết bầm tím. Tóc anh ướt đẫm từng hạt mồ hôi rơi đọng xuống bờ vai gầy gò của cô. Hơi thở hổn hển, đầu óc quay cuồng, tâm trí cả hai hỗn loạn chìm đắm trong d*c v*ng lưu luyến. Giờ phút này cô muốn tận hưởng, dùng cơ thể để cảm nhận cái gọi là hạnh phúc nhất thời.
"Hừ..." Anh khẽ gầm lên đem tất cả thứ tinh túy nhất bắn vào sâu trong t* c*ng cô. Cơ thể anh gục ngã nằm trên ngực cô, tham lam hít lấy mùi hương quen thuộc. Cô đưa tay ôm lấy đầu anh, tay vuốt tóc sau gáy, ánh mắt thoáng hiện vài tia đau thương. Anh mệt mỏi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, còn cô vẫn thức. Cô yếu ớt nhấc cơ thể anh khỏi cơ thể cô, ngồi dậy. Quần áo của cô đã bị anh xé rách, cô chỉ biết lấy đỡ áo sơ mi của anh mà mặc.
Cô chỉnh lại chỗ nằm cho anh, với tay lấy chiếc áo vest quăng dưới đất đắp cho anh. Tay cô v**t v* mái tóc ướt đẫm rồi từng đường nét trên gương mặt anh, môi áp lên môi anh trao một nụ hôn tạm biệt.
"Đây sẽ là lần cuối em trao trái tim cho anh! Tạm biệt!"
Cô mở cửa bước xuống xe, vừa đi vừa khóc. Đêm nay cô muốn khóc, đem bao nhiêu uất ức trong lòng tuôn ra ngoài. Chỉ đêm nay thôi cô muốn một lần nữa được yêu anh.
Cô bước tới chỗ đậu xe, mở cửa ngồi vào ghế lái, thẳng thừng phóng ngang qua xe anh chạy thẳng về Lợi gia. Xe cô dần dần khuất trong bóng tối.
Thẩm Tư Linh! Từ giờ trái tim mày sẽ đóng lại mãi mãi!
Cha Nuôi! Con Hận Người!Tác giả: ChunTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTại biệt thự Lâm gia Bà lão tay dắt một bé gái thân hình mảnh khảnh, nước da trắng mịn, khuôn mặt mũm mĩm đến trước mặt người đàn ông khoảng tầm hai lăm, hai sáu tuổi đang ngồi trên sofa Người đàn ông này, thân hình cường tráng, nước da cổ đồng, ngũ quan tinh xảo nhưng ánh mắt toát lên vẻ lạnh lùng cao ngạo khiến người khác nhìn vào cảm thấy sợ hãi - "Hiệu trưởng, đây là ai vậy?" Khí thế bức người của anh làm cô lạnh xương sống - "Đây là Lâm tổng, sau này là cha nuôi con, mau gọi một tiếng cha đi" Thẩm Tư Linh chần chừ, đưa ánh mắt nhìn người đàn ông trước mặt sau đó gọi một tiếng: "Cha!" - "Ngoan" - "Lâm tổng tôi đưa người tới rồi, giờ tôi phải đi đây" Hiệu trưởng nói rồi vội vã rời đi - "Đưa tiểu thư lên phòng" Nói rồi, Lâm Tạ Phong khoác lên người chiếc áo vest rời khỏi khu biệt thự Bước vào phòng, cô kinh ngạc, căn phòng lớn gần bằng cô nhi viện mà cô ở, bốn bức tường được sơn màu hồng… "A..."Tiếng rên của cô càng khiến anh hưng phấn, ngón tay nghịch ngợm không ngừng khuấy động trong cô, càng đút càng sâu. Anh lưu luyến mà buông tha cho đôi môi của cô, không khí được ùa vào cô như tham lam hít lấy hết oxi, cánh môi bị anh hôn đến sưng đỏ. Một tay anh xé rách áo cô để lộ ra một cơ thể đẹp đến động lòng người, hai b** ng*c căng tròn nhấp nhô theo từng nhịp trước mặt anh. Đôi môi anh dần dần hôn xuống cổ, xuống xương quai xanh rồi tiếp đến là b** ng*c căng tròn tìm nụ hoa mà c*n m*t. Cảm giác tê dại truyền đến não bộ, cổ họng không tự chủ mà phát ra tiếng rên:"A... Ưm... Đừng...""Em thật đẹp! Anh không thể kìm chế nổi nữa!" Giọng anh khàn đục như cố đè nén d*c v*ng, ngón tay anh ngày một nhanh hơn luật động phía dưới. Cả cơ thể cô run run ưỡn lên phía trước, hai tay ôm lấy cổ anh càng siết chặt.Đến khi phía dưới truyền đến cảm giác ươn ướt, một dòng chất lỏng chảy ra ướt cả một bàn tay anh. Anh hài lòng nhìn bàn tay thấm đẫm dòng nước ngọt ngào của cô mà mỉm cười."Em xem!" Anh giơ bàn tay đến trước mặt cô."A..." Cô ngại ngùng nhìn thứ d*m thủy dính trên bàn tay anh mà ngại ngùng che mặt.Anh chồm người dậy cởi hết bộ âu phục đang vướng víu, giải phóng cậu bé phía dưới đã c**ng c*ng, nắm lấy bàn tay cô để vào thứ nam tính, cảm giác ướt nóng truyền đến khiến cô giật mình nhìn thẳng vào thứ c**ng c*ng nằm trong tay không chớp mắt. Cô muốn rút tay ra nhưng anh lại đè xuống khiến cô không nào rút được."Em xem nó vì em mà cứng lến đấy!""Anh... Anh nói bậy." Cô xấu hổ mặt đỏ ửng quay sang chỗ khác."Anh có thể cho nó vào không?" Anh ghé sát tai cô, giọng nói trầm thấp truyền đến từng hồi cảm xúc. Ánh mắt anh đã mơ màng một màu sương trắng, vầng trán toát mồ hôi hột. Tay anh đặt cư long ngay vị trí cửa miệng h** h***t, sẵn sàng tiến vào.Cô nhìn anh rồi lại nhìn v*t n*m t*nh trong tay anh, có hơi sợ nhìn anh thống khổ cố nhịn vì cô mà mềm lòng gật đầu một cái.Anh vui mừng âu yếm nhìn cô, hông từ từ chuyển động đâm vào h** h***t. Một cảm giác ấm nóng đến tê dại truyền đến từng dây thần kinh, hai chân cô tự động dang ra, miệng phát ra những tiếng kêu mê hoặc như đánh vào tâm trí anh. Anh dùng sức đâm sâu hơn rồi rút ra rồi lại đâm vào, càng lúc càng nhanh càng sâu. Cô có cảm giác v*t n*m t*nh chạm đến tận t* c*ng, bên trong cô siết chặt lấy anh."Ưm... Nhanh... Nhanh quá... Chậm lại..." Giọng nói run run, móng tay cô bấu chặt lưng anh tạo thành những vết xước dài.Anh vẫn luận động ra vào trong cô, môi c*n m*t khắp cơ thể cô tạo ra những vết bầm tím. Tóc anh ướt đẫm từng hạt mồ hôi rơi đọng xuống bờ vai gầy gò của cô. Hơi thở hổn hển, đầu óc quay cuồng, tâm trí cả hai hỗn loạn chìm đắm trong d*c v*ng lưu luyến. Giờ phút này cô muốn tận hưởng, dùng cơ thể để cảm nhận cái gọi là hạnh phúc nhất thời."Hừ..." Anh khẽ gầm lên đem tất cả thứ tinh túy nhất bắn vào sâu trong t* c*ng cô. Cơ thể anh gục ngã nằm trên ngực cô, tham lam hít lấy mùi hương quen thuộc. Cô đưa tay ôm lấy đầu anh, tay vuốt tóc sau gáy, ánh mắt thoáng hiện vài tia đau thương. Anh mệt mỏi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, còn cô vẫn thức. Cô yếu ớt nhấc cơ thể anh khỏi cơ thể cô, ngồi dậy. Quần áo của cô đã bị anh xé rách, cô chỉ biết lấy đỡ áo sơ mi của anh mà mặc.Cô chỉnh lại chỗ nằm cho anh, với tay lấy chiếc áo vest quăng dưới đất đắp cho anh. Tay cô v**t v* mái tóc ướt đẫm rồi từng đường nét trên gương mặt anh, môi áp lên môi anh trao một nụ hôn tạm biệt."Đây sẽ là lần cuối em trao trái tim cho anh! Tạm biệt!"Cô mở cửa bước xuống xe, vừa đi vừa khóc. Đêm nay cô muốn khóc, đem bao nhiêu uất ức trong lòng tuôn ra ngoài. Chỉ đêm nay thôi cô muốn một lần nữa được yêu anh.Cô bước tới chỗ đậu xe, mở cửa ngồi vào ghế lái, thẳng thừng phóng ngang qua xe anh chạy thẳng về Lợi gia. Xe cô dần dần khuất trong bóng tối.Thẩm Tư Linh! Từ giờ trái tim mày sẽ đóng lại mãi mãi!