"Tôi còn chưa đâm vào thực sự ...em khóc cái gì hả?" Mồ hôi hắn chảy ròng ròng, rơi xuống ngực cô gái nhỏ. Gân xanh hắn cứng nhắc rõ trên trán hằn dưới lớp da. Sự điên cuồng trong giây phút này gần như không thể ngăn cản nổi nữa rồi. "A...chậm ...chậm chút cậu chủ. ..a. Cậu chủ chậm...chậm ...nhẹ thôi." Cố Khải Liêm ở phía trên mặc kệ người con gái dưới thân.Hắn sâu sắc nhìn người con gái dưới thân cảm giác bây giờ của hắn chỉ có điên cuồng,điên cuồng đâm vào điên cuồng xé rách nhưng lại không thể. Hốc mắt Bội Sam bọng lớn nước mắt đã gần như gần rơi xuống.Bội Sam chỉ biết cam chịu,biết cầu xin người đàn ông trên thân mình ánh mắt ấy có khiếp đảm, có hoảng sợ nhưng cũng ko dấu nổi sự yêu thương và ỷ lại. ...................... Lâm Bội Sam một cô gái quê vừa lên thành phố, cô gái ngây thơ mang theo ước mơ thay đổi số phận. Với cánh đồng xanh mát mênh mông, cánh diều và hàng chuối hàng tre chạy dài che bóng mát cô đã sống với nó mười bảy năm.Mười bảy năm dưới quê của Bội Sam rất cực khổ…
Chương 34: 34: Đàn Bà
Anh Rung Động Được KhôngTác giả: Hirosina AnnaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Tôi còn chưa đâm vào thực sự ...em khóc cái gì hả?" Mồ hôi hắn chảy ròng ròng, rơi xuống ngực cô gái nhỏ. Gân xanh hắn cứng nhắc rõ trên trán hằn dưới lớp da. Sự điên cuồng trong giây phút này gần như không thể ngăn cản nổi nữa rồi. "A...chậm ...chậm chút cậu chủ. ..a. Cậu chủ chậm...chậm ...nhẹ thôi." Cố Khải Liêm ở phía trên mặc kệ người con gái dưới thân.Hắn sâu sắc nhìn người con gái dưới thân cảm giác bây giờ của hắn chỉ có điên cuồng,điên cuồng đâm vào điên cuồng xé rách nhưng lại không thể. Hốc mắt Bội Sam bọng lớn nước mắt đã gần như gần rơi xuống.Bội Sam chỉ biết cam chịu,biết cầu xin người đàn ông trên thân mình ánh mắt ấy có khiếp đảm, có hoảng sợ nhưng cũng ko dấu nổi sự yêu thương và ỷ lại. ...................... Lâm Bội Sam một cô gái quê vừa lên thành phố, cô gái ngây thơ mang theo ước mơ thay đổi số phận. Với cánh đồng xanh mát mênh mông, cánh diều và hàng chuối hàng tre chạy dài che bóng mát cô đã sống với nó mười bảy năm.Mười bảy năm dưới quê của Bội Sam rất cực khổ… Lâm Bội Sam lúc này đã trở về phòng ngủ của bản thân.Nhìn lại cả thân thể mình, vì chuyện hôm qua mà tàn tạ xơ xác.Cả người Bội Sam bây giờ như bị ai đó đánh đập hành hạ dã man nhưng Lâm Bội Sam cô lại không hề khóc, cũng không hề than hay kêu đau.Lâm Bội Sam cô bây giờ không khác gì cái xác khô,cô rệu rạo đi từng bước đầy khó nhọc.Bội Sam bây giờ không còn trong trắng, không còn tình yêu cũng như ánh sáng cuộc đời.Cô nhìn vào gương, một đôi mắt sưng húp đỏ ửng lên,thân thể đầy vết hôn tím tái, gương mặt tái xanh nhợt nhạt.Trước đây,sâu bên trong thâm tâm của Lâm Bội Sam,cô vẫn luôn ao ước được ở bên cạnh của anh Khải Liêm, được anh động chạm tùy thích,nhưng khi bây giờ Bội Sam cô đã trở thành người đàn bà của anh thì cô lại thấy đau.Một nỗi đau thâm tâm rát buốt như bị ai đó xát muối vào.Lâm Bội Sam cô đi tắm,cô muốn gột rửa hết tất thẩy.Bội Sam xem như tối qua chưa có chuyện gì xảy ra.Lâm Bội Sam cô đã từng nghĩ việc làm t*nh với anh Khải Liêm là điều rất vui vẻ và hạnh phúc.Nhưng cuối cùng cái cô nhận được là sự kinh thường,mỉa mai từ anh.Chắc anh Khải Liêm đã nhìn thấu cái sự nhơ nhuốc trong tâm trí của cô,vậy nên...Cuộc đời của Lâm Bội Sam cô,thảm hại đến thế là cùng.Trời đã sắp sáng rồi,Lâm Bội Sam cứ vậy mà lặng lẽ leo lên giường nằm.Bội Sam nhìn ra bên ngoài qua khung cửa sổ.Cô muốn lặng lẽ đợi ánh bình minh lên, vì Bội Sam đang rất sợ bóng tối,cô sợ bóng tối sẽ nuốt chửng cô.Đợi đến khi ánh sáng bình minh xuất hiện,Lâm Bội Sam cô đã ngất đi từ lúc nào....----------------...!Cố Khải Liêm tỉnh dậy trong cơn đau đầu kinh khủng.Anh ngồi dậy liếc nhìn xem cái đồng hồ trên bàn mới biết là đã qua giờ ăn trưa luôn rồi.Cố Khải Liêm ngồi dậy mới chú ý xung quanh, căn phòng vẫn như thế nhưng điều khác mọi hôm là bây giờ anh đang tr*n tr**ng,quần áo đã rơi vãi trên nền phòng lạnh lẽo.Cố Khải Liêm sững sờ trong giây lát anh khó hiểu với chuyện đang xảy ra trước mắt.Cố Khải Liêm anh từ trước đến nay dù có uống say như thế nào cũng không hề đi quá giới hạn với bất kỳ ai,vậy là lại xảy ra chuyện này.Trên chiếc giường size lớn vẫn còn in lại dấu vết của đêm hôm qua, quả là một đêm kịch liệt mà.Hơn nữa trên đó còn có cả vết máu đỏ chót.Cố Khải Liêm anh muốn cố gắng nhớ lại những chuyện xảy ra hôm qua nhưng lại không thể.Ngoại trừ lúc ở quán bar ra thì Khải Liêm anh cũng không còn nhớ được gì.Tối qua anh say đến mức không biết gì, như thể anh đã làm t*nh với ai đó rồi.Nhưng cô gái kia đâu?Cố Khải Liêm nhíu mày suy nghĩ đôi chút...Có thể cô gái kia đã tỉnh dậy trước anh và có thể đã rời đi rồi.Nghĩ như thế, Cố Khải Liêm đi thẳng vào phòng tắm anh muốn gột rửa đi hết dấu vết của hôm qua.Khi mà nước lạnh thấm hết vào da thịt anh, Cố Khải Liêm mới cảm nhận thấy rõ được cái cảm giác đau rát.Anh nhìn vào trong gương mới thấy cả lưng và tay đều có những giấu vết bị cào.Cố Khải Liêm tạch lưỡi.Có thể là hôm qua anh đã làm mạnh quá nên cô gái kia chịu không nổi nên mới cào thành như vậy.Mà cô ấy vậy còn tr*nh, nhìn vệt máu kia thì,cô ấy đã thành đàn bà.
Lâm Bội Sam lúc này đã trở về phòng ngủ của bản thân.Nhìn lại cả thân thể mình, vì chuyện hôm qua mà tàn tạ xơ xác.Cả người Bội Sam bây giờ như bị ai đó đánh đập hành hạ dã man nhưng Lâm Bội Sam cô lại không hề khóc, cũng không hề than hay kêu đau.Lâm Bội Sam cô bây giờ không khác gì cái xác khô,cô rệu rạo đi từng bước đầy khó nhọc.Bội Sam bây giờ không còn trong trắng, không còn tình yêu cũng như ánh sáng cuộc đời.Cô nhìn vào gương, một đôi mắt sưng húp đỏ ửng lên,thân thể đầy vết hôn tím tái, gương mặt tái xanh nhợt nhạt.
Trước đây,sâu bên trong thâm tâm của Lâm Bội Sam,cô vẫn luôn ao ước được ở bên cạnh của anh Khải Liêm, được anh động chạm tùy thích,nhưng khi bây giờ Bội Sam cô đã trở thành người đàn bà của anh thì cô lại thấy đau.Một nỗi đau thâm tâm rát buốt như bị ai đó xát muối vào.
Lâm Bội Sam cô đi tắm,cô muốn gột rửa hết tất thẩy.Bội Sam xem như tối qua chưa có chuyện gì xảy ra.Lâm Bội Sam cô đã từng nghĩ việc làm t*nh với anh Khải Liêm là điều rất vui vẻ và hạnh phúc.Nhưng cuối cùng cái cô nhận được là sự kinh thường,mỉa mai từ anh.
Chắc anh Khải Liêm đã nhìn thấu cái sự nhơ nhuốc trong tâm trí của cô,vậy nên...
Cuộc đời của Lâm Bội Sam cô,thảm hại đến thế là cùng.
Trời đã sắp sáng rồi,Lâm Bội Sam cứ vậy mà lặng lẽ leo lên giường nằm.
Bội Sam nhìn ra bên ngoài qua khung cửa sổ.
Cô muốn lặng lẽ đợi ánh bình minh lên, vì Bội Sam đang rất sợ bóng tối,cô sợ bóng tối sẽ nuốt chửng cô.
Đợi đến khi ánh sáng bình minh xuất hiện,Lâm Bội Sam cô đã ngất đi từ lúc nào.
...----------------...!
Cố Khải Liêm tỉnh dậy trong cơn đau đầu kinh khủng.Anh ngồi dậy liếc nhìn xem cái đồng hồ trên bàn mới biết là đã qua giờ ăn trưa luôn rồi.Cố Khải Liêm ngồi dậy mới chú ý xung quanh, căn phòng vẫn như thế nhưng điều khác mọi hôm là bây giờ anh đang tr*n tr**ng,quần áo đã rơi vãi trên nền phòng lạnh lẽo.Cố Khải Liêm sững sờ trong giây lát anh khó hiểu với chuyện đang xảy ra trước mắt.Cố Khải Liêm anh từ trước đến nay dù có uống say như thế nào cũng không hề đi quá giới hạn với bất kỳ ai,vậy là lại xảy ra chuyện này.
Trên chiếc giường size lớn vẫn còn in lại dấu vết của đêm hôm qua, quả là một đêm kịch liệt mà.Hơn nữa trên đó còn có cả vết máu đỏ chót.
Cố Khải Liêm anh muốn cố gắng nhớ lại những chuyện xảy ra hôm qua nhưng lại không thể.
Ngoại trừ lúc ở quán bar ra thì Khải Liêm anh cũng không còn nhớ được gì.Tối qua anh say đến mức không biết gì, như thể anh đã làm t*nh với ai đó rồi.Nhưng cô gái kia đâu?Cố Khải Liêm nhíu mày suy nghĩ đôi chút...Có thể cô gái kia đã tỉnh dậy trước anh và có thể đã rời đi rồi.
Nghĩ như thế, Cố Khải Liêm đi thẳng vào phòng tắm anh muốn gột rửa đi hết dấu vết của hôm qua.Khi mà nước lạnh thấm hết vào da thịt anh, Cố Khải Liêm mới cảm nhận thấy rõ được cái cảm giác đau rát.Anh nhìn vào trong gương mới thấy cả lưng và tay đều có những giấu vết bị cào.
Cố Khải Liêm tạch lưỡi.
Có thể là hôm qua anh đã làm mạnh quá nên cô gái kia chịu không nổi nên mới cào thành như vậy.Mà cô ấy vậy còn tr*nh, nhìn vệt máu kia thì,cô ấy đã thành đàn bà.
Anh Rung Động Được KhôngTác giả: Hirosina AnnaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Tôi còn chưa đâm vào thực sự ...em khóc cái gì hả?" Mồ hôi hắn chảy ròng ròng, rơi xuống ngực cô gái nhỏ. Gân xanh hắn cứng nhắc rõ trên trán hằn dưới lớp da. Sự điên cuồng trong giây phút này gần như không thể ngăn cản nổi nữa rồi. "A...chậm ...chậm chút cậu chủ. ..a. Cậu chủ chậm...chậm ...nhẹ thôi." Cố Khải Liêm ở phía trên mặc kệ người con gái dưới thân.Hắn sâu sắc nhìn người con gái dưới thân cảm giác bây giờ của hắn chỉ có điên cuồng,điên cuồng đâm vào điên cuồng xé rách nhưng lại không thể. Hốc mắt Bội Sam bọng lớn nước mắt đã gần như gần rơi xuống.Bội Sam chỉ biết cam chịu,biết cầu xin người đàn ông trên thân mình ánh mắt ấy có khiếp đảm, có hoảng sợ nhưng cũng ko dấu nổi sự yêu thương và ỷ lại. ...................... Lâm Bội Sam một cô gái quê vừa lên thành phố, cô gái ngây thơ mang theo ước mơ thay đổi số phận. Với cánh đồng xanh mát mênh mông, cánh diều và hàng chuối hàng tre chạy dài che bóng mát cô đã sống với nó mười bảy năm.Mười bảy năm dưới quê của Bội Sam rất cực khổ… Lâm Bội Sam lúc này đã trở về phòng ngủ của bản thân.Nhìn lại cả thân thể mình, vì chuyện hôm qua mà tàn tạ xơ xác.Cả người Bội Sam bây giờ như bị ai đó đánh đập hành hạ dã man nhưng Lâm Bội Sam cô lại không hề khóc, cũng không hề than hay kêu đau.Lâm Bội Sam cô bây giờ không khác gì cái xác khô,cô rệu rạo đi từng bước đầy khó nhọc.Bội Sam bây giờ không còn trong trắng, không còn tình yêu cũng như ánh sáng cuộc đời.Cô nhìn vào gương, một đôi mắt sưng húp đỏ ửng lên,thân thể đầy vết hôn tím tái, gương mặt tái xanh nhợt nhạt.Trước đây,sâu bên trong thâm tâm của Lâm Bội Sam,cô vẫn luôn ao ước được ở bên cạnh của anh Khải Liêm, được anh động chạm tùy thích,nhưng khi bây giờ Bội Sam cô đã trở thành người đàn bà của anh thì cô lại thấy đau.Một nỗi đau thâm tâm rát buốt như bị ai đó xát muối vào.Lâm Bội Sam cô đi tắm,cô muốn gột rửa hết tất thẩy.Bội Sam xem như tối qua chưa có chuyện gì xảy ra.Lâm Bội Sam cô đã từng nghĩ việc làm t*nh với anh Khải Liêm là điều rất vui vẻ và hạnh phúc.Nhưng cuối cùng cái cô nhận được là sự kinh thường,mỉa mai từ anh.Chắc anh Khải Liêm đã nhìn thấu cái sự nhơ nhuốc trong tâm trí của cô,vậy nên...Cuộc đời của Lâm Bội Sam cô,thảm hại đến thế là cùng.Trời đã sắp sáng rồi,Lâm Bội Sam cứ vậy mà lặng lẽ leo lên giường nằm.Bội Sam nhìn ra bên ngoài qua khung cửa sổ.Cô muốn lặng lẽ đợi ánh bình minh lên, vì Bội Sam đang rất sợ bóng tối,cô sợ bóng tối sẽ nuốt chửng cô.Đợi đến khi ánh sáng bình minh xuất hiện,Lâm Bội Sam cô đã ngất đi từ lúc nào....----------------...!Cố Khải Liêm tỉnh dậy trong cơn đau đầu kinh khủng.Anh ngồi dậy liếc nhìn xem cái đồng hồ trên bàn mới biết là đã qua giờ ăn trưa luôn rồi.Cố Khải Liêm ngồi dậy mới chú ý xung quanh, căn phòng vẫn như thế nhưng điều khác mọi hôm là bây giờ anh đang tr*n tr**ng,quần áo đã rơi vãi trên nền phòng lạnh lẽo.Cố Khải Liêm sững sờ trong giây lát anh khó hiểu với chuyện đang xảy ra trước mắt.Cố Khải Liêm anh từ trước đến nay dù có uống say như thế nào cũng không hề đi quá giới hạn với bất kỳ ai,vậy là lại xảy ra chuyện này.Trên chiếc giường size lớn vẫn còn in lại dấu vết của đêm hôm qua, quả là một đêm kịch liệt mà.Hơn nữa trên đó còn có cả vết máu đỏ chót.Cố Khải Liêm anh muốn cố gắng nhớ lại những chuyện xảy ra hôm qua nhưng lại không thể.Ngoại trừ lúc ở quán bar ra thì Khải Liêm anh cũng không còn nhớ được gì.Tối qua anh say đến mức không biết gì, như thể anh đã làm t*nh với ai đó rồi.Nhưng cô gái kia đâu?Cố Khải Liêm nhíu mày suy nghĩ đôi chút...Có thể cô gái kia đã tỉnh dậy trước anh và có thể đã rời đi rồi.Nghĩ như thế, Cố Khải Liêm đi thẳng vào phòng tắm anh muốn gột rửa đi hết dấu vết của hôm qua.Khi mà nước lạnh thấm hết vào da thịt anh, Cố Khải Liêm mới cảm nhận thấy rõ được cái cảm giác đau rát.Anh nhìn vào trong gương mới thấy cả lưng và tay đều có những giấu vết bị cào.Cố Khải Liêm tạch lưỡi.Có thể là hôm qua anh đã làm mạnh quá nên cô gái kia chịu không nổi nên mới cào thành như vậy.Mà cô ấy vậy còn tr*nh, nhìn vệt máu kia thì,cô ấy đã thành đàn bà.