Tác giả:

“Anh Lý, đừng làm ở đây, chúng ta vào phòng nhé, nhỡ tên ngốc Diệp Viễn kia trở về thì không hay lắm đâu!” “Về thì càng tốt, dù sao em cũng chuẩn bị ly hôn với thằng ngốc đấy rồi, cứ để nó nhìn thấy có sao…” Lý Thiên Vũ xấu xa nói, bàn tay cũng không yên phận thò vào ngực áo Lâm Phi Phi. “Thôi mà, anh Lý đừng vội, để em đi tắm đã nhé!” Vừa nói, Lâm Phi Phi vừa liếc mắt đưa tình với Lý Thiên Vũ rồi bước vào nhà tắm. Không lâu sau, Lâm Phi Phi khoác một chiếc áo choàng tắm mỏng đi ra. Vì vừa tắm xong, cơ thể của Lâm Phi Phi chưa khô hẳn nên chiếc áo tắm mỏng manh kia cũng nhanh chóng bị ướt. Nó dính sát lên người cô ta để lộ ra những đường cong trên cơ thể kiều diễm kia. Lý Thiên Vũ mở lớn hai mắt, vô thức nuốt nước bọt. “Tiểu yêu này, em vẫn lẳng lơ như xưa. Lại đây để anh yêu thương em nào!” Lý Thiên Vũ vừa nói, vừa thô bạo xé toạc chiếc áo choàng tắm của Lâm Phi Phi. Cơ thể mảnh mai, trắng nõn của cô ta lập tức phơi bày ra trước mặt Lý Thiên Vũ. Lý Thiên Vũ không đợi được, hung hăng…

Chương 234

Quỷ Môn Độc ThánhTác giả: Diệp ViễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Anh Lý, đừng làm ở đây, chúng ta vào phòng nhé, nhỡ tên ngốc Diệp Viễn kia trở về thì không hay lắm đâu!” “Về thì càng tốt, dù sao em cũng chuẩn bị ly hôn với thằng ngốc đấy rồi, cứ để nó nhìn thấy có sao…” Lý Thiên Vũ xấu xa nói, bàn tay cũng không yên phận thò vào ngực áo Lâm Phi Phi. “Thôi mà, anh Lý đừng vội, để em đi tắm đã nhé!” Vừa nói, Lâm Phi Phi vừa liếc mắt đưa tình với Lý Thiên Vũ rồi bước vào nhà tắm. Không lâu sau, Lâm Phi Phi khoác một chiếc áo choàng tắm mỏng đi ra. Vì vừa tắm xong, cơ thể của Lâm Phi Phi chưa khô hẳn nên chiếc áo tắm mỏng manh kia cũng nhanh chóng bị ướt. Nó dính sát lên người cô ta để lộ ra những đường cong trên cơ thể kiều diễm kia. Lý Thiên Vũ mở lớn hai mắt, vô thức nuốt nước bọt. “Tiểu yêu này, em vẫn lẳng lơ như xưa. Lại đây để anh yêu thương em nào!” Lý Thiên Vũ vừa nói, vừa thô bạo xé toạc chiếc áo choàng tắm của Lâm Phi Phi. Cơ thể mảnh mai, trắng nõn của cô ta lập tức phơi bày ra trước mặt Lý Thiên Vũ. Lý Thiên Vũ không đợi được, hung hăng… Chương 234Nụ cười của Diệp Viễn khiến Thượng Quan Ngọc giật mình, sau đó ông ta hoảng hốt phát hiện nội khí đã hoàn toàn mất đi kết nối với ông ta.“Chuyện gì thế này?”Thượng Quan Ngọc có chút hoảng hốt.Lúc này, Diệp Viễn mới khẽ duỗi lưng một cái.“Ông tấn công lâu như vậy rồi, bây giờ chắc đến lượt tôi nhỉ!”Nói xong, Diệp Viễn chậm rãi giơ tay phải lên, siết thành đấm.Một giây sau đó, nắm đấm to chừng cái bao cát đột nhiên lao vụt đi.Cùng với lực vạn quân, tốc độ như tia chớp đánh vào ngực Thượng Quan Ngọc vẫn còn chìm trong sự kinh hãi.Vì tốc độ quá nhanh nên cả không khí cũng bị ma sát thành âm thanh nổ tung.Cảm nhận được sức mạnh trong một đấm của Diệp Viễn, tim Thượng Quan Ngọc giật thót, ông ta vội vã lùi về phía sau chẳng kịp suy nghĩ.Nhưng tốc độ của ông ta quá chậm.Khoảnh khắc ông ta vừa mới nhích người, thì nắm đấm của Diệp Viễn cũng đã ập tới.Thượng Quan Ngọc vội vàng vận chuyển nội khí để dựng lên một lá chắn bảo vệ cơ thể quanh người mình.“Ầm!”Một tiếng nổ rung trời vang lên.Một đấm của Diệp Viễn rơi lên ngực Thượng Quan Ngọc.Như thiên thạch rơi xuống Trái Đất vậy.Lá chắn hộ thể trước ngực Thượng Quan Ngọc không thể chịu nổi dù chỉ một giây, ầm ầm vỡ vụn.Không có lá chắn bảo vệ, cơ thể yếu ớt của ông ta nhanh chóng nổ thành một đống vỡ vụn.Mưa máu buông xuống.Lực vạn quân đó sau khi phá nát cơ thể Thượng Quan Ngọc thì vẫn chưa tiêu tan hết, đánh vào thứ sau lưng ông ta.“Ầm ầm!”Lại là một tiếng nổ.Mọi người có thể cảm nhận được cả núi Ngọa Long rung lên từng đợt.Mà mặt đất cứng rắn cũng bị đánh thành một cái hố sâu với đường kính hai mét.Cát đá lập tức bay tứ tung, bụi mù văng khắp nơi.Mặt đất xung quanh cũng nứt ra rất nhiều vết.Từ đó có thể thấy một đấm của Diệp Viễn mạnh mẽ đến mức nào.Bấy giờ, toàn bộ núi Ngọa Long đều chìm vào sự yên tĩnh như chết lặng.Tất cả mọi người đều giật mình nhìn chằm chằm Diệp Viễn đang đứng đầy hiên ngang trong sân, mãi không thể nói được gì. 

Chương 234

Nụ cười của Diệp Viễn khiến Thượng Quan Ngọc giật mình, sau đó ông ta hoảng hốt phát hiện nội khí đã hoàn toàn mất đi kết nối với ông ta.

“Chuyện gì thế này?”

Thượng Quan Ngọc có chút hoảng hốt.

Lúc này, Diệp Viễn mới khẽ duỗi lưng một cái.

“Ông tấn công lâu như vậy rồi, bây giờ chắc đến lượt tôi nhỉ!”

Nói xong, Diệp Viễn chậm rãi giơ tay phải lên, siết thành đấm.

Một giây sau đó, nắm đấm to chừng cái bao cát đột nhiên lao vụt đi.

Cùng với lực vạn quân, tốc độ như tia chớp đánh vào ngực Thượng Quan Ngọc vẫn còn chìm trong sự kinh hãi.

Vì tốc độ quá nhanh nên cả không khí cũng bị ma sát thành âm thanh nổ tung.

Cảm nhận được sức mạnh trong một đấm của Diệp Viễn, tim Thượng Quan Ngọc giật thót, ông ta vội vã lùi về phía sau chẳng kịp suy nghĩ.

Nhưng tốc độ của ông ta quá chậm.

Khoảnh khắc ông ta vừa mới nhích người, thì nắm đấm của Diệp Viễn cũng đã ập tới.

Thượng Quan Ngọc vội vàng vận chuyển nội khí để dựng lên một lá chắn bảo vệ cơ thể quanh người mình.

“Ầm!”

Một tiếng nổ rung trời vang lên.

Một đấm của Diệp Viễn rơi lên ngực Thượng Quan Ngọc.

Như thiên thạch rơi xuống Trái Đất vậy.

Lá chắn hộ thể trước ngực Thượng Quan Ngọc không thể chịu nổi dù chỉ một giây, ầm ầm vỡ vụn.

Không có lá chắn bảo vệ, cơ thể yếu ớt của ông ta nhanh chóng nổ thành một đống vỡ vụn.

Mưa máu buông xuống.

Lực vạn quân đó sau khi phá nát cơ thể Thượng Quan Ngọc thì vẫn chưa tiêu tan hết, đánh vào thứ sau lưng ông ta.

“Ầm ầm!”

Lại là một tiếng nổ.

Mọi người có thể cảm nhận được cả núi Ngọa Long rung lên từng đợt.

Mà mặt đất cứng rắn cũng bị đánh thành một cái hố sâu với đường kính hai mét.

Cát đá lập tức bay tứ tung, bụi mù văng khắp nơi.

Mặt đất xung quanh cũng nứt ra rất nhiều vết.

Từ đó có thể thấy một đấm của Diệp Viễn mạnh mẽ đến mức nào.

Bấy giờ, toàn bộ núi Ngọa Long đều chìm vào sự yên tĩnh như chết lặng.

Tất cả mọi người đều giật mình nhìn chằm chằm Diệp Viễn đang đứng đầy hiên ngang trong sân, mãi không thể nói được gì.

 

Quỷ Môn Độc ThánhTác giả: Diệp ViễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Anh Lý, đừng làm ở đây, chúng ta vào phòng nhé, nhỡ tên ngốc Diệp Viễn kia trở về thì không hay lắm đâu!” “Về thì càng tốt, dù sao em cũng chuẩn bị ly hôn với thằng ngốc đấy rồi, cứ để nó nhìn thấy có sao…” Lý Thiên Vũ xấu xa nói, bàn tay cũng không yên phận thò vào ngực áo Lâm Phi Phi. “Thôi mà, anh Lý đừng vội, để em đi tắm đã nhé!” Vừa nói, Lâm Phi Phi vừa liếc mắt đưa tình với Lý Thiên Vũ rồi bước vào nhà tắm. Không lâu sau, Lâm Phi Phi khoác một chiếc áo choàng tắm mỏng đi ra. Vì vừa tắm xong, cơ thể của Lâm Phi Phi chưa khô hẳn nên chiếc áo tắm mỏng manh kia cũng nhanh chóng bị ướt. Nó dính sát lên người cô ta để lộ ra những đường cong trên cơ thể kiều diễm kia. Lý Thiên Vũ mở lớn hai mắt, vô thức nuốt nước bọt. “Tiểu yêu này, em vẫn lẳng lơ như xưa. Lại đây để anh yêu thương em nào!” Lý Thiên Vũ vừa nói, vừa thô bạo xé toạc chiếc áo choàng tắm của Lâm Phi Phi. Cơ thể mảnh mai, trắng nõn của cô ta lập tức phơi bày ra trước mặt Lý Thiên Vũ. Lý Thiên Vũ không đợi được, hung hăng… Chương 234Nụ cười của Diệp Viễn khiến Thượng Quan Ngọc giật mình, sau đó ông ta hoảng hốt phát hiện nội khí đã hoàn toàn mất đi kết nối với ông ta.“Chuyện gì thế này?”Thượng Quan Ngọc có chút hoảng hốt.Lúc này, Diệp Viễn mới khẽ duỗi lưng một cái.“Ông tấn công lâu như vậy rồi, bây giờ chắc đến lượt tôi nhỉ!”Nói xong, Diệp Viễn chậm rãi giơ tay phải lên, siết thành đấm.Một giây sau đó, nắm đấm to chừng cái bao cát đột nhiên lao vụt đi.Cùng với lực vạn quân, tốc độ như tia chớp đánh vào ngực Thượng Quan Ngọc vẫn còn chìm trong sự kinh hãi.Vì tốc độ quá nhanh nên cả không khí cũng bị ma sát thành âm thanh nổ tung.Cảm nhận được sức mạnh trong một đấm của Diệp Viễn, tim Thượng Quan Ngọc giật thót, ông ta vội vã lùi về phía sau chẳng kịp suy nghĩ.Nhưng tốc độ của ông ta quá chậm.Khoảnh khắc ông ta vừa mới nhích người, thì nắm đấm của Diệp Viễn cũng đã ập tới.Thượng Quan Ngọc vội vàng vận chuyển nội khí để dựng lên một lá chắn bảo vệ cơ thể quanh người mình.“Ầm!”Một tiếng nổ rung trời vang lên.Một đấm của Diệp Viễn rơi lên ngực Thượng Quan Ngọc.Như thiên thạch rơi xuống Trái Đất vậy.Lá chắn hộ thể trước ngực Thượng Quan Ngọc không thể chịu nổi dù chỉ một giây, ầm ầm vỡ vụn.Không có lá chắn bảo vệ, cơ thể yếu ớt của ông ta nhanh chóng nổ thành một đống vỡ vụn.Mưa máu buông xuống.Lực vạn quân đó sau khi phá nát cơ thể Thượng Quan Ngọc thì vẫn chưa tiêu tan hết, đánh vào thứ sau lưng ông ta.“Ầm ầm!”Lại là một tiếng nổ.Mọi người có thể cảm nhận được cả núi Ngọa Long rung lên từng đợt.Mà mặt đất cứng rắn cũng bị đánh thành một cái hố sâu với đường kính hai mét.Cát đá lập tức bay tứ tung, bụi mù văng khắp nơi.Mặt đất xung quanh cũng nứt ra rất nhiều vết.Từ đó có thể thấy một đấm của Diệp Viễn mạnh mẽ đến mức nào.Bấy giờ, toàn bộ núi Ngọa Long đều chìm vào sự yên tĩnh như chết lặng.Tất cả mọi người đều giật mình nhìn chằm chằm Diệp Viễn đang đứng đầy hiên ngang trong sân, mãi không thể nói được gì. 

Chương 234