“Anh Lý, đừng làm ở đây, chúng ta vào phòng nhé, nhỡ tên ngốc Diệp Viễn kia trở về thì không hay lắm đâu!” “Về thì càng tốt, dù sao em cũng chuẩn bị ly hôn với thằng ngốc đấy rồi, cứ để nó nhìn thấy có sao…” Lý Thiên Vũ xấu xa nói, bàn tay cũng không yên phận thò vào ngực áo Lâm Phi Phi. “Thôi mà, anh Lý đừng vội, để em đi tắm đã nhé!” Vừa nói, Lâm Phi Phi vừa liếc mắt đưa tình với Lý Thiên Vũ rồi bước vào nhà tắm. Không lâu sau, Lâm Phi Phi khoác một chiếc áo choàng tắm mỏng đi ra. Vì vừa tắm xong, cơ thể của Lâm Phi Phi chưa khô hẳn nên chiếc áo tắm mỏng manh kia cũng nhanh chóng bị ướt. Nó dính sát lên người cô ta để lộ ra những đường cong trên cơ thể kiều diễm kia. Lý Thiên Vũ mở lớn hai mắt, vô thức nuốt nước bọt. “Tiểu yêu này, em vẫn lẳng lơ như xưa. Lại đây để anh yêu thương em nào!” Lý Thiên Vũ vừa nói, vừa thô bạo xé toạc chiếc áo choàng tắm của Lâm Phi Phi. Cơ thể mảnh mai, trắng nõn của cô ta lập tức phơi bày ra trước mặt Lý Thiên Vũ. Lý Thiên Vũ không đợi được, hung hăng…
Chương 242
Quỷ Môn Độc ThánhTác giả: Diệp ViễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Anh Lý, đừng làm ở đây, chúng ta vào phòng nhé, nhỡ tên ngốc Diệp Viễn kia trở về thì không hay lắm đâu!” “Về thì càng tốt, dù sao em cũng chuẩn bị ly hôn với thằng ngốc đấy rồi, cứ để nó nhìn thấy có sao…” Lý Thiên Vũ xấu xa nói, bàn tay cũng không yên phận thò vào ngực áo Lâm Phi Phi. “Thôi mà, anh Lý đừng vội, để em đi tắm đã nhé!” Vừa nói, Lâm Phi Phi vừa liếc mắt đưa tình với Lý Thiên Vũ rồi bước vào nhà tắm. Không lâu sau, Lâm Phi Phi khoác một chiếc áo choàng tắm mỏng đi ra. Vì vừa tắm xong, cơ thể của Lâm Phi Phi chưa khô hẳn nên chiếc áo tắm mỏng manh kia cũng nhanh chóng bị ướt. Nó dính sát lên người cô ta để lộ ra những đường cong trên cơ thể kiều diễm kia. Lý Thiên Vũ mở lớn hai mắt, vô thức nuốt nước bọt. “Tiểu yêu này, em vẫn lẳng lơ như xưa. Lại đây để anh yêu thương em nào!” Lý Thiên Vũ vừa nói, vừa thô bạo xé toạc chiếc áo choàng tắm của Lâm Phi Phi. Cơ thể mảnh mai, trắng nõn của cô ta lập tức phơi bày ra trước mặt Lý Thiên Vũ. Lý Thiên Vũ không đợi được, hung hăng… Chương 242Mấy người Cổ Thông Thiên thấy Diệp Viễn vẫn giống như trước, muốn dùng cơ thể để đỡ lấy đòn tấn công của bọn họ khiến trên mặt họ lộ vẻ khinh thường.“Chán sống!”“Ầm!”Gần như cùng lúc, đòn tấn công của cả ba người lại nện vào người Diệp Viễn.Nhưng cảnh tượng cơ thể Diệp Viễn bị phá hủy trong tưởng tượng của bọn họ lại không hề xuất hiện.Diệp Viễn vẫn thoải mái bình yên đứng đó.“Sao lại như thế được?”Sắc mặt ba người Cổ Thông Thiên chợt đổi, bọn họ dùng bí dược của Phệ Thiên Giáo để tăng lên cảnh giới trong truyền thuyết, hơn nữa còn dùng chiêu thức biến nội khí thành vũ khí mạnh nhất.Dù là cao thủ cảnh giới truyền thuyết đó cũng không dám dùng cơ thể mình để đón đòn tấn công của ba người họ.Nhưng bây giờ, Diệp Viễn lại chịu được, hơn nữa còn nhẹ nhàng thoải mái như nước chảy mây trôi.Các võ giả ở đó cũng ngây ngẩn hết cả người.Bọn họ cũng nghĩ Diệp Viễn bị ba người kia đánh trúng thì không chết cũng bị thương nặng, nhưng kết quả là anh vẫn hoàn hảo không tổn hao gì đứng yên ở đó.“b**n th**, quá b**n th**”.Bấy giờ, trong lòng họ chỉ có đúng một suy nghĩ.Lúc này, Diệp Viễn ngước mắt lên, vẻ mặt khinh thường nhìn ba người.“Mấy người đang gãi ngứa cho tôi đấy hả?”Ba người thầm giật thót, hoàn toàn không nghe thấy lời Diệp Viễn nói.“Uầy, thôi vậy, đang định thử xem sức chịu đựng của cơ thể này tới đâu, nhưng đáng tiếc là các người quá yếu!”“Đánh lâu thế này, cũng đến lúc nên kết thúc rồi!”Diệp Viễn khẽ lắc đầu, lập tức tung ra một đấm.“Rầm!”Cơ thể của Trung Tam Dã Tường nhanh chóng bay ngược ra ngoài.Sau khi quay cuồng trên không vài vòng thì nên thẳng xuống đất.“Xã trưởng!”Một đám người của Trung Tam Dã Tường trừng muốn nứt cả tròng mắt, vội vàng nhắm về phía Trung Tam Dã Tường.Khi mọi người cùng tiến tới thì hoảng sợ phát hiện, ngực Trung Tam Dã Tường đã lõm xuống một cái lỗ rất to.Miệng liên tục trào ra máu tươi, trong đó còn lẫn cả vài mảnh nội tạng nhỏ.Một đấm của Diệp Viễn trực tiếp nổ nát lục phủ ngũ tạng của Trung Tam Dã Tường, chắc chắn không còn hi vọng sống sót nào.Khoảnh khắc Trung Tam Dã Tường ngã xuống thì cuộn da dê cũng rơi xuống đất.
Chương 242
Mấy người Cổ Thông Thiên thấy Diệp Viễn vẫn giống như trước, muốn dùng cơ thể để đỡ lấy đòn tấn công của bọn họ khiến trên mặt họ lộ vẻ khinh thường.
“Chán sống!”
“Ầm!”
Gần như cùng lúc, đòn tấn công của cả ba người lại nện vào người Diệp Viễn.
Nhưng cảnh tượng cơ thể Diệp Viễn bị phá hủy trong tưởng tượng của bọn họ lại không hề xuất hiện.
Diệp Viễn vẫn thoải mái bình yên đứng đó.
“Sao lại như thế được?”
Sắc mặt ba người Cổ Thông Thiên chợt đổi, bọn họ dùng bí dược của Phệ Thiên Giáo để tăng lên cảnh giới trong truyền thuyết, hơn nữa còn dùng chiêu thức biến nội khí thành vũ khí mạnh nhất.
Dù là cao thủ cảnh giới truyền thuyết đó cũng không dám dùng cơ thể mình để đón đòn tấn công của ba người họ.
Nhưng bây giờ, Diệp Viễn lại chịu được, hơn nữa còn nhẹ nhàng thoải mái như nước chảy mây trôi.
Các võ giả ở đó cũng ngây ngẩn hết cả người.
Bọn họ cũng nghĩ Diệp Viễn bị ba người kia đánh trúng thì không chết cũng bị thương nặng, nhưng kết quả là anh vẫn hoàn hảo không tổn hao gì đứng yên ở đó.
“b**n th**, quá b**n th**”.
Bấy giờ, trong lòng họ chỉ có đúng một suy nghĩ.
Lúc này, Diệp Viễn ngước mắt lên, vẻ mặt khinh thường nhìn ba người.
“Mấy người đang gãi ngứa cho tôi đấy hả?”
Ba người thầm giật thót, hoàn toàn không nghe thấy lời Diệp Viễn nói.
“Uầy, thôi vậy, đang định thử xem sức chịu đựng của cơ thể này tới đâu, nhưng đáng tiếc là các người quá yếu!”
“Đánh lâu thế này, cũng đến lúc nên kết thúc rồi!”
Diệp Viễn khẽ lắc đầu, lập tức tung ra một đấm.
“Rầm!”
Cơ thể của Trung Tam Dã Tường nhanh chóng bay ngược ra ngoài.
Sau khi quay cuồng trên không vài vòng thì nên thẳng xuống đất.
“Xã trưởng!”
Một đám người của Trung Tam Dã Tường trừng muốn nứt cả tròng mắt, vội vàng nhắm về phía Trung Tam Dã Tường.
Khi mọi người cùng tiến tới thì hoảng sợ phát hiện, ngực Trung Tam Dã Tường đã lõm xuống một cái lỗ rất to.
Miệng liên tục trào ra máu tươi, trong đó còn lẫn cả vài mảnh nội tạng nhỏ.
Một đấm của Diệp Viễn trực tiếp nổ nát lục phủ ngũ tạng của Trung Tam Dã Tường, chắc chắn không còn hi vọng sống sót nào.
Khoảnh khắc Trung Tam Dã Tường ngã xuống thì cuộn da dê cũng rơi xuống đất.
Quỷ Môn Độc ThánhTác giả: Diệp ViễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Anh Lý, đừng làm ở đây, chúng ta vào phòng nhé, nhỡ tên ngốc Diệp Viễn kia trở về thì không hay lắm đâu!” “Về thì càng tốt, dù sao em cũng chuẩn bị ly hôn với thằng ngốc đấy rồi, cứ để nó nhìn thấy có sao…” Lý Thiên Vũ xấu xa nói, bàn tay cũng không yên phận thò vào ngực áo Lâm Phi Phi. “Thôi mà, anh Lý đừng vội, để em đi tắm đã nhé!” Vừa nói, Lâm Phi Phi vừa liếc mắt đưa tình với Lý Thiên Vũ rồi bước vào nhà tắm. Không lâu sau, Lâm Phi Phi khoác một chiếc áo choàng tắm mỏng đi ra. Vì vừa tắm xong, cơ thể của Lâm Phi Phi chưa khô hẳn nên chiếc áo tắm mỏng manh kia cũng nhanh chóng bị ướt. Nó dính sát lên người cô ta để lộ ra những đường cong trên cơ thể kiều diễm kia. Lý Thiên Vũ mở lớn hai mắt, vô thức nuốt nước bọt. “Tiểu yêu này, em vẫn lẳng lơ như xưa. Lại đây để anh yêu thương em nào!” Lý Thiên Vũ vừa nói, vừa thô bạo xé toạc chiếc áo choàng tắm của Lâm Phi Phi. Cơ thể mảnh mai, trắng nõn của cô ta lập tức phơi bày ra trước mặt Lý Thiên Vũ. Lý Thiên Vũ không đợi được, hung hăng… Chương 242Mấy người Cổ Thông Thiên thấy Diệp Viễn vẫn giống như trước, muốn dùng cơ thể để đỡ lấy đòn tấn công của bọn họ khiến trên mặt họ lộ vẻ khinh thường.“Chán sống!”“Ầm!”Gần như cùng lúc, đòn tấn công của cả ba người lại nện vào người Diệp Viễn.Nhưng cảnh tượng cơ thể Diệp Viễn bị phá hủy trong tưởng tượng của bọn họ lại không hề xuất hiện.Diệp Viễn vẫn thoải mái bình yên đứng đó.“Sao lại như thế được?”Sắc mặt ba người Cổ Thông Thiên chợt đổi, bọn họ dùng bí dược của Phệ Thiên Giáo để tăng lên cảnh giới trong truyền thuyết, hơn nữa còn dùng chiêu thức biến nội khí thành vũ khí mạnh nhất.Dù là cao thủ cảnh giới truyền thuyết đó cũng không dám dùng cơ thể mình để đón đòn tấn công của ba người họ.Nhưng bây giờ, Diệp Viễn lại chịu được, hơn nữa còn nhẹ nhàng thoải mái như nước chảy mây trôi.Các võ giả ở đó cũng ngây ngẩn hết cả người.Bọn họ cũng nghĩ Diệp Viễn bị ba người kia đánh trúng thì không chết cũng bị thương nặng, nhưng kết quả là anh vẫn hoàn hảo không tổn hao gì đứng yên ở đó.“b**n th**, quá b**n th**”.Bấy giờ, trong lòng họ chỉ có đúng một suy nghĩ.Lúc này, Diệp Viễn ngước mắt lên, vẻ mặt khinh thường nhìn ba người.“Mấy người đang gãi ngứa cho tôi đấy hả?”Ba người thầm giật thót, hoàn toàn không nghe thấy lời Diệp Viễn nói.“Uầy, thôi vậy, đang định thử xem sức chịu đựng của cơ thể này tới đâu, nhưng đáng tiếc là các người quá yếu!”“Đánh lâu thế này, cũng đến lúc nên kết thúc rồi!”Diệp Viễn khẽ lắc đầu, lập tức tung ra một đấm.“Rầm!”Cơ thể của Trung Tam Dã Tường nhanh chóng bay ngược ra ngoài.Sau khi quay cuồng trên không vài vòng thì nên thẳng xuống đất.“Xã trưởng!”Một đám người của Trung Tam Dã Tường trừng muốn nứt cả tròng mắt, vội vàng nhắm về phía Trung Tam Dã Tường.Khi mọi người cùng tiến tới thì hoảng sợ phát hiện, ngực Trung Tam Dã Tường đã lõm xuống một cái lỗ rất to.Miệng liên tục trào ra máu tươi, trong đó còn lẫn cả vài mảnh nội tạng nhỏ.Một đấm của Diệp Viễn trực tiếp nổ nát lục phủ ngũ tạng của Trung Tam Dã Tường, chắc chắn không còn hi vọng sống sót nào.Khoảnh khắc Trung Tam Dã Tường ngã xuống thì cuộn da dê cũng rơi xuống đất.