Tác giả:

“Anh Lý, đừng làm ở đây, chúng ta vào phòng nhé, nhỡ tên ngốc Diệp Viễn kia trở về thì không hay lắm đâu!” “Về thì càng tốt, dù sao em cũng chuẩn bị ly hôn với thằng ngốc đấy rồi, cứ để nó nhìn thấy có sao…” Lý Thiên Vũ xấu xa nói, bàn tay cũng không yên phận thò vào ngực áo Lâm Phi Phi. “Thôi mà, anh Lý đừng vội, để em đi tắm đã nhé!” Vừa nói, Lâm Phi Phi vừa liếc mắt đưa tình với Lý Thiên Vũ rồi bước vào nhà tắm. Không lâu sau, Lâm Phi Phi khoác một chiếc áo choàng tắm mỏng đi ra. Vì vừa tắm xong, cơ thể của Lâm Phi Phi chưa khô hẳn nên chiếc áo tắm mỏng manh kia cũng nhanh chóng bị ướt. Nó dính sát lên người cô ta để lộ ra những đường cong trên cơ thể kiều diễm kia. Lý Thiên Vũ mở lớn hai mắt, vô thức nuốt nước bọt. “Tiểu yêu này, em vẫn lẳng lơ như xưa. Lại đây để anh yêu thương em nào!” Lý Thiên Vũ vừa nói, vừa thô bạo xé toạc chiếc áo choàng tắm của Lâm Phi Phi. Cơ thể mảnh mai, trắng nõn của cô ta lập tức phơi bày ra trước mặt Lý Thiên Vũ. Lý Thiên Vũ không đợi được, hung hăng…

Chương 77: 77: Lục Phiến Môn

Quỷ Môn Độc ThánhTác giả: Diệp ViễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Anh Lý, đừng làm ở đây, chúng ta vào phòng nhé, nhỡ tên ngốc Diệp Viễn kia trở về thì không hay lắm đâu!” “Về thì càng tốt, dù sao em cũng chuẩn bị ly hôn với thằng ngốc đấy rồi, cứ để nó nhìn thấy có sao…” Lý Thiên Vũ xấu xa nói, bàn tay cũng không yên phận thò vào ngực áo Lâm Phi Phi. “Thôi mà, anh Lý đừng vội, để em đi tắm đã nhé!” Vừa nói, Lâm Phi Phi vừa liếc mắt đưa tình với Lý Thiên Vũ rồi bước vào nhà tắm. Không lâu sau, Lâm Phi Phi khoác một chiếc áo choàng tắm mỏng đi ra. Vì vừa tắm xong, cơ thể của Lâm Phi Phi chưa khô hẳn nên chiếc áo tắm mỏng manh kia cũng nhanh chóng bị ướt. Nó dính sát lên người cô ta để lộ ra những đường cong trên cơ thể kiều diễm kia. Lý Thiên Vũ mở lớn hai mắt, vô thức nuốt nước bọt. “Tiểu yêu này, em vẫn lẳng lơ như xưa. Lại đây để anh yêu thương em nào!” Lý Thiên Vũ vừa nói, vừa thô bạo xé toạc chiếc áo choàng tắm của Lâm Phi Phi. Cơ thể mảnh mai, trắng nõn của cô ta lập tức phơi bày ra trước mặt Lý Thiên Vũ. Lý Thiên Vũ không đợi được, hung hăng… “Anh Diệp, chúng tôi có thể tham gia không?”Lúc này, Sở Vân Phi cũng chủ động mở miệng nói.Nghe những lời Liễu Khánh Phi nói lúc nãy, Sở Vân Phi cũng khá là rung động.“Tất nhiên là được, anh và ông chủ Liễu cũng như anh Thẩm và anh Phạm đều có thể nhập cổ phần, hơn nữa chuyện này đều sẽ cho mọi người toàn quyền làm chủ!”Đối với Sở Vân Phi, Diệp Viễn đã sớm xem anh ta như người một nhà.Mà Thẩm Tư Phàm cùng Phạm Thống cũng khá hợp với ý anh, tất nhiên là anh chẳng keo kiệt với họ làm gì.Còn nữa, mấy người họ đều là cậu ấm của những nhà giàu có nhất Giang Bắc, họ mà tập trung lại với nhau, ắt hẳn sẽ đủ sức trên cơ toàn bộ các thế lực Giang Bắc.Diệp Viễn đồng ý cho bọn họ nhập cổ, hơn nữa còn cho họ cùng Liễu Khánh Phi quyền quyết định trong vụ này khiến tất cả vừa mừng vừa lo.Trong lòng bọn họ đều biết ơn vì sự tin tưởng của Diệp Viễn, đồng thời họ cũng âm thầm thề, nhất định phải hoàn thành chuyện này thật tốt, không để Diệp Viễn tin tưởng nhầm người.Sau khi mấy người họ rời đi, Diệp Viễn bèn chuẩn bị tu luyện, nhưng điều khiến anh khá buồn bực là.Có được một lượng linh khí dày đặc như thế, anh vẫn không thể ngưng kết được Kim Đan.Điều này đã khiến Diệp Viễn buồn bực rất lâu, nhưng chẳng mấy chốc anh đã suy nghĩ thông suốt.Hôm qua sau khi anh và Lâm Vãn Tình xảy ra quan hệ, mượn linh khí thiên địa trong cơ thể Lâm Vãn Tình đã giúp cảnh giới của anh bước lên hẳn một cảnh giới chỉ trong một đêm.Nhưng con đường tu hành này cần nhất chính là giai đoạn đầu, nhất định phải có được căn cơ trụ cột vững chắc, nếu không sau này sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn.Bây giờ anh vẫn chưa thể ngưng kết Kim Đan, có lẽ là do cảnh giới tăng lên quá nhanh, trụ cột không đủ vững chắc, nên mới không thể ngưng kết thành Kim Đan.Nghĩ thế, Diệp Viễn cũng không nóng lòng ngưng kết Kim Đan nữa, mà dùng linh khí đó để củng cố cho trụ cột.Mấy ngày sau đó, ban ngày thì anh vẫn luôn ở trong biệt thự sử dụng linh khí đất trời để rèn luyện cơ thể.Mà cũng trong mấy ngày đó, sức mạnh của cơ thể Diệp Viễn đã lên tới một mức độ cực kỳ đáng sợ.Hôm nay, Diệp Viễn đang khoanh chân trên tầng cao nhất của biệt thự để tiếp tục dùng linh khí đất trời rèn luyện cơ thể.Thì ngạc nhiên phát hiện ra linh khí dày đặc đó đang điên cuồng chảy dọc về phía đan điền của mình.Chẳng mấy chốc, Diệp Viễn đã cảm thấy đan điền rơi vào trạng thái bão hòa.Nhưng luồng linh khí dày đặc đó vẫn chưa hề dừng lại.Nó vẫn điên cuồng chảy dọc vào đan điền như bão lũ, Diệp Viễn cảm thấy đan điền của mình như sắp vỡ ra đến nơi rồi.Diệp Viễn chịu đựng sự đau đớn, vội vàng dựa theo cách trong truyền thừa.Dần luồng linh khí dữ dội bên trong đan điền này đi ngưng kết, cố nén lại.Chẳng biết qua bao lâu, lượng linh khí dày đặc đó mới được Diệp Viễn ngưng kết hết trong đan điền.Bấy giờ, nếu ai có đôi mắt nhìn xuyên thấu, có lẽ sẽ nhìn thấy chỗ đan điền của Diệp Viễn có một Kim Đan đang tỏa ra thứ ánh sáng màu vàng, cùng với hơi thở kh ủng bố.Đúng vậy, giờ phút này, cuối cùng Diệp Viễn cũng đột phá, đạt tới cảnh giới Kim Đan kỳ.Sau khi cảm nhận được sức mảnh kh ủng bố trong cơ thể mình, lúc này Diệp Viễn mới cảm thấy mình đã trở thành một người tu tiên thật sự.Tối đó, Diệp Viễn đến phòng đấu giá Gia Tín để đón Lâm Vãn Tình, vì vừa đột phá nên tâm trạng Diệp Viễn không tệ.Chủ động mời đám người Sở Vân Phi và Lâm Vãn Tình ăn bữa cơm.Sau khi cơm no rượu say, Diệp Viễn và Lâm Vãn Tình thong thả đi dọc theo công viên bên hồ Cảnh Minh về biệt thự.Thế nhưng, khi hai người vừa mới đi tới một chỗ khá yên tĩnh.Thì Diệp Viễn đột nhiên dừng bước.Ánh mắt nhìn về phía trước cách đó không xa.Chỉ thấy trước mặt họ, có một cô gái cùng với vài người con trai mặc loại đồng phục đặc biệt, người đầy máu tươi đang nghiêng ngả lảo đảo đi về phía bọn họ.Diệp Viễn nhìn cái là nhận ra ngay, tất cả đều là võ giả của Lục Phiến Môn ở Hoa Hạ.Nhưng bấy giờ hơi thở của bọn họ vô cùng hỗn loạn, có thể thấy đã sức cùng lực kiệt, hơn nữa còn bị thương ở các mức độ khác nhau, thậm chí có người còn nguy hiểm đến tính mạng.Đồng thời, Diệp Viễn còn cảm nhận được cách đó không xa sau lưng họ có một hơi thở mạnh mẽ đang nhanh chóng đuổi tới.“Ầm!”Khi bọn họ chỉ cách Diệp Viễn đâu đó hơn mười mét, thì có một người bị thương nặng nhất trong số họ trực tiếp ngã xuống đất.“Đội trưởng!”“Anh!”Tất cả mọi người đều hoảng hốt, nhất là cô gái kia vội vàng đi tới muốn đỡ người đó dậy.

“Anh Diệp, chúng tôi có thể tham gia không?”

Lúc này, Sở Vân Phi cũng chủ động mở miệng nói.

Nghe những lời Liễu Khánh Phi nói lúc nãy, Sở Vân Phi cũng khá là rung động.

“Tất nhiên là được, anh và ông chủ Liễu cũng như anh Thẩm và anh Phạm đều có thể nhập cổ phần, hơn nữa chuyện này đều sẽ cho mọi người toàn quyền làm chủ!”

Đối với Sở Vân Phi, Diệp Viễn đã sớm xem anh ta như người một nhà.

Mà Thẩm Tư Phàm cùng Phạm Thống cũng khá hợp với ý anh, tất nhiên là anh chẳng keo kiệt với họ làm gì.

Còn nữa, mấy người họ đều là cậu ấm của những nhà giàu có nhất Giang Bắc, họ mà tập trung lại với nhau, ắt hẳn sẽ đủ sức trên cơ toàn bộ các thế lực Giang Bắc.

Diệp Viễn đồng ý cho bọn họ nhập cổ, hơn nữa còn cho họ cùng Liễu Khánh Phi quyền quyết định trong vụ này khiến tất cả vừa mừng vừa lo.

Trong lòng bọn họ đều biết ơn vì sự tin tưởng của Diệp Viễn, đồng thời họ cũng âm thầm thề, nhất định phải hoàn thành chuyện này thật tốt, không để Diệp Viễn tin tưởng nhầm người.

Sau khi mấy người họ rời đi, Diệp Viễn bèn chuẩn bị tu luyện, nhưng điều khiến anh khá buồn bực là.

Có được một lượng linh khí dày đặc như thế, anh vẫn không thể ngưng kết được Kim Đan.

Điều này đã khiến Diệp Viễn buồn bực rất lâu, nhưng chẳng mấy chốc anh đã suy nghĩ thông suốt.

Hôm qua sau khi anh và Lâm Vãn Tình xảy ra quan hệ, mượn linh khí thiên địa trong cơ thể Lâm Vãn Tình đã giúp cảnh giới của anh bước lên hẳn một cảnh giới chỉ trong một đêm.

Nhưng con đường tu hành này cần nhất chính là giai đoạn đầu, nhất định phải có được căn cơ trụ cột vững chắc, nếu không sau này sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn.

Bây giờ anh vẫn chưa thể ngưng kết Kim Đan, có lẽ là do cảnh giới tăng lên quá nhanh, trụ cột không đủ vững chắc, nên mới không thể ngưng kết thành Kim Đan.

Nghĩ thế, Diệp Viễn cũng không nóng lòng ngưng kết Kim Đan nữa, mà dùng linh khí đó để củng cố cho trụ cột.

Mấy ngày sau đó, ban ngày thì anh vẫn luôn ở trong biệt thự sử dụng linh khí đất trời để rèn luyện cơ thể.

Mà cũng trong mấy ngày đó, sức mạnh của cơ thể Diệp Viễn đã lên tới một mức độ cực kỳ đáng sợ.

Hôm nay, Diệp Viễn đang khoanh chân trên tầng cao nhất của biệt thự để tiếp tục dùng linh khí đất trời rèn luyện cơ thể.

Thì ngạc nhiên phát hiện ra linh khí dày đặc đó đang điên cuồng chảy dọc về phía đan điền của mình.

Chẳng mấy chốc, Diệp Viễn đã cảm thấy đan điền rơi vào trạng thái bão hòa.

Nhưng luồng linh khí dày đặc đó vẫn chưa hề dừng lại.

Nó vẫn điên cuồng chảy dọc vào đan điền như bão lũ, Diệp Viễn cảm thấy đan điền của mình như sắp vỡ ra đến nơi rồi.

Diệp Viễn chịu đựng sự đau đớn, vội vàng dựa theo cách trong truyền thừa.

Dần luồng linh khí dữ dội bên trong đan điền này đi ngưng kết, cố nén lại.

Chẳng biết qua bao lâu, lượng linh khí dày đặc đó mới được Diệp Viễn ngưng kết hết trong đan điền.

Bấy giờ, nếu ai có đôi mắt nhìn xuyên thấu, có lẽ sẽ nhìn thấy chỗ đan điền của Diệp Viễn có một Kim Đan đang tỏa ra thứ ánh sáng màu vàng, cùng với hơi thở kh ủng bố.

Đúng vậy, giờ phút này, cuối cùng Diệp Viễn cũng đột phá, đạt tới cảnh giới Kim Đan kỳ.

Sau khi cảm nhận được sức mảnh kh ủng bố trong cơ thể mình, lúc này Diệp Viễn mới cảm thấy mình đã trở thành một người tu tiên thật sự.

Tối đó, Diệp Viễn đến phòng đấu giá Gia Tín để đón Lâm Vãn Tình, vì vừa đột phá nên tâm trạng Diệp Viễn không tệ.

Chủ động mời đám người Sở Vân Phi và Lâm Vãn Tình ăn bữa cơm.

Sau khi cơm no rượu say, Diệp Viễn và Lâm Vãn Tình thong thả đi dọc theo công viên bên hồ Cảnh Minh về biệt thự.

Thế nhưng, khi hai người vừa mới đi tới một chỗ khá yên tĩnh.

Thì Diệp Viễn đột nhiên dừng bước.

Ánh mắt nhìn về phía trước cách đó không xa.

Chỉ thấy trước mặt họ, có một cô gái cùng với vài người con trai mặc loại đồng phục đặc biệt, người đầy máu tươi đang nghiêng ngả lảo đảo đi về phía bọn họ.

Diệp Viễn nhìn cái là nhận ra ngay, tất cả đều là võ giả của Lục Phiến Môn ở Hoa Hạ.

Nhưng bấy giờ hơi thở của bọn họ vô cùng hỗn loạn, có thể thấy đã sức cùng lực kiệt, hơn nữa còn bị thương ở các mức độ khác nhau, thậm chí có người còn nguy hiểm đến tính mạng.

Đồng thời, Diệp Viễn còn cảm nhận được cách đó không xa sau lưng họ có một hơi thở mạnh mẽ đang nhanh chóng đuổi tới.

“Ầm!”

Khi bọn họ chỉ cách Diệp Viễn đâu đó hơn mười mét, thì có một người bị thương nặng nhất trong số họ trực tiếp ngã xuống đất.

“Đội trưởng!”

“Anh!”

Tất cả mọi người đều hoảng hốt, nhất là cô gái kia vội vàng đi tới muốn đỡ người đó dậy.

Quỷ Môn Độc ThánhTác giả: Diệp ViễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Anh Lý, đừng làm ở đây, chúng ta vào phòng nhé, nhỡ tên ngốc Diệp Viễn kia trở về thì không hay lắm đâu!” “Về thì càng tốt, dù sao em cũng chuẩn bị ly hôn với thằng ngốc đấy rồi, cứ để nó nhìn thấy có sao…” Lý Thiên Vũ xấu xa nói, bàn tay cũng không yên phận thò vào ngực áo Lâm Phi Phi. “Thôi mà, anh Lý đừng vội, để em đi tắm đã nhé!” Vừa nói, Lâm Phi Phi vừa liếc mắt đưa tình với Lý Thiên Vũ rồi bước vào nhà tắm. Không lâu sau, Lâm Phi Phi khoác một chiếc áo choàng tắm mỏng đi ra. Vì vừa tắm xong, cơ thể của Lâm Phi Phi chưa khô hẳn nên chiếc áo tắm mỏng manh kia cũng nhanh chóng bị ướt. Nó dính sát lên người cô ta để lộ ra những đường cong trên cơ thể kiều diễm kia. Lý Thiên Vũ mở lớn hai mắt, vô thức nuốt nước bọt. “Tiểu yêu này, em vẫn lẳng lơ như xưa. Lại đây để anh yêu thương em nào!” Lý Thiên Vũ vừa nói, vừa thô bạo xé toạc chiếc áo choàng tắm của Lâm Phi Phi. Cơ thể mảnh mai, trắng nõn của cô ta lập tức phơi bày ra trước mặt Lý Thiên Vũ. Lý Thiên Vũ không đợi được, hung hăng… “Anh Diệp, chúng tôi có thể tham gia không?”Lúc này, Sở Vân Phi cũng chủ động mở miệng nói.Nghe những lời Liễu Khánh Phi nói lúc nãy, Sở Vân Phi cũng khá là rung động.“Tất nhiên là được, anh và ông chủ Liễu cũng như anh Thẩm và anh Phạm đều có thể nhập cổ phần, hơn nữa chuyện này đều sẽ cho mọi người toàn quyền làm chủ!”Đối với Sở Vân Phi, Diệp Viễn đã sớm xem anh ta như người một nhà.Mà Thẩm Tư Phàm cùng Phạm Thống cũng khá hợp với ý anh, tất nhiên là anh chẳng keo kiệt với họ làm gì.Còn nữa, mấy người họ đều là cậu ấm của những nhà giàu có nhất Giang Bắc, họ mà tập trung lại với nhau, ắt hẳn sẽ đủ sức trên cơ toàn bộ các thế lực Giang Bắc.Diệp Viễn đồng ý cho bọn họ nhập cổ, hơn nữa còn cho họ cùng Liễu Khánh Phi quyền quyết định trong vụ này khiến tất cả vừa mừng vừa lo.Trong lòng bọn họ đều biết ơn vì sự tin tưởng của Diệp Viễn, đồng thời họ cũng âm thầm thề, nhất định phải hoàn thành chuyện này thật tốt, không để Diệp Viễn tin tưởng nhầm người.Sau khi mấy người họ rời đi, Diệp Viễn bèn chuẩn bị tu luyện, nhưng điều khiến anh khá buồn bực là.Có được một lượng linh khí dày đặc như thế, anh vẫn không thể ngưng kết được Kim Đan.Điều này đã khiến Diệp Viễn buồn bực rất lâu, nhưng chẳng mấy chốc anh đã suy nghĩ thông suốt.Hôm qua sau khi anh và Lâm Vãn Tình xảy ra quan hệ, mượn linh khí thiên địa trong cơ thể Lâm Vãn Tình đã giúp cảnh giới của anh bước lên hẳn một cảnh giới chỉ trong một đêm.Nhưng con đường tu hành này cần nhất chính là giai đoạn đầu, nhất định phải có được căn cơ trụ cột vững chắc, nếu không sau này sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn.Bây giờ anh vẫn chưa thể ngưng kết Kim Đan, có lẽ là do cảnh giới tăng lên quá nhanh, trụ cột không đủ vững chắc, nên mới không thể ngưng kết thành Kim Đan.Nghĩ thế, Diệp Viễn cũng không nóng lòng ngưng kết Kim Đan nữa, mà dùng linh khí đó để củng cố cho trụ cột.Mấy ngày sau đó, ban ngày thì anh vẫn luôn ở trong biệt thự sử dụng linh khí đất trời để rèn luyện cơ thể.Mà cũng trong mấy ngày đó, sức mạnh của cơ thể Diệp Viễn đã lên tới một mức độ cực kỳ đáng sợ.Hôm nay, Diệp Viễn đang khoanh chân trên tầng cao nhất của biệt thự để tiếp tục dùng linh khí đất trời rèn luyện cơ thể.Thì ngạc nhiên phát hiện ra linh khí dày đặc đó đang điên cuồng chảy dọc về phía đan điền của mình.Chẳng mấy chốc, Diệp Viễn đã cảm thấy đan điền rơi vào trạng thái bão hòa.Nhưng luồng linh khí dày đặc đó vẫn chưa hề dừng lại.Nó vẫn điên cuồng chảy dọc vào đan điền như bão lũ, Diệp Viễn cảm thấy đan điền của mình như sắp vỡ ra đến nơi rồi.Diệp Viễn chịu đựng sự đau đớn, vội vàng dựa theo cách trong truyền thừa.Dần luồng linh khí dữ dội bên trong đan điền này đi ngưng kết, cố nén lại.Chẳng biết qua bao lâu, lượng linh khí dày đặc đó mới được Diệp Viễn ngưng kết hết trong đan điền.Bấy giờ, nếu ai có đôi mắt nhìn xuyên thấu, có lẽ sẽ nhìn thấy chỗ đan điền của Diệp Viễn có một Kim Đan đang tỏa ra thứ ánh sáng màu vàng, cùng với hơi thở kh ủng bố.Đúng vậy, giờ phút này, cuối cùng Diệp Viễn cũng đột phá, đạt tới cảnh giới Kim Đan kỳ.Sau khi cảm nhận được sức mảnh kh ủng bố trong cơ thể mình, lúc này Diệp Viễn mới cảm thấy mình đã trở thành một người tu tiên thật sự.Tối đó, Diệp Viễn đến phòng đấu giá Gia Tín để đón Lâm Vãn Tình, vì vừa đột phá nên tâm trạng Diệp Viễn không tệ.Chủ động mời đám người Sở Vân Phi và Lâm Vãn Tình ăn bữa cơm.Sau khi cơm no rượu say, Diệp Viễn và Lâm Vãn Tình thong thả đi dọc theo công viên bên hồ Cảnh Minh về biệt thự.Thế nhưng, khi hai người vừa mới đi tới một chỗ khá yên tĩnh.Thì Diệp Viễn đột nhiên dừng bước.Ánh mắt nhìn về phía trước cách đó không xa.Chỉ thấy trước mặt họ, có một cô gái cùng với vài người con trai mặc loại đồng phục đặc biệt, người đầy máu tươi đang nghiêng ngả lảo đảo đi về phía bọn họ.Diệp Viễn nhìn cái là nhận ra ngay, tất cả đều là võ giả của Lục Phiến Môn ở Hoa Hạ.Nhưng bấy giờ hơi thở của bọn họ vô cùng hỗn loạn, có thể thấy đã sức cùng lực kiệt, hơn nữa còn bị thương ở các mức độ khác nhau, thậm chí có người còn nguy hiểm đến tính mạng.Đồng thời, Diệp Viễn còn cảm nhận được cách đó không xa sau lưng họ có một hơi thở mạnh mẽ đang nhanh chóng đuổi tới.“Ầm!”Khi bọn họ chỉ cách Diệp Viễn đâu đó hơn mười mét, thì có một người bị thương nặng nhất trong số họ trực tiếp ngã xuống đất.“Đội trưởng!”“Anh!”Tất cả mọi người đều hoảng hốt, nhất là cô gái kia vội vàng đi tới muốn đỡ người đó dậy.

Chương 77: 77: Lục Phiến Môn