‘ Tất tất……’Hai tiếng còi dồn dập lại lảnh lót vang lên, đại đội Hoa Khê các thôn dân lục đục mà đi ra khỏi nhà, chuẩn bị xuất công làm việc. Trong viện, Cố Thúy Anh bọc áo bông, gân cổ lên mà hô: “Tô Đào, còn không đứng dậy làm việc?”Hô xong một lúc sau, còn cùng Chu Hồng Sinh ở kia lải nhải, “Đừng tưởng rằng vừa mới kết hôn là có thể lười nhác, nha đầu từ huyện thành tới, chính là yếu ớt, cô ta có thể tránh công điểm, khẳng định còn không bằng Tiểu Hoa, Tiểu Thảo, con trai lớn của ông cứ một hai phải cưới một tiểu thư yếu ớt như vậy trở về để cung phụng, tôi thấy là chỉ biết ăn mà không biết làm. ”Tô Đào bỗng chốc mở mắt, cô…… không chết sao?Cô nhớ rõ nhận được tiền cùng tin tức Chu Mục Dã ở xa gửi cho cô, trên tờ giấy nhắn chỉ có một dòng địa chỉ, anh ở xa, hy vọng cô có thể đi tìm anh. Cô do dự thật lâu, rốt cuộc vẫn quyết định đi tìm anh, trời tối đường khó đi, lúc đi qua cầu, không cẩn thận rơi xuống trong sông, cô không biết bơi lội, nước sông lại rất sâu, lại lạnh băng đến…
Chương 25: Chương 25
Thập Niên 70 Ngọt NgàoTác giả: Trường Hạ Dữ MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh‘ Tất tất……’Hai tiếng còi dồn dập lại lảnh lót vang lên, đại đội Hoa Khê các thôn dân lục đục mà đi ra khỏi nhà, chuẩn bị xuất công làm việc. Trong viện, Cố Thúy Anh bọc áo bông, gân cổ lên mà hô: “Tô Đào, còn không đứng dậy làm việc?”Hô xong một lúc sau, còn cùng Chu Hồng Sinh ở kia lải nhải, “Đừng tưởng rằng vừa mới kết hôn là có thể lười nhác, nha đầu từ huyện thành tới, chính là yếu ớt, cô ta có thể tránh công điểm, khẳng định còn không bằng Tiểu Hoa, Tiểu Thảo, con trai lớn của ông cứ một hai phải cưới một tiểu thư yếu ớt như vậy trở về để cung phụng, tôi thấy là chỉ biết ăn mà không biết làm. ”Tô Đào bỗng chốc mở mắt, cô…… không chết sao?Cô nhớ rõ nhận được tiền cùng tin tức Chu Mục Dã ở xa gửi cho cô, trên tờ giấy nhắn chỉ có một dòng địa chỉ, anh ở xa, hy vọng cô có thể đi tìm anh. Cô do dự thật lâu, rốt cuộc vẫn quyết định đi tìm anh, trời tối đường khó đi, lúc đi qua cầu, không cẩn thận rơi xuống trong sông, cô không biết bơi lội, nước sông lại rất sâu, lại lạnh băng đến… Tới thời điểm có chút trễ, mưa này càng rơi càng lớn, trong lòng Tô Đào bất an, trong nhà chỉ có một cây dù vàng.Đời trước, cô hoảng hốt nhớ rõ, bởi vì Tiểu Hoa tại trận mưa này mà sinh bệnh, vẫn luôn sốt cao không ngừng, Cố Thúy Anh rốt cuộc tìm được cớ, nói để nha đầu này xem bệnh tiêu hết trong nhà tiền, vậy không thể đi học.Vì thế, Tiểu Hoa Tiểu Thảo năm sau phải bắt đầu xuống đồng làm việc.Lại sau hai năm, Tiểu Hoa bị gả cho thanh niên què chân, từ hố lửa này vào một hố lửa khác.Đang nghĩ ngợi, liền nhìn thấy Cố Thúy Anh chống mở dù vàng đi ra ngoài, bà ta muốn đi trường học đón con trai bà ta.Trong nhà chỉ có một cây dù như vậy, Tô Đào không có biện pháp, chỉ có thể vọt tới trong viện, đem miếng vải dầu trên ổ gà kia bắt lấy che ở trên đầu, sau đó phóng ra bên ngoài.Thanh âm cha chồng cô loáng thoáng nghe ở phía sau càng ngày càng nhỏ: “Mưa to, con chạy đi đâu?”Tô Đào mang là giày da, ít nhất như vậy chân sẽ không ướt, cô khoác lên vải dầu, đỉnh đầu trời mưa to, nhắm thẳng đến đại đội phía tây mà đi, mưa xuống, bùn trên đường trở nên lầy lội, một chân cao một chân thấp, cô đi rất gian nan.Thật vất vả đi đến nhà phía tây, đây là nhà của Tiền Nhị gia phụ trách chèo thuyền của đại đội.Cô run rẩy đội vải dầu ở bên ngoài hô to: “Tiền nhị gia Tiền nhị gia……”“Ai, có việc gì?”“Cô giáo Triệu hôm nay không mang dù, lúc này tan học, đội trưởng giống như có việc không đến được, chú có thể chèo thuyền đi đón bọn họ cùng về nhà hay không.”Tiền nhị gia vừa nghe, việc của cô giáo Triệu, không thể qua loa, nhanh chóng cầm lấy áo tơi treo trên tường: “Tới liền đây.”Thẳng đến lúc Tô Đào ngồi vào trong khoang thuyền, Tiền nhị gia mới lau mặt: “Cô là…… Nhà ai a?”Tô Đào cười hắc hắc: “Tôi là con dâu nhà họ Chu, tôi tên là Tô Đào.”Trong lòng Tiền nhị gia nói thầm, nhà họ Chu? Không phải hai ngày trước mới qua cửa sao? Quan hệ của cô cùng cô giáo Triệu rất tốt sao? Như thế nào tới cửa nói hắn đi đón cô giáo Triệu cùng Tú Cầm Tú Phương trở về?Thẳng đến lúc thuyền dừng ở cửa trường, Tô Đào nhìn thấy một đám người đứng ở cửa trường học, trong đó còn có Triệu Mỹ Lan cùng Tú Cầm Tú Phương, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra..
Tới thời điểm có chút trễ, mưa này càng rơi càng lớn, trong lòng Tô Đào bất an, trong nhà chỉ có một cây dù vàng.
Đời trước, cô hoảng hốt nhớ rõ, bởi vì Tiểu Hoa tại trận mưa này mà sinh bệnh, vẫn luôn sốt cao không ngừng, Cố Thúy Anh rốt cuộc tìm được cớ, nói để nha đầu này xem bệnh tiêu hết trong nhà tiền, vậy không thể đi học.
Vì thế, Tiểu Hoa Tiểu Thảo năm sau phải bắt đầu xuống đồng làm việc.
Lại sau hai năm, Tiểu Hoa bị gả cho thanh niên què chân, từ hố lửa này vào một hố lửa khác.
Đang nghĩ ngợi, liền nhìn thấy Cố Thúy Anh chống mở dù vàng đi ra ngoài, bà ta muốn đi trường học đón con trai bà ta.
Trong nhà chỉ có một cây dù như vậy, Tô Đào không có biện pháp, chỉ có thể vọt tới trong viện, đem miếng vải dầu trên ổ gà kia bắt lấy che ở trên đầu, sau đó phóng ra bên ngoài.
Thanh âm cha chồng cô loáng thoáng nghe ở phía sau càng ngày càng nhỏ: “Mưa to, con chạy đi đâu?”Tô Đào mang là giày da, ít nhất như vậy chân sẽ không ướt, cô khoác lên vải dầu, đỉnh đầu trời mưa to, nhắm thẳng đến đại đội phía tây mà đi, mưa xuống, bùn trên đường trở nên lầy lội, một chân cao một chân thấp, cô đi rất gian nan.
Thật vất vả đi đến nhà phía tây, đây là nhà của Tiền Nhị gia phụ trách chèo thuyền của đại đội.
Cô run rẩy đội vải dầu ở bên ngoài hô to: “Tiền nhị gia Tiền nhị gia……”“Ai, có việc gì?”“Cô giáo Triệu hôm nay không mang dù, lúc này tan học, đội trưởng giống như có việc không đến được, chú có thể chèo thuyền đi đón bọn họ cùng về nhà hay không.
”Tiền nhị gia vừa nghe, việc của cô giáo Triệu, không thể qua loa, nhanh chóng cầm lấy áo tơi treo trên tường: “Tới liền đây.
”Thẳng đến lúc Tô Đào ngồi vào trong khoang thuyền, Tiền nhị gia mới lau mặt: “Cô là…… Nhà ai a?”Tô Đào cười hắc hắc: “Tôi là con dâu nhà họ Chu, tôi tên là Tô Đào.
”Trong lòng Tiền nhị gia nói thầm, nhà họ Chu? Không phải hai ngày trước mới qua cửa sao? Quan hệ của cô cùng cô giáo Triệu rất tốt sao? Như thế nào tới cửa nói hắn đi đón cô giáo Triệu cùng Tú Cầm Tú Phương trở về?Thẳng đến lúc thuyền dừng ở cửa trường, Tô Đào nhìn thấy một đám người đứng ở cửa trường học, trong đó còn có Triệu Mỹ Lan cùng Tú Cầm Tú Phương, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
.
Thập Niên 70 Ngọt NgàoTác giả: Trường Hạ Dữ MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh‘ Tất tất……’Hai tiếng còi dồn dập lại lảnh lót vang lên, đại đội Hoa Khê các thôn dân lục đục mà đi ra khỏi nhà, chuẩn bị xuất công làm việc. Trong viện, Cố Thúy Anh bọc áo bông, gân cổ lên mà hô: “Tô Đào, còn không đứng dậy làm việc?”Hô xong một lúc sau, còn cùng Chu Hồng Sinh ở kia lải nhải, “Đừng tưởng rằng vừa mới kết hôn là có thể lười nhác, nha đầu từ huyện thành tới, chính là yếu ớt, cô ta có thể tránh công điểm, khẳng định còn không bằng Tiểu Hoa, Tiểu Thảo, con trai lớn của ông cứ một hai phải cưới một tiểu thư yếu ớt như vậy trở về để cung phụng, tôi thấy là chỉ biết ăn mà không biết làm. ”Tô Đào bỗng chốc mở mắt, cô…… không chết sao?Cô nhớ rõ nhận được tiền cùng tin tức Chu Mục Dã ở xa gửi cho cô, trên tờ giấy nhắn chỉ có một dòng địa chỉ, anh ở xa, hy vọng cô có thể đi tìm anh. Cô do dự thật lâu, rốt cuộc vẫn quyết định đi tìm anh, trời tối đường khó đi, lúc đi qua cầu, không cẩn thận rơi xuống trong sông, cô không biết bơi lội, nước sông lại rất sâu, lại lạnh băng đến… Tới thời điểm có chút trễ, mưa này càng rơi càng lớn, trong lòng Tô Đào bất an, trong nhà chỉ có một cây dù vàng.Đời trước, cô hoảng hốt nhớ rõ, bởi vì Tiểu Hoa tại trận mưa này mà sinh bệnh, vẫn luôn sốt cao không ngừng, Cố Thúy Anh rốt cuộc tìm được cớ, nói để nha đầu này xem bệnh tiêu hết trong nhà tiền, vậy không thể đi học.Vì thế, Tiểu Hoa Tiểu Thảo năm sau phải bắt đầu xuống đồng làm việc.Lại sau hai năm, Tiểu Hoa bị gả cho thanh niên què chân, từ hố lửa này vào một hố lửa khác.Đang nghĩ ngợi, liền nhìn thấy Cố Thúy Anh chống mở dù vàng đi ra ngoài, bà ta muốn đi trường học đón con trai bà ta.Trong nhà chỉ có một cây dù như vậy, Tô Đào không có biện pháp, chỉ có thể vọt tới trong viện, đem miếng vải dầu trên ổ gà kia bắt lấy che ở trên đầu, sau đó phóng ra bên ngoài.Thanh âm cha chồng cô loáng thoáng nghe ở phía sau càng ngày càng nhỏ: “Mưa to, con chạy đi đâu?”Tô Đào mang là giày da, ít nhất như vậy chân sẽ không ướt, cô khoác lên vải dầu, đỉnh đầu trời mưa to, nhắm thẳng đến đại đội phía tây mà đi, mưa xuống, bùn trên đường trở nên lầy lội, một chân cao một chân thấp, cô đi rất gian nan.Thật vất vả đi đến nhà phía tây, đây là nhà của Tiền Nhị gia phụ trách chèo thuyền của đại đội.Cô run rẩy đội vải dầu ở bên ngoài hô to: “Tiền nhị gia Tiền nhị gia……”“Ai, có việc gì?”“Cô giáo Triệu hôm nay không mang dù, lúc này tan học, đội trưởng giống như có việc không đến được, chú có thể chèo thuyền đi đón bọn họ cùng về nhà hay không.”Tiền nhị gia vừa nghe, việc của cô giáo Triệu, không thể qua loa, nhanh chóng cầm lấy áo tơi treo trên tường: “Tới liền đây.”Thẳng đến lúc Tô Đào ngồi vào trong khoang thuyền, Tiền nhị gia mới lau mặt: “Cô là…… Nhà ai a?”Tô Đào cười hắc hắc: “Tôi là con dâu nhà họ Chu, tôi tên là Tô Đào.”Trong lòng Tiền nhị gia nói thầm, nhà họ Chu? Không phải hai ngày trước mới qua cửa sao? Quan hệ của cô cùng cô giáo Triệu rất tốt sao? Như thế nào tới cửa nói hắn đi đón cô giáo Triệu cùng Tú Cầm Tú Phương trở về?Thẳng đến lúc thuyền dừng ở cửa trường, Tô Đào nhìn thấy một đám người đứng ở cửa trường học, trong đó còn có Triệu Mỹ Lan cùng Tú Cầm Tú Phương, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra..