Tác giả:

“Thụ Ảnh, Thụ Ảnh, cậu sao rồi?”“Cậu mau tỉnh lại, đừng dọa tôi! Tôi thật sự rất sợ. ”Một cô gái trẻ nói bằng giọng nghẹn ngào, yếu đuối, gương mặt sợ hãi, bất lực đẩy người đã té xỉu nằm trên mặt đất. Dương Thụ Ảnh trong miệng cô ta giống như chó chết, nửa ngày cũng không nhúc nhích, trên trán chảy đầy máu, hô hấp yếu đuối, bờ môi trắng bệch, không biết còn sống hay đã chết. Ánh mắt của cô gái trẻ tuổi bỗng nhiên thay đổi, trở nên tàn nhẫn vô cùng, cô ta lạnh lùng nhìn người vẫn còn nằm trên mặt đất, khẩu hình mô phỏng một câu: “Ngu xuẩn!”Một giây sau đó, cô gái trẻ tuổi đã khôi phục lại vẻ mặt yếu đuối, luống cuống như vừa rồi. “Sao lại chảy nhiều máu như vậy? Phải làm sao bây giờ? Cậu không được có chuyện gì cả, tớ sẽ chạy đến chỗ trạm y tế tìm người, tìm bác sĩ cho cậu, tớ sẽ không để cho cậu có chuyện gì đâu. ” Người phụ nữ trẻ tuổi này nói bằng giọng rất quan tâm nhưng động tác lại hoàn toàn tương phản, cô ta cũng không đứng dậy đi tìm bác sĩ như đã nói. Cô ta trơ mắt nhìn mạng…

Chương 7: 7: Cốt Truyện

Thập Niên 70 Mỹ Nhân Kiều MềmTác giả: Tiểu Cầm BảoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Thụ Ảnh, Thụ Ảnh, cậu sao rồi?”“Cậu mau tỉnh lại, đừng dọa tôi! Tôi thật sự rất sợ. ”Một cô gái trẻ nói bằng giọng nghẹn ngào, yếu đuối, gương mặt sợ hãi, bất lực đẩy người đã té xỉu nằm trên mặt đất. Dương Thụ Ảnh trong miệng cô ta giống như chó chết, nửa ngày cũng không nhúc nhích, trên trán chảy đầy máu, hô hấp yếu đuối, bờ môi trắng bệch, không biết còn sống hay đã chết. Ánh mắt của cô gái trẻ tuổi bỗng nhiên thay đổi, trở nên tàn nhẫn vô cùng, cô ta lạnh lùng nhìn người vẫn còn nằm trên mặt đất, khẩu hình mô phỏng một câu: “Ngu xuẩn!”Một giây sau đó, cô gái trẻ tuổi đã khôi phục lại vẻ mặt yếu đuối, luống cuống như vừa rồi. “Sao lại chảy nhiều máu như vậy? Phải làm sao bây giờ? Cậu không được có chuyện gì cả, tớ sẽ chạy đến chỗ trạm y tế tìm người, tìm bác sĩ cho cậu, tớ sẽ không để cho cậu có chuyện gì đâu. ” Người phụ nữ trẻ tuổi này nói bằng giọng rất quan tâm nhưng động tác lại hoàn toàn tương phản, cô ta cũng không đứng dậy đi tìm bác sĩ như đã nói. Cô ta trơ mắt nhìn mạng… Quyển ngược văn mà cô đã xem có tên là (Kiều hoa thập niên sáu mươi) thể loại điền văn này chính là một bản ngược văn.Thụ Ảnh không thích xem ngược văn nhưng vì ở nhà rảnh rỗi, nhàm chán, lại phát hiện thấy nữ chính có tên giống mình nên cảm thấy có hứng thú.Cô cứ như thế bị hấp dẫn, khi vừa mới bắt đầu, xem xét thấy lời văn và tình tiết cũng không tệ lắm nên cô còn tưởng rằng rất hay.Kết quả, cô xem vào đã lập tức cảm thấy hối hận.Đúng là con mẹ nó một cái hố lớn.Trong sách nam chính là Tưởng Tĩnh Nghiễm là thanh niên trí thức đến từ thủ đô, nữ chính là Dương Thụ Ảnh là một cô gái nông thôn, nữ chính vừa gặp đã yêu nam chính, sau khi nghe ngóng được tin tức anh vẫn chưa có đối tượng nên bỏ qua sự rụt rè của bản thân mà triển khai theo đuổi nam chính rất nhiệt liệt.Thật ra nam chính rất vừa ý với kiểu cô gái thế này, chẳng qua anh ta cảm thấy hai người họ không thể ở cùng nhau nên đã đè nén phần động lòng này, đối xử với nữ chính rất lạnh lùng, giống như không nhìn thấy khiến nữ chính lo được lo mất.Nhưng trời không phụ lòng người, trong thời gian hai người qua lại với nhau, nam chính cũng thích nữ chính, chỉ là đang do dự có muốn tiếp nhận hay không mà thôi.Lúc này nửa đường lại xuất hiện một em gái thanh mai của nam chính, cũng chính là nữ phụ An Mai Tuyết.Nhà cô ta và Tưởng Tĩnh Nghiễm đều là thế gia, tính cách rất kiêu căng và điêu ngoa, vì cô ta đã thầm yêu Tưởng Tĩnh Nghiễm mà chạy theo anh ta xuống nông thôn nên biết được chuyện này.Nữ phụ An Mai Tuyết vừa đến và biết đến sự tồn tại của nữ chính thì lập tức điên cuồng nói xấu cô, nói nữ chính theo đuổi nam chính rất điên cuồng, bản thân là nông dân, tham lam gia thế của anh ta, bác gái cương quyết không đồng ý nên lập tức làm loạn khiến duyên phận của nam nữ chính tràn ngập nguy hiểm.Rất nhanh sau đó nữ chính đã phát hiện nam chính vốn dĩ rất dịu dàng với cô không những bắt đầu lơ là cô mà còn đi chung với một cô gái lạ lẫm.Cô gái lạ lẫm kia kéo lấy cánh tay nam chính, cố ý nói với nữ chính mình là vị hôn thê của anh ta, nam chính Tưởng Tĩnh Nghiễm cũng không phủ nhận.Sau lưng nam chính, nữ phụ An Mai Tuyết vẫn nhiều lần gây khó dễ cho nữ chính, khiến cô đau lòng muốn chết.Ngay khi nữ chính muốn từ bỏ hoàn toàn thì không ngờ gia đình nam chính lại xảy ra chuyện.Người từ trước đến nay luôn rêu rao mình là kẻ thâm tình, An Mai Tuyết bỗng không quanh quẩn bên cạnh nam chính nữa.Chưa được vài ngày cô ta đã ra đi mà không từ giã, lặng lẽ trở lại thành phố.Ngay từ đầu nam chính còn chưa tin tưởng, sợ rằng em gái thanh mai đã xảy ra chuyện nên đã viết mấy bức thư gửi về nhưng tất cả đều là đá chìm đáy biển.Lúc này nam chính làm sao còn không hiểu, anh ta bị đả kích rất lớn.Vẫn là nữ chính không sợ bị liên lụy, thỉnh thoảng còn tiếp tế, an ủi anh ta, không rời bỏ anh ta, ở bên cạnh nam chính và cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn.Người Dương gia vốn cũng không vui, các chị dâu càng nói những lời oán hờn khắp nơi nhưng vẫn không lay chuyển được nữ chính..

Quyển ngược văn mà cô đã xem có tên là (Kiều hoa thập niên sáu mươi) thể loại điền văn này chính là một bản ngược văn.Thụ Ảnh không thích xem ngược văn nhưng vì ở nhà rảnh rỗi, nhàm chán, lại phát hiện thấy nữ chính có tên giống mình nên cảm thấy có hứng thú.Cô cứ như thế bị hấp dẫn, khi vừa mới bắt đầu, xem xét thấy lời văn và tình tiết cũng không tệ lắm nên cô còn tưởng rằng rất hay.Kết quả, cô xem vào đã lập tức cảm thấy hối hận.

Đúng là con mẹ nó một cái hố lớn.Trong sách nam chính là Tưởng Tĩnh Nghiễm là thanh niên trí thức đến từ thủ đô, nữ chính là Dương Thụ Ảnh là một cô gái nông thôn, nữ chính vừa gặp đã yêu nam chính, sau khi nghe ngóng được tin tức anh vẫn chưa có đối tượng nên bỏ qua sự rụt rè của bản thân mà triển khai theo đuổi nam chính rất nhiệt liệt.Thật ra nam chính rất vừa ý với kiểu cô gái thế này, chẳng qua anh ta cảm thấy hai người họ không thể ở cùng nhau nên đã đè nén phần động lòng này, đối xử với nữ chính rất lạnh lùng, giống như không nhìn thấy khiến nữ chính lo được lo mất.Nhưng trời không phụ lòng người, trong thời gian hai người qua lại với nhau, nam chính cũng thích nữ chính, chỉ là đang do dự có muốn tiếp nhận hay không mà thôi.Lúc này nửa đường lại xuất hiện một em gái thanh mai của nam chính, cũng chính là nữ phụ An Mai Tuyết.

Nhà cô ta và Tưởng Tĩnh Nghiễm đều là thế gia, tính cách rất kiêu căng và điêu ngoa, vì cô ta đã thầm yêu Tưởng Tĩnh Nghiễm mà chạy theo anh ta xuống nông thôn nên biết được chuyện này.Nữ phụ An Mai Tuyết vừa đến và biết đến sự tồn tại của nữ chính thì lập tức điên cuồng nói xấu cô, nói nữ chính theo đuổi nam chính rất điên cuồng, bản thân là nông dân, tham lam gia thế của anh ta, bác gái cương quyết không đồng ý nên lập tức làm loạn khiến duyên phận của nam nữ chính tràn ngập nguy hiểm.Rất nhanh sau đó nữ chính đã phát hiện nam chính vốn dĩ rất dịu dàng với cô không những bắt đầu lơ là cô mà còn đi chung với một cô gái lạ lẫm.Cô gái lạ lẫm kia kéo lấy cánh tay nam chính, cố ý nói với nữ chính mình là vị hôn thê của anh ta, nam chính Tưởng Tĩnh Nghiễm cũng không phủ nhận.

Sau lưng nam chính, nữ phụ An Mai Tuyết vẫn nhiều lần gây khó dễ cho nữ chính, khiến cô đau lòng muốn chết.Ngay khi nữ chính muốn từ bỏ hoàn toàn thì không ngờ gia đình nam chính lại xảy ra chuyện.Người từ trước đến nay luôn rêu rao mình là kẻ thâm tình, An Mai Tuyết bỗng không quanh quẩn bên cạnh nam chính nữa.Chưa được vài ngày cô ta đã ra đi mà không từ giã, lặng lẽ trở lại thành phố.

Ngay từ đầu nam chính còn chưa tin tưởng, sợ rằng em gái thanh mai đã xảy ra chuyện nên đã viết mấy bức thư gửi về nhưng tất cả đều là đá chìm đáy biển.Lúc này nam chính làm sao còn không hiểu, anh ta bị đả kích rất lớn.Vẫn là nữ chính không sợ bị liên lụy, thỉnh thoảng còn tiếp tế, an ủi anh ta, không rời bỏ anh ta, ở bên cạnh nam chính và cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn.

Người Dương gia vốn cũng không vui, các chị dâu càng nói những lời oán hờn khắp nơi nhưng vẫn không lay chuyển được nữ chính..

Thập Niên 70 Mỹ Nhân Kiều MềmTác giả: Tiểu Cầm BảoTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Thụ Ảnh, Thụ Ảnh, cậu sao rồi?”“Cậu mau tỉnh lại, đừng dọa tôi! Tôi thật sự rất sợ. ”Một cô gái trẻ nói bằng giọng nghẹn ngào, yếu đuối, gương mặt sợ hãi, bất lực đẩy người đã té xỉu nằm trên mặt đất. Dương Thụ Ảnh trong miệng cô ta giống như chó chết, nửa ngày cũng không nhúc nhích, trên trán chảy đầy máu, hô hấp yếu đuối, bờ môi trắng bệch, không biết còn sống hay đã chết. Ánh mắt của cô gái trẻ tuổi bỗng nhiên thay đổi, trở nên tàn nhẫn vô cùng, cô ta lạnh lùng nhìn người vẫn còn nằm trên mặt đất, khẩu hình mô phỏng một câu: “Ngu xuẩn!”Một giây sau đó, cô gái trẻ tuổi đã khôi phục lại vẻ mặt yếu đuối, luống cuống như vừa rồi. “Sao lại chảy nhiều máu như vậy? Phải làm sao bây giờ? Cậu không được có chuyện gì cả, tớ sẽ chạy đến chỗ trạm y tế tìm người, tìm bác sĩ cho cậu, tớ sẽ không để cho cậu có chuyện gì đâu. ” Người phụ nữ trẻ tuổi này nói bằng giọng rất quan tâm nhưng động tác lại hoàn toàn tương phản, cô ta cũng không đứng dậy đi tìm bác sĩ như đã nói. Cô ta trơ mắt nhìn mạng… Quyển ngược văn mà cô đã xem có tên là (Kiều hoa thập niên sáu mươi) thể loại điền văn này chính là một bản ngược văn.Thụ Ảnh không thích xem ngược văn nhưng vì ở nhà rảnh rỗi, nhàm chán, lại phát hiện thấy nữ chính có tên giống mình nên cảm thấy có hứng thú.Cô cứ như thế bị hấp dẫn, khi vừa mới bắt đầu, xem xét thấy lời văn và tình tiết cũng không tệ lắm nên cô còn tưởng rằng rất hay.Kết quả, cô xem vào đã lập tức cảm thấy hối hận.Đúng là con mẹ nó một cái hố lớn.Trong sách nam chính là Tưởng Tĩnh Nghiễm là thanh niên trí thức đến từ thủ đô, nữ chính là Dương Thụ Ảnh là một cô gái nông thôn, nữ chính vừa gặp đã yêu nam chính, sau khi nghe ngóng được tin tức anh vẫn chưa có đối tượng nên bỏ qua sự rụt rè của bản thân mà triển khai theo đuổi nam chính rất nhiệt liệt.Thật ra nam chính rất vừa ý với kiểu cô gái thế này, chẳng qua anh ta cảm thấy hai người họ không thể ở cùng nhau nên đã đè nén phần động lòng này, đối xử với nữ chính rất lạnh lùng, giống như không nhìn thấy khiến nữ chính lo được lo mất.Nhưng trời không phụ lòng người, trong thời gian hai người qua lại với nhau, nam chính cũng thích nữ chính, chỉ là đang do dự có muốn tiếp nhận hay không mà thôi.Lúc này nửa đường lại xuất hiện một em gái thanh mai của nam chính, cũng chính là nữ phụ An Mai Tuyết.Nhà cô ta và Tưởng Tĩnh Nghiễm đều là thế gia, tính cách rất kiêu căng và điêu ngoa, vì cô ta đã thầm yêu Tưởng Tĩnh Nghiễm mà chạy theo anh ta xuống nông thôn nên biết được chuyện này.Nữ phụ An Mai Tuyết vừa đến và biết đến sự tồn tại của nữ chính thì lập tức điên cuồng nói xấu cô, nói nữ chính theo đuổi nam chính rất điên cuồng, bản thân là nông dân, tham lam gia thế của anh ta, bác gái cương quyết không đồng ý nên lập tức làm loạn khiến duyên phận của nam nữ chính tràn ngập nguy hiểm.Rất nhanh sau đó nữ chính đã phát hiện nam chính vốn dĩ rất dịu dàng với cô không những bắt đầu lơ là cô mà còn đi chung với một cô gái lạ lẫm.Cô gái lạ lẫm kia kéo lấy cánh tay nam chính, cố ý nói với nữ chính mình là vị hôn thê của anh ta, nam chính Tưởng Tĩnh Nghiễm cũng không phủ nhận.Sau lưng nam chính, nữ phụ An Mai Tuyết vẫn nhiều lần gây khó dễ cho nữ chính, khiến cô đau lòng muốn chết.Ngay khi nữ chính muốn từ bỏ hoàn toàn thì không ngờ gia đình nam chính lại xảy ra chuyện.Người từ trước đến nay luôn rêu rao mình là kẻ thâm tình, An Mai Tuyết bỗng không quanh quẩn bên cạnh nam chính nữa.Chưa được vài ngày cô ta đã ra đi mà không từ giã, lặng lẽ trở lại thành phố.Ngay từ đầu nam chính còn chưa tin tưởng, sợ rằng em gái thanh mai đã xảy ra chuyện nên đã viết mấy bức thư gửi về nhưng tất cả đều là đá chìm đáy biển.Lúc này nam chính làm sao còn không hiểu, anh ta bị đả kích rất lớn.Vẫn là nữ chính không sợ bị liên lụy, thỉnh thoảng còn tiếp tế, an ủi anh ta, không rời bỏ anh ta, ở bên cạnh nam chính và cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn.Người Dương gia vốn cũng không vui, các chị dâu càng nói những lời oán hờn khắp nơi nhưng vẫn không lay chuyển được nữ chính..

Chương 7: 7: Cốt Truyện