“Anh Lý, đừng làm ở đây, chúng ta vào phòng nhé, nhỡ tên ngốc Diệp Viễn kia trở về thì không hay lắm đâu!” “Về thì càng tốt, dù sao em cũng chuẩn bị ly hôn với thằng ngốc đấy rồi, cứ để nó nhìn thấy có sao…” Lý Thiên Vũ xấu xa nói, bàn tay cũng không yên phận thò vào ngực áo Lâm Phi Phi. “Thôi mà, anh Lý đừng vội, để em đi tắm đã nhé!” Vừa nói, Lâm Phi Phi vừa liếc mắt đưa tình với Lý Thiên Vũ rồi bước vào nhà tắm. Không lâu sau, Lâm Phi Phi khoác một chiếc áo choàng tắm mỏng đi ra. Vì vừa tắm xong, cơ thể của Lâm Phi Phi chưa khô hẳn nên chiếc áo tắm mỏng manh kia cũng nhanh chóng bị ướt. Nó dính sát lên người cô ta để lộ ra những đường cong trên cơ thể kiều diễm kia. Lý Thiên Vũ mở lớn hai mắt, vô thức nuốt nước bọt. “Tiểu yêu này, em vẫn lẳng lơ như xưa. Lại đây để anh yêu thương em nào!” Lý Thiên Vũ vừa nói, vừa thô bạo xé toạc chiếc áo choàng tắm của Lâm Phi Phi. Cơ thể mảnh mai, trắng nõn của cô ta lập tức phơi bày ra trước mặt Lý Thiên Vũ. Lý Thiên Vũ không đợi được, hung hăng…
Chương 347
Quỷ Môn Độc ThánhTác giả: Diệp ViễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Anh Lý, đừng làm ở đây, chúng ta vào phòng nhé, nhỡ tên ngốc Diệp Viễn kia trở về thì không hay lắm đâu!” “Về thì càng tốt, dù sao em cũng chuẩn bị ly hôn với thằng ngốc đấy rồi, cứ để nó nhìn thấy có sao…” Lý Thiên Vũ xấu xa nói, bàn tay cũng không yên phận thò vào ngực áo Lâm Phi Phi. “Thôi mà, anh Lý đừng vội, để em đi tắm đã nhé!” Vừa nói, Lâm Phi Phi vừa liếc mắt đưa tình với Lý Thiên Vũ rồi bước vào nhà tắm. Không lâu sau, Lâm Phi Phi khoác một chiếc áo choàng tắm mỏng đi ra. Vì vừa tắm xong, cơ thể của Lâm Phi Phi chưa khô hẳn nên chiếc áo tắm mỏng manh kia cũng nhanh chóng bị ướt. Nó dính sát lên người cô ta để lộ ra những đường cong trên cơ thể kiều diễm kia. Lý Thiên Vũ mở lớn hai mắt, vô thức nuốt nước bọt. “Tiểu yêu này, em vẫn lẳng lơ như xưa. Lại đây để anh yêu thương em nào!” Lý Thiên Vũ vừa nói, vừa thô bạo xé toạc chiếc áo choàng tắm của Lâm Phi Phi. Cơ thể mảnh mai, trắng nõn của cô ta lập tức phơi bày ra trước mặt Lý Thiên Vũ. Lý Thiên Vũ không đợi được, hung hăng… Chương 347“Được! Tôi đi thay quần áo!”Một lúc sau, Thư Uyển Nhi từ trong phòng đi ra.Sau khi nhìn thấy Thư Uyển Nhi ăn mặc như vậy, Diệp Viễn lại một lần nữa ngơ ngẩn.Lúc này Thư Uyển Nhi mặc áo dài màu xanh lục, mái tóc đen nhánh được buộc nhẹ bằng trâm ngọc, xõa xuống eo như thác nước.Hai bên tai đeo bông tai vô cùng vô cùng cân đối.Cộng thêm lông mày lá liễu hoàn mỹ của cô ta, môi mỏng mũi đẹp, ngũ quan mắt ngọc mày ngài, ngực cao vút, eo con kiến tuyệt đẹp, đôi chân ngọc thẳng tắp.Quả đúng là tiên nữ tuyệt thế thoát tục, vô cùng xinh đẹp, giống như một tác phẩm nghệ thuật.Nhìn thấy Diệp Viễn ngơ ngác, Thư Uyển Nhi có chút nghi ngờ nói.“Sao vậy anh Diệp? Đồ tôi mặc không hợp sao?”“Không có, không có, vô cùng hợp, vô cùng hợp, cực kỳ đẹp”.Cuối cùng Diệp Viễn đã phản ứng lại, liên tục nói.Cùng lúc này, trong lòng Diệp Viễn đã đưa ra quyết định, từ hôm nay trở đi, Thư Uyển Nhi này chính là người của anh.Người đẹp như vậy có lý do gì không nhận.Nhận được khen ngợi của Diệp Viễn, Thư Uyển Nhi nở nụ cười.Mà nụ cười này lại khiến Diệp Viễn ngây ngẩn, khiến anh không khỏi nhớ đến một câu.Cười lên thật xinh đẹp.“Anh Diệp, chúng ta đi thôi!”Nói xong, Thư Uyển Nhi chủ động đi tới, Diệp Viễn kéo bàn tay nhỏ bé của Thư Uyển Nhi ra khỏi biệt thự.Vừa ra khỏi biệt thự, Sở Vân Phi đúng lúc bước từ trên xe xuống.Lúc nhìn thấy Thư Uyển Nhi, Sở Vân Phi lập tức bị kinh động.Nhưng khi anh ta thấy Diệp Viễn đang nắm tay Thư Uyển Nhi, dường như đã hiểu chút gì đó, anh ta giơ ngón tay cái về phía Diệp Viễn.Hai người ngồi trên xe của Sở Vân Phi, nhanh chóng đến bệnh viện.Sau khi Thư Uyển Nhi xuống xe, lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt xung quanh.Nhưng khi nhìn thấy Diệp Viễn xuống xe, Thư Uyển Nhi lại chủ động khoác tay anh.Lập tức một đám đàn ông đều nhìn Diệp Viễn bằng ánh mắt hâm mộ ghen tỵ.Diệp Viễn cũng không để ý đến ánh mắt của những người này, dẫn Thư Uyển Nhi vào cửa bệnh viện.Lúc đến cửa phòng bệnh của Phùng Hạo, Phùng Tiêu Tiêu vừa hay cũng từ trong phòng đi ra.Khi Phùng Tiêu Tiêu nhìn thấy Diệp Viễn dẫn Thư Uyển Nhi đến, hơn nữa Thư Uyển Nhi còn khoác tay Diệp Viễn.Vẻ mặt cô ta lập tức biến đổi, nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất.
Chương 347
“Được! Tôi đi thay quần áo!”
Một lúc sau, Thư Uyển Nhi từ trong phòng đi ra.
Sau khi nhìn thấy Thư Uyển Nhi ăn mặc như vậy, Diệp Viễn lại một lần nữa ngơ ngẩn.
Lúc này Thư Uyển Nhi mặc áo dài màu xanh lục, mái tóc đen nhánh được buộc nhẹ bằng trâm ngọc, xõa xuống eo như thác nước.
Hai bên tai đeo bông tai vô cùng vô cùng cân đối.
Cộng thêm lông mày lá liễu hoàn mỹ của cô ta, môi mỏng mũi đẹp, ngũ quan mắt ngọc mày ngài, ngực cao vút, eo con kiến tuyệt đẹp, đôi chân ngọc thẳng tắp.
Quả đúng là tiên nữ tuyệt thế thoát tục, vô cùng xinh đẹp, giống như một tác phẩm nghệ thuật.
Nhìn thấy Diệp Viễn ngơ ngác, Thư Uyển Nhi có chút nghi ngờ nói.
“Sao vậy anh Diệp? Đồ tôi mặc không hợp sao?”
“Không có, không có, vô cùng hợp, vô cùng hợp, cực kỳ đẹp”.
Cuối cùng Diệp Viễn đã phản ứng lại, liên tục nói.
Cùng lúc này, trong lòng Diệp Viễn đã đưa ra quyết định, từ hôm nay trở đi, Thư Uyển Nhi này chính là người của anh.
Người đẹp như vậy có lý do gì không nhận.
Nhận được khen ngợi của Diệp Viễn, Thư Uyển Nhi nở nụ cười.
Mà nụ cười này lại khiến Diệp Viễn ngây ngẩn, khiến anh không khỏi nhớ đến một câu.
Cười lên thật xinh đẹp.
“Anh Diệp, chúng ta đi thôi!”
Nói xong, Thư Uyển Nhi chủ động đi tới, Diệp Viễn kéo bàn tay nhỏ bé của Thư Uyển Nhi ra khỏi biệt thự.
Vừa ra khỏi biệt thự, Sở Vân Phi đúng lúc bước từ trên xe xuống.
Lúc nhìn thấy Thư Uyển Nhi, Sở Vân Phi lập tức bị kinh động.
Nhưng khi anh ta thấy Diệp Viễn đang nắm tay Thư Uyển Nhi, dường như đã hiểu chút gì đó, anh ta giơ ngón tay cái về phía Diệp Viễn.
Hai người ngồi trên xe của Sở Vân Phi, nhanh chóng đến bệnh viện.
Sau khi Thư Uyển Nhi xuống xe, lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt xung quanh.
Nhưng khi nhìn thấy Diệp Viễn xuống xe, Thư Uyển Nhi lại chủ động khoác tay anh.
Lập tức một đám đàn ông đều nhìn Diệp Viễn bằng ánh mắt hâm mộ ghen tỵ.
Diệp Viễn cũng không để ý đến ánh mắt của những người này, dẫn Thư Uyển Nhi vào cửa bệnh viện.
Lúc đến cửa phòng bệnh của Phùng Hạo, Phùng Tiêu Tiêu vừa hay cũng từ trong phòng đi ra.
Khi Phùng Tiêu Tiêu nhìn thấy Diệp Viễn dẫn Thư Uyển Nhi đến, hơn nữa Thư Uyển Nhi còn khoác tay Diệp Viễn.
Vẻ mặt cô ta lập tức biến đổi, nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất.
Quỷ Môn Độc ThánhTác giả: Diệp ViễnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Anh Lý, đừng làm ở đây, chúng ta vào phòng nhé, nhỡ tên ngốc Diệp Viễn kia trở về thì không hay lắm đâu!” “Về thì càng tốt, dù sao em cũng chuẩn bị ly hôn với thằng ngốc đấy rồi, cứ để nó nhìn thấy có sao…” Lý Thiên Vũ xấu xa nói, bàn tay cũng không yên phận thò vào ngực áo Lâm Phi Phi. “Thôi mà, anh Lý đừng vội, để em đi tắm đã nhé!” Vừa nói, Lâm Phi Phi vừa liếc mắt đưa tình với Lý Thiên Vũ rồi bước vào nhà tắm. Không lâu sau, Lâm Phi Phi khoác một chiếc áo choàng tắm mỏng đi ra. Vì vừa tắm xong, cơ thể của Lâm Phi Phi chưa khô hẳn nên chiếc áo tắm mỏng manh kia cũng nhanh chóng bị ướt. Nó dính sát lên người cô ta để lộ ra những đường cong trên cơ thể kiều diễm kia. Lý Thiên Vũ mở lớn hai mắt, vô thức nuốt nước bọt. “Tiểu yêu này, em vẫn lẳng lơ như xưa. Lại đây để anh yêu thương em nào!” Lý Thiên Vũ vừa nói, vừa thô bạo xé toạc chiếc áo choàng tắm của Lâm Phi Phi. Cơ thể mảnh mai, trắng nõn của cô ta lập tức phơi bày ra trước mặt Lý Thiên Vũ. Lý Thiên Vũ không đợi được, hung hăng… Chương 347“Được! Tôi đi thay quần áo!”Một lúc sau, Thư Uyển Nhi từ trong phòng đi ra.Sau khi nhìn thấy Thư Uyển Nhi ăn mặc như vậy, Diệp Viễn lại một lần nữa ngơ ngẩn.Lúc này Thư Uyển Nhi mặc áo dài màu xanh lục, mái tóc đen nhánh được buộc nhẹ bằng trâm ngọc, xõa xuống eo như thác nước.Hai bên tai đeo bông tai vô cùng vô cùng cân đối.Cộng thêm lông mày lá liễu hoàn mỹ của cô ta, môi mỏng mũi đẹp, ngũ quan mắt ngọc mày ngài, ngực cao vút, eo con kiến tuyệt đẹp, đôi chân ngọc thẳng tắp.Quả đúng là tiên nữ tuyệt thế thoát tục, vô cùng xinh đẹp, giống như một tác phẩm nghệ thuật.Nhìn thấy Diệp Viễn ngơ ngác, Thư Uyển Nhi có chút nghi ngờ nói.“Sao vậy anh Diệp? Đồ tôi mặc không hợp sao?”“Không có, không có, vô cùng hợp, vô cùng hợp, cực kỳ đẹp”.Cuối cùng Diệp Viễn đã phản ứng lại, liên tục nói.Cùng lúc này, trong lòng Diệp Viễn đã đưa ra quyết định, từ hôm nay trở đi, Thư Uyển Nhi này chính là người của anh.Người đẹp như vậy có lý do gì không nhận.Nhận được khen ngợi của Diệp Viễn, Thư Uyển Nhi nở nụ cười.Mà nụ cười này lại khiến Diệp Viễn ngây ngẩn, khiến anh không khỏi nhớ đến một câu.Cười lên thật xinh đẹp.“Anh Diệp, chúng ta đi thôi!”Nói xong, Thư Uyển Nhi chủ động đi tới, Diệp Viễn kéo bàn tay nhỏ bé của Thư Uyển Nhi ra khỏi biệt thự.Vừa ra khỏi biệt thự, Sở Vân Phi đúng lúc bước từ trên xe xuống.Lúc nhìn thấy Thư Uyển Nhi, Sở Vân Phi lập tức bị kinh động.Nhưng khi anh ta thấy Diệp Viễn đang nắm tay Thư Uyển Nhi, dường như đã hiểu chút gì đó, anh ta giơ ngón tay cái về phía Diệp Viễn.Hai người ngồi trên xe của Sở Vân Phi, nhanh chóng đến bệnh viện.Sau khi Thư Uyển Nhi xuống xe, lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt xung quanh.Nhưng khi nhìn thấy Diệp Viễn xuống xe, Thư Uyển Nhi lại chủ động khoác tay anh.Lập tức một đám đàn ông đều nhìn Diệp Viễn bằng ánh mắt hâm mộ ghen tỵ.Diệp Viễn cũng không để ý đến ánh mắt của những người này, dẫn Thư Uyển Nhi vào cửa bệnh viện.Lúc đến cửa phòng bệnh của Phùng Hạo, Phùng Tiêu Tiêu vừa hay cũng từ trong phòng đi ra.Khi Phùng Tiêu Tiêu nhìn thấy Diệp Viễn dẫn Thư Uyển Nhi đến, hơn nữa Thư Uyển Nhi còn khoác tay Diệp Viễn.Vẻ mặt cô ta lập tức biến đổi, nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất.