Nhóm dịch: Bánh Bao“Tùm” một tiếng. Khúc Thanh Thanh rơi xuống nước. Hồ nước lạnh lẽo tràn khắp người cô. Cô nghe được trong đình trung tâm ngự hoa viên truyền đến tiếng hô hoán của đám người hoàng hậu nương nương, cũng nghe được có thái giám cung tỳ “tùm tủm” nhảy xuống hồ nước, chèo thuyền đến cứu cô. Cô lao vào nước trong tuyệt vọng. Muốn chống đỡ lâu hơn một chút. Tuy nhiên,Mặc kệ cô liều mạng làm sao, cơ thể cô đều không khống chế được mà chìm xuống dưới. Tiếng la hét ngày càng xa. Cô nghĩ lần này cô thực sự sẽ chết rồi. Cô vẫn còn rất nhiều việc muốn làm. Thật đáng tiếc!. Ngay khi một lần nữa mở mắt ra, đập vào mắt là một đóa hoa hồng đỏ tươi. Hoa hồng ở đâu?Khúc Thanh Thanh chậm rãi ngồi dậy. Phát hiện mình không ở Noãn Lâm Các, mà là ở một căn phòng xa lạ. Một hình dáng kỳ lạ. Nơi này là chỗ mà cô chưa bao giờ thấy trước đây. Trong lòng cô đột nhiên sinh ra một loại dự cảm không tốt. Vội vàng cúi đầu nhìn hai tay mình. Khi còn bé cô thích chơi đoản đao của cha, vô tình đã rạch…
Chương 8: 8: Có Chút Nhớ Quê Cũ!
Xuyên Nhanh Tôi Và Chồng Là Kết Hôn GiảTác giả: Thuỷ Tinh Phỉ Thuý NhụcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Tùm” một tiếng. Khúc Thanh Thanh rơi xuống nước. Hồ nước lạnh lẽo tràn khắp người cô. Cô nghe được trong đình trung tâm ngự hoa viên truyền đến tiếng hô hoán của đám người hoàng hậu nương nương, cũng nghe được có thái giám cung tỳ “tùm tủm” nhảy xuống hồ nước, chèo thuyền đến cứu cô. Cô lao vào nước trong tuyệt vọng. Muốn chống đỡ lâu hơn một chút. Tuy nhiên,Mặc kệ cô liều mạng làm sao, cơ thể cô đều không khống chế được mà chìm xuống dưới. Tiếng la hét ngày càng xa. Cô nghĩ lần này cô thực sự sẽ chết rồi. Cô vẫn còn rất nhiều việc muốn làm. Thật đáng tiếc!. Ngay khi một lần nữa mở mắt ra, đập vào mắt là một đóa hoa hồng đỏ tươi. Hoa hồng ở đâu?Khúc Thanh Thanh chậm rãi ngồi dậy. Phát hiện mình không ở Noãn Lâm Các, mà là ở một căn phòng xa lạ. Một hình dáng kỳ lạ. Nơi này là chỗ mà cô chưa bao giờ thấy trước đây. Trong lòng cô đột nhiên sinh ra một loại dự cảm không tốt. Vội vàng cúi đầu nhìn hai tay mình. Khi còn bé cô thích chơi đoản đao của cha, vô tình đã rạch… Nhóm dịch: Bánh BaoTrong nhà chỉ còn lại ông Phó, Bì Bì, Đường Đường và Khúc Thanh Thanh.Ông Phó mở miệng nói: “Đã mệt mỏi một ngày rồi, đi nghỉ ngơi đi, Bì Bì, Đường Đường cũng giao cho bảo mẫu là được.”Khúc Thanh Thanh gật đầu lên lầu.Đi tới trước phòng ngủ của cô và Phó Thương Niên.Phòng ngủ rất lớn, cũng rất đơn giản, các chi tiết thể hiện hương vị.Cô đặt túi xuống, kế đó đi vào phòng tắm.Bồn tắm, vòi hoa sen, xà phòng, sữa rửa mặt, sữa tắm được đặt một cách có trật tự, tất cả mọi thứ đều là vật không có ở trong cung điện Đại Ngụy.Cô quan sát mò mẫm một hồi lâu, trước khi xả nước nóng vào bồn tắm.Cẩn thận đi vào bồn tắm, thoải mái ngâm mình.Khúc Thanh Thanh còn cố ý sử dụng dầu tẩy trang để loại bỏ lớp trang điểm dày trên gương mặt.Đứng trước gương, khi nhìn thấy làn da mình trắng như tuyết, ánh mắt trong trẻo, môi đầy hồng nhuận, chưa thoa phấn đã sáng rực chói mắt, ánh mắt rơi vào cơ thể trắng nõn kia.Bỗng dưng cô có chút xấu hổ.Vội vàng mặc áo choàng tắm, tháo khăn tắm trên đầu, nhặt máy sấy tóc treo trên tường, cắm điện.Chuẩn bị tâm lý một lát mới không bị tiếng ù ù của máy sấy tóc làm cho sợ hãi.Chỉ chốc lát sau, tóc đã khô.Cô thay quần áo gia đình, hơn nữa còn nằm thoải mái trên giường.Lúc này cô vẫn không thể tin được mình đã xuyên không rồi.Khúc phi nương nương của hoàng thượng triều Đại Ngụy, xuyên thành vợ của Phó Thương Niên, người giàu nhất Nam Châu, thật sự là việc không thể tưởng tượng nổi.Chỉ một chút nữa thôi.Tý thì cô đã đi theo vết xe đổ của nguyên chủ.May mắn thay, cô đã xuyên tới kịp thời.Không xảy ra quan hệ với Dương Hướng Thành.Cũng không khiến Ông Phó tức giận vào bệnh viện.Điều này ít nhiều làm cho cô hài lòng.Cô xoay người lại nhìn thấy mặt trăng bên ngoài cửa sổ.Bỗng nhiên có chút nhớ triều Đại Ngụy.Tuy rằng cha mẹ cô đều không còn sống, tuy rằng hoàng thượng có rất nhiều nữ nhân, tuy rằng hậu cung lục đục làm cho người ta chán ghét, tuy rằng cô có đôi khi cũng không thích hoàng cung, nhưng nơi đó là nơi cô sinh sống hai mươi năm..
Nhóm dịch: Bánh BaoTrong nhà chỉ còn lại ông Phó, Bì Bì, Đường Đường và Khúc Thanh Thanh.
Ông Phó mở miệng nói: “Đã mệt mỏi một ngày rồi, đi nghỉ ngơi đi, Bì Bì, Đường Đường cũng giao cho bảo mẫu là được.
”Khúc Thanh Thanh gật đầu lên lầu.
Đi tới trước phòng ngủ của cô và Phó Thương Niên.
Phòng ngủ rất lớn, cũng rất đơn giản, các chi tiết thể hiện hương vị.
Cô đặt túi xuống, kế đó đi vào phòng tắm.
Bồn tắm, vòi hoa sen, xà phòng, sữa rửa mặt, sữa tắm được đặt một cách có trật tự, tất cả mọi thứ đều là vật không có ở trong cung điện Đại Ngụy.
Cô quan sát mò mẫm một hồi lâu, trước khi xả nước nóng vào bồn tắm.
Cẩn thận đi vào bồn tắm, thoải mái ngâm mình.
Khúc Thanh Thanh còn cố ý sử dụng dầu tẩy trang để loại bỏ lớp trang điểm dày trên gương mặt.
Đứng trước gương, khi nhìn thấy làn da mình trắng như tuyết, ánh mắt trong trẻo, môi đầy hồng nhuận, chưa thoa phấn đã sáng rực chói mắt, ánh mắt rơi vào cơ thể trắng nõn kia.
Bỗng dưng cô có chút xấu hổ.
Vội vàng mặc áo choàng tắm, tháo khăn tắm trên đầu, nhặt máy sấy tóc treo trên tường, cắm điện.
Chuẩn bị tâm lý một lát mới không bị tiếng ù ù của máy sấy tóc làm cho sợ hãi.
Chỉ chốc lát sau, tóc đã khô.
Cô thay quần áo gia đình, hơn nữa còn nằm thoải mái trên giường.
Lúc này cô vẫn không thể tin được mình đã xuyên không rồi.
Khúc phi nương nương của hoàng thượng triều Đại Ngụy, xuyên thành vợ của Phó Thương Niên, người giàu nhất Nam Châu, thật sự là việc không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ một chút nữa thôi.
Tý thì cô đã đi theo vết xe đổ của nguyên chủ.
May mắn thay, cô đã xuyên tới kịp thời.
Không xảy ra quan hệ với Dương Hướng Thành.
Cũng không khiến Ông Phó tức giận vào bệnh viện.
Điều này ít nhiều làm cho cô hài lòng.
Cô xoay người lại nhìn thấy mặt trăng bên ngoài cửa sổ.
Bỗng nhiên có chút nhớ triều Đại Ngụy.
Tuy rằng cha mẹ cô đều không còn sống, tuy rằng hoàng thượng có rất nhiều nữ nhân, tuy rằng hậu cung lục đục làm cho người ta chán ghét, tuy rằng cô có đôi khi cũng không thích hoàng cung, nhưng nơi đó là nơi cô sinh sống hai mươi năm.
.
Xuyên Nhanh Tôi Và Chồng Là Kết Hôn GiảTác giả: Thuỷ Tinh Phỉ Thuý NhụcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Tùm” một tiếng. Khúc Thanh Thanh rơi xuống nước. Hồ nước lạnh lẽo tràn khắp người cô. Cô nghe được trong đình trung tâm ngự hoa viên truyền đến tiếng hô hoán của đám người hoàng hậu nương nương, cũng nghe được có thái giám cung tỳ “tùm tủm” nhảy xuống hồ nước, chèo thuyền đến cứu cô. Cô lao vào nước trong tuyệt vọng. Muốn chống đỡ lâu hơn một chút. Tuy nhiên,Mặc kệ cô liều mạng làm sao, cơ thể cô đều không khống chế được mà chìm xuống dưới. Tiếng la hét ngày càng xa. Cô nghĩ lần này cô thực sự sẽ chết rồi. Cô vẫn còn rất nhiều việc muốn làm. Thật đáng tiếc!. Ngay khi một lần nữa mở mắt ra, đập vào mắt là một đóa hoa hồng đỏ tươi. Hoa hồng ở đâu?Khúc Thanh Thanh chậm rãi ngồi dậy. Phát hiện mình không ở Noãn Lâm Các, mà là ở một căn phòng xa lạ. Một hình dáng kỳ lạ. Nơi này là chỗ mà cô chưa bao giờ thấy trước đây. Trong lòng cô đột nhiên sinh ra một loại dự cảm không tốt. Vội vàng cúi đầu nhìn hai tay mình. Khi còn bé cô thích chơi đoản đao của cha, vô tình đã rạch… Nhóm dịch: Bánh BaoTrong nhà chỉ còn lại ông Phó, Bì Bì, Đường Đường và Khúc Thanh Thanh.Ông Phó mở miệng nói: “Đã mệt mỏi một ngày rồi, đi nghỉ ngơi đi, Bì Bì, Đường Đường cũng giao cho bảo mẫu là được.”Khúc Thanh Thanh gật đầu lên lầu.Đi tới trước phòng ngủ của cô và Phó Thương Niên.Phòng ngủ rất lớn, cũng rất đơn giản, các chi tiết thể hiện hương vị.Cô đặt túi xuống, kế đó đi vào phòng tắm.Bồn tắm, vòi hoa sen, xà phòng, sữa rửa mặt, sữa tắm được đặt một cách có trật tự, tất cả mọi thứ đều là vật không có ở trong cung điện Đại Ngụy.Cô quan sát mò mẫm một hồi lâu, trước khi xả nước nóng vào bồn tắm.Cẩn thận đi vào bồn tắm, thoải mái ngâm mình.Khúc Thanh Thanh còn cố ý sử dụng dầu tẩy trang để loại bỏ lớp trang điểm dày trên gương mặt.Đứng trước gương, khi nhìn thấy làn da mình trắng như tuyết, ánh mắt trong trẻo, môi đầy hồng nhuận, chưa thoa phấn đã sáng rực chói mắt, ánh mắt rơi vào cơ thể trắng nõn kia.Bỗng dưng cô có chút xấu hổ.Vội vàng mặc áo choàng tắm, tháo khăn tắm trên đầu, nhặt máy sấy tóc treo trên tường, cắm điện.Chuẩn bị tâm lý một lát mới không bị tiếng ù ù của máy sấy tóc làm cho sợ hãi.Chỉ chốc lát sau, tóc đã khô.Cô thay quần áo gia đình, hơn nữa còn nằm thoải mái trên giường.Lúc này cô vẫn không thể tin được mình đã xuyên không rồi.Khúc phi nương nương của hoàng thượng triều Đại Ngụy, xuyên thành vợ của Phó Thương Niên, người giàu nhất Nam Châu, thật sự là việc không thể tưởng tượng nổi.Chỉ một chút nữa thôi.Tý thì cô đã đi theo vết xe đổ của nguyên chủ.May mắn thay, cô đã xuyên tới kịp thời.Không xảy ra quan hệ với Dương Hướng Thành.Cũng không khiến Ông Phó tức giận vào bệnh viện.Điều này ít nhiều làm cho cô hài lòng.Cô xoay người lại nhìn thấy mặt trăng bên ngoài cửa sổ.Bỗng nhiên có chút nhớ triều Đại Ngụy.Tuy rằng cha mẹ cô đều không còn sống, tuy rằng hoàng thượng có rất nhiều nữ nhân, tuy rằng hậu cung lục đục làm cho người ta chán ghét, tuy rằng cô có đôi khi cũng không thích hoàng cung, nhưng nơi đó là nơi cô sinh sống hai mươi năm..