Editor: Cafe26“Chị Hồng, món ăn này! ” Lạc Thiển thấy Lưu Hồng muốn đổ đi mấy đĩa thức ăn còn chưa có ai động vào, cô lập tức xông tới ngăn lại, mang theo vẻ đầy cầu khẩn hỏi: “Chị Hồng, mấy món này chị có thể để cho em được không? ”Lưu Hồng nhìn cô, nhìn vào cái ánh mắt đáng thương của cô, đúng là một đứa trẻ đáng thương, thu cái tay đang định đổ thức ăn đi trở về, vui vẻ đồng ý: “Được, được , chị gói cả cho em! ”Người trong cửa hàng đều biết Lạc Thiển, một cô gái làm thuê mắc bệnh nan y, Lưu Hồng nhìn thấy cô cẩn thận hỏi mình, không nói lời nào nữa liền đóng gói cho cô mang về, còn dùng sức ép thêm hai muỗng cơm cho cô. Lạc Thiển bỗng tuôn trào nước mắt, không ngừng cảm ơn chị, cô đã nhìn thấy mấy hôm rồi nên mới không biết xấu hổ mở miệng nói, hiện tại nói ra rồi ngược lại cảm thấy trong người lại không có khó xử như vậy, tình huống hiện tại, cô cũng không thèm để ý người khác nhìn cô như thế nào, vui vẻ xách đồ ăn về nhà, muốn nhanh chia sẻ với người trong nhà. Cô vui vẻ chạy…

Chương 34: 34: Đến Nơi Hẹn

Bạn Trai Nhặt ĐượcTác giả: Cách Ngõa Tư Đại NhânTruyện Dị Năng, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Cafe26“Chị Hồng, món ăn này! ” Lạc Thiển thấy Lưu Hồng muốn đổ đi mấy đĩa thức ăn còn chưa có ai động vào, cô lập tức xông tới ngăn lại, mang theo vẻ đầy cầu khẩn hỏi: “Chị Hồng, mấy món này chị có thể để cho em được không? ”Lưu Hồng nhìn cô, nhìn vào cái ánh mắt đáng thương của cô, đúng là một đứa trẻ đáng thương, thu cái tay đang định đổ thức ăn đi trở về, vui vẻ đồng ý: “Được, được , chị gói cả cho em! ”Người trong cửa hàng đều biết Lạc Thiển, một cô gái làm thuê mắc bệnh nan y, Lưu Hồng nhìn thấy cô cẩn thận hỏi mình, không nói lời nào nữa liền đóng gói cho cô mang về, còn dùng sức ép thêm hai muỗng cơm cho cô. Lạc Thiển bỗng tuôn trào nước mắt, không ngừng cảm ơn chị, cô đã nhìn thấy mấy hôm rồi nên mới không biết xấu hổ mở miệng nói, hiện tại nói ra rồi ngược lại cảm thấy trong người lại không có khó xử như vậy, tình huống hiện tại, cô cũng không thèm để ý người khác nhìn cô như thế nào, vui vẻ xách đồ ăn về nhà, muốn nhanh chia sẻ với người trong nhà. Cô vui vẻ chạy… Editor: Cafe26Lạc Thiển hắt xì hơi lớn, thấy họ đã lên xe rồi đi xa, cô nhanh chóng đóng cửa ban công và bước vào nhà.Cô cũng không biết là có chuyện gì, sáng sớm ngủ dậy, thực chất không có lực, ngọ ngậy một chút, cô vẫn quyết định nằm xuống, nữa ngày mới có người hỏi cô.Lại nằm ngủ đến sáng mai, Lạc Thiển buổi chiều cần đến lớp, mông vừa ngồi lên ghế dài thì Hoàng Nguyệt Nguyệt đến: “Thiển Thiển, cậu biết sáng nay xảy ra chuyện gì không?”Lạc Thiển cho rằng việc liên quan đến Quý Sanh, mở to mắt hỏi cô, “Sao vậy? Là Quý Sanh lại xảy ra chuyện gì sao?’Khuôn mặt của Hoàng Nguyệt Nguyệt ngay lập tức sụp đổ, cô ấy nói với vẻ thất vọng: “Ngoài Quý Sanh ra còn có thể chứa cái gì?”Lạc Thiển biết là không liên quan đến Quý Sanh, trong chốc lát không có hứng thú, vừa cầm sách vừa không hứng thú hỏi: “Vậy cậu muốn nói gì?”Hoàng Nguyệt Nguyệt nhìn quanh lớp học, ghé vào tai cô nói: “Cậu không nhận thấy mọi người nhìn cậu khác nhau sao?”Lạc Thiển đã sớm phát hiện rồi, nhưng mô không thể bắt họ lại hỏi, hơn nữa cô cũng không hứng thú.Hoàng Nguyệt Nguyệt nhìn biểu cảm đã rõ của cô, ngồi nói: “Cậu lại là người nhà học Lục, tôi đều không biết”.Toàn thành phố C ai không biết nhà họ Lục, có những người nhà họ cả trong giới kinh doanh lẫn chính phủ, muốn trà trộn vào thành phố C, cũng không ai dám nói “không” với họ, tuy nhiên nhà họ Lục vẫn luôn có tiếng tốt.Lạc Thiển lắc đầu phủ nhận rằng: “Tôi chỉ là mượn ở nhà họ, không phải người nhà họ.Tôi cũng không nghĩ, chỉ là thân phận nhà họ Lục mang lại cho cô nhiều cái tốt.Hoàng Nguyệt Nguyệt cũng biết một vài chuyện nhà cô, cô là không muốn nói chuyện này, bản thân cũng không muốn nói nhiều.Tiết cuối cùng của buổi sáng là tiết thể dục, Lạc Thiển sớm đã cùng Hoàng Nguyệt Nguyệt ra sân tập.Trong sân chơi rộng lớn, mặt trời như thiêu đốt, từng đợt nắng nóng cuồn cuộn, một vài nam sinh đang đá bóng, và các cô gái đứng ở một bên, cố gắng lấy tay che nắng.Lạc Thiển nhìn thoáng qua Đồng Mộc Ca, cô mới phát hiện hôm nay Đồng Mộc Ca học cùng lớp thể dục, thật sự là xui xẻo!Lúc này đám nữ sinh lớp Đồng Mộc Ca cũng khó hiểu, hôm nay Đồng Mộc Ca đến lớp thể dục.Đồng Mộc Ca chú ý tới Lạc Thiển đang đi tới, khóe miệng giật giật, dẫn hai người đi thẳng tới Lạc Thiển, cách Lạc Thiển một mét dừng lại, nói: “Lạc Thiển”.Lạc Thiển ngay lập tức nhận ra cô gái sau lưng Đồng Mộc Ca là một trong những người đã chặn cô trong nhà vệ sinh lần trước, nữ sinh đó vẫn nở nụ cười khiêu khích, ánh mắt Lạc Thiển lập tức tối sầm lại, cô kéo Hoàng Nguyệt Nguyệt ra sau, nhìn Đồng Mộc Ca thờ ơ nói: “Có chuyện gì sao?”.

Editor: Cafe26Lạc Thiển hắt xì hơi lớn, thấy họ đã lên xe rồi đi xa, cô nhanh chóng đóng cửa ban công và bước vào nhà.

Cô cũng không biết là có chuyện gì, sáng sớm ngủ dậy, thực chất không có lực, ngọ ngậy một chút, cô vẫn quyết định nằm xuống, nữa ngày mới có người hỏi cô.

Lại nằm ngủ đến sáng mai, Lạc Thiển buổi chiều cần đến lớp, mông vừa ngồi lên ghế dài thì Hoàng Nguyệt Nguyệt đến: “Thiển Thiển, cậu biết sáng nay xảy ra chuyện gì không?”Lạc Thiển cho rằng việc liên quan đến Quý Sanh, mở to mắt hỏi cô, “Sao vậy? Là Quý Sanh lại xảy ra chuyện gì sao?’Khuôn mặt của Hoàng Nguyệt Nguyệt ngay lập tức sụp đổ, cô ấy nói với vẻ thất vọng: “Ngoài Quý Sanh ra còn có thể chứa cái gì?”Lạc Thiển biết là không liên quan đến Quý Sanh, trong chốc lát không có hứng thú, vừa cầm sách vừa không hứng thú hỏi: “Vậy cậu muốn nói gì?”Hoàng Nguyệt Nguyệt nhìn quanh lớp học, ghé vào tai cô nói: “Cậu không nhận thấy mọi người nhìn cậu khác nhau sao?”Lạc Thiển đã sớm phát hiện rồi, nhưng mô không thể bắt họ lại hỏi, hơn nữa cô cũng không hứng thú.

Hoàng Nguyệt Nguyệt nhìn biểu cảm đã rõ của cô, ngồi nói: “Cậu lại là người nhà học Lục, tôi đều không biết”.

Toàn thành phố C ai không biết nhà họ Lục, có những người nhà họ cả trong giới kinh doanh lẫn chính phủ, muốn trà trộn vào thành phố C, cũng không ai dám nói “không” với họ, tuy nhiên nhà họ Lục vẫn luôn có tiếng tốt.

Lạc Thiển lắc đầu phủ nhận rằng: “Tôi chỉ là mượn ở nhà họ, không phải người nhà họ.

Tôi cũng không nghĩ, chỉ là thân phận nhà họ Lục mang lại cho cô nhiều cái tốt.

Hoàng Nguyệt Nguyệt cũng biết một vài chuyện nhà cô, cô là không muốn nói chuyện này, bản thân cũng không muốn nói nhiều.

Tiết cuối cùng của buổi sáng là tiết thể dục, Lạc Thiển sớm đã cùng Hoàng Nguyệt Nguyệt ra sân tập.

Trong sân chơi rộng lớn, mặt trời như thiêu đốt, từng đợt nắng nóng cuồn cuộn, một vài nam sinh đang đá bóng, và các cô gái đứng ở một bên, cố gắng lấy tay che nắng.

Lạc Thiển nhìn thoáng qua Đồng Mộc Ca, cô mới phát hiện hôm nay Đồng Mộc Ca học cùng lớp thể dục, thật sự là xui xẻo!Lúc này đám nữ sinh lớp Đồng Mộc Ca cũng khó hiểu, hôm nay Đồng Mộc Ca đến lớp thể dục.

Đồng Mộc Ca chú ý tới Lạc Thiển đang đi tới, khóe miệng giật giật, dẫn hai người đi thẳng tới Lạc Thiển, cách Lạc Thiển một mét dừng lại, nói: “Lạc Thiển”.

Lạc Thiển ngay lập tức nhận ra cô gái sau lưng Đồng Mộc Ca là một trong những người đã chặn cô trong nhà vệ sinh lần trước, nữ sinh đó vẫn nở nụ cười khiêu khích, ánh mắt Lạc Thiển lập tức tối sầm lại, cô kéo Hoàng Nguyệt Nguyệt ra sau, nhìn Đồng Mộc Ca thờ ơ nói: “Có chuyện gì sao?”.

Bạn Trai Nhặt ĐượcTác giả: Cách Ngõa Tư Đại NhânTruyện Dị Năng, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Cafe26“Chị Hồng, món ăn này! ” Lạc Thiển thấy Lưu Hồng muốn đổ đi mấy đĩa thức ăn còn chưa có ai động vào, cô lập tức xông tới ngăn lại, mang theo vẻ đầy cầu khẩn hỏi: “Chị Hồng, mấy món này chị có thể để cho em được không? ”Lưu Hồng nhìn cô, nhìn vào cái ánh mắt đáng thương của cô, đúng là một đứa trẻ đáng thương, thu cái tay đang định đổ thức ăn đi trở về, vui vẻ đồng ý: “Được, được , chị gói cả cho em! ”Người trong cửa hàng đều biết Lạc Thiển, một cô gái làm thuê mắc bệnh nan y, Lưu Hồng nhìn thấy cô cẩn thận hỏi mình, không nói lời nào nữa liền đóng gói cho cô mang về, còn dùng sức ép thêm hai muỗng cơm cho cô. Lạc Thiển bỗng tuôn trào nước mắt, không ngừng cảm ơn chị, cô đã nhìn thấy mấy hôm rồi nên mới không biết xấu hổ mở miệng nói, hiện tại nói ra rồi ngược lại cảm thấy trong người lại không có khó xử như vậy, tình huống hiện tại, cô cũng không thèm để ý người khác nhìn cô như thế nào, vui vẻ xách đồ ăn về nhà, muốn nhanh chia sẻ với người trong nhà. Cô vui vẻ chạy… Editor: Cafe26Lạc Thiển hắt xì hơi lớn, thấy họ đã lên xe rồi đi xa, cô nhanh chóng đóng cửa ban công và bước vào nhà.Cô cũng không biết là có chuyện gì, sáng sớm ngủ dậy, thực chất không có lực, ngọ ngậy một chút, cô vẫn quyết định nằm xuống, nữa ngày mới có người hỏi cô.Lại nằm ngủ đến sáng mai, Lạc Thiển buổi chiều cần đến lớp, mông vừa ngồi lên ghế dài thì Hoàng Nguyệt Nguyệt đến: “Thiển Thiển, cậu biết sáng nay xảy ra chuyện gì không?”Lạc Thiển cho rằng việc liên quan đến Quý Sanh, mở to mắt hỏi cô, “Sao vậy? Là Quý Sanh lại xảy ra chuyện gì sao?’Khuôn mặt của Hoàng Nguyệt Nguyệt ngay lập tức sụp đổ, cô ấy nói với vẻ thất vọng: “Ngoài Quý Sanh ra còn có thể chứa cái gì?”Lạc Thiển biết là không liên quan đến Quý Sanh, trong chốc lát không có hứng thú, vừa cầm sách vừa không hứng thú hỏi: “Vậy cậu muốn nói gì?”Hoàng Nguyệt Nguyệt nhìn quanh lớp học, ghé vào tai cô nói: “Cậu không nhận thấy mọi người nhìn cậu khác nhau sao?”Lạc Thiển đã sớm phát hiện rồi, nhưng mô không thể bắt họ lại hỏi, hơn nữa cô cũng không hứng thú.Hoàng Nguyệt Nguyệt nhìn biểu cảm đã rõ của cô, ngồi nói: “Cậu lại là người nhà học Lục, tôi đều không biết”.Toàn thành phố C ai không biết nhà họ Lục, có những người nhà họ cả trong giới kinh doanh lẫn chính phủ, muốn trà trộn vào thành phố C, cũng không ai dám nói “không” với họ, tuy nhiên nhà họ Lục vẫn luôn có tiếng tốt.Lạc Thiển lắc đầu phủ nhận rằng: “Tôi chỉ là mượn ở nhà họ, không phải người nhà họ.Tôi cũng không nghĩ, chỉ là thân phận nhà họ Lục mang lại cho cô nhiều cái tốt.Hoàng Nguyệt Nguyệt cũng biết một vài chuyện nhà cô, cô là không muốn nói chuyện này, bản thân cũng không muốn nói nhiều.Tiết cuối cùng của buổi sáng là tiết thể dục, Lạc Thiển sớm đã cùng Hoàng Nguyệt Nguyệt ra sân tập.Trong sân chơi rộng lớn, mặt trời như thiêu đốt, từng đợt nắng nóng cuồn cuộn, một vài nam sinh đang đá bóng, và các cô gái đứng ở một bên, cố gắng lấy tay che nắng.Lạc Thiển nhìn thoáng qua Đồng Mộc Ca, cô mới phát hiện hôm nay Đồng Mộc Ca học cùng lớp thể dục, thật sự là xui xẻo!Lúc này đám nữ sinh lớp Đồng Mộc Ca cũng khó hiểu, hôm nay Đồng Mộc Ca đến lớp thể dục.Đồng Mộc Ca chú ý tới Lạc Thiển đang đi tới, khóe miệng giật giật, dẫn hai người đi thẳng tới Lạc Thiển, cách Lạc Thiển một mét dừng lại, nói: “Lạc Thiển”.Lạc Thiển ngay lập tức nhận ra cô gái sau lưng Đồng Mộc Ca là một trong những người đã chặn cô trong nhà vệ sinh lần trước, nữ sinh đó vẫn nở nụ cười khiêu khích, ánh mắt Lạc Thiển lập tức tối sầm lại, cô kéo Hoàng Nguyệt Nguyệt ra sau, nhìn Đồng Mộc Ca thờ ơ nói: “Có chuyện gì sao?”.

Chương 34: 34: Đến Nơi Hẹn