Tác giả:

Gió lạnh tiêu điều. Trước cửa Tử Vân tự – tông miếu của hoàng thất có một hàng người đang nghiêm cẩn quỳ. Hôm nay là ngày đương kim quốc sư – Tĩnh Huyền đại sư mở cửa sau mười năm bế quan tu luyện. Hoàng đế và hoàng hậu vô cùng cảm động và nhớ nhung ân đức của quốc sư, liền tự mình dẫn theo thái tử, công chúa và các đại thần tới trước tông miếu quỳ dưới đất nghênh đón. Đại môn chậm rãi mở ra. Mọi người chỉ dám len lén ngước mắt nhìn, không khỏi nín thở chờ đợi – chỉ thấy một đại sư thân khoác áo cà sa tố sắc, trường thân ngọc lập, chắp tay hành lễ, cả người như thể có pháp quang lưu chuyển, tư thái thần thánh, tuyệt mỹ tới nỗi không vướng bụi trần. Hoàng đế cùng hoàng hậu – cũng chính là Vân phi khi xưa, trịnh trọng bước tới nghênh đón. Hoàng đế chắp tay hành lễ, khom người nói, “Từ khi thái tử sinh ra, quốc sư đã tình nguyện bế quan khổ tu mười năm, vì thái tử cầu phúc. Thật sự đã khiến người phải chịu nhiều cực khổ rồi. Đại ân đại đức này, trẫm cùng hoàng hậu sẽ mãi mãi khắc sâu…

Chương 4-2: Hạ

Tuyệt Sắc Quốc SưTác giả: Mê DươngTruyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện NgượcGió lạnh tiêu điều. Trước cửa Tử Vân tự – tông miếu của hoàng thất có một hàng người đang nghiêm cẩn quỳ. Hôm nay là ngày đương kim quốc sư – Tĩnh Huyền đại sư mở cửa sau mười năm bế quan tu luyện. Hoàng đế và hoàng hậu vô cùng cảm động và nhớ nhung ân đức của quốc sư, liền tự mình dẫn theo thái tử, công chúa và các đại thần tới trước tông miếu quỳ dưới đất nghênh đón. Đại môn chậm rãi mở ra. Mọi người chỉ dám len lén ngước mắt nhìn, không khỏi nín thở chờ đợi – chỉ thấy một đại sư thân khoác áo cà sa tố sắc, trường thân ngọc lập, chắp tay hành lễ, cả người như thể có pháp quang lưu chuyển, tư thái thần thánh, tuyệt mỹ tới nỗi không vướng bụi trần. Hoàng đế cùng hoàng hậu – cũng chính là Vân phi khi xưa, trịnh trọng bước tới nghênh đón. Hoàng đế chắp tay hành lễ, khom người nói, “Từ khi thái tử sinh ra, quốc sư đã tình nguyện bế quan khổ tu mười năm, vì thái tử cầu phúc. Thật sự đã khiến người phải chịu nhiều cực khổ rồi. Đại ân đại đức này, trẫm cùng hoàng hậu sẽ mãi mãi khắc sâu… Nghĩ đến một lát nữa thôi cự bổng của mình sẽ đâm vào đóa dâm hoa kiều diễm này, khiến cho nó vì mình mà nở rộ, Hoàng Phủ Dật không khỏi tim đập như nổi trống!Cảnh đẹp tiêu hồn đến thế này, Hoàng Phủ Dật lần đầu tiên mới nhìn thấy, liền không nhịn được hít sâu một cái, đoạn cúi xuống vươn đầu lưỡi dâm loạn l**m.Ai nha a a a….Không thể! Điện hạ!Chứng kiến điện hạ tôn quý điên cuồng l**m cái nơi dơ bẩn của mình, Tĩnh Huyền sợ hãi đến mức run rẩy cả người, hai tay gắt gao bịt chặt miệng, nước mắt vì xấu hổ mà rơi xuống không ngừng!Hoàng Phủ Dật sợ thứ thô to của mình sẽ làm bị thương đóa cúc hoa mềm mại, liền dùng tay quệt một ít dịch trắng mình vừa b*n r* trên mặt Tĩnh Huyền, rồi đâm vào mật huyệt của hắn….Đừng ô ô….Tĩnh Huyền cắn chặt môi dưới nhưng vẫn không ngăn được tiếng rên.Ngón tay thon dài linh hoạt của Thái tử dính đầy t*nh d*ch không ngừng vẽ loạn trong hậu huyệt. Lúc đầu Tĩnh Huyền còn cảm thấy có chút đau đớn, nhưng chỉ chốc lát sau cả người đã mềm nhũn ra dưới màn chỉ giao của ái nhân…Nghĩ tới còn nhục kiếm to lớn hơn nhiều đang sắp sửa tiến vào, hắn không khỏi vừa thẹn thùng vừa khát vọng.Thái tử thấy t*** h***t của quốc sư do bị khiêu khích đã trở nên vừa mềm mại vừa ẩm ướt, liền cầm lấy cự bổng đứng thẳng sớm đã không thể chờ đợi được nữa, chỉ nghĩ muốn lập tức xông vào một phen!Hai tay bóp hai cánh mông trắng nõn khiến cho nó tách ra thật to, Hoàng Phủ Dật đem c*n th*t t* lớn hồng sắc của mình để ở cúc khẩu đã hơi hé mở, thắt lưng khẽ dùng sức, lập tức tiến vào hơn nửa….A A … đau quá ….n** t* m*t mấy chục năm không bị ai khai phá hôm nay lại một lần nữa bị xông vào, Tĩnh Huyền đan đến mức cả người cũng trở nên căng thẳng, nhưng cũng chỉ đành âm thầm rơi lệ!côn th*t bị huyệt khẩu d*m đ*ng gắt gao kẹp chặt, tiến không được mà lùi cũng chẳng xong, Thái tử gấp đến độ ghé vào tai hắn mà thổi khí, “Hư hừ… Tiểu yêu tinh, thả lỏng nào, để cho bổn thái tử có thể hảo hảo thao ngươi!”“Ôi… Tha cho Tĩnh Huyền đi… Điện hạ… Không được… Đây là chuyện dâm loạn cung đình… ” Tĩnh Huyền nhỏ giọng nức nở cầu xin.“Đừng dài dòng, bổn thái tử hôm nay nhất định phải thao ngươi bằng được!”Hoàng Phủ Dật trong lòng tức giận, thắt lưng cũng liền dùng sức đẩy về phía trước, côn th*t thô to liền tàn nhẫn đè bẹp mọi sự kháng cự mà hiên ngang tiến vào….“Ô a a a a a…. “Một khắc kia giống như cả người bị bổ đôi ra, thống khổ quá sức chịu đựng khiến Tĩnh Huyền không nhịn được mà kêu lên thảm thiết!Y Tuyết cách một lớp sa trướng mỏng cũng nghe rõ mồn một tiếng kêu đau đớn kia!“Ai nha, Huyền nhi, tên tiểu tử hỗn trướng kia lại đánh ngươi sao? Sư bá sẽ không tha cho hắn!”“Cái tên tiểu miêu ngu ngốc không hiểu chuyện kia, mau lại đây cho ta! Chúng ta ra bên ngoài đánh tiếp!”“Hừ! Đánh thì đánh, ai sợ ai chứ! Thối đạo sĩ, đừng chạy!”“Đến đây, đuổi theo ta nào!” Vân Không đạo sĩ cố ý dẫn Tuyết Y đi thật xa, để tránh cho Tĩnh Huyền da mặt mỏng, sau này không còn mặt mũi mà gặp họ.Sau khi hai người rời đi, Tiểu Tuyên Tử cũng thức thời lui xuống.Thái tử rốt cuộc có được quốc sư, từ đáy lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn chưa từng có, phảng phất như đã lấp đầy sự thiếu vắng từ sâu trong trái tim.“Tiểu yêu tinh, bổn thái tử đã đem mông ngươi thao mở, sau này ngươi chính là người của bổn thái tử!”Tĩnh Huyền vốn đang đau đến run rẩy cả người, nhưng nghe những lời Thái tử nói, không hiểu sao lại cảm thấy rất ngọt ngào, thân thể đang căng thẳng cũng trở nên mềm nhũn, cúc huyệt đau đớn lại bắt đầu tự tiết ra d*m thủy…d**ng v*t thô to cứng rắn của thái tử chôn trong d*m h***t vừa ẩm ướt mềm mại, vừa ấm nóng mê người, sảng khoái đến mức thái tử không nhịn được phát ra tiếng thở dài cảm thán từ đáy lòng….“Hô… Quả nhiên là đồ d*m đ*ng, lần đầu tiên bị nam nhân thao mà cái mông có thể tự động phân bố d*m d*ch… Thật sảng khoái… Xem ra bây giờ ta đã có thể hảo hảo làm một trận rồi!”Hoàng Phủ Dật đem hai chân trắng nõn của Tĩnh Huyền mở ra thật to, vững vàng giữ chặt trước ngực, bắt đầu kịch liệt điên cuồng quất xuyên, như muốn đem cái mông tuyết trắng kia hung hăng đâm hỏng!“Ha ha…. điện hạ…. “Tĩnh Huyền vài chục năm trước đã từng được nếm qua mùi vị này, thân thể cũng sớm được Dật ca ca huấn luyện đến d*m đ*ng, nay lại bị nam nhân yêu mến điên cuồng thao một lần nữa, thật giống như ruộng đồng khô hạn gặp được cơn mưa rào, khiến cho hắn chỉ có thể điên cuồng cuốn lấy ái nhân mà khóc rên, không ngừng giãy dụa cái mông đầy ph*ng đ*ng….“Ha ha… Điện hạ… Thích quá… Dùng sức… Dùng sức một chút!”Ha ha… Lại dùng lực thao ta… Điện hạ… Dật ca ca… Tĩnh Huyền nhớ người muốn chết rồi!Thái tử nhìn vị quốc sư lãnh ngạo bị mình thao đến lệ rơi không ngừng, si mê ngây dại, quả thực hưng phấn đến phát điên, càng dùng nhiều tư thế đa dạng đùa bỡn thân thể bên dưới.Cự bổng cứng như thép trong h** h***t nho nhỏ khuấy đảo xung quanh,  muốn tìm kiếm tử huyệt của nam nhân….“Ha ha… Điện hạ… Đừng như vậy… Xin người… “Tĩnh Huyền bị nam nhân khiến cho đổ mồ hôi đầm đìa, tràng ruột yếu đuối cũng sắp bị đâm đến tê dại, nhịn không được mà nức nở cầu xin…Hoàng Phủ Dật lại chỉ một mực nghĩ lần này nhất định phải hoàn toàn chinh phục nam nhân như vầng trăng, trong trẻo thánh khiết nhưng lại hết sức lạnh lùng này, khiến cho hắn trầm luân trong bể dục, đương nhiên sao có thể dễ dàng buông tha hắn.Thắt lưng luật động tiếp tục tìm kiếm tử huyệt, quả nhiên không phụ khổ tâm của y, khi côn th*t thô to chạm vào một điểm nào đó bên trong, Tĩnh Huyền đột nhiên cong người lên, thất thanh hét lớn….“A a… nơi đó không được…. ““Hừ, quốc sư lại khẩu thị tâm phi, nói không được, chính là được rồi!”Thái tử vẻ mặt xấu xa để côn th*t ở điểm mẫn cảm kia, sau đó bắt đầu điên cuồng quất xuyên mãnh liệt ….“Y nha a a a… chết mất… Tĩnh Huyền muốn chết ….- “Thân thể Tĩnh Huyền kịch liệt co rút, k** r*n không ngừng!côn th*t của Hoàng Phủ Dật bị cúc hoa xinh đẹp gắt gao kẹp chặt, sảng khoái đến mức hô to, “Ô ô… Cái mông d*m đ*ng cắn người! Thao chết ngươi! Ta thao chết ngươi!”“Ô A A… Điện hạ ….- Tĩnh Huyền không muốn sống nữa! Điện hạ ….- “Ta yêu ngươi, ta yêu ngươi! Điện hạ, Dật ca ca, thao chết ta đi! Tĩnh Huyền vô cùng, vô cùng yêu ngươi!Thấy bộ dáng si mê dâm loạn của Tĩnh Huyền, Hoàng Phủ Dật đột nhiên trong lòng ngập tràn một cỗ kích động, đè chặt người dưới thân, hung tợn hỏi, “Nói, lần đầu tiên ngươi bị thao sao có thể d*m đ*ng đến vậy? Có phải trước kia từng bị nam nhân khác thao rồi không?”Dật ca ca sao có thể là người khác được? Dật ca ca chính là ngươi mà, điện hạ.Không cách nào nói ra chân tướng khiến Tĩnh Huyền chỉ có thể rơi lệ không ngừng, bi ai nhìn thái tử.“Không… Tĩnh Huyền chỉ có ngươi… Chỉ có ngươi… “Hoàng Phủ Dật thấy đôi mắt nhu tình như nước của hắn, trong lòng nóng lên, tình triều mãnh liệt tuôn trào khiến y không nhịn được mà kêu lên, đoạn điên cuồng dao động thắt lưng, không hề theo quy luật nào mà thao t*** h***t d*m đ*ng!Tĩnh Huyền bị nam nhân tâm ái thao đến d*m thủy văng khắp nơi, không ngừng r*n r*!“Ha ha … Đâm nữa đi …. Điện hạ … Tĩnh Huyền sắp bị điện hạ đâm chết rồi! A A… Đừng có ngừng, dùng sức nữa!”Thao chết Tĩnh Huyền đi!Tĩnh Huyền muốn chết trong lòng người! Điện hạ, Dật ca ca…“Ha ha … Ta… Ta sắp ra rồi! Điện hạ…. “Hoàng Phủ Dật thấy Tĩnh Huyền giãy dụa không ngừng, thân thể co rút kịch liệt, lại càng nắm chặt mông hắn điên cuồng quất xuyên, rốt cuộc thét lên cùng hắn đạt tới cao trào cực lạc, tinh thủy của hai người đồng thời phun ra!“Ha ah ah …. “Tiếng r*n r* nỉ non tinh tế quanh quẩn nơi tẩm cung thái tử.Hai người liều chết triền miên, tận hưởng niềm khoái lạc đến tiêu hồn thực cốt…

Nghĩ đến một lát nữa thôi cự bổng của mình sẽ đâm vào đóa dâm hoa kiều diễm này, khiến cho nó vì mình mà nở rộ, Hoàng Phủ Dật không khỏi tim đập như nổi trống!

Cảnh đẹp tiêu hồn đến thế này, Hoàng Phủ Dật lần đầu tiên mới nhìn thấy, liền không nhịn được hít sâu một cái, đoạn cúi xuống vươn đầu lưỡi dâm loạn l**m.

Ai nha a a a….

Không thể! Điện hạ!

Chứng kiến điện hạ tôn quý điên cuồng l**m cái nơi dơ bẩn của mình, Tĩnh Huyền sợ hãi đến mức run rẩy cả người, hai tay gắt gao bịt chặt miệng, nước mắt vì xấu hổ mà rơi xuống không ngừng!

Hoàng Phủ Dật sợ thứ thô to của mình sẽ làm bị thương đóa cúc hoa mềm mại, liền dùng tay quệt một ít dịch trắng mình vừa b*n r* trên mặt Tĩnh Huyền, rồi đâm vào mật huyệt của hắn….

Đừng ô ô….

Tĩnh Huyền cắn chặt môi dưới nhưng vẫn không ngăn được tiếng rên.

Ngón tay thon dài linh hoạt của Thái tử dính đầy t*nh d*ch không ngừng vẽ loạn trong hậu huyệt. Lúc đầu Tĩnh Huyền còn cảm thấy có chút đau đớn, nhưng chỉ chốc lát sau cả người đã mềm nhũn ra dưới màn chỉ giao của ái nhân…

Nghĩ tới còn nhục kiếm to lớn hơn nhiều đang sắp sửa tiến vào, hắn không khỏi vừa thẹn thùng vừa khát vọng.

Thái tử thấy t*** h***t của quốc sư do bị khiêu khích đã trở nên vừa mềm mại vừa ẩm ướt, liền cầm lấy cự bổng đứng thẳng sớm đã không thể chờ đợi được nữa, chỉ nghĩ muốn lập tức xông vào một phen!

Hai tay bóp hai cánh mông trắng nõn khiến cho nó tách ra thật to, Hoàng Phủ Dật đem c*n th*t t* lớn hồng sắc của mình để ở cúc khẩu đã hơi hé mở, thắt lưng khẽ dùng sức, lập tức tiến vào hơn nửa….

A A … đau quá ….

n** t* m*t mấy chục năm không bị ai khai phá hôm nay lại một lần nữa bị xông vào, Tĩnh Huyền đan đến mức cả người cũng trở nên căng thẳng, nhưng cũng chỉ đành âm thầm rơi lệ!

côn th*t bị huyệt khẩu d*m đ*ng gắt gao kẹp chặt, tiến không được mà lùi cũng chẳng xong, Thái tử gấp đến độ ghé vào tai hắn mà thổi khí, “Hư hừ… Tiểu yêu tinh, thả lỏng nào, để cho bổn thái tử có thể hảo hảo thao ngươi!”

“Ôi… Tha cho Tĩnh Huyền đi… Điện hạ… Không được… Đây là chuyện dâm loạn cung đình… ” Tĩnh Huyền nhỏ giọng nức nở cầu xin.

“Đừng dài dòng, bổn thái tử hôm nay nhất định phải thao ngươi bằng được!”

Hoàng Phủ Dật trong lòng tức giận, thắt lưng cũng liền dùng sức đẩy về phía trước, côn th*t thô to liền tàn nhẫn đè bẹp mọi sự kháng cự mà hiên ngang tiến vào….

“Ô a a a a a…. “

Một khắc kia giống như cả người bị bổ đôi ra, thống khổ quá sức chịu đựng khiến Tĩnh Huyền không nhịn được mà kêu lên thảm thiết!

Y Tuyết cách một lớp sa trướng mỏng cũng nghe rõ mồn một tiếng kêu đau đớn kia!

“Ai nha, Huyền nhi, tên tiểu tử hỗn trướng kia lại đánh ngươi sao? Sư bá sẽ không tha cho hắn!”

“Cái tên tiểu miêu ngu ngốc không hiểu chuyện kia, mau lại đây cho ta! Chúng ta ra bên ngoài đánh tiếp!”

“Hừ! Đánh thì đánh, ai sợ ai chứ! Thối đạo sĩ, đừng chạy!”

“Đến đây, đuổi theo ta nào!” Vân Không đạo sĩ cố ý dẫn Tuyết Y đi thật xa, để tránh cho Tĩnh Huyền da mặt mỏng, sau này không còn mặt mũi mà gặp họ.

Sau khi hai người rời đi, Tiểu Tuyên Tử cũng thức thời lui xuống.

Thái tử rốt cuộc có được quốc sư, từ đáy lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn chưa từng có, phảng phất như đã lấp đầy sự thiếu vắng từ sâu trong trái tim.

“Tiểu yêu tinh, bổn thái tử đã đem mông ngươi thao mở, sau này ngươi chính là người của bổn thái tử!”

Tĩnh Huyền vốn đang đau đến run rẩy cả người, nhưng nghe những lời Thái tử nói, không hiểu sao lại cảm thấy rất ngọt ngào, thân thể đang căng thẳng cũng trở nên mềm nhũn, cúc huyệt đau đớn lại bắt đầu tự tiết ra d*m thủy…

d**ng v*t thô to cứng rắn của thái tử chôn trong d*m h***t vừa ẩm ướt mềm mại, vừa ấm nóng mê người, sảng khoái đến mức thái tử không nhịn được phát ra tiếng thở dài cảm thán từ đáy lòng….

“Hô… Quả nhiên là đồ d*m đ*ng, lần đầu tiên bị nam nhân thao mà cái mông có thể tự động phân bố d*m d*ch… Thật sảng khoái… Xem ra bây giờ ta đã có thể hảo hảo làm một trận rồi!”

Hoàng Phủ Dật đem hai chân trắng nõn của Tĩnh Huyền mở ra thật to, vững vàng giữ chặt trước ngực, bắt đầu kịch liệt điên cuồng quất xuyên, như muốn đem cái mông tuyết trắng kia hung hăng đâm hỏng!

“Ha ha…. điện hạ…. “

Tĩnh Huyền vài chục năm trước đã từng được nếm qua mùi vị này, thân thể cũng sớm được Dật ca ca huấn luyện đến d*m đ*ng, nay lại bị nam nhân yêu mến điên cuồng thao một lần nữa, thật giống như ruộng đồng khô hạn gặp được cơn mưa rào, khiến cho hắn chỉ có thể điên cuồng cuốn lấy ái nhân mà khóc rên, không ngừng giãy dụa cái mông đầy ph*ng đ*ng….

“Ha ha… Điện hạ… Thích quá… Dùng sức… Dùng sức một chút!”

Ha ha… Lại dùng lực thao ta… Điện hạ… Dật ca ca… Tĩnh Huyền nhớ người muốn chết rồi!

Thái tử nhìn vị quốc sư lãnh ngạo bị mình thao đến lệ rơi không ngừng, si mê ngây dại, quả thực hưng phấn đến phát điên, càng dùng nhiều tư thế đa dạng đùa bỡn thân thể bên dưới.

Cự bổng cứng như thép trong h** h***t nho nhỏ khuấy đảo xung quanh,  muốn tìm kiếm tử huyệt của nam nhân….

“Ha ha… Điện hạ… Đừng như vậy… Xin người… “

Tĩnh Huyền bị nam nhân khiến cho đổ mồ hôi đầm đìa, tràng ruột yếu đuối cũng sắp bị đâm đến tê dại, nhịn không được mà nức nở cầu xin…

Hoàng Phủ Dật lại chỉ một mực nghĩ lần này nhất định phải hoàn toàn chinh phục nam nhân như vầng trăng, trong trẻo thánh khiết nhưng lại hết sức lạnh lùng này, khiến cho hắn trầm luân trong bể dục, đương nhiên sao có thể dễ dàng buông tha hắn.

Thắt lưng luật động tiếp tục tìm kiếm tử huyệt, quả nhiên không phụ khổ tâm của y, khi côn th*t thô to chạm vào một điểm nào đó bên trong, Tĩnh Huyền đột nhiên cong người lên, thất thanh hét lớn….

“A a… nơi đó không được…. “

“Hừ, quốc sư lại khẩu thị tâm phi, nói không được, chính là được rồi!”

Thái tử vẻ mặt xấu xa để côn th*t ở điểm mẫn cảm kia, sau đó bắt đầu điên cuồng quất xuyên mãnh liệt ….

“Y nha a a a… chết mất… Tĩnh Huyền muốn chết ….- “

Thân thể Tĩnh Huyền kịch liệt co rút, k** r*n không ngừng!

côn th*t của Hoàng Phủ Dật bị cúc hoa xinh đẹp gắt gao kẹp chặt, sảng khoái đến mức hô to, “Ô ô… Cái mông d*m đ*ng cắn người! Thao chết ngươi! Ta thao chết ngươi!”

“Ô A A… Điện hạ ….- Tĩnh Huyền không muốn sống nữa! Điện hạ ….- “

Ta yêu ngươi, ta yêu ngươi! Điện hạ, Dật ca ca, thao chết ta đi! Tĩnh Huyền vô cùng, vô cùng yêu ngươi!

Thấy bộ dáng si mê dâm loạn của Tĩnh Huyền, Hoàng Phủ Dật đột nhiên trong lòng ngập tràn một cỗ kích động, đè chặt người dưới thân, hung tợn hỏi, “Nói, lần đầu tiên ngươi bị thao sao có thể d*m đ*ng đến vậy? Có phải trước kia từng bị nam nhân khác thao rồi không?”

Dật ca ca sao có thể là người khác được? Dật ca ca chính là ngươi mà, điện hạ.

Không cách nào nói ra chân tướng khiến Tĩnh Huyền chỉ có thể rơi lệ không ngừng, bi ai nhìn thái tử.

“Không… Tĩnh Huyền chỉ có ngươi… Chỉ có ngươi… “

Hoàng Phủ Dật thấy đôi mắt nhu tình như nước của hắn, trong lòng nóng lên, tình triều mãnh liệt tuôn trào khiến y không nhịn được mà kêu lên, đoạn điên cuồng dao động thắt lưng, không hề theo quy luật nào mà thao t*** h***t d*m đ*ng!

Tĩnh Huyền bị nam nhân tâm ái thao đến d*m thủy văng khắp nơi, không ngừng r*n r*!

“Ha ha … Đâm nữa đi …. Điện hạ … Tĩnh Huyền sắp bị điện hạ đâm chết rồi! A A… Đừng có ngừng, dùng sức nữa!”

Thao chết Tĩnh Huyền đi!

Tĩnh Huyền muốn chết trong lòng người! Điện hạ, Dật ca ca…

“Ha ha … Ta… Ta sắp ra rồi! Điện hạ…. “

Hoàng Phủ Dật thấy Tĩnh Huyền giãy dụa không ngừng, thân thể co rút kịch liệt, lại càng nắm chặt mông hắn điên cuồng quất xuyên, rốt cuộc thét lên cùng hắn đạt tới cao trào cực lạc, tinh thủy của hai người đồng thời phun ra!

“Ha ah ah …. “

Tiếng r*n r* nỉ non tinh tế quanh quẩn nơi tẩm cung thái tử.

Hai người liều chết triền miên, tận hưởng niềm khoái lạc đến tiêu hồn thực cốt…

Tuyệt Sắc Quốc SưTác giả: Mê DươngTruyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện NgượcGió lạnh tiêu điều. Trước cửa Tử Vân tự – tông miếu của hoàng thất có một hàng người đang nghiêm cẩn quỳ. Hôm nay là ngày đương kim quốc sư – Tĩnh Huyền đại sư mở cửa sau mười năm bế quan tu luyện. Hoàng đế và hoàng hậu vô cùng cảm động và nhớ nhung ân đức của quốc sư, liền tự mình dẫn theo thái tử, công chúa và các đại thần tới trước tông miếu quỳ dưới đất nghênh đón. Đại môn chậm rãi mở ra. Mọi người chỉ dám len lén ngước mắt nhìn, không khỏi nín thở chờ đợi – chỉ thấy một đại sư thân khoác áo cà sa tố sắc, trường thân ngọc lập, chắp tay hành lễ, cả người như thể có pháp quang lưu chuyển, tư thái thần thánh, tuyệt mỹ tới nỗi không vướng bụi trần. Hoàng đế cùng hoàng hậu – cũng chính là Vân phi khi xưa, trịnh trọng bước tới nghênh đón. Hoàng đế chắp tay hành lễ, khom người nói, “Từ khi thái tử sinh ra, quốc sư đã tình nguyện bế quan khổ tu mười năm, vì thái tử cầu phúc. Thật sự đã khiến người phải chịu nhiều cực khổ rồi. Đại ân đại đức này, trẫm cùng hoàng hậu sẽ mãi mãi khắc sâu… Nghĩ đến một lát nữa thôi cự bổng của mình sẽ đâm vào đóa dâm hoa kiều diễm này, khiến cho nó vì mình mà nở rộ, Hoàng Phủ Dật không khỏi tim đập như nổi trống!Cảnh đẹp tiêu hồn đến thế này, Hoàng Phủ Dật lần đầu tiên mới nhìn thấy, liền không nhịn được hít sâu một cái, đoạn cúi xuống vươn đầu lưỡi dâm loạn l**m.Ai nha a a a….Không thể! Điện hạ!Chứng kiến điện hạ tôn quý điên cuồng l**m cái nơi dơ bẩn của mình, Tĩnh Huyền sợ hãi đến mức run rẩy cả người, hai tay gắt gao bịt chặt miệng, nước mắt vì xấu hổ mà rơi xuống không ngừng!Hoàng Phủ Dật sợ thứ thô to của mình sẽ làm bị thương đóa cúc hoa mềm mại, liền dùng tay quệt một ít dịch trắng mình vừa b*n r* trên mặt Tĩnh Huyền, rồi đâm vào mật huyệt của hắn….Đừng ô ô….Tĩnh Huyền cắn chặt môi dưới nhưng vẫn không ngăn được tiếng rên.Ngón tay thon dài linh hoạt của Thái tử dính đầy t*nh d*ch không ngừng vẽ loạn trong hậu huyệt. Lúc đầu Tĩnh Huyền còn cảm thấy có chút đau đớn, nhưng chỉ chốc lát sau cả người đã mềm nhũn ra dưới màn chỉ giao của ái nhân…Nghĩ tới còn nhục kiếm to lớn hơn nhiều đang sắp sửa tiến vào, hắn không khỏi vừa thẹn thùng vừa khát vọng.Thái tử thấy t*** h***t của quốc sư do bị khiêu khích đã trở nên vừa mềm mại vừa ẩm ướt, liền cầm lấy cự bổng đứng thẳng sớm đã không thể chờ đợi được nữa, chỉ nghĩ muốn lập tức xông vào một phen!Hai tay bóp hai cánh mông trắng nõn khiến cho nó tách ra thật to, Hoàng Phủ Dật đem c*n th*t t* lớn hồng sắc của mình để ở cúc khẩu đã hơi hé mở, thắt lưng khẽ dùng sức, lập tức tiến vào hơn nửa….A A … đau quá ….n** t* m*t mấy chục năm không bị ai khai phá hôm nay lại một lần nữa bị xông vào, Tĩnh Huyền đan đến mức cả người cũng trở nên căng thẳng, nhưng cũng chỉ đành âm thầm rơi lệ!côn th*t bị huyệt khẩu d*m đ*ng gắt gao kẹp chặt, tiến không được mà lùi cũng chẳng xong, Thái tử gấp đến độ ghé vào tai hắn mà thổi khí, “Hư hừ… Tiểu yêu tinh, thả lỏng nào, để cho bổn thái tử có thể hảo hảo thao ngươi!”“Ôi… Tha cho Tĩnh Huyền đi… Điện hạ… Không được… Đây là chuyện dâm loạn cung đình… ” Tĩnh Huyền nhỏ giọng nức nở cầu xin.“Đừng dài dòng, bổn thái tử hôm nay nhất định phải thao ngươi bằng được!”Hoàng Phủ Dật trong lòng tức giận, thắt lưng cũng liền dùng sức đẩy về phía trước, côn th*t thô to liền tàn nhẫn đè bẹp mọi sự kháng cự mà hiên ngang tiến vào….“Ô a a a a a…. “Một khắc kia giống như cả người bị bổ đôi ra, thống khổ quá sức chịu đựng khiến Tĩnh Huyền không nhịn được mà kêu lên thảm thiết!Y Tuyết cách một lớp sa trướng mỏng cũng nghe rõ mồn một tiếng kêu đau đớn kia!“Ai nha, Huyền nhi, tên tiểu tử hỗn trướng kia lại đánh ngươi sao? Sư bá sẽ không tha cho hắn!”“Cái tên tiểu miêu ngu ngốc không hiểu chuyện kia, mau lại đây cho ta! Chúng ta ra bên ngoài đánh tiếp!”“Hừ! Đánh thì đánh, ai sợ ai chứ! Thối đạo sĩ, đừng chạy!”“Đến đây, đuổi theo ta nào!” Vân Không đạo sĩ cố ý dẫn Tuyết Y đi thật xa, để tránh cho Tĩnh Huyền da mặt mỏng, sau này không còn mặt mũi mà gặp họ.Sau khi hai người rời đi, Tiểu Tuyên Tử cũng thức thời lui xuống.Thái tử rốt cuộc có được quốc sư, từ đáy lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn chưa từng có, phảng phất như đã lấp đầy sự thiếu vắng từ sâu trong trái tim.“Tiểu yêu tinh, bổn thái tử đã đem mông ngươi thao mở, sau này ngươi chính là người của bổn thái tử!”Tĩnh Huyền vốn đang đau đến run rẩy cả người, nhưng nghe những lời Thái tử nói, không hiểu sao lại cảm thấy rất ngọt ngào, thân thể đang căng thẳng cũng trở nên mềm nhũn, cúc huyệt đau đớn lại bắt đầu tự tiết ra d*m thủy…d**ng v*t thô to cứng rắn của thái tử chôn trong d*m h***t vừa ẩm ướt mềm mại, vừa ấm nóng mê người, sảng khoái đến mức thái tử không nhịn được phát ra tiếng thở dài cảm thán từ đáy lòng….“Hô… Quả nhiên là đồ d*m đ*ng, lần đầu tiên bị nam nhân thao mà cái mông có thể tự động phân bố d*m d*ch… Thật sảng khoái… Xem ra bây giờ ta đã có thể hảo hảo làm một trận rồi!”Hoàng Phủ Dật đem hai chân trắng nõn của Tĩnh Huyền mở ra thật to, vững vàng giữ chặt trước ngực, bắt đầu kịch liệt điên cuồng quất xuyên, như muốn đem cái mông tuyết trắng kia hung hăng đâm hỏng!“Ha ha…. điện hạ…. “Tĩnh Huyền vài chục năm trước đã từng được nếm qua mùi vị này, thân thể cũng sớm được Dật ca ca huấn luyện đến d*m đ*ng, nay lại bị nam nhân yêu mến điên cuồng thao một lần nữa, thật giống như ruộng đồng khô hạn gặp được cơn mưa rào, khiến cho hắn chỉ có thể điên cuồng cuốn lấy ái nhân mà khóc rên, không ngừng giãy dụa cái mông đầy ph*ng đ*ng….“Ha ha… Điện hạ… Thích quá… Dùng sức… Dùng sức một chút!”Ha ha… Lại dùng lực thao ta… Điện hạ… Dật ca ca… Tĩnh Huyền nhớ người muốn chết rồi!Thái tử nhìn vị quốc sư lãnh ngạo bị mình thao đến lệ rơi không ngừng, si mê ngây dại, quả thực hưng phấn đến phát điên, càng dùng nhiều tư thế đa dạng đùa bỡn thân thể bên dưới.Cự bổng cứng như thép trong h** h***t nho nhỏ khuấy đảo xung quanh,  muốn tìm kiếm tử huyệt của nam nhân….“Ha ha… Điện hạ… Đừng như vậy… Xin người… “Tĩnh Huyền bị nam nhân khiến cho đổ mồ hôi đầm đìa, tràng ruột yếu đuối cũng sắp bị đâm đến tê dại, nhịn không được mà nức nở cầu xin…Hoàng Phủ Dật lại chỉ một mực nghĩ lần này nhất định phải hoàn toàn chinh phục nam nhân như vầng trăng, trong trẻo thánh khiết nhưng lại hết sức lạnh lùng này, khiến cho hắn trầm luân trong bể dục, đương nhiên sao có thể dễ dàng buông tha hắn.Thắt lưng luật động tiếp tục tìm kiếm tử huyệt, quả nhiên không phụ khổ tâm của y, khi côn th*t thô to chạm vào một điểm nào đó bên trong, Tĩnh Huyền đột nhiên cong người lên, thất thanh hét lớn….“A a… nơi đó không được…. ““Hừ, quốc sư lại khẩu thị tâm phi, nói không được, chính là được rồi!”Thái tử vẻ mặt xấu xa để côn th*t ở điểm mẫn cảm kia, sau đó bắt đầu điên cuồng quất xuyên mãnh liệt ….“Y nha a a a… chết mất… Tĩnh Huyền muốn chết ….- “Thân thể Tĩnh Huyền kịch liệt co rút, k** r*n không ngừng!côn th*t của Hoàng Phủ Dật bị cúc hoa xinh đẹp gắt gao kẹp chặt, sảng khoái đến mức hô to, “Ô ô… Cái mông d*m đ*ng cắn người! Thao chết ngươi! Ta thao chết ngươi!”“Ô A A… Điện hạ ….- Tĩnh Huyền không muốn sống nữa! Điện hạ ….- “Ta yêu ngươi, ta yêu ngươi! Điện hạ, Dật ca ca, thao chết ta đi! Tĩnh Huyền vô cùng, vô cùng yêu ngươi!Thấy bộ dáng si mê dâm loạn của Tĩnh Huyền, Hoàng Phủ Dật đột nhiên trong lòng ngập tràn một cỗ kích động, đè chặt người dưới thân, hung tợn hỏi, “Nói, lần đầu tiên ngươi bị thao sao có thể d*m đ*ng đến vậy? Có phải trước kia từng bị nam nhân khác thao rồi không?”Dật ca ca sao có thể là người khác được? Dật ca ca chính là ngươi mà, điện hạ.Không cách nào nói ra chân tướng khiến Tĩnh Huyền chỉ có thể rơi lệ không ngừng, bi ai nhìn thái tử.“Không… Tĩnh Huyền chỉ có ngươi… Chỉ có ngươi… “Hoàng Phủ Dật thấy đôi mắt nhu tình như nước của hắn, trong lòng nóng lên, tình triều mãnh liệt tuôn trào khiến y không nhịn được mà kêu lên, đoạn điên cuồng dao động thắt lưng, không hề theo quy luật nào mà thao t*** h***t d*m đ*ng!Tĩnh Huyền bị nam nhân tâm ái thao đến d*m thủy văng khắp nơi, không ngừng r*n r*!“Ha ha … Đâm nữa đi …. Điện hạ … Tĩnh Huyền sắp bị điện hạ đâm chết rồi! A A… Đừng có ngừng, dùng sức nữa!”Thao chết Tĩnh Huyền đi!Tĩnh Huyền muốn chết trong lòng người! Điện hạ, Dật ca ca…“Ha ha … Ta… Ta sắp ra rồi! Điện hạ…. “Hoàng Phủ Dật thấy Tĩnh Huyền giãy dụa không ngừng, thân thể co rút kịch liệt, lại càng nắm chặt mông hắn điên cuồng quất xuyên, rốt cuộc thét lên cùng hắn đạt tới cao trào cực lạc, tinh thủy của hai người đồng thời phun ra!“Ha ah ah …. “Tiếng r*n r* nỉ non tinh tế quanh quẩn nơi tẩm cung thái tử.Hai người liều chết triền miên, tận hưởng niềm khoái lạc đến tiêu hồn thực cốt…

Chương 4-2: Hạ