Editor: Cafe26“Chị Hồng, món ăn này! ” Lạc Thiển thấy Lưu Hồng muốn đổ đi mấy đĩa thức ăn còn chưa có ai động vào, cô lập tức xông tới ngăn lại, mang theo vẻ đầy cầu khẩn hỏi: “Chị Hồng, mấy món này chị có thể để cho em được không? ”Lưu Hồng nhìn cô, nhìn vào cái ánh mắt đáng thương của cô, đúng là một đứa trẻ đáng thương, thu cái tay đang định đổ thức ăn đi trở về, vui vẻ đồng ý: “Được, được , chị gói cả cho em! ”Người trong cửa hàng đều biết Lạc Thiển, một cô gái làm thuê mắc bệnh nan y, Lưu Hồng nhìn thấy cô cẩn thận hỏi mình, không nói lời nào nữa liền đóng gói cho cô mang về, còn dùng sức ép thêm hai muỗng cơm cho cô. Lạc Thiển bỗng tuôn trào nước mắt, không ngừng cảm ơn chị, cô đã nhìn thấy mấy hôm rồi nên mới không biết xấu hổ mở miệng nói, hiện tại nói ra rồi ngược lại cảm thấy trong người lại không có khó xử như vậy, tình huống hiện tại, cô cũng không thèm để ý người khác nhìn cô như thế nào, vui vẻ xách đồ ăn về nhà, muốn nhanh chia sẻ với người trong nhà. Cô vui vẻ chạy…
Chương 36: 36: Đến Nơi Hẹn
Bạn Trai Nhặt ĐượcTác giả: Cách Ngõa Tư Đại NhânTruyện Dị Năng, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Cafe26“Chị Hồng, món ăn này! ” Lạc Thiển thấy Lưu Hồng muốn đổ đi mấy đĩa thức ăn còn chưa có ai động vào, cô lập tức xông tới ngăn lại, mang theo vẻ đầy cầu khẩn hỏi: “Chị Hồng, mấy món này chị có thể để cho em được không? ”Lưu Hồng nhìn cô, nhìn vào cái ánh mắt đáng thương của cô, đúng là một đứa trẻ đáng thương, thu cái tay đang định đổ thức ăn đi trở về, vui vẻ đồng ý: “Được, được , chị gói cả cho em! ”Người trong cửa hàng đều biết Lạc Thiển, một cô gái làm thuê mắc bệnh nan y, Lưu Hồng nhìn thấy cô cẩn thận hỏi mình, không nói lời nào nữa liền đóng gói cho cô mang về, còn dùng sức ép thêm hai muỗng cơm cho cô. Lạc Thiển bỗng tuôn trào nước mắt, không ngừng cảm ơn chị, cô đã nhìn thấy mấy hôm rồi nên mới không biết xấu hổ mở miệng nói, hiện tại nói ra rồi ngược lại cảm thấy trong người lại không có khó xử như vậy, tình huống hiện tại, cô cũng không thèm để ý người khác nhìn cô như thế nào, vui vẻ xách đồ ăn về nhà, muốn nhanh chia sẻ với người trong nhà. Cô vui vẻ chạy… Editor: Cafe26Chun K Music Family Karaoke.Cửa phòn 3065.Lạc Thiển nhìn chằm chằm ngoài cửa một lúc lâu, đèn trong phòng riêng mờ mịt, chói mắt, nhìn thoáng qua đã có hơn chục người cả nam lẫn nữ, trông không giống học sinh, Đồng Mộc Ca ngồi ghế C, nhưng cô chỉ quan tâm xem Quý Sanh đang ở đâu?Nhìn nửa ngày cô không thấy Quý Sanh ở đâu, định đi về, vừa định quay người, đột nhiên có một bàn tay giơ ra trên đầu cô, giúp cô mở cửa.Lạc Thiển ngẩng đầu nhìn, là nam sinh không quen biết, nhưng rất cao, xem ra rất lạnh lùng, đôi hoa tai bên trái có phần bắt mắt.Ngay khi cánh cửa mở ra, tất cả những người trong phòng riêng đều nhìn về phía cửa, mọi ánh mắt lập tức tập trung vào họ.Ai đó bên trong đã đáp lại và hét lên: “Anh Thâm! Nhanh lên!” Mọi người bên trong chào đón anh ta một cách nồng nhiệt.Lạc Thiển bước vào một cách khó hiểu, trông có vẻ lạc lõng, nhưng chàng trai bên cạnh cô đã bước vào, ngồi bên cạnh Đồng Mộc Ca, vòng tay ôm lấy cô ta.Hai người trông rất thân mật, Đồng Mộc Ca bên cạnh nói gì đó, anh ta đưa mắt nhìn Lạc Thiển vẫn đang đứng ở cửa nói: “Nếu là bạn của Mộc Mộc thì vào ngồi đi”.Lạc Thiển vừa định nói thôi, cô gái bên cạnh Đồng Mộc ca chạy qua đó kéo cô vào, cô gái này lực rất mạnh! Cô giả bộ chối từ bị kéo vào trong.Lạc Thiển vừa ngồi xuống, một ly rượu đưa đến trước mặt cô, Đồng Mộc Ca cười nói: “Bạn trai tôi mời”.Nhìn chằm vào ly rượu, Lạc Thiển lắc đầu nói: “Tôi không uống rượu”.“Đến đã đến rồi, không nể mặt sao?” Nam sinh bên cạnh rót liên tiếp mấy ly, dường như muốn cho uống vậy.Lạc Thiển không nói nên lời, khô khan nhìn Đồng Mộc Ca nói: “Nếu như tôi không uống, cô sẽ cho họ đánh tôi sao?” Lời vừa mói ra, người xung quanh đều cười.Khuôn mặt tươi cười ban đầu của Đồng Mộc Ca hiển nhiên cứng ngắc, cô nói: “Làm sao có thể? Hiện tại chúng ta là bạn, nhưng nếu không uống rượu, cô không muốn làm bạn của tôi”.Có nhiều người như vậy, nhưng cả căn phòng đều vô cùng yên tĩnh, mọi người đều nhìn cô, đôi mắt đó đều mang theo vẻ khinh thường, hờ hững, nhưng điều chắc chắn duy nhất, họ thích xem trò vui.Lạc Thiển bĩu môi không nói tiếp, nhìn Đồng Mộc Ca hỏi: “Cô là bắt sơ hở của Quý San sao?” Cô đã hiểu, rõ ràng, Quý Sanh và cô không phải quan hệ bạn trai bạn gái.Như mà, Quý Sanh lại nghe lời cô ta như vậy, nhưng mà đang yêu cầu cô, làm sao có thể đưa đằng cán cho cô, không thể nào.Đồng Mộc không ngờ cô đột nhiên hỏi như vậy, sắc mặt không tốt, nhẹ giọng nói: “Anh ta là con chó của tôi”..
Editor: Cafe26Chun K Music Family Karaoke.
Cửa phòn 3065.
Lạc Thiển nhìn chằm chằm ngoài cửa một lúc lâu, đèn trong phòng riêng mờ mịt, chói mắt, nhìn thoáng qua đã có hơn chục người cả nam lẫn nữ, trông không giống học sinh, Đồng Mộc Ca ngồi ghế C, nhưng cô chỉ quan tâm xem Quý Sanh đang ở đâu?Nhìn nửa ngày cô không thấy Quý Sanh ở đâu, định đi về, vừa định quay người, đột nhiên có một bàn tay giơ ra trên đầu cô, giúp cô mở cửa.
Lạc Thiển ngẩng đầu nhìn, là nam sinh không quen biết, nhưng rất cao, xem ra rất lạnh lùng, đôi hoa tai bên trái có phần bắt mắt.
Ngay khi cánh cửa mở ra, tất cả những người trong phòng riêng đều nhìn về phía cửa, mọi ánh mắt lập tức tập trung vào họ.
Ai đó bên trong đã đáp lại và hét lên: “Anh Thâm! Nhanh lên!” Mọi người bên trong chào đón anh ta một cách nồng nhiệt.
Lạc Thiển bước vào một cách khó hiểu, trông có vẻ lạc lõng, nhưng chàng trai bên cạnh cô đã bước vào, ngồi bên cạnh Đồng Mộc Ca, vòng tay ôm lấy cô ta.
Hai người trông rất thân mật, Đồng Mộc Ca bên cạnh nói gì đó, anh ta đưa mắt nhìn Lạc Thiển vẫn đang đứng ở cửa nói: “Nếu là bạn của Mộc Mộc thì vào ngồi đi”.
Lạc Thiển vừa định nói thôi, cô gái bên cạnh Đồng Mộc ca chạy qua đó kéo cô vào, cô gái này lực rất mạnh! Cô giả bộ chối từ bị kéo vào trong.
Lạc Thiển vừa ngồi xuống, một ly rượu đưa đến trước mặt cô, Đồng Mộc Ca cười nói: “Bạn trai tôi mời”.
Nhìn chằm vào ly rượu, Lạc Thiển lắc đầu nói: “Tôi không uống rượu”.
“Đến đã đến rồi, không nể mặt sao?” Nam sinh bên cạnh rót liên tiếp mấy ly, dường như muốn cho uống vậy.
Lạc Thiển không nói nên lời, khô khan nhìn Đồng Mộc Ca nói: “Nếu như tôi không uống, cô sẽ cho họ đánh tôi sao?” Lời vừa mói ra, người xung quanh đều cười.
Khuôn mặt tươi cười ban đầu của Đồng Mộc Ca hiển nhiên cứng ngắc, cô nói: “Làm sao có thể? Hiện tại chúng ta là bạn, nhưng nếu không uống rượu, cô không muốn làm bạn của tôi”.
Có nhiều người như vậy, nhưng cả căn phòng đều vô cùng yên tĩnh, mọi người đều nhìn cô, đôi mắt đó đều mang theo vẻ khinh thường, hờ hững, nhưng điều chắc chắn duy nhất, họ thích xem trò vui.
Lạc Thiển bĩu môi không nói tiếp, nhìn Đồng Mộc Ca hỏi: “Cô là bắt sơ hở của Quý San sao?” Cô đã hiểu, rõ ràng, Quý Sanh và cô không phải quan hệ bạn trai bạn gái.
Như mà, Quý Sanh lại nghe lời cô ta như vậy, nhưng mà đang yêu cầu cô, làm sao có thể đưa đằng cán cho cô, không thể nào.
Đồng Mộc không ngờ cô đột nhiên hỏi như vậy, sắc mặt không tốt, nhẹ giọng nói: “Anh ta là con chó của tôi”.
.
Bạn Trai Nhặt ĐượcTác giả: Cách Ngõa Tư Đại NhânTruyện Dị Năng, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Cafe26“Chị Hồng, món ăn này! ” Lạc Thiển thấy Lưu Hồng muốn đổ đi mấy đĩa thức ăn còn chưa có ai động vào, cô lập tức xông tới ngăn lại, mang theo vẻ đầy cầu khẩn hỏi: “Chị Hồng, mấy món này chị có thể để cho em được không? ”Lưu Hồng nhìn cô, nhìn vào cái ánh mắt đáng thương của cô, đúng là một đứa trẻ đáng thương, thu cái tay đang định đổ thức ăn đi trở về, vui vẻ đồng ý: “Được, được , chị gói cả cho em! ”Người trong cửa hàng đều biết Lạc Thiển, một cô gái làm thuê mắc bệnh nan y, Lưu Hồng nhìn thấy cô cẩn thận hỏi mình, không nói lời nào nữa liền đóng gói cho cô mang về, còn dùng sức ép thêm hai muỗng cơm cho cô. Lạc Thiển bỗng tuôn trào nước mắt, không ngừng cảm ơn chị, cô đã nhìn thấy mấy hôm rồi nên mới không biết xấu hổ mở miệng nói, hiện tại nói ra rồi ngược lại cảm thấy trong người lại không có khó xử như vậy, tình huống hiện tại, cô cũng không thèm để ý người khác nhìn cô như thế nào, vui vẻ xách đồ ăn về nhà, muốn nhanh chia sẻ với người trong nhà. Cô vui vẻ chạy… Editor: Cafe26Chun K Music Family Karaoke.Cửa phòn 3065.Lạc Thiển nhìn chằm chằm ngoài cửa một lúc lâu, đèn trong phòng riêng mờ mịt, chói mắt, nhìn thoáng qua đã có hơn chục người cả nam lẫn nữ, trông không giống học sinh, Đồng Mộc Ca ngồi ghế C, nhưng cô chỉ quan tâm xem Quý Sanh đang ở đâu?Nhìn nửa ngày cô không thấy Quý Sanh ở đâu, định đi về, vừa định quay người, đột nhiên có một bàn tay giơ ra trên đầu cô, giúp cô mở cửa.Lạc Thiển ngẩng đầu nhìn, là nam sinh không quen biết, nhưng rất cao, xem ra rất lạnh lùng, đôi hoa tai bên trái có phần bắt mắt.Ngay khi cánh cửa mở ra, tất cả những người trong phòng riêng đều nhìn về phía cửa, mọi ánh mắt lập tức tập trung vào họ.Ai đó bên trong đã đáp lại và hét lên: “Anh Thâm! Nhanh lên!” Mọi người bên trong chào đón anh ta một cách nồng nhiệt.Lạc Thiển bước vào một cách khó hiểu, trông có vẻ lạc lõng, nhưng chàng trai bên cạnh cô đã bước vào, ngồi bên cạnh Đồng Mộc Ca, vòng tay ôm lấy cô ta.Hai người trông rất thân mật, Đồng Mộc Ca bên cạnh nói gì đó, anh ta đưa mắt nhìn Lạc Thiển vẫn đang đứng ở cửa nói: “Nếu là bạn của Mộc Mộc thì vào ngồi đi”.Lạc Thiển vừa định nói thôi, cô gái bên cạnh Đồng Mộc ca chạy qua đó kéo cô vào, cô gái này lực rất mạnh! Cô giả bộ chối từ bị kéo vào trong.Lạc Thiển vừa ngồi xuống, một ly rượu đưa đến trước mặt cô, Đồng Mộc Ca cười nói: “Bạn trai tôi mời”.Nhìn chằm vào ly rượu, Lạc Thiển lắc đầu nói: “Tôi không uống rượu”.“Đến đã đến rồi, không nể mặt sao?” Nam sinh bên cạnh rót liên tiếp mấy ly, dường như muốn cho uống vậy.Lạc Thiển không nói nên lời, khô khan nhìn Đồng Mộc Ca nói: “Nếu như tôi không uống, cô sẽ cho họ đánh tôi sao?” Lời vừa mói ra, người xung quanh đều cười.Khuôn mặt tươi cười ban đầu của Đồng Mộc Ca hiển nhiên cứng ngắc, cô nói: “Làm sao có thể? Hiện tại chúng ta là bạn, nhưng nếu không uống rượu, cô không muốn làm bạn của tôi”.Có nhiều người như vậy, nhưng cả căn phòng đều vô cùng yên tĩnh, mọi người đều nhìn cô, đôi mắt đó đều mang theo vẻ khinh thường, hờ hững, nhưng điều chắc chắn duy nhất, họ thích xem trò vui.Lạc Thiển bĩu môi không nói tiếp, nhìn Đồng Mộc Ca hỏi: “Cô là bắt sơ hở của Quý San sao?” Cô đã hiểu, rõ ràng, Quý Sanh và cô không phải quan hệ bạn trai bạn gái.Như mà, Quý Sanh lại nghe lời cô ta như vậy, nhưng mà đang yêu cầu cô, làm sao có thể đưa đằng cán cho cô, không thể nào.Đồng Mộc không ngờ cô đột nhiên hỏi như vậy, sắc mặt không tốt, nhẹ giọng nói: “Anh ta là con chó của tôi”..