‘ Tất tất……’Hai tiếng còi dồn dập lại lảnh lót vang lên, đại đội Hoa Khê các thôn dân lục đục mà đi ra khỏi nhà, chuẩn bị xuất công làm việc. Trong viện, Cố Thúy Anh bọc áo bông, gân cổ lên mà hô: “Tô Đào, còn không đứng dậy làm việc?”Hô xong một lúc sau, còn cùng Chu Hồng Sinh ở kia lải nhải, “Đừng tưởng rằng vừa mới kết hôn là có thể lười nhác, nha đầu từ huyện thành tới, chính là yếu ớt, cô ta có thể tránh công điểm, khẳng định còn không bằng Tiểu Hoa, Tiểu Thảo, con trai lớn của ông cứ một hai phải cưới một tiểu thư yếu ớt như vậy trở về để cung phụng, tôi thấy là chỉ biết ăn mà không biết làm. ”Tô Đào bỗng chốc mở mắt, cô…… không chết sao?Cô nhớ rõ nhận được tiền cùng tin tức Chu Mục Dã ở xa gửi cho cô, trên tờ giấy nhắn chỉ có một dòng địa chỉ, anh ở xa, hy vọng cô có thể đi tìm anh. Cô do dự thật lâu, rốt cuộc vẫn quyết định đi tìm anh, trời tối đường khó đi, lúc đi qua cầu, không cẩn thận rơi xuống trong sông, cô không biết bơi lội, nước sông lại rất sâu, lại lạnh băng đến…
Chương 27: Chương 27
Thập Niên 70 Ngọt NgàoTác giả: Trường Hạ Dữ MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh‘ Tất tất……’Hai tiếng còi dồn dập lại lảnh lót vang lên, đại đội Hoa Khê các thôn dân lục đục mà đi ra khỏi nhà, chuẩn bị xuất công làm việc. Trong viện, Cố Thúy Anh bọc áo bông, gân cổ lên mà hô: “Tô Đào, còn không đứng dậy làm việc?”Hô xong một lúc sau, còn cùng Chu Hồng Sinh ở kia lải nhải, “Đừng tưởng rằng vừa mới kết hôn là có thể lười nhác, nha đầu từ huyện thành tới, chính là yếu ớt, cô ta có thể tránh công điểm, khẳng định còn không bằng Tiểu Hoa, Tiểu Thảo, con trai lớn của ông cứ một hai phải cưới một tiểu thư yếu ớt như vậy trở về để cung phụng, tôi thấy là chỉ biết ăn mà không biết làm. ”Tô Đào bỗng chốc mở mắt, cô…… không chết sao?Cô nhớ rõ nhận được tiền cùng tin tức Chu Mục Dã ở xa gửi cho cô, trên tờ giấy nhắn chỉ có một dòng địa chỉ, anh ở xa, hy vọng cô có thể đi tìm anh. Cô do dự thật lâu, rốt cuộc vẫn quyết định đi tìm anh, trời tối đường khó đi, lúc đi qua cầu, không cẩn thận rơi xuống trong sông, cô không biết bơi lội, nước sông lại rất sâu, lại lạnh băng đến… Tiểu Hoa lắc đầu, Tiểu Thảo đưa ra ngón tay: “Một chút.”“Một lát đến phòng bếp hong một chút.”“Dạ.”Cố Thúy Anh chở Chu Mục Lâu chật vật mà vào nhà chính, mắt liếc nhìn Tô Đào, âm dương quái khí nói: “Các ngươi như thế nào được đi thuyền trở về?”Chỉ đại đội có thống nhất tổ chức đi công xã cắt lúa mạch cùng lúc đánh gạo, mới có thể dùng đến cái thuyền xi măng của đại đội kia.Tô Đào nhún vai: “Chúng ta gặp may mắn, dính ánh sáng của cô giáo Triệu.”Cô giáo Triệu tức giận, vậy ngày mai rồi nói sau.Thuyền xi măng cuối cùng đến cửa đội trưởng, Tiền nhị gia đem ba người đưa đến nhà, sau đó nhỏ giọng nói: “Cô giáo Triệu a, Tô Đào nhờ ta đi đón cô, cô ấy có phải nói dối hay không?”Triệu Mỹ Lan biết, nếu không phải mượn tên cô ấy, Tiền nhị gia không có khả năng chèo thuyền qua đón người, nha đầu này nhưng thật ra có vài phần thông minh, nhưng vừa rồi cô ấy cũng thấy được, nhà họ Chu nghèo, chỉ có một cây dù vàng, bị Cố Thúy Anh cầm đi đón con trai bà ta, Tô Đào cũng là không có biện pháp, nha đầu này mới vừa gả tới đây, nhưng thật ra rất chăm sóc hai em gái của chồng.Cô ấy xua xua tay: “Cô ấy không nói dối truyền lời, thời điểm buổi sáng, tôi cùng cô ấy nói, nếu buổi tối trời mưa, để cho chú chèo thuyền đi trường học, trường học có không ít học sinh nhà nghèo đến không dù, lúc sau tôi lại nói cùng Kim Hỉ một tiếng, về sau mưa to, liền để chú đi đón những đứa trẻ không có dù về nhà.”“Ai, tốt.”Mưa cả một đêm, nơi nơi đều là một mảnh lầy lội, ánh mặt trơi phơi hai ngày mới hơi chút khô xốp.Trời sáng ngời, Tô Đào liền đi thẳng đến đại đội Thủy Khê.Cố Thúy Anh theo thường lệ ở phía sau hùng hổ: “Cô ta thật sung sướng, mỗi ngày ở nhà ham ăn biếng làm, cô ta đi đến đại đội Thủy Khê là tìm người đàn ông của cô ta, Hồng Hà làm ở đại đội Thủy Khê, là cùng đàn ông cùng nhau đào sông.”Đinh Hồng Hà là Cố Thúy Anh thay Chu Mục Dã tìm kiếm người vợ tốt, lớn lên cường tráng, có thể làm việc, dân quê thì sao, không phải coi trọng cái này hay sao.Đi đến hướng đông hai anh em Chu Hồng Sinh Chu Hồng Thụ ở cửa nhà, liền nhìn thấy Cố Thúy Anh cùng chị em dâu Phòng Chiêu Đệ đang đi ra.“Chị dâu……”.
Tiểu Hoa lắc đầu, Tiểu Thảo đưa ra ngón tay: “Một chút.
”“Một lát đến phòng bếp hong một chút.
”“Dạ.
”Cố Thúy Anh chở Chu Mục Lâu chật vật mà vào nhà chính, mắt liếc nhìn Tô Đào, âm dương quái khí nói: “Các ngươi như thế nào được đi thuyền trở về?”Chỉ đại đội có thống nhất tổ chức đi công xã cắt lúa mạch cùng lúc đánh gạo, mới có thể dùng đến cái thuyền xi măng của đại đội kia.
Tô Đào nhún vai: “Chúng ta gặp may mắn, dính ánh sáng của cô giáo Triệu.
”Cô giáo Triệu tức giận, vậy ngày mai rồi nói sau.
Thuyền xi măng cuối cùng đến cửa đội trưởng, Tiền nhị gia đem ba người đưa đến nhà, sau đó nhỏ giọng nói: “Cô giáo Triệu a, Tô Đào nhờ ta đi đón cô, cô ấy có phải nói dối hay không?”Triệu Mỹ Lan biết, nếu không phải mượn tên cô ấy, Tiền nhị gia không có khả năng chèo thuyền qua đón người, nha đầu này nhưng thật ra có vài phần thông minh, nhưng vừa rồi cô ấy cũng thấy được, nhà họ Chu nghèo, chỉ có một cây dù vàng, bị Cố Thúy Anh cầm đi đón con trai bà ta, Tô Đào cũng là không có biện pháp, nha đầu này mới vừa gả tới đây, nhưng thật ra rất chăm sóc hai em gái của chồng.
Cô ấy xua xua tay: “Cô ấy không nói dối truyền lời, thời điểm buổi sáng, tôi cùng cô ấy nói, nếu buổi tối trời mưa, để cho chú chèo thuyền đi trường học, trường học có không ít học sinh nhà nghèo đến không dù, lúc sau tôi lại nói cùng Kim Hỉ một tiếng, về sau mưa to, liền để chú đi đón những đứa trẻ không có dù về nhà.
”“Ai, tốt.
”Mưa cả một đêm, nơi nơi đều là một mảnh lầy lội, ánh mặt trơi phơi hai ngày mới hơi chút khô xốp.
Trời sáng ngời, Tô Đào liền đi thẳng đến đại đội Thủy Khê.
Cố Thúy Anh theo thường lệ ở phía sau hùng hổ: “Cô ta thật sung sướng, mỗi ngày ở nhà ham ăn biếng làm, cô ta đi đến đại đội Thủy Khê là tìm người đàn ông của cô ta, Hồng Hà làm ở đại đội Thủy Khê, là cùng đàn ông cùng nhau đào sông.
”Đinh Hồng Hà là Cố Thúy Anh thay Chu Mục Dã tìm kiếm người vợ tốt, lớn lên cường tráng, có thể làm việc, dân quê thì sao, không phải coi trọng cái này hay sao.
Đi đến hướng đông hai anh em Chu Hồng Sinh Chu Hồng Thụ ở cửa nhà, liền nhìn thấy Cố Thúy Anh cùng chị em dâu Phòng Chiêu Đệ đang đi ra.
“Chị dâu……”.
Thập Niên 70 Ngọt NgàoTác giả: Trường Hạ Dữ MiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh‘ Tất tất……’Hai tiếng còi dồn dập lại lảnh lót vang lên, đại đội Hoa Khê các thôn dân lục đục mà đi ra khỏi nhà, chuẩn bị xuất công làm việc. Trong viện, Cố Thúy Anh bọc áo bông, gân cổ lên mà hô: “Tô Đào, còn không đứng dậy làm việc?”Hô xong một lúc sau, còn cùng Chu Hồng Sinh ở kia lải nhải, “Đừng tưởng rằng vừa mới kết hôn là có thể lười nhác, nha đầu từ huyện thành tới, chính là yếu ớt, cô ta có thể tránh công điểm, khẳng định còn không bằng Tiểu Hoa, Tiểu Thảo, con trai lớn của ông cứ một hai phải cưới một tiểu thư yếu ớt như vậy trở về để cung phụng, tôi thấy là chỉ biết ăn mà không biết làm. ”Tô Đào bỗng chốc mở mắt, cô…… không chết sao?Cô nhớ rõ nhận được tiền cùng tin tức Chu Mục Dã ở xa gửi cho cô, trên tờ giấy nhắn chỉ có một dòng địa chỉ, anh ở xa, hy vọng cô có thể đi tìm anh. Cô do dự thật lâu, rốt cuộc vẫn quyết định đi tìm anh, trời tối đường khó đi, lúc đi qua cầu, không cẩn thận rơi xuống trong sông, cô không biết bơi lội, nước sông lại rất sâu, lại lạnh băng đến… Tiểu Hoa lắc đầu, Tiểu Thảo đưa ra ngón tay: “Một chút.”“Một lát đến phòng bếp hong một chút.”“Dạ.”Cố Thúy Anh chở Chu Mục Lâu chật vật mà vào nhà chính, mắt liếc nhìn Tô Đào, âm dương quái khí nói: “Các ngươi như thế nào được đi thuyền trở về?”Chỉ đại đội có thống nhất tổ chức đi công xã cắt lúa mạch cùng lúc đánh gạo, mới có thể dùng đến cái thuyền xi măng của đại đội kia.Tô Đào nhún vai: “Chúng ta gặp may mắn, dính ánh sáng của cô giáo Triệu.”Cô giáo Triệu tức giận, vậy ngày mai rồi nói sau.Thuyền xi măng cuối cùng đến cửa đội trưởng, Tiền nhị gia đem ba người đưa đến nhà, sau đó nhỏ giọng nói: “Cô giáo Triệu a, Tô Đào nhờ ta đi đón cô, cô ấy có phải nói dối hay không?”Triệu Mỹ Lan biết, nếu không phải mượn tên cô ấy, Tiền nhị gia không có khả năng chèo thuyền qua đón người, nha đầu này nhưng thật ra có vài phần thông minh, nhưng vừa rồi cô ấy cũng thấy được, nhà họ Chu nghèo, chỉ có một cây dù vàng, bị Cố Thúy Anh cầm đi đón con trai bà ta, Tô Đào cũng là không có biện pháp, nha đầu này mới vừa gả tới đây, nhưng thật ra rất chăm sóc hai em gái của chồng.Cô ấy xua xua tay: “Cô ấy không nói dối truyền lời, thời điểm buổi sáng, tôi cùng cô ấy nói, nếu buổi tối trời mưa, để cho chú chèo thuyền đi trường học, trường học có không ít học sinh nhà nghèo đến không dù, lúc sau tôi lại nói cùng Kim Hỉ một tiếng, về sau mưa to, liền để chú đi đón những đứa trẻ không có dù về nhà.”“Ai, tốt.”Mưa cả một đêm, nơi nơi đều là một mảnh lầy lội, ánh mặt trơi phơi hai ngày mới hơi chút khô xốp.Trời sáng ngời, Tô Đào liền đi thẳng đến đại đội Thủy Khê.Cố Thúy Anh theo thường lệ ở phía sau hùng hổ: “Cô ta thật sung sướng, mỗi ngày ở nhà ham ăn biếng làm, cô ta đi đến đại đội Thủy Khê là tìm người đàn ông của cô ta, Hồng Hà làm ở đại đội Thủy Khê, là cùng đàn ông cùng nhau đào sông.”Đinh Hồng Hà là Cố Thúy Anh thay Chu Mục Dã tìm kiếm người vợ tốt, lớn lên cường tráng, có thể làm việc, dân quê thì sao, không phải coi trọng cái này hay sao.Đi đến hướng đông hai anh em Chu Hồng Sinh Chu Hồng Thụ ở cửa nhà, liền nhìn thấy Cố Thúy Anh cùng chị em dâu Phòng Chiêu Đệ đang đi ra.“Chị dâu……”.