Nhóm dịch: Bánh Bao“Tùm” một tiếng. Khúc Thanh Thanh rơi xuống nước. Hồ nước lạnh lẽo tràn khắp người cô. Cô nghe được trong đình trung tâm ngự hoa viên truyền đến tiếng hô hoán của đám người hoàng hậu nương nương, cũng nghe được có thái giám cung tỳ “tùm tủm” nhảy xuống hồ nước, chèo thuyền đến cứu cô. Cô lao vào nước trong tuyệt vọng. Muốn chống đỡ lâu hơn một chút. Tuy nhiên,Mặc kệ cô liều mạng làm sao, cơ thể cô đều không khống chế được mà chìm xuống dưới. Tiếng la hét ngày càng xa. Cô nghĩ lần này cô thực sự sẽ chết rồi. Cô vẫn còn rất nhiều việc muốn làm. Thật đáng tiếc!. Ngay khi một lần nữa mở mắt ra, đập vào mắt là một đóa hoa hồng đỏ tươi. Hoa hồng ở đâu?Khúc Thanh Thanh chậm rãi ngồi dậy. Phát hiện mình không ở Noãn Lâm Các, mà là ở một căn phòng xa lạ. Một hình dáng kỳ lạ. Nơi này là chỗ mà cô chưa bao giờ thấy trước đây. Trong lòng cô đột nhiên sinh ra một loại dự cảm không tốt. Vội vàng cúi đầu nhìn hai tay mình. Khi còn bé cô thích chơi đoản đao của cha, vô tình đã rạch…

Chương 44: 44: Chân Chính!

Xuyên Nhanh Tôi Và Chồng Là Kết Hôn GiảTác giả: Thuỷ Tinh Phỉ Thuý NhụcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Tùm” một tiếng. Khúc Thanh Thanh rơi xuống nước. Hồ nước lạnh lẽo tràn khắp người cô. Cô nghe được trong đình trung tâm ngự hoa viên truyền đến tiếng hô hoán của đám người hoàng hậu nương nương, cũng nghe được có thái giám cung tỳ “tùm tủm” nhảy xuống hồ nước, chèo thuyền đến cứu cô. Cô lao vào nước trong tuyệt vọng. Muốn chống đỡ lâu hơn một chút. Tuy nhiên,Mặc kệ cô liều mạng làm sao, cơ thể cô đều không khống chế được mà chìm xuống dưới. Tiếng la hét ngày càng xa. Cô nghĩ lần này cô thực sự sẽ chết rồi. Cô vẫn còn rất nhiều việc muốn làm. Thật đáng tiếc!. Ngay khi một lần nữa mở mắt ra, đập vào mắt là một đóa hoa hồng đỏ tươi. Hoa hồng ở đâu?Khúc Thanh Thanh chậm rãi ngồi dậy. Phát hiện mình không ở Noãn Lâm Các, mà là ở một căn phòng xa lạ. Một hình dáng kỳ lạ. Nơi này là chỗ mà cô chưa bao giờ thấy trước đây. Trong lòng cô đột nhiên sinh ra một loại dự cảm không tốt. Vội vàng cúi đầu nhìn hai tay mình. Khi còn bé cô thích chơi đoản đao của cha, vô tình đã rạch… Nhóm dịch: Bánh Bao“Nhưng bộ phim “Thập Lý Trường Ca” này tất cả đều đã định ra, bây giờ em chỉ cần hiểu một chút nội dung kịch bản là được.”Khúc Thanh Thanh chăm chú lắng nghe.Chị Từ nói: “Kế tiếp chỉ đạo mỹ thuật và đạo diễn có yêu cầu gì, chúng ta đều giải quyết là được, tuy nhiên, mặc dù tổ đạo cụ của chúng ta là thuộc về tổ mỹ thuật, nhưng tổ mỹ thuật bình thường đều phải thương lượng với chúng ta, đạo diễn cũng phải hỏi chúng ta, chúng ta đều bình đẳng, cho nên không cần cảm thấy áp lực.”“Được.” Khúc Thanh Thanh gật đầu.“Vậy chị sẽ lấy kịch bản cho em xem.”“Ừm.”Sau khi nhận được kịch bản, Khúc Thanh Thanh liền ngồi ở trong phòng làm việc xem, buổi trưa ăn cơm hộp của đoàn làm phim, một mặn một canh một phần cơm, hương vị cũng không tệ lắm.Sau đó, tiếp tục đọc kịch bản.Mới đầu cô còn không quen với chữ giản thể, nhìn lâu tự động thích ứng, tốc độ đọc sách tăng lên, dần dần phát hiện quyển sách “Thập Lý Trường Ca” này thật sự rất hay, rất hấp dẫn người khác, đến chạng vạng, cô đã đọc xong nội dung kịch bản.Lúc này cũng đã đến giờ tan tầm.Thầy đạo cụ là chế độ thay phiên nhau, chia làm ca đêm.Rất nhiều thầy đạo cụ sau khi vào tổ, hai mươi bốn giờ một ngày ở đoàn làm phim, ở lại ba bốn tháng, quay xong một bộ phim, cầm tiền, có thể nghỉ dài ngày.Có điều Khúc Thanh Thanh là người mới, tạm thời không cần ở lại đoàn làm phim.Khi cô sắp rời đi, chị Từ đã đưa cho cô giấy phép làm việc, thẻ đạo cụ để cô có thể tự do ra vào, cô nói: “Cảm ơn chị Từ.”“Đừng khách sáo.” Chị Từ cười nói: “Sau này còn phải nhờ em nhiều hơn nữa.”“Được.” Khúc Thanh Thanh gật đầu nói: “Vậy em về nhà trước.”“Về nhà có tiện đường không?” Chị Từ hỏi.“Dạ có, có xe buýt.”“Được, chị còn có chút việc, không thể đưa em về được, sáng mai chị đi đón em.”“Không cần không cần.” Khúc Thanh Thanh nói: “Em có thể tự mình đến đây, chị cứ làm việc của mình đi.”“Vậy em đi tàu điện ngầm đó.” Chị Từ nói: “Đi tàu điện ngầm nhanh hơn một chút.”“Được.”.

Nhóm dịch: Bánh Bao“Nhưng bộ phim “Thập Lý Trường Ca” này tất cả đều đã định ra, bây giờ em chỉ cần hiểu một chút nội dung kịch bản là được.

”Khúc Thanh Thanh chăm chú lắng nghe.

Chị Từ nói: “Kế tiếp chỉ đạo mỹ thuật và đạo diễn có yêu cầu gì, chúng ta đều giải quyết là được, tuy nhiên, mặc dù tổ đạo cụ của chúng ta là thuộc về tổ mỹ thuật, nhưng tổ mỹ thuật bình thường đều phải thương lượng với chúng ta, đạo diễn cũng phải hỏi chúng ta, chúng ta đều bình đẳng, cho nên không cần cảm thấy áp lực.

”“Được.

” Khúc Thanh Thanh gật đầu.

“Vậy chị sẽ lấy kịch bản cho em xem.

”“Ừm.

”Sau khi nhận được kịch bản, Khúc Thanh Thanh liền ngồi ở trong phòng làm việc xem, buổi trưa ăn cơm hộp của đoàn làm phim, một mặn một canh một phần cơm, hương vị cũng không tệ lắm.

Sau đó, tiếp tục đọc kịch bản.

Mới đầu cô còn không quen với chữ giản thể, nhìn lâu tự động thích ứng, tốc độ đọc sách tăng lên, dần dần phát hiện quyển sách “Thập Lý Trường Ca” này thật sự rất hay, rất hấp dẫn người khác, đến chạng vạng, cô đã đọc xong nội dung kịch bản.

Lúc này cũng đã đến giờ tan tầm.

Thầy đạo cụ là chế độ thay phiên nhau, chia làm ca đêm.

Rất nhiều thầy đạo cụ sau khi vào tổ, hai mươi bốn giờ một ngày ở đoàn làm phim, ở lại ba bốn tháng, quay xong một bộ phim, cầm tiền, có thể nghỉ dài ngày.

Có điều Khúc Thanh Thanh là người mới, tạm thời không cần ở lại đoàn làm phim.

Khi cô sắp rời đi, chị Từ đã đưa cho cô giấy phép làm việc, thẻ đạo cụ để cô có thể tự do ra vào, cô nói: “Cảm ơn chị Từ.

”“Đừng khách sáo.

” Chị Từ cười nói: “Sau này còn phải nhờ em nhiều hơn nữa.

”“Được.

” Khúc Thanh Thanh gật đầu nói: “Vậy em về nhà trước.

”“Về nhà có tiện đường không?” Chị Từ hỏi.

“Dạ có, có xe buýt.

”“Được, chị còn có chút việc, không thể đưa em về được, sáng mai chị đi đón em.

”“Không cần không cần.

” Khúc Thanh Thanh nói: “Em có thể tự mình đến đây, chị cứ làm việc của mình đi.

”“Vậy em đi tàu điện ngầm đó.

” Chị Từ nói: “Đi tàu điện ngầm nhanh hơn một chút.

”“Được.

”.

Xuyên Nhanh Tôi Và Chồng Là Kết Hôn GiảTác giả: Thuỷ Tinh Phỉ Thuý NhụcTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh Bao“Tùm” một tiếng. Khúc Thanh Thanh rơi xuống nước. Hồ nước lạnh lẽo tràn khắp người cô. Cô nghe được trong đình trung tâm ngự hoa viên truyền đến tiếng hô hoán của đám người hoàng hậu nương nương, cũng nghe được có thái giám cung tỳ “tùm tủm” nhảy xuống hồ nước, chèo thuyền đến cứu cô. Cô lao vào nước trong tuyệt vọng. Muốn chống đỡ lâu hơn một chút. Tuy nhiên,Mặc kệ cô liều mạng làm sao, cơ thể cô đều không khống chế được mà chìm xuống dưới. Tiếng la hét ngày càng xa. Cô nghĩ lần này cô thực sự sẽ chết rồi. Cô vẫn còn rất nhiều việc muốn làm. Thật đáng tiếc!. Ngay khi một lần nữa mở mắt ra, đập vào mắt là một đóa hoa hồng đỏ tươi. Hoa hồng ở đâu?Khúc Thanh Thanh chậm rãi ngồi dậy. Phát hiện mình không ở Noãn Lâm Các, mà là ở một căn phòng xa lạ. Một hình dáng kỳ lạ. Nơi này là chỗ mà cô chưa bao giờ thấy trước đây. Trong lòng cô đột nhiên sinh ra một loại dự cảm không tốt. Vội vàng cúi đầu nhìn hai tay mình. Khi còn bé cô thích chơi đoản đao của cha, vô tình đã rạch… Nhóm dịch: Bánh Bao“Nhưng bộ phim “Thập Lý Trường Ca” này tất cả đều đã định ra, bây giờ em chỉ cần hiểu một chút nội dung kịch bản là được.”Khúc Thanh Thanh chăm chú lắng nghe.Chị Từ nói: “Kế tiếp chỉ đạo mỹ thuật và đạo diễn có yêu cầu gì, chúng ta đều giải quyết là được, tuy nhiên, mặc dù tổ đạo cụ của chúng ta là thuộc về tổ mỹ thuật, nhưng tổ mỹ thuật bình thường đều phải thương lượng với chúng ta, đạo diễn cũng phải hỏi chúng ta, chúng ta đều bình đẳng, cho nên không cần cảm thấy áp lực.”“Được.” Khúc Thanh Thanh gật đầu.“Vậy chị sẽ lấy kịch bản cho em xem.”“Ừm.”Sau khi nhận được kịch bản, Khúc Thanh Thanh liền ngồi ở trong phòng làm việc xem, buổi trưa ăn cơm hộp của đoàn làm phim, một mặn một canh một phần cơm, hương vị cũng không tệ lắm.Sau đó, tiếp tục đọc kịch bản.Mới đầu cô còn không quen với chữ giản thể, nhìn lâu tự động thích ứng, tốc độ đọc sách tăng lên, dần dần phát hiện quyển sách “Thập Lý Trường Ca” này thật sự rất hay, rất hấp dẫn người khác, đến chạng vạng, cô đã đọc xong nội dung kịch bản.Lúc này cũng đã đến giờ tan tầm.Thầy đạo cụ là chế độ thay phiên nhau, chia làm ca đêm.Rất nhiều thầy đạo cụ sau khi vào tổ, hai mươi bốn giờ một ngày ở đoàn làm phim, ở lại ba bốn tháng, quay xong một bộ phim, cầm tiền, có thể nghỉ dài ngày.Có điều Khúc Thanh Thanh là người mới, tạm thời không cần ở lại đoàn làm phim.Khi cô sắp rời đi, chị Từ đã đưa cho cô giấy phép làm việc, thẻ đạo cụ để cô có thể tự do ra vào, cô nói: “Cảm ơn chị Từ.”“Đừng khách sáo.” Chị Từ cười nói: “Sau này còn phải nhờ em nhiều hơn nữa.”“Được.” Khúc Thanh Thanh gật đầu nói: “Vậy em về nhà trước.”“Về nhà có tiện đường không?” Chị Từ hỏi.“Dạ có, có xe buýt.”“Được, chị còn có chút việc, không thể đưa em về được, sáng mai chị đi đón em.”“Không cần không cần.” Khúc Thanh Thanh nói: “Em có thể tự mình đến đây, chị cứ làm việc của mình đi.”“Vậy em đi tàu điện ngầm đó.” Chị Từ nói: “Đi tàu điện ngầm nhanh hơn một chút.”“Được.”.

Chương 44: 44: Chân Chính!