CHƯƠNG 1 Ngày mười tám tháng năm, Long Khánh năm thứ mười, Tư Mã Ngung thiết triều sớm xong nhàn hạ không có việc gì, ngự giá đến Trường Lạc cung, long kiệu dừng trước Phu Hoa điện, như thường lệ chỉ có Lý Trường An theo thánh giá đi vào trong, những người khác phải đứng chờ bên ngoài. Bên trong Phù Hoa điện, một cung nhân đang hầu hạ một thiếu niên gầy yếu ăn điểm tâm, một chén cháo, hai cái bánh ngô, tuy người hầu trong Trường Lạc cung đều không thể nghe không thể nói nhưng vẫn có thể cùng thiếu niên kia dùng bút giao tiếp, không có bất kì trở ngại nào. Thiếu niên mặc thanh y thanh đạm, có thể thấy được trên người đều là vết đỏ và vết bỏng, thiếu niên lẳng lặng nhìn Tư Mã Ngung ngồi trên bảo toạ, hoàng đế không nói chuyện gì chỉ xem tấu chương, vì vậy hắn tiếp tục ăn bánh ngô của mình, tuy là rất khô và khó nuốt nhưng nếu không ăn thì bụng sẽ rất đói. Ở đây không giống với cung điện khác, mỗi ngày chỉ có ngự lâm quân sáng chiều mang đồ ăn đến đặt trước điện rồi cho cung nhân mang…
Chương 69
Cẩu Nô Cung Đình Sinh HoạtTác giả: DailyOwlTruyện Đam MỹCHƯƠNG 1 Ngày mười tám tháng năm, Long Khánh năm thứ mười, Tư Mã Ngung thiết triều sớm xong nhàn hạ không có việc gì, ngự giá đến Trường Lạc cung, long kiệu dừng trước Phu Hoa điện, như thường lệ chỉ có Lý Trường An theo thánh giá đi vào trong, những người khác phải đứng chờ bên ngoài. Bên trong Phù Hoa điện, một cung nhân đang hầu hạ một thiếu niên gầy yếu ăn điểm tâm, một chén cháo, hai cái bánh ngô, tuy người hầu trong Trường Lạc cung đều không thể nghe không thể nói nhưng vẫn có thể cùng thiếu niên kia dùng bút giao tiếp, không có bất kì trở ngại nào. Thiếu niên mặc thanh y thanh đạm, có thể thấy được trên người đều là vết đỏ và vết bỏng, thiếu niên lẳng lặng nhìn Tư Mã Ngung ngồi trên bảo toạ, hoàng đế không nói chuyện gì chỉ xem tấu chương, vì vậy hắn tiếp tục ăn bánh ngô của mình, tuy là rất khô và khó nuốt nhưng nếu không ăn thì bụng sẽ rất đói. Ở đây không giống với cung điện khác, mỗi ngày chỉ có ngự lâm quân sáng chiều mang đồ ăn đến đặt trước điện rồi cho cung nhân mang… CHƯƠNG 69Từ Húc cùng các phi tần và phu nhân của đại thần sau nửa canh giờ lưu luyến mới cáo biệt.Tư Mã Ngung cũng ám chỉ mọi người phải nhanh rời khỏi, không cần trở ngại hắn cùng đứa bé trong bụng nghỉ ngơi, bởi vậy các nàng thức thời chào từ biệt Hoàng hậu nương nương.“Thánh Thượng, có thể truyền hoàng thái tử điện hạ cùng các hoàng tử, công chúa tiến vào hành lễ chưa?”. Lý Trường An quỳ gối trước cửa bẩm báo.“Ngung, ta quên mất các con đang đợi, thật có lỗi”. Từ Húc mãi mê nói chuyện, bây giờ mới sực nhớ tới các con cho nên cảm thấy rất áy náy.“Húc Nhi, trẫm biết ngươi bình thường buồn chán, tâm sự một chút cũng không hề gì, các con sẽ không để ý đâu. Truyền vào đi”. Tư Mã Ngung ngồi bên cạnh hắn, một bên v**t v* bụng hắn, một bên ôn nhu an ủi.“Lão nô tuân chỉ, tuyên”. Lý Trường An hướng phía ngoài cửa hô một tiếng.“Nhi thần Khiêm, nhân lễ vạn thọ, dẫn chư huynh đệ tỷ muội Cần, Hằng, Kiện, Xương Bình, Khánh Bình, kị tế Khổng Chiêu Minh đến vấn an và dâng lễ, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”. Tư Mã Khiêm cùng mọi người ngoài cửa tiến vào, quỳ xuống, đọc thuộc lòng mấy câu, sau đó khấu đầu hành lễ, Tư Mã Hằng và Tư Mã Kiện bởi vì tuổi còn nhỏ, phải nhờ hai vị tỷ tỷ giúp đỡ mới có thể hoàn thành.“Đứng lên đi, đã xảy ra chuyện gì, Cần Nhi và Khổng Chiêu Minh sao không tới đây?”. Tư Mã Ngung phát hiện hai người vô cớ mất tích thì hơi tức giận.“Bẩm báo phụ hoàng, nhị ca và Khổng sư phó vừa rồi đột nhiên tiêu chảy, hiện tại đang giải quyết, xin phụ hoàng bớt giận”. Tư Mã Khiêm phái người đi thúc giục, biết bọn họ đang làm chuyện đó, đành phải lấy một cái cớ ngụy biện thay bọn họ.“Bọn họ cùng nhau tiêu chảy, trẫm xem ra có người lá gan rất lớn, dục hỏa đột nhiên phát tác nên đi lêu lổng, đây mới là tình hình thực tế. Khiêm Nhi không cần che dấu thay, trẫm muốn tìm người lôi bọn họ từ trên giường tới nơi này”. Tư Mã Ngung từ trong ánh mắt đứa con nhìn ra manh mối, thầm nghĩ nó dám nói dối lừa gạt phụ hoàng, thật không ngoan. Nhưng đó là vì tình nghĩa huynh đệ cho nên sẽ không truy cứu.“Ngung, đang ngày vui, sao có thể làm như vậy, coi như bỏ qua đi, có thể bọn họ thật sự bị tiêu chảy, đợi một lát nữa đi. Được rồi, các ngươi đều lại bên mẫu hậu, để mẫu hậu nhìn rõ một chút, tiểu lễ tử, lấy xâu mứt quả lại đây”. Từ Húc giống một mẫu thân hòa ái dễ gần, hao hết tâm tư vì người thân nói chuyện.Tiểu lễ tử lập tức chuẩn bị ngay một chén mứt quả lớn đưa cho hắn.Hai huynh đệ Tư Mã Hằng cao hứng chạy đến bên cạnh phụ hoàng mẫu hậu, lấy mứt quả đến ăn.“Xương Bình bảy tuổi, còn Khánh Bình năm tuổi phải không? Đều là cùng một người sinh ra phải không?”. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy hai tiểu công chúa của hoàng đế, bởi vậy vội vàng hỏi thăm.“Đúng vậy, mẫu hậu, chúng ta đều là do Nhạc tần nương nương sinh ra”. Xương Bình công chúa cung kính đáp lời.“Các ngươi bình thường có học tập châm tuyến (thêu thùa) nữ hồng không?”. Hắn quan tâm hỏi.“Thưa mẫu hậu, mẫu phi bình thường có dạy chúng ta, mẫu phi nói nếu học không tốt, tương lai sẽ không ai thú chúng ta”. Lần này là Khánh Bình công chúa trả lời.“Đứa nhỏ này, kim chi ngọc diệp như thế này, rất nhiều người muốn phụ hoàng chỉ hôn các ngươi cho họ, hơn nữa các ngươi còn rất thông minh nha. Bình thường nếu rảnh có thể đến chơi cùng mẫu hậu, không cần xấu hổ, biết không?”“Nhi thần biết, thưa mẫu hậu”. Hai vị công chúa cao hứng trả lời, bởi vì người trong cung đều trọng nam khinh nữ, các nàng tuy rằng là kim chi ngọc diệp, nhưng trên cơ bản không được ai coi trọng, Tư Mã Ngung cũng không thường lưu tâm đến các nàng.“Khiêm Nhi, sao lại lo lắng thế? Lại đây với phụ hoàng”. Tư Mã Ngung thấy Tư Mã Khiêm đang chờ Tư Mã Cần cùng Khổng Chiêu Minh trở về, vì thế gọi đứa con đến nói chuyện phiếm.“Khiêm Nhi tuân mệnh”. Khiêm Nhi biết phụ hoàng đang tức giận, bởi vậy lập tức đáp ứng.“Bọn họ muốn trẫm chờ bao lâu đây?”. Tư Mã Ngung hi vọng con mình sẽ nói ra sự thật.“Khiêm Nhi thật sự không biết, chắc sẽ nhanh thôi”. Tư Mã Khiêm cười khổ, hắn không phải đương sự thì làm sao biết bọn họ muốn làm bao lâu.
CHƯƠNG 69
Từ Húc cùng các phi tần và phu nhân của đại thần sau nửa canh giờ lưu luyến mới cáo biệt.
Tư Mã Ngung cũng ám chỉ mọi người phải nhanh rời khỏi, không cần trở ngại hắn cùng đứa bé trong bụng nghỉ ngơi, bởi vậy các nàng thức thời chào từ biệt Hoàng hậu nương nương.
“Thánh Thượng, có thể truyền hoàng thái tử điện hạ cùng các hoàng tử, công chúa tiến vào hành lễ chưa?”. Lý Trường An quỳ gối trước cửa bẩm báo.
“Ngung, ta quên mất các con đang đợi, thật có lỗi”. Từ Húc mãi mê nói chuyện, bây giờ mới sực nhớ tới các con cho nên cảm thấy rất áy náy.
“Húc Nhi, trẫm biết ngươi bình thường buồn chán, tâm sự một chút cũng không hề gì, các con sẽ không để ý đâu. Truyền vào đi”. Tư Mã Ngung ngồi bên cạnh hắn, một bên v**t v* bụng hắn, một bên ôn nhu an ủi.
“Lão nô tuân chỉ, tuyên”. Lý Trường An hướng phía ngoài cửa hô một tiếng.
“Nhi thần Khiêm, nhân lễ vạn thọ, dẫn chư huynh đệ tỷ muội Cần, Hằng, Kiện, Xương Bình, Khánh Bình, kị tế Khổng Chiêu Minh đến vấn an và dâng lễ, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”. Tư Mã Khiêm cùng mọi người ngoài cửa tiến vào, quỳ xuống, đọc thuộc lòng mấy câu, sau đó khấu đầu hành lễ, Tư Mã Hằng và Tư Mã Kiện bởi vì tuổi còn nhỏ, phải nhờ hai vị tỷ tỷ giúp đỡ mới có thể hoàn thành.
“Đứng lên đi, đã xảy ra chuyện gì, Cần Nhi và Khổng Chiêu Minh sao không tới đây?”. Tư Mã Ngung phát hiện hai người vô cớ mất tích thì hơi tức giận.
“Bẩm báo phụ hoàng, nhị ca và Khổng sư phó vừa rồi đột nhiên tiêu chảy, hiện tại đang giải quyết, xin phụ hoàng bớt giận”. Tư Mã Khiêm phái người đi thúc giục, biết bọn họ đang làm chuyện đó, đành phải lấy một cái cớ ngụy biện thay bọn họ.
“Bọn họ cùng nhau tiêu chảy, trẫm xem ra có người lá gan rất lớn, dục hỏa đột nhiên phát tác nên đi lêu lổng, đây mới là tình hình thực tế. Khiêm Nhi không cần che dấu thay, trẫm muốn tìm người lôi bọn họ từ trên giường tới nơi này”. Tư Mã Ngung từ trong ánh mắt đứa con nhìn ra manh mối, thầm nghĩ nó dám nói dối lừa gạt phụ hoàng, thật không ngoan. Nhưng đó là vì tình nghĩa huynh đệ cho nên sẽ không truy cứu.
“Ngung, đang ngày vui, sao có thể làm như vậy, coi như bỏ qua đi, có thể bọn họ thật sự bị tiêu chảy, đợi một lát nữa đi. Được rồi, các ngươi đều lại bên mẫu hậu, để mẫu hậu nhìn rõ một chút, tiểu lễ tử, lấy xâu mứt quả lại đây”. Từ Húc giống một mẫu thân hòa ái dễ gần, hao hết tâm tư vì người thân nói chuyện.
Tiểu lễ tử lập tức chuẩn bị ngay một chén mứt quả lớn đưa cho hắn.
Hai huynh đệ Tư Mã Hằng cao hứng chạy đến bên cạnh phụ hoàng mẫu hậu, lấy mứt quả đến ăn.
“Xương Bình bảy tuổi, còn Khánh Bình năm tuổi phải không? Đều là cùng một người sinh ra phải không?”. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy hai tiểu công chúa của hoàng đế, bởi vậy vội vàng hỏi thăm.
“Đúng vậy, mẫu hậu, chúng ta đều là do Nhạc tần nương nương sinh ra”. Xương Bình công chúa cung kính đáp lời.
“Các ngươi bình thường có học tập châm tuyến (thêu thùa) nữ hồng không?”. Hắn quan tâm hỏi.
“Thưa mẫu hậu, mẫu phi bình thường có dạy chúng ta, mẫu phi nói nếu học không tốt, tương lai sẽ không ai thú chúng ta”. Lần này là Khánh Bình công chúa trả lời.
“Đứa nhỏ này, kim chi ngọc diệp như thế này, rất nhiều người muốn phụ hoàng chỉ hôn các ngươi cho họ, hơn nữa các ngươi còn rất thông minh nha. Bình thường nếu rảnh có thể đến chơi cùng mẫu hậu, không cần xấu hổ, biết không?”
“Nhi thần biết, thưa mẫu hậu”. Hai vị công chúa cao hứng trả lời, bởi vì người trong cung đều trọng nam khinh nữ, các nàng tuy rằng là kim chi ngọc diệp, nhưng trên cơ bản không được ai coi trọng, Tư Mã Ngung cũng không thường lưu tâm đến các nàng.
“Khiêm Nhi, sao lại lo lắng thế? Lại đây với phụ hoàng”. Tư Mã Ngung thấy Tư Mã Khiêm đang chờ Tư Mã Cần cùng Khổng Chiêu Minh trở về, vì thế gọi đứa con đến nói chuyện phiếm.
“Khiêm Nhi tuân mệnh”. Khiêm Nhi biết phụ hoàng đang tức giận, bởi vậy lập tức đáp ứng.
“Bọn họ muốn trẫm chờ bao lâu đây?”. Tư Mã Ngung hi vọng con mình sẽ nói ra sự thật.
“Khiêm Nhi thật sự không biết, chắc sẽ nhanh thôi”. Tư Mã Khiêm cười khổ, hắn không phải đương sự thì làm sao biết bọn họ muốn làm bao lâu.
Cẩu Nô Cung Đình Sinh HoạtTác giả: DailyOwlTruyện Đam MỹCHƯƠNG 1 Ngày mười tám tháng năm, Long Khánh năm thứ mười, Tư Mã Ngung thiết triều sớm xong nhàn hạ không có việc gì, ngự giá đến Trường Lạc cung, long kiệu dừng trước Phu Hoa điện, như thường lệ chỉ có Lý Trường An theo thánh giá đi vào trong, những người khác phải đứng chờ bên ngoài. Bên trong Phù Hoa điện, một cung nhân đang hầu hạ một thiếu niên gầy yếu ăn điểm tâm, một chén cháo, hai cái bánh ngô, tuy người hầu trong Trường Lạc cung đều không thể nghe không thể nói nhưng vẫn có thể cùng thiếu niên kia dùng bút giao tiếp, không có bất kì trở ngại nào. Thiếu niên mặc thanh y thanh đạm, có thể thấy được trên người đều là vết đỏ và vết bỏng, thiếu niên lẳng lặng nhìn Tư Mã Ngung ngồi trên bảo toạ, hoàng đế không nói chuyện gì chỉ xem tấu chương, vì vậy hắn tiếp tục ăn bánh ngô của mình, tuy là rất khô và khó nuốt nhưng nếu không ăn thì bụng sẽ rất đói. Ở đây không giống với cung điện khác, mỗi ngày chỉ có ngự lâm quân sáng chiều mang đồ ăn đến đặt trước điện rồi cho cung nhân mang… CHƯƠNG 69Từ Húc cùng các phi tần và phu nhân của đại thần sau nửa canh giờ lưu luyến mới cáo biệt.Tư Mã Ngung cũng ám chỉ mọi người phải nhanh rời khỏi, không cần trở ngại hắn cùng đứa bé trong bụng nghỉ ngơi, bởi vậy các nàng thức thời chào từ biệt Hoàng hậu nương nương.“Thánh Thượng, có thể truyền hoàng thái tử điện hạ cùng các hoàng tử, công chúa tiến vào hành lễ chưa?”. Lý Trường An quỳ gối trước cửa bẩm báo.“Ngung, ta quên mất các con đang đợi, thật có lỗi”. Từ Húc mãi mê nói chuyện, bây giờ mới sực nhớ tới các con cho nên cảm thấy rất áy náy.“Húc Nhi, trẫm biết ngươi bình thường buồn chán, tâm sự một chút cũng không hề gì, các con sẽ không để ý đâu. Truyền vào đi”. Tư Mã Ngung ngồi bên cạnh hắn, một bên v**t v* bụng hắn, một bên ôn nhu an ủi.“Lão nô tuân chỉ, tuyên”. Lý Trường An hướng phía ngoài cửa hô một tiếng.“Nhi thần Khiêm, nhân lễ vạn thọ, dẫn chư huynh đệ tỷ muội Cần, Hằng, Kiện, Xương Bình, Khánh Bình, kị tế Khổng Chiêu Minh đến vấn an và dâng lễ, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”. Tư Mã Khiêm cùng mọi người ngoài cửa tiến vào, quỳ xuống, đọc thuộc lòng mấy câu, sau đó khấu đầu hành lễ, Tư Mã Hằng và Tư Mã Kiện bởi vì tuổi còn nhỏ, phải nhờ hai vị tỷ tỷ giúp đỡ mới có thể hoàn thành.“Đứng lên đi, đã xảy ra chuyện gì, Cần Nhi và Khổng Chiêu Minh sao không tới đây?”. Tư Mã Ngung phát hiện hai người vô cớ mất tích thì hơi tức giận.“Bẩm báo phụ hoàng, nhị ca và Khổng sư phó vừa rồi đột nhiên tiêu chảy, hiện tại đang giải quyết, xin phụ hoàng bớt giận”. Tư Mã Khiêm phái người đi thúc giục, biết bọn họ đang làm chuyện đó, đành phải lấy một cái cớ ngụy biện thay bọn họ.“Bọn họ cùng nhau tiêu chảy, trẫm xem ra có người lá gan rất lớn, dục hỏa đột nhiên phát tác nên đi lêu lổng, đây mới là tình hình thực tế. Khiêm Nhi không cần che dấu thay, trẫm muốn tìm người lôi bọn họ từ trên giường tới nơi này”. Tư Mã Ngung từ trong ánh mắt đứa con nhìn ra manh mối, thầm nghĩ nó dám nói dối lừa gạt phụ hoàng, thật không ngoan. Nhưng đó là vì tình nghĩa huynh đệ cho nên sẽ không truy cứu.“Ngung, đang ngày vui, sao có thể làm như vậy, coi như bỏ qua đi, có thể bọn họ thật sự bị tiêu chảy, đợi một lát nữa đi. Được rồi, các ngươi đều lại bên mẫu hậu, để mẫu hậu nhìn rõ một chút, tiểu lễ tử, lấy xâu mứt quả lại đây”. Từ Húc giống một mẫu thân hòa ái dễ gần, hao hết tâm tư vì người thân nói chuyện.Tiểu lễ tử lập tức chuẩn bị ngay một chén mứt quả lớn đưa cho hắn.Hai huynh đệ Tư Mã Hằng cao hứng chạy đến bên cạnh phụ hoàng mẫu hậu, lấy mứt quả đến ăn.“Xương Bình bảy tuổi, còn Khánh Bình năm tuổi phải không? Đều là cùng một người sinh ra phải không?”. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy hai tiểu công chúa của hoàng đế, bởi vậy vội vàng hỏi thăm.“Đúng vậy, mẫu hậu, chúng ta đều là do Nhạc tần nương nương sinh ra”. Xương Bình công chúa cung kính đáp lời.“Các ngươi bình thường có học tập châm tuyến (thêu thùa) nữ hồng không?”. Hắn quan tâm hỏi.“Thưa mẫu hậu, mẫu phi bình thường có dạy chúng ta, mẫu phi nói nếu học không tốt, tương lai sẽ không ai thú chúng ta”. Lần này là Khánh Bình công chúa trả lời.“Đứa nhỏ này, kim chi ngọc diệp như thế này, rất nhiều người muốn phụ hoàng chỉ hôn các ngươi cho họ, hơn nữa các ngươi còn rất thông minh nha. Bình thường nếu rảnh có thể đến chơi cùng mẫu hậu, không cần xấu hổ, biết không?”“Nhi thần biết, thưa mẫu hậu”. Hai vị công chúa cao hứng trả lời, bởi vì người trong cung đều trọng nam khinh nữ, các nàng tuy rằng là kim chi ngọc diệp, nhưng trên cơ bản không được ai coi trọng, Tư Mã Ngung cũng không thường lưu tâm đến các nàng.“Khiêm Nhi, sao lại lo lắng thế? Lại đây với phụ hoàng”. Tư Mã Ngung thấy Tư Mã Khiêm đang chờ Tư Mã Cần cùng Khổng Chiêu Minh trở về, vì thế gọi đứa con đến nói chuyện phiếm.“Khiêm Nhi tuân mệnh”. Khiêm Nhi biết phụ hoàng đang tức giận, bởi vậy lập tức đáp ứng.“Bọn họ muốn trẫm chờ bao lâu đây?”. Tư Mã Ngung hi vọng con mình sẽ nói ra sự thật.“Khiêm Nhi thật sự không biết, chắc sẽ nhanh thôi”. Tư Mã Khiêm cười khổ, hắn không phải đương sự thì làm sao biết bọn họ muốn làm bao lâu.