nhóm dịch: bánh bao“Cố Bắc Xuyên, sao anh có thể chết?” Khương Vãn ôm chặt hộp tro cốt của Cố Bắc Xuyên, gần như khóc ngất trên mặt đất. Nhân viên cảnh vệ ở một bên len lén lau nước mắt, nghẹn ngào nói: “Cố đoàn trưởng trước khi hy sinh vì nhiệm vụ đã nói, đời này anh ấy không quá suôn sẻ, sau này gặp được cô mới tính là có được hạnh phúc, đáng tiếc không thể ở bên cô. ”Cố Bắc Xuyên, sinh năm 1940, mẹ anh sau sinh đã tham gia phục vụ kháng chiến, không đến mấy tháng đã anh dũng hy sinh, cha anh tái hôn đưa anh và hai anh trai về quê, giao cho gia đình chú hai chăm sóc, sau đó ba anh em cùng nhau gia nhập quân đội. Năm 1965, anh cả và anh hai của Cố Bắc Xuyên đã anh dũng huy sinh khi làm nhiệm vụ, vợ Cố Bắc Xuyên náo loạn đến bộ đội đòi ly hôn, con cái của anh trai sau khi vợ Cố Bắc Xuyên đi thì trượt chân ngã xuống sông chết đuối, Cố Bắc Xuyên nhận được tin tức chảy máu tại chỗ. Chỉ trong một đêm mà đã mất tất cả những người thân yêu quan trọng nhất. Hai năm sau Khương Vãn gặp Cố Bắc…

Chương 44: Nhảy Xuống Cứu Người

Xuyên Không Về Năm 1965Tác giả: Khương Ti Chử TửuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh bao“Cố Bắc Xuyên, sao anh có thể chết?” Khương Vãn ôm chặt hộp tro cốt của Cố Bắc Xuyên, gần như khóc ngất trên mặt đất. Nhân viên cảnh vệ ở một bên len lén lau nước mắt, nghẹn ngào nói: “Cố đoàn trưởng trước khi hy sinh vì nhiệm vụ đã nói, đời này anh ấy không quá suôn sẻ, sau này gặp được cô mới tính là có được hạnh phúc, đáng tiếc không thể ở bên cô. ”Cố Bắc Xuyên, sinh năm 1940, mẹ anh sau sinh đã tham gia phục vụ kháng chiến, không đến mấy tháng đã anh dũng hy sinh, cha anh tái hôn đưa anh và hai anh trai về quê, giao cho gia đình chú hai chăm sóc, sau đó ba anh em cùng nhau gia nhập quân đội. Năm 1965, anh cả và anh hai của Cố Bắc Xuyên đã anh dũng huy sinh khi làm nhiệm vụ, vợ Cố Bắc Xuyên náo loạn đến bộ đội đòi ly hôn, con cái của anh trai sau khi vợ Cố Bắc Xuyên đi thì trượt chân ngã xuống sông chết đuối, Cố Bắc Xuyên nhận được tin tức chảy máu tại chỗ. Chỉ trong một đêm mà đã mất tất cả những người thân yêu quan trọng nhất. Hai năm sau Khương Vãn gặp Cố Bắc… nhóm dịch: bánh baoTrong lòng anh vẫn có chút bất an, cũng không phải lo lắng mùa lũ lần này, giấc mộng trên xe lửa kia làm cho tâm trạng anh không yên, thỉnh thoảng ngẩng đầu tuần tra đê chắn lũ.Cũng may, ngoài quân phục màu xanh lá cây trên đê, còn có rất nhiều dân chúng trẻ tuổi tóc ngắn tóc xích thốn đóng bao cát, anh hơi thở phào nhẹ nhõm, ngày mưa to, không có người phụ nữ nào lên đê.“Không tốt, có đồng hương rơi xuống nước.” Cũng không biết là ai ồn ào kêu lên một tiếng, ngay sau đó mọi người nhao nhao chạy lên đê, “Có người ở trên bến tàu bị chen rơi xuống sông rồi, mau cứu người!”Khương Vãn ở bến tàu nghe được thuyền chậm trễ cần chờ thông báo, định về nhà khách trước, đột nhiên nghe được có đồng hương rơi xuống nước, bên cạnh đều là phụ nữ và trẻ em già yếu, không ai dám nhảy xuống dòng sông chảy xiết, cô xoay người nhìn thấy những người lính chiến đấu trên đê cách đó hơn một trăm mét, chờ người bọn họ đến rơi xuống nước đã sớm bị nước sông cuốn trôi.Kiếp trước cô học y năm năm, sau đó lại ở bệnh viện chiến trường nửa năm, cứu chết đỡ thương là bản tính của cô, hơn nữa sức bơi của cô tốt, cơ thể xuyên qua so với đám đàn ông còn có khí lực hơn, trong lúc điện quang hỏa thạch không kịp suy nghĩ, Khương Vãn lập tức lao vào dòng sông chảy xiết.Lông ngỗng sông Tần Xuyên chìm xuống đáy, cô kéo đồng hương rơi xuống nước dọc theo bờ sông bị cuốn trôi mấy chục mét, ở trong nước sông nổi lên chìm xuống, may mắn bắt được một gốc liễu lớn ngã nghiêng trong nước sông, binh lính trên đê đã sớm xông tới, cánh tay khoác tay người xuống nước vớt các cô.Khương Vãn từ trong nước sông đục ngầu toát ra, bùn đất trên mặt sĩ quan trẻ phía trước bức tường bị mưa to rửa sạch, gương mặt tuấn lãnh đều đau lòng, sống mũi cao thẳng thâm thúy hốc mắt, anh khí cao ngất, đẹp thì có đẹp đấy, chỉ là sắc mặt không tốt lắm, trắng bệch như ma, giống như vợ anh thiếu chút nữa chết đuối, cánh tay vươn tới cứu cô đều run rẩy không ngừng..

nhóm dịch: bánh baoTrong lòng anh vẫn có chút bất an, cũng không phải lo lắng mùa lũ lần này, giấc mộng trên xe lửa kia làm cho tâm trạng anh không yên, thỉnh thoảng ngẩng đầu tuần tra đê chắn lũ.

Cũng may, ngoài quân phục màu xanh lá cây trên đê, còn có rất nhiều dân chúng trẻ tuổi tóc ngắn tóc xích thốn đóng bao cát, anh hơi thở phào nhẹ nhõm, ngày mưa to, không có người phụ nữ nào lên đê.

“Không tốt, có đồng hương rơi xuống nước.

” Cũng không biết là ai ồn ào kêu lên một tiếng, ngay sau đó mọi người nhao nhao chạy lên đê, “Có người ở trên bến tàu bị chen rơi xuống sông rồi, mau cứu người!”Khương Vãn ở bến tàu nghe được thuyền chậm trễ cần chờ thông báo, định về nhà khách trước, đột nhiên nghe được có đồng hương rơi xuống nước, bên cạnh đều là phụ nữ và trẻ em già yếu, không ai dám nhảy xuống dòng sông chảy xiết, cô xoay người nhìn thấy những người lính chiến đấu trên đê cách đó hơn một trăm mét, chờ người bọn họ đến rơi xuống nước đã sớm bị nước sông cuốn trôi.

Kiếp trước cô học y năm năm, sau đó lại ở bệnh viện chiến trường nửa năm, cứu chết đỡ thương là bản tính của cô, hơn nữa sức bơi của cô tốt, cơ thể xuyên qua so với đám đàn ông còn có khí lực hơn, trong lúc điện quang hỏa thạch không kịp suy nghĩ, Khương Vãn lập tức lao vào dòng sông chảy xiết.

Lông ngỗng sông Tần Xuyên chìm xuống đáy, cô kéo đồng hương rơi xuống nước dọc theo bờ sông bị cuốn trôi mấy chục mét, ở trong nước sông nổi lên chìm xuống, may mắn bắt được một gốc liễu lớn ngã nghiêng trong nước sông, binh lính trên đê đã sớm xông tới, cánh tay khoác tay người xuống nước vớt các cô.

Khương Vãn từ trong nước sông đục ngầu toát ra, bùn đất trên mặt sĩ quan trẻ phía trước bức tường bị mưa to rửa sạch, gương mặt tuấn lãnh đều đau lòng, sống mũi cao thẳng thâm thúy hốc mắt, anh khí cao ngất, đẹp thì có đẹp đấy, chỉ là sắc mặt không tốt lắm, trắng bệch như ma, giống như vợ anh thiếu chút nữa chết đuối, cánh tay vươn tới cứu cô đều run rẩy không ngừng.

.

Xuyên Không Về Năm 1965Tác giả: Khương Ti Chử TửuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh bao“Cố Bắc Xuyên, sao anh có thể chết?” Khương Vãn ôm chặt hộp tro cốt của Cố Bắc Xuyên, gần như khóc ngất trên mặt đất. Nhân viên cảnh vệ ở một bên len lén lau nước mắt, nghẹn ngào nói: “Cố đoàn trưởng trước khi hy sinh vì nhiệm vụ đã nói, đời này anh ấy không quá suôn sẻ, sau này gặp được cô mới tính là có được hạnh phúc, đáng tiếc không thể ở bên cô. ”Cố Bắc Xuyên, sinh năm 1940, mẹ anh sau sinh đã tham gia phục vụ kháng chiến, không đến mấy tháng đã anh dũng hy sinh, cha anh tái hôn đưa anh và hai anh trai về quê, giao cho gia đình chú hai chăm sóc, sau đó ba anh em cùng nhau gia nhập quân đội. Năm 1965, anh cả và anh hai của Cố Bắc Xuyên đã anh dũng huy sinh khi làm nhiệm vụ, vợ Cố Bắc Xuyên náo loạn đến bộ đội đòi ly hôn, con cái của anh trai sau khi vợ Cố Bắc Xuyên đi thì trượt chân ngã xuống sông chết đuối, Cố Bắc Xuyên nhận được tin tức chảy máu tại chỗ. Chỉ trong một đêm mà đã mất tất cả những người thân yêu quan trọng nhất. Hai năm sau Khương Vãn gặp Cố Bắc… nhóm dịch: bánh baoTrong lòng anh vẫn có chút bất an, cũng không phải lo lắng mùa lũ lần này, giấc mộng trên xe lửa kia làm cho tâm trạng anh không yên, thỉnh thoảng ngẩng đầu tuần tra đê chắn lũ.Cũng may, ngoài quân phục màu xanh lá cây trên đê, còn có rất nhiều dân chúng trẻ tuổi tóc ngắn tóc xích thốn đóng bao cát, anh hơi thở phào nhẹ nhõm, ngày mưa to, không có người phụ nữ nào lên đê.“Không tốt, có đồng hương rơi xuống nước.” Cũng không biết là ai ồn ào kêu lên một tiếng, ngay sau đó mọi người nhao nhao chạy lên đê, “Có người ở trên bến tàu bị chen rơi xuống sông rồi, mau cứu người!”Khương Vãn ở bến tàu nghe được thuyền chậm trễ cần chờ thông báo, định về nhà khách trước, đột nhiên nghe được có đồng hương rơi xuống nước, bên cạnh đều là phụ nữ và trẻ em già yếu, không ai dám nhảy xuống dòng sông chảy xiết, cô xoay người nhìn thấy những người lính chiến đấu trên đê cách đó hơn một trăm mét, chờ người bọn họ đến rơi xuống nước đã sớm bị nước sông cuốn trôi.Kiếp trước cô học y năm năm, sau đó lại ở bệnh viện chiến trường nửa năm, cứu chết đỡ thương là bản tính của cô, hơn nữa sức bơi của cô tốt, cơ thể xuyên qua so với đám đàn ông còn có khí lực hơn, trong lúc điện quang hỏa thạch không kịp suy nghĩ, Khương Vãn lập tức lao vào dòng sông chảy xiết.Lông ngỗng sông Tần Xuyên chìm xuống đáy, cô kéo đồng hương rơi xuống nước dọc theo bờ sông bị cuốn trôi mấy chục mét, ở trong nước sông nổi lên chìm xuống, may mắn bắt được một gốc liễu lớn ngã nghiêng trong nước sông, binh lính trên đê đã sớm xông tới, cánh tay khoác tay người xuống nước vớt các cô.Khương Vãn từ trong nước sông đục ngầu toát ra, bùn đất trên mặt sĩ quan trẻ phía trước bức tường bị mưa to rửa sạch, gương mặt tuấn lãnh đều đau lòng, sống mũi cao thẳng thâm thúy hốc mắt, anh khí cao ngất, đẹp thì có đẹp đấy, chỉ là sắc mặt không tốt lắm, trắng bệch như ma, giống như vợ anh thiếu chút nữa chết đuối, cánh tay vươn tới cứu cô đều run rẩy không ngừng..

Chương 44: Nhảy Xuống Cứu Người