Nhóm dịch: Bánh Bao“Tùm” một tiếng. Khúc Thanh Thanh rơi xuống nước. Hồ nước lạnh lẽo tràn khắp người cô. Cô nghe được trong đình trung tâm ngự hoa viên truyền đến tiếng hô hoán của đám người hoàng hậu nương nương, cũng nghe được có thái giám cung tỳ “tùm tủm” nhảy xuống hồ nước, chèo thuyền đến cứu cô. Cô lao vào nước trong tuyệt vọng. Muốn chống đỡ lâu hơn một chút. Tuy nhiên,Mặc kệ cô liều mạng làm sao, cơ thể cô đều không khống chế được mà chìm xuống dưới. Tiếng la hét ngày càng xa. Cô nghĩ lần này cô thực sự sẽ chết rồi. Cô vẫn còn rất nhiều việc muốn làm. Thật đáng tiếc!. Ngay khi một lần nữa mở mắt ra, đập vào mắt là một đóa hoa hồng đỏ tươi. Hoa hồng ở đâu?Khúc Thanh Thanh chậm rãi ngồi dậy. Phát hiện mình không ở Noãn Lâm Các, mà là ở một căn phòng xa lạ. Một hình dáng kỳ lạ. Nơi này là chỗ mà cô chưa bao giờ thấy trước đây. Trong lòng cô đột nhiên sinh ra một loại dự cảm không tốt. Vội vàng cúi đầu nhìn hai tay mình. Khi còn bé cô thích chơi đoản đao của cha, vô tình đã rạch…
Chương 28: 28: Kiến Thức Kỳ Quái!
Xuyên Nhanh Tôi Và Chồng Là Kết Hôn GiảTác giả: Thuỷ Tinh Phỉ Thuý NhụcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Tùm” một tiếng. Khúc Thanh Thanh rơi xuống nước. Hồ nước lạnh lẽo tràn khắp người cô. Cô nghe được trong đình trung tâm ngự hoa viên truyền đến tiếng hô hoán của đám người hoàng hậu nương nương, cũng nghe được có thái giám cung tỳ “tùm tủm” nhảy xuống hồ nước, chèo thuyền đến cứu cô. Cô lao vào nước trong tuyệt vọng. Muốn chống đỡ lâu hơn một chút. Tuy nhiên,Mặc kệ cô liều mạng làm sao, cơ thể cô đều không khống chế được mà chìm xuống dưới. Tiếng la hét ngày càng xa. Cô nghĩ lần này cô thực sự sẽ chết rồi. Cô vẫn còn rất nhiều việc muốn làm. Thật đáng tiếc!. Ngay khi một lần nữa mở mắt ra, đập vào mắt là một đóa hoa hồng đỏ tươi. Hoa hồng ở đâu?Khúc Thanh Thanh chậm rãi ngồi dậy. Phát hiện mình không ở Noãn Lâm Các, mà là ở một căn phòng xa lạ. Một hình dáng kỳ lạ. Nơi này là chỗ mà cô chưa bao giờ thấy trước đây. Trong lòng cô đột nhiên sinh ra một loại dự cảm không tốt. Vội vàng cúi đầu nhìn hai tay mình. Khi còn bé cô thích chơi đoản đao của cha, vô tình đã rạch… Nhóm dịch: Bánh BaoĐấy có phải là diễn viên không?Giống như một vở kịch của triều đại Ngụy, nó rất thú vị.Đang cảm thấy thú vị, người đàn ông cổ trang và cổ trang nữ bỗng nhiên đối miệng miệng hôn lên.Hôn, hôn, hôn lên?!Cô sợ hãi liên tục lui về phía sau.Nhiều người như vậy nhìn đây, nói hôn đã hôn luôn ư?Dân chúng sau này của Đại Ngụy cởi mở, cô có thể tiếp nhận, ôm hôn, nhưng trước mặt mọi người mà lại làm thế, cô thật sự không hiểu nổi.Vội vàng rời đi, lại liên tiếp đụng phải ba đôi đang quay cảnh hôn.Cái này, cái này cô thật sự không tiếp nhận được trong một thời gian ngắn.Thế nhưng, cô chỉ thu được kỹ năng diễn xuất từ đầu óc nguyên chủ.Những người khác thì lại không được.Vậy làm sao để cô kiếm tiền được chứ?Làm sao để thoát khỏi số phận bi thảm sau khi hàng trăm triệu phí ly hôn bay đi?Không vội, không vội.Tiếp tục quan sát.Khúc Thanh Thanh tiếp tục đi vòng quanh.Lại xem được không ít trường quay cổ trang.Một số vui vẻ, một số buồn, một số thực sự cay mắt.Khi Khúc Thanh Thanh đang muốn rời đi, thoáng nhìn thấy một đoàn làm phim rất đàng hoàng, bất kể là diễn xuất của diễn viên, hay là bối cảnh đều tương đối cầu kỳ, cô kìm lòng không được đi về phía trước hai bước, nhìn thấy nam nữ chính đang ở trong phòng diễn kịch.Bài trí trong phòng cũng rất giống chuyện này.Bỗng nhiên nghe được đạo diễn không vui mừng hô “Cắt”, kéo trang phục trên người nữ chính nổi giận, kéo trang phục, ném cho tổ đạo cụ, tức giận đùng đùng nói: “Tình huống gì đây hả? Sao không ai thấy trên áo có cái lỗ như này hả? Nhanh chóng sửa lại quần áo đi!”Tổ đạo cụ nhận lấy quần áo, từ trong phòng đi ra.Mấy nhân viên công tác chen chúc bên cạnh Khúc Thanh Thanh thì thầm.“Xảy ra chuyện gì vậy?”“Trang phục của nữ chính bị thủng một cái lỗ.”“Sao có thể bị thủng một cái lỗ?”“Còn không phải chất lượng bên bộ phận may mặc quá kém à!”“Cứ để bọn họ sửa!”“Đám người ăn không ngồi dồi kia chắc chắn sẽ nói, là chúng ta giữ gìn quần áo không tốt, rồi sẽ nói đây là trang phục vật liệu gì, hoàn toàn làm từ thủ công, muốn sửa thì không chỉ tốn tiền, mà còn tốn thời gian, ít nhất phải hơn ba ngày.”.
Nhóm dịch: Bánh BaoĐấy có phải là diễn viên không?Giống như một vở kịch của triều đại Ngụy, nó rất thú vị.
Đang cảm thấy thú vị, người đàn ông cổ trang và cổ trang nữ bỗng nhiên đối miệng miệng hôn lên.
Hôn, hôn, hôn lên?!Cô sợ hãi liên tục lui về phía sau.
Nhiều người như vậy nhìn đây, nói hôn đã hôn luôn ư?Dân chúng sau này của Đại Ngụy cởi mở, cô có thể tiếp nhận, ôm hôn, nhưng trước mặt mọi người mà lại làm thế, cô thật sự không hiểu nổi.
Vội vàng rời đi, lại liên tiếp đụng phải ba đôi đang quay cảnh hôn.
Cái này, cái này cô thật sự không tiếp nhận được trong một thời gian ngắn.
Thế nhưng, cô chỉ thu được kỹ năng diễn xuất từ đầu óc nguyên chủ.
Những người khác thì lại không được.
Vậy làm sao để cô kiếm tiền được chứ?Làm sao để thoát khỏi số phận bi thảm sau khi hàng trăm triệu phí ly hôn bay đi?Không vội, không vội.
Tiếp tục quan sát.
Khúc Thanh Thanh tiếp tục đi vòng quanh.
Lại xem được không ít trường quay cổ trang.
Một số vui vẻ, một số buồn, một số thực sự cay mắt.
Khi Khúc Thanh Thanh đang muốn rời đi, thoáng nhìn thấy một đoàn làm phim rất đàng hoàng, bất kể là diễn xuất của diễn viên, hay là bối cảnh đều tương đối cầu kỳ, cô kìm lòng không được đi về phía trước hai bước, nhìn thấy nam nữ chính đang ở trong phòng diễn kịch.
Bài trí trong phòng cũng rất giống chuyện này.
Bỗng nhiên nghe được đạo diễn không vui mừng hô “Cắt”, kéo trang phục trên người nữ chính nổi giận, kéo trang phục, ném cho tổ đạo cụ, tức giận đùng đùng nói: “Tình huống gì đây hả? Sao không ai thấy trên áo có cái lỗ như này hả? Nhanh chóng sửa lại quần áo đi!”Tổ đạo cụ nhận lấy quần áo, từ trong phòng đi ra.
Mấy nhân viên công tác chen chúc bên cạnh Khúc Thanh Thanh thì thầm.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”“Trang phục của nữ chính bị thủng một cái lỗ.
”“Sao có thể bị thủng một cái lỗ?”“Còn không phải chất lượng bên bộ phận may mặc quá kém à!”“Cứ để bọn họ sửa!”“Đám người ăn không ngồi dồi kia chắc chắn sẽ nói, là chúng ta giữ gìn quần áo không tốt, rồi sẽ nói đây là trang phục vật liệu gì, hoàn toàn làm từ thủ công, muốn sửa thì không chỉ tốn tiền, mà còn tốn thời gian, ít nhất phải hơn ba ngày.
”.
Xuyên Nhanh Tôi Và Chồng Là Kết Hôn GiảTác giả: Thuỷ Tinh Phỉ Thuý NhụcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Tùm” một tiếng. Khúc Thanh Thanh rơi xuống nước. Hồ nước lạnh lẽo tràn khắp người cô. Cô nghe được trong đình trung tâm ngự hoa viên truyền đến tiếng hô hoán của đám người hoàng hậu nương nương, cũng nghe được có thái giám cung tỳ “tùm tủm” nhảy xuống hồ nước, chèo thuyền đến cứu cô. Cô lao vào nước trong tuyệt vọng. Muốn chống đỡ lâu hơn một chút. Tuy nhiên,Mặc kệ cô liều mạng làm sao, cơ thể cô đều không khống chế được mà chìm xuống dưới. Tiếng la hét ngày càng xa. Cô nghĩ lần này cô thực sự sẽ chết rồi. Cô vẫn còn rất nhiều việc muốn làm. Thật đáng tiếc!. Ngay khi một lần nữa mở mắt ra, đập vào mắt là một đóa hoa hồng đỏ tươi. Hoa hồng ở đâu?Khúc Thanh Thanh chậm rãi ngồi dậy. Phát hiện mình không ở Noãn Lâm Các, mà là ở một căn phòng xa lạ. Một hình dáng kỳ lạ. Nơi này là chỗ mà cô chưa bao giờ thấy trước đây. Trong lòng cô đột nhiên sinh ra một loại dự cảm không tốt. Vội vàng cúi đầu nhìn hai tay mình. Khi còn bé cô thích chơi đoản đao của cha, vô tình đã rạch… Nhóm dịch: Bánh BaoĐấy có phải là diễn viên không?Giống như một vở kịch của triều đại Ngụy, nó rất thú vị.Đang cảm thấy thú vị, người đàn ông cổ trang và cổ trang nữ bỗng nhiên đối miệng miệng hôn lên.Hôn, hôn, hôn lên?!Cô sợ hãi liên tục lui về phía sau.Nhiều người như vậy nhìn đây, nói hôn đã hôn luôn ư?Dân chúng sau này của Đại Ngụy cởi mở, cô có thể tiếp nhận, ôm hôn, nhưng trước mặt mọi người mà lại làm thế, cô thật sự không hiểu nổi.Vội vàng rời đi, lại liên tiếp đụng phải ba đôi đang quay cảnh hôn.Cái này, cái này cô thật sự không tiếp nhận được trong một thời gian ngắn.Thế nhưng, cô chỉ thu được kỹ năng diễn xuất từ đầu óc nguyên chủ.Những người khác thì lại không được.Vậy làm sao để cô kiếm tiền được chứ?Làm sao để thoát khỏi số phận bi thảm sau khi hàng trăm triệu phí ly hôn bay đi?Không vội, không vội.Tiếp tục quan sát.Khúc Thanh Thanh tiếp tục đi vòng quanh.Lại xem được không ít trường quay cổ trang.Một số vui vẻ, một số buồn, một số thực sự cay mắt.Khi Khúc Thanh Thanh đang muốn rời đi, thoáng nhìn thấy một đoàn làm phim rất đàng hoàng, bất kể là diễn xuất của diễn viên, hay là bối cảnh đều tương đối cầu kỳ, cô kìm lòng không được đi về phía trước hai bước, nhìn thấy nam nữ chính đang ở trong phòng diễn kịch.Bài trí trong phòng cũng rất giống chuyện này.Bỗng nhiên nghe được đạo diễn không vui mừng hô “Cắt”, kéo trang phục trên người nữ chính nổi giận, kéo trang phục, ném cho tổ đạo cụ, tức giận đùng đùng nói: “Tình huống gì đây hả? Sao không ai thấy trên áo có cái lỗ như này hả? Nhanh chóng sửa lại quần áo đi!”Tổ đạo cụ nhận lấy quần áo, từ trong phòng đi ra.Mấy nhân viên công tác chen chúc bên cạnh Khúc Thanh Thanh thì thầm.“Xảy ra chuyện gì vậy?”“Trang phục của nữ chính bị thủng một cái lỗ.”“Sao có thể bị thủng một cái lỗ?”“Còn không phải chất lượng bên bộ phận may mặc quá kém à!”“Cứ để bọn họ sửa!”“Đám người ăn không ngồi dồi kia chắc chắn sẽ nói, là chúng ta giữ gìn quần áo không tốt, rồi sẽ nói đây là trang phục vật liệu gì, hoàn toàn làm từ thủ công, muốn sửa thì không chỉ tốn tiền, mà còn tốn thời gian, ít nhất phải hơn ba ngày.”.