Editor: Cafe26“Chị Hồng, món ăn này! ” Lạc Thiển thấy Lưu Hồng muốn đổ đi mấy đĩa thức ăn còn chưa có ai động vào, cô lập tức xông tới ngăn lại, mang theo vẻ đầy cầu khẩn hỏi: “Chị Hồng, mấy món này chị có thể để cho em được không? ”Lưu Hồng nhìn cô, nhìn vào cái ánh mắt đáng thương của cô, đúng là một đứa trẻ đáng thương, thu cái tay đang định đổ thức ăn đi trở về, vui vẻ đồng ý: “Được, được , chị gói cả cho em! ”Người trong cửa hàng đều biết Lạc Thiển, một cô gái làm thuê mắc bệnh nan y, Lưu Hồng nhìn thấy cô cẩn thận hỏi mình, không nói lời nào nữa liền đóng gói cho cô mang về, còn dùng sức ép thêm hai muỗng cơm cho cô. Lạc Thiển bỗng tuôn trào nước mắt, không ngừng cảm ơn chị, cô đã nhìn thấy mấy hôm rồi nên mới không biết xấu hổ mở miệng nói, hiện tại nói ra rồi ngược lại cảm thấy trong người lại không có khó xử như vậy, tình huống hiện tại, cô cũng không thèm để ý người khác nhìn cô như thế nào, vui vẻ xách đồ ăn về nhà, muốn nhanh chia sẻ với người trong nhà. Cô vui vẻ chạy…

Chương 41: 41: Bất Ngờ

Bạn Trai Nhặt ĐượcTác giả: Cách Ngõa Tư Đại NhânTruyện Dị Năng, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Cafe26“Chị Hồng, món ăn này! ” Lạc Thiển thấy Lưu Hồng muốn đổ đi mấy đĩa thức ăn còn chưa có ai động vào, cô lập tức xông tới ngăn lại, mang theo vẻ đầy cầu khẩn hỏi: “Chị Hồng, mấy món này chị có thể để cho em được không? ”Lưu Hồng nhìn cô, nhìn vào cái ánh mắt đáng thương của cô, đúng là một đứa trẻ đáng thương, thu cái tay đang định đổ thức ăn đi trở về, vui vẻ đồng ý: “Được, được , chị gói cả cho em! ”Người trong cửa hàng đều biết Lạc Thiển, một cô gái làm thuê mắc bệnh nan y, Lưu Hồng nhìn thấy cô cẩn thận hỏi mình, không nói lời nào nữa liền đóng gói cho cô mang về, còn dùng sức ép thêm hai muỗng cơm cho cô. Lạc Thiển bỗng tuôn trào nước mắt, không ngừng cảm ơn chị, cô đã nhìn thấy mấy hôm rồi nên mới không biết xấu hổ mở miệng nói, hiện tại nói ra rồi ngược lại cảm thấy trong người lại không có khó xử như vậy, tình huống hiện tại, cô cũng không thèm để ý người khác nhìn cô như thế nào, vui vẻ xách đồ ăn về nhà, muốn nhanh chia sẻ với người trong nhà. Cô vui vẻ chạy… Editor: Cafe26“Ai giống con mèo ngốc đó?” Giọng nói của thanh niên trẻ đột nhiên từ trên đầu cậu vang lên.Lạc Thiển vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy thanh niên trẻ ở trên tường cao, không biết là nguyên nhân mặt trời quá cao hay là cô đau đầu, điều này làm cho cô cảm thấy thế giới quay cuồng, lại một lần nữa nhìn thấy con mèo dưới chân cô, dưới mũi nó thật sự có một đốm đen, trông thật giống một trái lớn, khiến cô không khỏi bật cười.Tiếp theo cô lại ngẩng đẩu lên nhìn người trên tường nói: “Xuống, xuống đây, tôi đỡ cậu”.Nói xong cô mở rộng hai cánh tay thuận tay đón lấy.Quý Sanh liếc cô một cái, hừ lạnh một tiếng, cuối cùng vững vàng đáp xuống bên cạnh cô.La Thiển cười nói: “Cậu đi đâu? Cậu không phải cố ý tới tìm tôi sao?” Tuy rằng trong lòng biết không thể, nhưng vẫn là mơ mộng hảo huyền.Nhìn thấy nụ cười ranh mãnh của cô, Quý Sanh lạnh sống lưng nói: “Không”.Sau đó anh đi ra ngoài.Lạc Thiển vội vàng đuổi theo anh nói: “Việc lần trước tôi nói với cậu, cậu suy nghĩ kỹ một chút?”Quý Sanh khuôn mặt nghi ngờ nhìn cô: “Cái gì?”Lạc Thiển biểu cảm trong nháy mắt suy sụp, nụ cười giống như mảnh vỡ vụn, có chút nản lòng nói: “Cậu căn bản không tin tôi!”Quý Sanh khẽ thở dài, thật không biết cả ngày hôm nay tên này suy nghĩ cái gì, bộ dạng như một tên ngốc? Có người tin mới kỳ lạ, nhưng anh thật sự có một nốt ruồi trên mông.Điều này chỉ làm cho anh chắc chắn hơn về sự thật rằng Lạc Thiển là bi3n thái thật sự.Lạc Thiển nhận thấy rằng anh đang thở dài, khát vọng thuyết phục chết tiệt trong nháy mắt bùng phát: “Làm sao cậu có thể không tin tôi? Tôi đã nói rằng tôi chắc chắn sẽ không lừa dối cậu! Nếu không có chuyện đó, làm sao tôi có nói không có lửa làm sao có khói?”Quý Sanh vừa nghe, cảm thấy cô nói có lý, hỏi: “Vậy cậu vì sao tiếp cận tôi?”Luo Qian sửng sốt, tại sao không theo thói quen? Nói lắp nửa ngày cũng nói không rõ, hai người đi ra khỏi ngõ nhỏ, Quý Sanh dừng lại, thấy cô không nói nên lời, giơ tay gọi taxi.Lạc Thiển lập tức ấn cánh tay đang giơ lên của anh xuống, có chút ngại ngùng nói: “Thật ra, chủ yếu là vì sau này tôi sẽ là vợ của anh”.Chỉ là thiếu giấy chứng nhận thôi, cô cũng không nói dối.Quý Sanh thiếu chút nữa tại chỗ phun ra máu, cười giả tạo nói: “Cẩn thận, tôi kiện cô tội quấy rối”.Anh cũng không nghĩ tới tên này lại cả gan, vừa thấy xe chạy tới, anh lập tức giơ tay yêu cầu dừng xe, lên xe yêu cầu tài xế nhanh chóng rời đi, nói rằng mình gặp phải kẻ bi3n thái..

Editor: Cafe26

“Ai giống con mèo ngốc đó?” Giọng nói của thanh niên trẻ đột nhiên từ trên đầu cậu vang lên.

Lạc Thiển vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy thanh niên trẻ ở trên tường cao, không biết là nguyên nhân mặt trời quá cao hay là cô đau đầu, điều này làm cho cô cảm thấy thế giới quay cuồng, lại một lần nữa nhìn thấy con mèo dưới chân cô, dưới mũi nó thật sự có một đốm đen, trông thật giống một trái lớn, khiến cô không khỏi bật cười.

Tiếp theo cô lại ngẩng đẩu lên nhìn người trên tường nói: “Xuống, xuống đây, tôi đỡ cậu”.

Nói xong cô mở rộng hai cánh tay thuận tay đón lấy.

Quý Sanh liếc cô một cái, hừ lạnh một tiếng, cuối cùng vững vàng đáp xuống bên cạnh cô.

La Thiển cười nói: “Cậu đi đâu? Cậu không phải cố ý tới tìm tôi sao?” Tuy rằng trong lòng biết không thể, nhưng vẫn là mơ mộng hảo huyền.

Nhìn thấy nụ cười ranh mãnh của cô, Quý Sanh lạnh sống lưng nói: “Không”.

Sau đó anh đi ra ngoài.

Lạc Thiển vội vàng đuổi theo anh nói: “Việc lần trước tôi nói với cậu, cậu suy nghĩ kỹ một chút?”Quý Sanh khuôn mặt nghi ngờ nhìn cô: “Cái gì?”Lạc Thiển biểu cảm trong nháy mắt suy sụp, nụ cười giống như mảnh vỡ vụn, có chút nản lòng nói: “Cậu căn bản không tin tôi!”Quý Sanh khẽ thở dài, thật không biết cả ngày hôm nay tên này suy nghĩ cái gì, bộ dạng như một tên ngốc? Có người tin mới kỳ lạ, nhưng anh thật sự có một nốt ruồi trên mông.

Điều này chỉ làm cho anh chắc chắn hơn về sự thật rằng Lạc Thiển là bi3n thái thật sự.

Lạc Thiển nhận thấy rằng anh đang thở dài, khát vọng thuyết phục chết tiệt trong nháy mắt bùng phát: “Làm sao cậu có thể không tin tôi? Tôi đã nói rằng tôi chắc chắn sẽ không lừa dối cậu! Nếu không có chuyện đó, làm sao tôi có nói không có lửa làm sao có khói?”Quý Sanh vừa nghe, cảm thấy cô nói có lý, hỏi: “Vậy cậu vì sao tiếp cận tôi?”Luo Qian sửng sốt, tại sao không theo thói quen? Nói lắp nửa ngày cũng nói không rõ, hai người đi ra khỏi ngõ nhỏ, Quý Sanh dừng lại, thấy cô không nói nên lời, giơ tay gọi taxi.

Lạc Thiển lập tức ấn cánh tay đang giơ lên của anh xuống, có chút ngại ngùng nói: “Thật ra, chủ yếu là vì sau này tôi sẽ là vợ của anh”.

Chỉ là thiếu giấy chứng nhận thôi, cô cũng không nói dối.

Quý Sanh thiếu chút nữa tại chỗ phun ra máu, cười giả tạo nói: “Cẩn thận, tôi kiện cô tội quấy rối”.

Anh cũng không nghĩ tới tên này lại cả gan, vừa thấy xe chạy tới, anh lập tức giơ tay yêu cầu dừng xe, lên xe yêu cầu tài xế nhanh chóng rời đi, nói rằng mình gặp phải kẻ bi3n thái.

.

Bạn Trai Nhặt ĐượcTác giả: Cách Ngõa Tư Đại NhânTruyện Dị Năng, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Cafe26“Chị Hồng, món ăn này! ” Lạc Thiển thấy Lưu Hồng muốn đổ đi mấy đĩa thức ăn còn chưa có ai động vào, cô lập tức xông tới ngăn lại, mang theo vẻ đầy cầu khẩn hỏi: “Chị Hồng, mấy món này chị có thể để cho em được không? ”Lưu Hồng nhìn cô, nhìn vào cái ánh mắt đáng thương của cô, đúng là một đứa trẻ đáng thương, thu cái tay đang định đổ thức ăn đi trở về, vui vẻ đồng ý: “Được, được , chị gói cả cho em! ”Người trong cửa hàng đều biết Lạc Thiển, một cô gái làm thuê mắc bệnh nan y, Lưu Hồng nhìn thấy cô cẩn thận hỏi mình, không nói lời nào nữa liền đóng gói cho cô mang về, còn dùng sức ép thêm hai muỗng cơm cho cô. Lạc Thiển bỗng tuôn trào nước mắt, không ngừng cảm ơn chị, cô đã nhìn thấy mấy hôm rồi nên mới không biết xấu hổ mở miệng nói, hiện tại nói ra rồi ngược lại cảm thấy trong người lại không có khó xử như vậy, tình huống hiện tại, cô cũng không thèm để ý người khác nhìn cô như thế nào, vui vẻ xách đồ ăn về nhà, muốn nhanh chia sẻ với người trong nhà. Cô vui vẻ chạy… Editor: Cafe26“Ai giống con mèo ngốc đó?” Giọng nói của thanh niên trẻ đột nhiên từ trên đầu cậu vang lên.Lạc Thiển vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy thanh niên trẻ ở trên tường cao, không biết là nguyên nhân mặt trời quá cao hay là cô đau đầu, điều này làm cho cô cảm thấy thế giới quay cuồng, lại một lần nữa nhìn thấy con mèo dưới chân cô, dưới mũi nó thật sự có một đốm đen, trông thật giống một trái lớn, khiến cô không khỏi bật cười.Tiếp theo cô lại ngẩng đẩu lên nhìn người trên tường nói: “Xuống, xuống đây, tôi đỡ cậu”.Nói xong cô mở rộng hai cánh tay thuận tay đón lấy.Quý Sanh liếc cô một cái, hừ lạnh một tiếng, cuối cùng vững vàng đáp xuống bên cạnh cô.La Thiển cười nói: “Cậu đi đâu? Cậu không phải cố ý tới tìm tôi sao?” Tuy rằng trong lòng biết không thể, nhưng vẫn là mơ mộng hảo huyền.Nhìn thấy nụ cười ranh mãnh của cô, Quý Sanh lạnh sống lưng nói: “Không”.Sau đó anh đi ra ngoài.Lạc Thiển vội vàng đuổi theo anh nói: “Việc lần trước tôi nói với cậu, cậu suy nghĩ kỹ một chút?”Quý Sanh khuôn mặt nghi ngờ nhìn cô: “Cái gì?”Lạc Thiển biểu cảm trong nháy mắt suy sụp, nụ cười giống như mảnh vỡ vụn, có chút nản lòng nói: “Cậu căn bản không tin tôi!”Quý Sanh khẽ thở dài, thật không biết cả ngày hôm nay tên này suy nghĩ cái gì, bộ dạng như một tên ngốc? Có người tin mới kỳ lạ, nhưng anh thật sự có một nốt ruồi trên mông.Điều này chỉ làm cho anh chắc chắn hơn về sự thật rằng Lạc Thiển là bi3n thái thật sự.Lạc Thiển nhận thấy rằng anh đang thở dài, khát vọng thuyết phục chết tiệt trong nháy mắt bùng phát: “Làm sao cậu có thể không tin tôi? Tôi đã nói rằng tôi chắc chắn sẽ không lừa dối cậu! Nếu không có chuyện đó, làm sao tôi có nói không có lửa làm sao có khói?”Quý Sanh vừa nghe, cảm thấy cô nói có lý, hỏi: “Vậy cậu vì sao tiếp cận tôi?”Luo Qian sửng sốt, tại sao không theo thói quen? Nói lắp nửa ngày cũng nói không rõ, hai người đi ra khỏi ngõ nhỏ, Quý Sanh dừng lại, thấy cô không nói nên lời, giơ tay gọi taxi.Lạc Thiển lập tức ấn cánh tay đang giơ lên của anh xuống, có chút ngại ngùng nói: “Thật ra, chủ yếu là vì sau này tôi sẽ là vợ của anh”.Chỉ là thiếu giấy chứng nhận thôi, cô cũng không nói dối.Quý Sanh thiếu chút nữa tại chỗ phun ra máu, cười giả tạo nói: “Cẩn thận, tôi kiện cô tội quấy rối”.Anh cũng không nghĩ tới tên này lại cả gan, vừa thấy xe chạy tới, anh lập tức giơ tay yêu cầu dừng xe, lên xe yêu cầu tài xế nhanh chóng rời đi, nói rằng mình gặp phải kẻ bi3n thái..

Chương 41: 41: Bất Ngờ