‘ Tất tất……’Hai tiếng còi dồn dập lại lảnh lót vang lên, đại đội Hoa Khê các thôn dân lục đục mà đi ra khỏi nhà, chuẩn bị xuất công làm việc. Trong viện, Cố Thúy Anh bọc áo bông, gân cổ lên mà hô: “Tô Đào, còn không đứng dậy làm việc?”Hô xong một lúc sau, còn cùng Chu Hồng Sinh ở kia lải nhải, “Đừng tưởng rằng vừa mới kết hôn là có thể lười nhác, nha đầu từ huyện thành tới, chính là yếu ớt, cô ta có thể tránh công điểm, khẳng định còn không bằng Tiểu Hoa, Tiểu Thảo, con trai lớn của ông cứ một hai phải cưới một tiểu thư yếu ớt như vậy trở về để cung phụng, tôi thấy là chỉ biết ăn mà không biết làm. ”Tô Đào bỗng chốc mở mắt, cô…… không chết sao?Cô nhớ rõ nhận được tiền cùng tin tức Chu Mục Dã ở xa gửi cho cô, trên tờ giấy nhắn chỉ có một dòng địa chỉ, anh ở xa, hy vọng cô có thể đi tìm anh. Cô do dự thật lâu, rốt cuộc vẫn quyết định đi tìm anh, trời tối đường khó đi, lúc đi qua cầu, không cẩn thận rơi xuống trong sông, cô không biết bơi lội, nước sông lại rất sâu, lại lạnh băng đến…

Chương 7: Chương 7

Thập Niên 70 Ngọt NgàoTác giả: Trường Hạ Dữ MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh‘ Tất tất……’Hai tiếng còi dồn dập lại lảnh lót vang lên, đại đội Hoa Khê các thôn dân lục đục mà đi ra khỏi nhà, chuẩn bị xuất công làm việc. Trong viện, Cố Thúy Anh bọc áo bông, gân cổ lên mà hô: “Tô Đào, còn không đứng dậy làm việc?”Hô xong một lúc sau, còn cùng Chu Hồng Sinh ở kia lải nhải, “Đừng tưởng rằng vừa mới kết hôn là có thể lười nhác, nha đầu từ huyện thành tới, chính là yếu ớt, cô ta có thể tránh công điểm, khẳng định còn không bằng Tiểu Hoa, Tiểu Thảo, con trai lớn của ông cứ một hai phải cưới một tiểu thư yếu ớt như vậy trở về để cung phụng, tôi thấy là chỉ biết ăn mà không biết làm. ”Tô Đào bỗng chốc mở mắt, cô…… không chết sao?Cô nhớ rõ nhận được tiền cùng tin tức Chu Mục Dã ở xa gửi cho cô, trên tờ giấy nhắn chỉ có một dòng địa chỉ, anh ở xa, hy vọng cô có thể đi tìm anh. Cô do dự thật lâu, rốt cuộc vẫn quyết định đi tìm anh, trời tối đường khó đi, lúc đi qua cầu, không cẩn thận rơi xuống trong sông, cô không biết bơi lội, nước sông lại rất sâu, lại lạnh băng đến… Cô lúc trước quá mức sợ hãi anh, anh cũng từng có ý muốn cải thiện quan hệ của hai người, nhưng khi anh đi về phía trước một bước, cô liền xoay người bước chân điên cuồng muốn chạy trốn.Năm trước huyện thành cử xuống một đám thanh niên trí thức, trong đó có một nữ thanh niên trí thức tên Hà Lệ, cô ta thích Chu Mục Dã, có ý đồ muốn thông đồng cùng Chu Mục Dã, nhưng Chu Mục Dã trước nay đều không đem cô ta để vào mắt, nữ thanh niên trí thức này ngược lại cùng đại đội trưởng háo sắc của bọn họ cặp với nhau.Cuối năm thời điểm dùng công điểm đổi lương thực, Hà Lệ khuyến khích đội trưởng khấu trừ rất nhiều công điểm của Chu Mục Dã, người ta đều phân được nào là thịt là cá, chỉ có nhà bọn họ, chỉ lấy được một ít lương thực phụ, liền cả một năm đều qua không nổi.Anh bất quá là vì tức giận, cùng đại đội trưởng tranh vài câu, đã bị đánh một trận.Lúc giao thừa, Cố Thúy Anh miệng cũng không ngừng lại, đem Chu Mục Dã mắng máu chó ngập đầu, hai nha đầu cũng không dám nói lời nào, Tô Đào cũng thờ ơ, không có giúp anh nói một lời, ba chồng lại ba phải, đều không thể giúp được cái gì.Cả người đều bị thương không rên một tiếng mà chạy đi ra ngoài, cả đêm không trở về, đêm giao thừa, bị gió Tây Bắc thổi một đêm.Sau đầu xuân sau, anh liền đi rồi, đi vào trong thành học việc giúp người ta xây nhà, việc xây nhà có chỗ nào là dễ làm như vậy đâu? Nghe nói chân anh cũng vì bị vật liệu rơi vào mà thương qua, lăn lộn sáu bảy năm, mới chút có năng lực đem Tiểu Hoa Tiểu Thảo hai nha đầu này từ hố lửa mang đi.Cô một đường chạy chậm, xuyên qua đám người, rốt cuộc đi tới trước mặt anh.Tim đã nhảy tới cổ họng, cô nói ở trong lòng, Mục Dã, em tới, không tính là muộn đi?Bọn họ đào sông đều là chọn nước bùn ở đáy sông, thời điểm gánh lên rất nặng, trong đó có nước bùn rơi trên mặt đất, cho nên trong chốc lát, đội trưởng nói để nhóm phụ nữ lấy một ít rơm rạ khô rải ở trên đường..

Cô lúc trước quá mức sợ hãi anh, anh cũng từng có ý muốn cải thiện quan hệ của hai người, nhưng khi anh đi về phía trước một bước, cô liền xoay người bước chân điên cuồng muốn chạy trốn.

Năm trước huyện thành cử xuống một đám thanh niên trí thức, trong đó có một nữ thanh niên trí thức tên Hà Lệ, cô ta thích Chu Mục Dã, có ý đồ muốn thông đồng cùng Chu Mục Dã, nhưng Chu Mục Dã trước nay đều không đem cô ta để vào mắt, nữ thanh niên trí thức này ngược lại cùng đại đội trưởng háo sắc của bọn họ cặp với nhau.

Cuối năm thời điểm dùng công điểm đổi lương thực, Hà Lệ khuyến khích đội trưởng khấu trừ rất nhiều công điểm của Chu Mục Dã, người ta đều phân được nào là thịt là cá, chỉ có nhà bọn họ, chỉ lấy được một ít lương thực phụ, liền cả một năm đều qua không nổi.

Anh bất quá là vì tức giận, cùng đại đội trưởng tranh vài câu, đã bị đánh một trận.

Lúc giao thừa, Cố Thúy Anh miệng cũng không ngừng lại, đem Chu Mục Dã mắng máu chó ngập đầu, hai nha đầu cũng không dám nói lời nào, Tô Đào cũng thờ ơ, không có giúp anh nói một lời, ba chồng lại ba phải, đều không thể giúp được cái gì.

Cả người đều bị thương không rên một tiếng mà chạy đi ra ngoài, cả đêm không trở về, đêm giao thừa, bị gió Tây Bắc thổi một đêm.

Sau đầu xuân sau, anh liền đi rồi, đi vào trong thành học việc giúp người ta xây nhà, việc xây nhà có chỗ nào là dễ làm như vậy đâu? Nghe nói chân anh cũng vì bị vật liệu rơi vào mà thương qua, lăn lộn sáu bảy năm, mới chút có năng lực đem Tiểu Hoa Tiểu Thảo hai nha đầu này từ hố lửa mang đi.

Cô một đường chạy chậm, xuyên qua đám người, rốt cuộc đi tới trước mặt anh.

Tim đã nhảy tới cổ họng, cô nói ở trong lòng, Mục Dã, em tới, không tính là muộn đi?Bọn họ đào sông đều là chọn nước bùn ở đáy sông, thời điểm gánh lên rất nặng, trong đó có nước bùn rơi trên mặt đất, cho nên trong chốc lát, đội trưởng nói để nhóm phụ nữ lấy một ít rơm rạ khô rải ở trên đường.

.

Thập Niên 70 Ngọt NgàoTác giả: Trường Hạ Dữ MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh‘ Tất tất……’Hai tiếng còi dồn dập lại lảnh lót vang lên, đại đội Hoa Khê các thôn dân lục đục mà đi ra khỏi nhà, chuẩn bị xuất công làm việc. Trong viện, Cố Thúy Anh bọc áo bông, gân cổ lên mà hô: “Tô Đào, còn không đứng dậy làm việc?”Hô xong một lúc sau, còn cùng Chu Hồng Sinh ở kia lải nhải, “Đừng tưởng rằng vừa mới kết hôn là có thể lười nhác, nha đầu từ huyện thành tới, chính là yếu ớt, cô ta có thể tránh công điểm, khẳng định còn không bằng Tiểu Hoa, Tiểu Thảo, con trai lớn của ông cứ một hai phải cưới một tiểu thư yếu ớt như vậy trở về để cung phụng, tôi thấy là chỉ biết ăn mà không biết làm. ”Tô Đào bỗng chốc mở mắt, cô…… không chết sao?Cô nhớ rõ nhận được tiền cùng tin tức Chu Mục Dã ở xa gửi cho cô, trên tờ giấy nhắn chỉ có một dòng địa chỉ, anh ở xa, hy vọng cô có thể đi tìm anh. Cô do dự thật lâu, rốt cuộc vẫn quyết định đi tìm anh, trời tối đường khó đi, lúc đi qua cầu, không cẩn thận rơi xuống trong sông, cô không biết bơi lội, nước sông lại rất sâu, lại lạnh băng đến… Cô lúc trước quá mức sợ hãi anh, anh cũng từng có ý muốn cải thiện quan hệ của hai người, nhưng khi anh đi về phía trước một bước, cô liền xoay người bước chân điên cuồng muốn chạy trốn.Năm trước huyện thành cử xuống một đám thanh niên trí thức, trong đó có một nữ thanh niên trí thức tên Hà Lệ, cô ta thích Chu Mục Dã, có ý đồ muốn thông đồng cùng Chu Mục Dã, nhưng Chu Mục Dã trước nay đều không đem cô ta để vào mắt, nữ thanh niên trí thức này ngược lại cùng đại đội trưởng háo sắc của bọn họ cặp với nhau.Cuối năm thời điểm dùng công điểm đổi lương thực, Hà Lệ khuyến khích đội trưởng khấu trừ rất nhiều công điểm của Chu Mục Dã, người ta đều phân được nào là thịt là cá, chỉ có nhà bọn họ, chỉ lấy được một ít lương thực phụ, liền cả một năm đều qua không nổi.Anh bất quá là vì tức giận, cùng đại đội trưởng tranh vài câu, đã bị đánh một trận.Lúc giao thừa, Cố Thúy Anh miệng cũng không ngừng lại, đem Chu Mục Dã mắng máu chó ngập đầu, hai nha đầu cũng không dám nói lời nào, Tô Đào cũng thờ ơ, không có giúp anh nói một lời, ba chồng lại ba phải, đều không thể giúp được cái gì.Cả người đều bị thương không rên một tiếng mà chạy đi ra ngoài, cả đêm không trở về, đêm giao thừa, bị gió Tây Bắc thổi một đêm.Sau đầu xuân sau, anh liền đi rồi, đi vào trong thành học việc giúp người ta xây nhà, việc xây nhà có chỗ nào là dễ làm như vậy đâu? Nghe nói chân anh cũng vì bị vật liệu rơi vào mà thương qua, lăn lộn sáu bảy năm, mới chút có năng lực đem Tiểu Hoa Tiểu Thảo hai nha đầu này từ hố lửa mang đi.Cô một đường chạy chậm, xuyên qua đám người, rốt cuộc đi tới trước mặt anh.Tim đã nhảy tới cổ họng, cô nói ở trong lòng, Mục Dã, em tới, không tính là muộn đi?Bọn họ đào sông đều là chọn nước bùn ở đáy sông, thời điểm gánh lên rất nặng, trong đó có nước bùn rơi trên mặt đất, cho nên trong chốc lát, đội trưởng nói để nhóm phụ nữ lấy một ít rơm rạ khô rải ở trên đường..

Chương 7: Chương 7