‘ Tất tất……’Hai tiếng còi dồn dập lại lảnh lót vang lên, đại đội Hoa Khê các thôn dân lục đục mà đi ra khỏi nhà, chuẩn bị xuất công làm việc. Trong viện, Cố Thúy Anh bọc áo bông, gân cổ lên mà hô: “Tô Đào, còn không đứng dậy làm việc?”Hô xong một lúc sau, còn cùng Chu Hồng Sinh ở kia lải nhải, “Đừng tưởng rằng vừa mới kết hôn là có thể lười nhác, nha đầu từ huyện thành tới, chính là yếu ớt, cô ta có thể tránh công điểm, khẳng định còn không bằng Tiểu Hoa, Tiểu Thảo, con trai lớn của ông cứ một hai phải cưới một tiểu thư yếu ớt như vậy trở về để cung phụng, tôi thấy là chỉ biết ăn mà không biết làm. ”Tô Đào bỗng chốc mở mắt, cô…… không chết sao?Cô nhớ rõ nhận được tiền cùng tin tức Chu Mục Dã ở xa gửi cho cô, trên tờ giấy nhắn chỉ có một dòng địa chỉ, anh ở xa, hy vọng cô có thể đi tìm anh. Cô do dự thật lâu, rốt cuộc vẫn quyết định đi tìm anh, trời tối đường khó đi, lúc đi qua cầu, không cẩn thận rơi xuống trong sông, cô không biết bơi lội, nước sông lại rất sâu, lại lạnh băng đến…
Chương 22: Chương 22
Thập Niên 70 Ngọt NgàoTác giả: Trường Hạ Dữ MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh‘ Tất tất……’Hai tiếng còi dồn dập lại lảnh lót vang lên, đại đội Hoa Khê các thôn dân lục đục mà đi ra khỏi nhà, chuẩn bị xuất công làm việc. Trong viện, Cố Thúy Anh bọc áo bông, gân cổ lên mà hô: “Tô Đào, còn không đứng dậy làm việc?”Hô xong một lúc sau, còn cùng Chu Hồng Sinh ở kia lải nhải, “Đừng tưởng rằng vừa mới kết hôn là có thể lười nhác, nha đầu từ huyện thành tới, chính là yếu ớt, cô ta có thể tránh công điểm, khẳng định còn không bằng Tiểu Hoa, Tiểu Thảo, con trai lớn của ông cứ một hai phải cưới một tiểu thư yếu ớt như vậy trở về để cung phụng, tôi thấy là chỉ biết ăn mà không biết làm. ”Tô Đào bỗng chốc mở mắt, cô…… không chết sao?Cô nhớ rõ nhận được tiền cùng tin tức Chu Mục Dã ở xa gửi cho cô, trên tờ giấy nhắn chỉ có một dòng địa chỉ, anh ở xa, hy vọng cô có thể đi tìm anh. Cô do dự thật lâu, rốt cuộc vẫn quyết định đi tìm anh, trời tối đường khó đi, lúc đi qua cầu, không cẩn thận rơi xuống trong sông, cô không biết bơi lội, nước sông lại rất sâu, lại lạnh băng đến… Đứa con dâu này thật sự muốn cưỡi lên đầu bà ta đây, bà ta lại không lấy ra uy nghiêm của mẹ chồng, cuộc sống về sau thật đúng là vô pháp trôi qua.Tô Đào đem đôi mắt nhìn bà ta: “Chị dâu như mẹ những lời này, bà đã nghe qua đi, mẹ bọn nha đầu đã chết, tôi liền phải phụ trách đối với bọn chúng.”Nói xong, căn bản lười xem phản ứng của bà ta, hướng trong phòng đi đến.Cố Thúy Anh tức giận đến muốn dậm chân, lật trời, thật là muốn lật trời!Hai nha đầu cùng Chu Mục Lâu cùng nhau trở về, Tiểu Hoa Tiểu Thảo trở về, liền đến nhà chính bắt đầu làm bài tập, Chu Mục Lâu về nhà, cặp sách đều không kịp cởi, liền đi thẳng đến nhà bếp, ồn ào kêu la đói chết đói chết.“Mẹ, con muốn ăn trứng gà, mẹ nấu trứng cho con ăn đi.”Cố Thúy Anh thanh âm đè nén lửa giận truyền đến: “Ăn ăn ăn, suốt ngày chỉ biết ăn, mày là quỷ chết đói đầu thai sao, trứng gà sau này phải lấy đi chợ nhỏ đổi muối không biết sao?”Ở niên đại này người đều ăn không đủ no, dưỡng hai con gà sinh trứng gà đã là cực hạn, cho nên trứng gà là hàng xa xỉ.Thừa dịp bên ngoài còn có chút ánh sáng, Tiểu Hoa Tiểu Thảo nhanh chóng vội vàng làm bài, trong nhà chỉ có một ngọn đèn dầu hoả, sau khi trời tối, đèn này chỉ xuất hiện ở trong phòng Cố Thúy Anh.Tây phòng có hai cái giường, Chu Mục Lâu cùng ba mẹ nó đều ở tây phòng, mà giường Tiểu Hoa Tiểu Thảo vốn được đặt ở phòng bếp chật hẹp, liền ở bên cạnh bệ bếp, cùng cỏ khô làm bạn, phòng bếp không phải là phòng lớn chắc chắn gì, mùa đông gió Tây Bắc thổi tới, bên trong liền giống như hầm băng.Đã là tháng mười hai, trời đông giá rét lập tức sắp tới, phân gia càng thêm là lửa sém lông mày.Trong ấn tượng của cô, nhà đội trưởng đại đội có hai cô gái tính tình cũng không tệ lắm, không có ỷ vào cha mình là đội trưởng liền khi dễ bạn học, hơn nữa cũng không ngốc, thành tích không tốt chủ yếu là bởi vì không có ai dẫn đường.Tiểu Hoa Tiểu Thảo có thể cùng các cô trở thành bạn bè, ít nhất ở trong trường học cũng không có ai dám khi dễ các cô.Thật là, trên bàn cơm so với nhà dân bình thường phong phú hơn rất nhiều, ít nhất ăn đều là gạo cơm trắng bóng, bốc khói nóng, còn có dưa muối xào trứng gà, đồ ăn cùng bột mì một cùng bánh bột ngô, đậu hủ xào rau xanh nõn còn thêm hai giọt dầu mè.Quả thực là nhà giàu!.
Đứa con dâu này thật sự muốn cưỡi lên đầu bà ta đây, bà ta lại không lấy ra uy nghiêm của mẹ chồng, cuộc sống về sau thật đúng là vô pháp trôi qua.
Tô Đào đem đôi mắt nhìn bà ta: “Chị dâu như mẹ những lời này, bà đã nghe qua đi, mẹ bọn nha đầu đã chết, tôi liền phải phụ trách đối với bọn chúng.
”Nói xong, căn bản lười xem phản ứng của bà ta, hướng trong phòng đi đến.
Cố Thúy Anh tức giận đến muốn dậm chân, lật trời, thật là muốn lật trời!Hai nha đầu cùng Chu Mục Lâu cùng nhau trở về, Tiểu Hoa Tiểu Thảo trở về, liền đến nhà chính bắt đầu làm bài tập, Chu Mục Lâu về nhà, cặp sách đều không kịp cởi, liền đi thẳng đến nhà bếp, ồn ào kêu la đói chết đói chết.
“Mẹ, con muốn ăn trứng gà, mẹ nấu trứng cho con ăn đi.
”Cố Thúy Anh thanh âm đè nén lửa giận truyền đến: “Ăn ăn ăn, suốt ngày chỉ biết ăn, mày là quỷ chết đói đầu thai sao, trứng gà sau này phải lấy đi chợ nhỏ đổi muối không biết sao?”Ở niên đại này người đều ăn không đủ no, dưỡng hai con gà sinh trứng gà đã là cực hạn, cho nên trứng gà là hàng xa xỉ.
Thừa dịp bên ngoài còn có chút ánh sáng, Tiểu Hoa Tiểu Thảo nhanh chóng vội vàng làm bài, trong nhà chỉ có một ngọn đèn dầu hoả, sau khi trời tối, đèn này chỉ xuất hiện ở trong phòng Cố Thúy Anh.
Tây phòng có hai cái giường, Chu Mục Lâu cùng ba mẹ nó đều ở tây phòng, mà giường Tiểu Hoa Tiểu Thảo vốn được đặt ở phòng bếp chật hẹp, liền ở bên cạnh bệ bếp, cùng cỏ khô làm bạn, phòng bếp không phải là phòng lớn chắc chắn gì, mùa đông gió Tây Bắc thổi tới, bên trong liền giống như hầm băng.
Đã là tháng mười hai, trời đông giá rét lập tức sắp tới, phân gia càng thêm là lửa sém lông mày.
Trong ấn tượng của cô, nhà đội trưởng đại đội có hai cô gái tính tình cũng không tệ lắm, không có ỷ vào cha mình là đội trưởng liền khi dễ bạn học, hơn nữa cũng không ngốc, thành tích không tốt chủ yếu là bởi vì không có ai dẫn đường.
Tiểu Hoa Tiểu Thảo có thể cùng các cô trở thành bạn bè, ít nhất ở trong trường học cũng không có ai dám khi dễ các cô.
Thật là, trên bàn cơm so với nhà dân bình thường phong phú hơn rất nhiều, ít nhất ăn đều là gạo cơm trắng bóng, bốc khói nóng, còn có dưa muối xào trứng gà, đồ ăn cùng bột mì một cùng bánh bột ngô, đậu hủ xào rau xanh nõn còn thêm hai giọt dầu mè.
Quả thực là nhà giàu!.
Thập Niên 70 Ngọt NgàoTác giả: Trường Hạ Dữ MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh‘ Tất tất……’Hai tiếng còi dồn dập lại lảnh lót vang lên, đại đội Hoa Khê các thôn dân lục đục mà đi ra khỏi nhà, chuẩn bị xuất công làm việc. Trong viện, Cố Thúy Anh bọc áo bông, gân cổ lên mà hô: “Tô Đào, còn không đứng dậy làm việc?”Hô xong một lúc sau, còn cùng Chu Hồng Sinh ở kia lải nhải, “Đừng tưởng rằng vừa mới kết hôn là có thể lười nhác, nha đầu từ huyện thành tới, chính là yếu ớt, cô ta có thể tránh công điểm, khẳng định còn không bằng Tiểu Hoa, Tiểu Thảo, con trai lớn của ông cứ một hai phải cưới một tiểu thư yếu ớt như vậy trở về để cung phụng, tôi thấy là chỉ biết ăn mà không biết làm. ”Tô Đào bỗng chốc mở mắt, cô…… không chết sao?Cô nhớ rõ nhận được tiền cùng tin tức Chu Mục Dã ở xa gửi cho cô, trên tờ giấy nhắn chỉ có một dòng địa chỉ, anh ở xa, hy vọng cô có thể đi tìm anh. Cô do dự thật lâu, rốt cuộc vẫn quyết định đi tìm anh, trời tối đường khó đi, lúc đi qua cầu, không cẩn thận rơi xuống trong sông, cô không biết bơi lội, nước sông lại rất sâu, lại lạnh băng đến… Đứa con dâu này thật sự muốn cưỡi lên đầu bà ta đây, bà ta lại không lấy ra uy nghiêm của mẹ chồng, cuộc sống về sau thật đúng là vô pháp trôi qua.Tô Đào đem đôi mắt nhìn bà ta: “Chị dâu như mẹ những lời này, bà đã nghe qua đi, mẹ bọn nha đầu đã chết, tôi liền phải phụ trách đối với bọn chúng.”Nói xong, căn bản lười xem phản ứng của bà ta, hướng trong phòng đi đến.Cố Thúy Anh tức giận đến muốn dậm chân, lật trời, thật là muốn lật trời!Hai nha đầu cùng Chu Mục Lâu cùng nhau trở về, Tiểu Hoa Tiểu Thảo trở về, liền đến nhà chính bắt đầu làm bài tập, Chu Mục Lâu về nhà, cặp sách đều không kịp cởi, liền đi thẳng đến nhà bếp, ồn ào kêu la đói chết đói chết.“Mẹ, con muốn ăn trứng gà, mẹ nấu trứng cho con ăn đi.”Cố Thúy Anh thanh âm đè nén lửa giận truyền đến: “Ăn ăn ăn, suốt ngày chỉ biết ăn, mày là quỷ chết đói đầu thai sao, trứng gà sau này phải lấy đi chợ nhỏ đổi muối không biết sao?”Ở niên đại này người đều ăn không đủ no, dưỡng hai con gà sinh trứng gà đã là cực hạn, cho nên trứng gà là hàng xa xỉ.Thừa dịp bên ngoài còn có chút ánh sáng, Tiểu Hoa Tiểu Thảo nhanh chóng vội vàng làm bài, trong nhà chỉ có một ngọn đèn dầu hoả, sau khi trời tối, đèn này chỉ xuất hiện ở trong phòng Cố Thúy Anh.Tây phòng có hai cái giường, Chu Mục Lâu cùng ba mẹ nó đều ở tây phòng, mà giường Tiểu Hoa Tiểu Thảo vốn được đặt ở phòng bếp chật hẹp, liền ở bên cạnh bệ bếp, cùng cỏ khô làm bạn, phòng bếp không phải là phòng lớn chắc chắn gì, mùa đông gió Tây Bắc thổi tới, bên trong liền giống như hầm băng.Đã là tháng mười hai, trời đông giá rét lập tức sắp tới, phân gia càng thêm là lửa sém lông mày.Trong ấn tượng của cô, nhà đội trưởng đại đội có hai cô gái tính tình cũng không tệ lắm, không có ỷ vào cha mình là đội trưởng liền khi dễ bạn học, hơn nữa cũng không ngốc, thành tích không tốt chủ yếu là bởi vì không có ai dẫn đường.Tiểu Hoa Tiểu Thảo có thể cùng các cô trở thành bạn bè, ít nhất ở trong trường học cũng không có ai dám khi dễ các cô.Thật là, trên bàn cơm so với nhà dân bình thường phong phú hơn rất nhiều, ít nhất ăn đều là gạo cơm trắng bóng, bốc khói nóng, còn có dưa muối xào trứng gà, đồ ăn cùng bột mì một cùng bánh bột ngô, đậu hủ xào rau xanh nõn còn thêm hai giọt dầu mè.Quả thực là nhà giàu!.