[19:00 pm năm 2020]Ting…ting….Cô đã bị đuổi việc, ngày mai lên công ty thu dọn đồ đạc.Phương Hiểu Đồng hờ hững ngồi ở ghế chờ trạm xe buýt, đôi mắt đỏ hoen trước dòng tin nhắn của cấp trên, cô ngước đầu lên cố nén lại không cho nước mắt rơi xuống.Hôm nay công ty có một nữ SEO mới chuyển đến, cô ta là người theo đuổi chủ nghĩa hoàn hảo nên đã một làm cuộc tổng thanh trừng nội bộ. Các nhân viên không đủ trình độ và năng lực sẽ bị tống cẳng ra khỏi công ty.Hiểu Đồng chỉ là một nhân viên tổ chức sự kiện thấp kém, lương tháng chưa tới năm triệu, ngày làm hơn 10 tiếng mệt không thể thở, chưa kể đến việc lâu lâu còn phải tăng ca không lương. Dù rất bất mãn nhưng cô vẫn phải cắn răng đi làm để trả nợ.Ba mẹ ly hôn từ năm cô học lớp 11. Từ một đứa trẻ có cuộc sống hạnh phúc bỗng chốc trở thành cô nhi, buộc phải bỏ học ngang để ra đời bươn chải, kiếm tiền tự nuôi sống bản thân.Ting… ting…Hai dòng tin ghi âm lần lượt gửi đến. Giọng nói của họ phẫn nộ, hấp hối như muốn giết người.Ngày mai còn…

Chương 22: 22: Ranh Giới Giữa Sự Sống Và Cái Chết

Xuyên Không Yêu Phải Nam Phụ Hắc BangTác giả: Một Đóa Mây NhỏTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không[19:00 pm năm 2020]Ting…ting….Cô đã bị đuổi việc, ngày mai lên công ty thu dọn đồ đạc.Phương Hiểu Đồng hờ hững ngồi ở ghế chờ trạm xe buýt, đôi mắt đỏ hoen trước dòng tin nhắn của cấp trên, cô ngước đầu lên cố nén lại không cho nước mắt rơi xuống.Hôm nay công ty có một nữ SEO mới chuyển đến, cô ta là người theo đuổi chủ nghĩa hoàn hảo nên đã một làm cuộc tổng thanh trừng nội bộ. Các nhân viên không đủ trình độ và năng lực sẽ bị tống cẳng ra khỏi công ty.Hiểu Đồng chỉ là một nhân viên tổ chức sự kiện thấp kém, lương tháng chưa tới năm triệu, ngày làm hơn 10 tiếng mệt không thể thở, chưa kể đến việc lâu lâu còn phải tăng ca không lương. Dù rất bất mãn nhưng cô vẫn phải cắn răng đi làm để trả nợ.Ba mẹ ly hôn từ năm cô học lớp 11. Từ một đứa trẻ có cuộc sống hạnh phúc bỗng chốc trở thành cô nhi, buộc phải bỏ học ngang để ra đời bươn chải, kiếm tiền tự nuôi sống bản thân.Ting… ting…Hai dòng tin ghi âm lần lượt gửi đến. Giọng nói của họ phẫn nộ, hấp hối như muốn giết người.Ngày mai còn… Hiểu Đồng ôm mình ngồi khóc trong hẻm cụt, màn đêm bao bọc lấy cô, khung cảnh cô đơn đến đáng sợ.- Phương Hiểu Đồng…Cô chậm rãi ngước mặt lên, lắng nghe một giọng nói quen thuộc vang lên từ xa, tuy giọng nói rất nhỏ, nhưng cô lại vui đến hóa điên khi biết anh chạy đi tìm mình khắp nơi.Cô lau sạch nước mắt muốn chạy ra tìm anh.Bỗng dưng sắc mặt cô chuyển sang kinh hãi tột độ, hai người đàn ông mặc áo đen cầm theo súng nhắm thẳng vào cô.Cô sợ hãi quay đầu bỏ chạy, có thêm hai người chặn lại lối ra sau.Cô chưa kịp phản ứng đã bị hắn cắm ống kim vào mạch cổ, tiêm một chất gì đó vào máu.Liều thuốc ngay lập tức phát huy tác dụng, tim cô khó chịu như muốn ngừng đập, thở dố c không ra hơi, dằn vặt một hồi liền bất tỉnh nhân sự.Họ khiêng cô lên một chiếc xe màu đen, phải chở đi chỗ hoang vắng giải quyết sạch sẽ, xong việc chôn xác tại nơi đó, diệt cỏ tận gốc, không được để lại bất cứ manh mối nào.- Dừng Tay.Kiều Trấn Vũ chạy hụt mạng đến cứu cô.Bọn họ hoảng sợ nhắm vào anh nổ súng liên hồi.- Lên xe đi, tôi ở lại giải quyết hắn.Ba tên sát thủ khiêng cô lên xe sau đó liền mở máy phóng đi, chạy khỏi Thượng Hải thị trấn.Tên còn lại giữ quá nhiều súng trên người, Kiều Trấn Vũ tay không chạy ra đường, không có vũ khí giao đấu với hắn.Hắn nổ súng bắn không ngừng, Kiều Trấn Vũ lăn một vòng núp vào bức tường tránh đạn.Anh lao vào bãi phế liệu cầm cây búa ném vào đầu hắn, va chạm cực mạnh, đầu hắn choáng váng ngã lăn xuống đất, máu tươi chảy như đổ nước.Kiều Trấn Vũ cầm theo cây sắt dưới chân lao đến hạ gục hắn, nhưng hắn lại nhanh tay nổ súng bắn vào người anh trước.Chiếc xe vòng ngược lại đón hắn, sau đó chạy vụt khỏi thành phố.Viên đạn đó bắn vào bên hông bụng của Kiều Trấn Vũ, máu tanh nhuốm đỏ cả áo.Anh đau đớn không thể đứng dậy, tức giận đập gậy sắt xuống đất đến vỡ gạch đá.Anh không quan tâm đến vết thương của bản thân, anh sợ Hiểu Đồng sẽ gặp nguy hiểm, bất chấp trọng thương, anh lê lết từng bước về nhà, cả con đường nhuộm đầy vết máu.Viên đạn nằm sâu trong bụng, máu không ngừng chảy ra làm anh thần trí mê mang không còn tỉnh táo.Mặt mày trắng bệch không còn huyết sắc nhưng anh vẫn gắng sức đi về nhà.Kiểu Trấn Vũ ngã lăn trước cổng.Hổ Mập và Mắt To hoảng sợ lao ra đỡ anh.Nhậm Đình Đình lo lắng ôm chầm lấy anh nằm trong lòng cô, run rẩy khi toàn thân anh đều là máu.- Trấn Vũ, tại sao..anh lại thương nặng đến vậy.Hai người mau lấy xe chở anh ấy vào bệnh viện đi…Kiều Trấn Vũ cố gắng chống đỡ ngồi dậy, nắm chặt cổ áo Mắt To, anh hít một hơi thật sâu để lấy sức nói chuyện.- Ngay lập tức phát tán toàn bộ anh em đi tìm lại Đồng Đồng cho ta.Cô ấy bị bốn tên sát thủ bắt lên một chiếc xe màu đen...!Mau lên, trễ một giây cô ấy sẽ gặp chuyện…Anh liên tục thở dố c, ôm tim khổ sở, đôi mắt nặng nề mở không lên.Nhậm Đình Đình khóc lóc năn nỉ anh hãy vào bệnh viện làm phẫu thuật cầm máu, cứ tiếp tục như vậy anh sẽ mất máu chết đó.- Còn ngây ra đó, mau lấy xe ra chở thiếu gia nhập viện.Anh nắm chặt cổ áo Mắt To, gằn giọng ra lệnh, ánh mắt căm phẫn như muốn giết người.- Lẹ lên, nếu cô ấy có mệnh hệ gì ta sẽ không tha cho các…Chưa dứt lời thì anh đã ngất xỉu.Nhậm Đình Đình hấp hối đưa anh vào bệnh viện cấp cứu.Một bên thân thể từng bị người cha tàn ác đâm thủng, một bên thì trúng đạn vì người con gái mình yêu.Tình trạng của anh cực kỳ nguy kịch, cuộc đời anh định sẵn phải chết sớm, liệu tình yêu của cô có thể giúp anh thay đổi vận mệnh không?Các bác sĩ giỏi nhất trong bệnh viện tập trung cấp cứu cho anh, họ lập tức làm phẫu thuật gắp viên đạn ra ngoài, truyền máu vào cơ thể, đeo máy trợ thở.Trên người anh gắn hàng trăm dây điện và kim tiêm.Trải qua hàng giờ phẫu thuật, cuối cùng cũng tìm được vị trí viên đạn, họ thành công gắp nó ra và khâu vá lại vết thương cho anh.Nhưng nhịp tim anh càng ngày càng yếu, lên xuống thất thường, anh lên cơn co giật mạnh, tròng mắt trợn ngược lên trên.Các bác sĩ hoảng loạn làm sơ cứu nhân tạo cho anh, họ sốc tim hàng chục lần nhưng vẫn không được.Tít…tít..tít…Biểu đồ hiển thị một đường thẳng, tim anh đã ngừng đập, cơ thể bắt đầu dịu xuống, không còn cử động.- Lấy máy sốc điện ra.Họ vặn công suất, đặt máy vào lồng ngực trái của anh, dùng điện để k*ch th*ch nhịp tim đập lại.Lần 1..Lần 2..Lần 3..- Bác sĩ, anh ta không có phản ứng.Họ vặn công suất lớn hơn, chuẩn bị sốc lần cuối cùng.Y tá đã chuẩn bị sẵn giấy tờ, chỉ cần anh không qua khỏi, họ sẽ lập tức điền thời gian tử vong của anh lên giấy..

Hiểu Đồng ôm mình ngồi khóc trong hẻm cụt, màn đêm bao bọc lấy cô, khung cảnh cô đơn đến đáng sợ.- Phương Hiểu Đồng…Cô chậm rãi ngước mặt lên, lắng nghe một giọng nói quen thuộc vang lên từ xa, tuy giọng nói rất nhỏ, nhưng cô lại vui đến hóa điên khi biết anh chạy đi tìm mình khắp nơi.

Cô lau sạch nước mắt muốn chạy ra tìm anh.Bỗng dưng sắc mặt cô chuyển sang kinh hãi tột độ, hai người đàn ông mặc áo đen cầm theo súng nhắm thẳng vào cô.Cô sợ hãi quay đầu bỏ chạy, có thêm hai người chặn lại lối ra sau.

Cô chưa kịp phản ứng đã bị hắn cắm ống kim vào mạch cổ, tiêm một chất gì đó vào máu.

Liều thuốc ngay lập tức phát huy tác dụng, tim cô khó chịu như muốn ngừng đập, thở dố c không ra hơi, dằn vặt một hồi liền bất tỉnh nhân sự.Họ khiêng cô lên một chiếc xe màu đen, phải chở đi chỗ hoang vắng giải quyết sạch sẽ, xong việc chôn xác tại nơi đó, diệt cỏ tận gốc, không được để lại bất cứ manh mối nào.- Dừng Tay.Kiều Trấn Vũ chạy hụt mạng đến cứu cô.Bọn họ hoảng sợ nhắm vào anh nổ súng liên hồi.- Lên xe đi, tôi ở lại giải quyết hắn.Ba tên sát thủ khiêng cô lên xe sau đó liền mở máy phóng đi, chạy khỏi Thượng Hải thị trấn.Tên còn lại giữ quá nhiều súng trên người, Kiều Trấn Vũ tay không chạy ra đường, không có vũ khí giao đấu với hắn.Hắn nổ súng bắn không ngừng, Kiều Trấn Vũ lăn một vòng núp vào bức tường tránh đạn.Anh lao vào bãi phế liệu cầm cây búa ném vào đầu hắn, va chạm cực mạnh, đầu hắn choáng váng ngã lăn xuống đất, máu tươi chảy như đổ nước.Kiều Trấn Vũ cầm theo cây sắt dưới chân lao đến hạ gục hắn, nhưng hắn lại nhanh tay nổ súng bắn vào người anh trước.

Chiếc xe vòng ngược lại đón hắn, sau đó chạy vụt khỏi thành phố.Viên đạn đó bắn vào bên hông bụng của Kiều Trấn Vũ, máu tanh nhuốm đỏ cả áo.

Anh đau đớn không thể đứng dậy, tức giận đập gậy sắt xuống đất đến vỡ gạch đá.Anh không quan tâm đến vết thương của bản thân, anh sợ Hiểu Đồng sẽ gặp nguy hiểm, bất chấp trọng thương, anh lê lết từng bước về nhà, cả con đường nhuộm đầy vết máu.Viên đạn nằm sâu trong bụng, máu không ngừng chảy ra làm anh thần trí mê mang không còn tỉnh táo.

Mặt mày trắng bệch không còn huyết sắc nhưng anh vẫn gắng sức đi về nhà.Kiểu Trấn Vũ ngã lăn trước cổng.

Hổ Mập và Mắt To hoảng sợ lao ra đỡ anh.

Nhậm Đình Đình lo lắng ôm chầm lấy anh nằm trong lòng cô, run rẩy khi toàn thân anh đều là máu.- Trấn Vũ, tại sao..

anh lại thương nặng đến vậy.

Hai người mau lấy xe chở anh ấy vào bệnh viện đi…Kiều Trấn Vũ cố gắng chống đỡ ngồi dậy, nắm chặt cổ áo Mắt To, anh hít một hơi thật sâu để lấy sức nói chuyện.- Ngay lập tức phát tán toàn bộ anh em đi tìm lại Đồng Đồng cho ta.

Cô ấy bị bốn tên sát thủ bắt lên một chiếc xe màu đen...!Mau lên, trễ một giây cô ấy sẽ gặp chuyện…Anh liên tục thở dố c, ôm tim khổ sở, đôi mắt nặng nề mở không lên.Nhậm Đình Đình khóc lóc năn nỉ anh hãy vào bệnh viện làm phẫu thuật cầm máu, cứ tiếp tục như vậy anh sẽ mất máu chết đó.- Còn ngây ra đó, mau lấy xe ra chở thiếu gia nhập viện.Anh nắm chặt cổ áo Mắt To, gằn giọng ra lệnh, ánh mắt căm phẫn như muốn giết người.- Lẹ lên, nếu cô ấy có mệnh hệ gì ta sẽ không tha cho các…Chưa dứt lời thì anh đã ngất xỉu.

Nhậm Đình Đình hấp hối đưa anh vào bệnh viện cấp cứu.Một bên thân thể từng bị người cha tàn ác đâm thủng, một bên thì trúng đạn vì người con gái mình yêu.

Tình trạng của anh cực kỳ nguy kịch, cuộc đời anh định sẵn phải chết sớm, liệu tình yêu của cô có thể giúp anh thay đổi vận mệnh không?Các bác sĩ giỏi nhất trong bệnh viện tập trung cấp cứu cho anh, họ lập tức làm phẫu thuật gắp viên đạn ra ngoài, truyền máu vào cơ thể, đeo máy trợ thở.

Trên người anh gắn hàng trăm dây điện và kim tiêm.Trải qua hàng giờ phẫu thuật, cuối cùng cũng tìm được vị trí viên đạn, họ thành công gắp nó ra và khâu vá lại vết thương cho anh.

Nhưng nhịp tim anh càng ngày càng yếu, lên xuống thất thường, anh lên cơn co giật mạnh, tròng mắt trợn ngược lên trên.

Các bác sĩ hoảng loạn làm sơ cứu nhân tạo cho anh, họ sốc tim hàng chục lần nhưng vẫn không được.Tít…tít..tít…Biểu đồ hiển thị một đường thẳng, tim anh đã ngừng đập, cơ thể bắt đầu dịu xuống, không còn cử động.- Lấy máy sốc điện ra.Họ vặn công suất, đặt máy vào lồng ngực trái của anh, dùng điện để k*ch th*ch nhịp tim đập lại.Lần 1..Lần 2..Lần 3..- Bác sĩ, anh ta không có phản ứng.Họ vặn công suất lớn hơn, chuẩn bị sốc lần cuối cùng.

Y tá đã chuẩn bị sẵn giấy tờ, chỉ cần anh không qua khỏi, họ sẽ lập tức điền thời gian tử vong của anh lên giấy..

Xuyên Không Yêu Phải Nam Phụ Hắc BangTác giả: Một Đóa Mây NhỏTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không[19:00 pm năm 2020]Ting…ting….Cô đã bị đuổi việc, ngày mai lên công ty thu dọn đồ đạc.Phương Hiểu Đồng hờ hững ngồi ở ghế chờ trạm xe buýt, đôi mắt đỏ hoen trước dòng tin nhắn của cấp trên, cô ngước đầu lên cố nén lại không cho nước mắt rơi xuống.Hôm nay công ty có một nữ SEO mới chuyển đến, cô ta là người theo đuổi chủ nghĩa hoàn hảo nên đã một làm cuộc tổng thanh trừng nội bộ. Các nhân viên không đủ trình độ và năng lực sẽ bị tống cẳng ra khỏi công ty.Hiểu Đồng chỉ là một nhân viên tổ chức sự kiện thấp kém, lương tháng chưa tới năm triệu, ngày làm hơn 10 tiếng mệt không thể thở, chưa kể đến việc lâu lâu còn phải tăng ca không lương. Dù rất bất mãn nhưng cô vẫn phải cắn răng đi làm để trả nợ.Ba mẹ ly hôn từ năm cô học lớp 11. Từ một đứa trẻ có cuộc sống hạnh phúc bỗng chốc trở thành cô nhi, buộc phải bỏ học ngang để ra đời bươn chải, kiếm tiền tự nuôi sống bản thân.Ting… ting…Hai dòng tin ghi âm lần lượt gửi đến. Giọng nói của họ phẫn nộ, hấp hối như muốn giết người.Ngày mai còn… Hiểu Đồng ôm mình ngồi khóc trong hẻm cụt, màn đêm bao bọc lấy cô, khung cảnh cô đơn đến đáng sợ.- Phương Hiểu Đồng…Cô chậm rãi ngước mặt lên, lắng nghe một giọng nói quen thuộc vang lên từ xa, tuy giọng nói rất nhỏ, nhưng cô lại vui đến hóa điên khi biết anh chạy đi tìm mình khắp nơi.Cô lau sạch nước mắt muốn chạy ra tìm anh.Bỗng dưng sắc mặt cô chuyển sang kinh hãi tột độ, hai người đàn ông mặc áo đen cầm theo súng nhắm thẳng vào cô.Cô sợ hãi quay đầu bỏ chạy, có thêm hai người chặn lại lối ra sau.Cô chưa kịp phản ứng đã bị hắn cắm ống kim vào mạch cổ, tiêm một chất gì đó vào máu.Liều thuốc ngay lập tức phát huy tác dụng, tim cô khó chịu như muốn ngừng đập, thở dố c không ra hơi, dằn vặt một hồi liền bất tỉnh nhân sự.Họ khiêng cô lên một chiếc xe màu đen, phải chở đi chỗ hoang vắng giải quyết sạch sẽ, xong việc chôn xác tại nơi đó, diệt cỏ tận gốc, không được để lại bất cứ manh mối nào.- Dừng Tay.Kiều Trấn Vũ chạy hụt mạng đến cứu cô.Bọn họ hoảng sợ nhắm vào anh nổ súng liên hồi.- Lên xe đi, tôi ở lại giải quyết hắn.Ba tên sát thủ khiêng cô lên xe sau đó liền mở máy phóng đi, chạy khỏi Thượng Hải thị trấn.Tên còn lại giữ quá nhiều súng trên người, Kiều Trấn Vũ tay không chạy ra đường, không có vũ khí giao đấu với hắn.Hắn nổ súng bắn không ngừng, Kiều Trấn Vũ lăn một vòng núp vào bức tường tránh đạn.Anh lao vào bãi phế liệu cầm cây búa ném vào đầu hắn, va chạm cực mạnh, đầu hắn choáng váng ngã lăn xuống đất, máu tươi chảy như đổ nước.Kiều Trấn Vũ cầm theo cây sắt dưới chân lao đến hạ gục hắn, nhưng hắn lại nhanh tay nổ súng bắn vào người anh trước.Chiếc xe vòng ngược lại đón hắn, sau đó chạy vụt khỏi thành phố.Viên đạn đó bắn vào bên hông bụng của Kiều Trấn Vũ, máu tanh nhuốm đỏ cả áo.Anh đau đớn không thể đứng dậy, tức giận đập gậy sắt xuống đất đến vỡ gạch đá.Anh không quan tâm đến vết thương của bản thân, anh sợ Hiểu Đồng sẽ gặp nguy hiểm, bất chấp trọng thương, anh lê lết từng bước về nhà, cả con đường nhuộm đầy vết máu.Viên đạn nằm sâu trong bụng, máu không ngừng chảy ra làm anh thần trí mê mang không còn tỉnh táo.Mặt mày trắng bệch không còn huyết sắc nhưng anh vẫn gắng sức đi về nhà.Kiểu Trấn Vũ ngã lăn trước cổng.Hổ Mập và Mắt To hoảng sợ lao ra đỡ anh.Nhậm Đình Đình lo lắng ôm chầm lấy anh nằm trong lòng cô, run rẩy khi toàn thân anh đều là máu.- Trấn Vũ, tại sao..anh lại thương nặng đến vậy.Hai người mau lấy xe chở anh ấy vào bệnh viện đi…Kiều Trấn Vũ cố gắng chống đỡ ngồi dậy, nắm chặt cổ áo Mắt To, anh hít một hơi thật sâu để lấy sức nói chuyện.- Ngay lập tức phát tán toàn bộ anh em đi tìm lại Đồng Đồng cho ta.Cô ấy bị bốn tên sát thủ bắt lên một chiếc xe màu đen...!Mau lên, trễ một giây cô ấy sẽ gặp chuyện…Anh liên tục thở dố c, ôm tim khổ sở, đôi mắt nặng nề mở không lên.Nhậm Đình Đình khóc lóc năn nỉ anh hãy vào bệnh viện làm phẫu thuật cầm máu, cứ tiếp tục như vậy anh sẽ mất máu chết đó.- Còn ngây ra đó, mau lấy xe ra chở thiếu gia nhập viện.Anh nắm chặt cổ áo Mắt To, gằn giọng ra lệnh, ánh mắt căm phẫn như muốn giết người.- Lẹ lên, nếu cô ấy có mệnh hệ gì ta sẽ không tha cho các…Chưa dứt lời thì anh đã ngất xỉu.Nhậm Đình Đình hấp hối đưa anh vào bệnh viện cấp cứu.Một bên thân thể từng bị người cha tàn ác đâm thủng, một bên thì trúng đạn vì người con gái mình yêu.Tình trạng của anh cực kỳ nguy kịch, cuộc đời anh định sẵn phải chết sớm, liệu tình yêu của cô có thể giúp anh thay đổi vận mệnh không?Các bác sĩ giỏi nhất trong bệnh viện tập trung cấp cứu cho anh, họ lập tức làm phẫu thuật gắp viên đạn ra ngoài, truyền máu vào cơ thể, đeo máy trợ thở.Trên người anh gắn hàng trăm dây điện và kim tiêm.Trải qua hàng giờ phẫu thuật, cuối cùng cũng tìm được vị trí viên đạn, họ thành công gắp nó ra và khâu vá lại vết thương cho anh.Nhưng nhịp tim anh càng ngày càng yếu, lên xuống thất thường, anh lên cơn co giật mạnh, tròng mắt trợn ngược lên trên.Các bác sĩ hoảng loạn làm sơ cứu nhân tạo cho anh, họ sốc tim hàng chục lần nhưng vẫn không được.Tít…tít..tít…Biểu đồ hiển thị một đường thẳng, tim anh đã ngừng đập, cơ thể bắt đầu dịu xuống, không còn cử động.- Lấy máy sốc điện ra.Họ vặn công suất, đặt máy vào lồng ngực trái của anh, dùng điện để k*ch th*ch nhịp tim đập lại.Lần 1..Lần 2..Lần 3..- Bác sĩ, anh ta không có phản ứng.Họ vặn công suất lớn hơn, chuẩn bị sốc lần cuối cùng.Y tá đã chuẩn bị sẵn giấy tờ, chỉ cần anh không qua khỏi, họ sẽ lập tức điền thời gian tử vong của anh lên giấy..

Chương 22: 22: Ranh Giới Giữa Sự Sống Và Cái Chết