Tác giả:

Đêm khuya,trong một căn phòng rộng lớn,tất cả hạ nhân đều nghỉ ngơi,bốn phía một mảnh an tĩnh không tiếng động,thỉnh thoảng truyền đến mấy tiếng chó sủa. Trên tường rào cao vút đột nhiên xuất hiện một đôi đùi đẹp thon dài,tiếp theo xuất hiện một cô gái nhỏ nhắn cố gắng leo lên tường,không cẩn thận chút thôi tay đã trợt,cả người cô té xuống dưới mặt đất, “Rầm” một tiếng,nàng chật vật ngã gục trên mặt đất,vẻ mặt đau đớn. Hoắc Tiểu Ngọc nhịn đau đau bò dậy,không lo đau đớn,vội vàng quay đầu xem một chút có người bị đánh thức hay không. Hoàn hảo không có,nàng thở phào nhẹ nhỏm. Ngẩng đầu nhìn tường rào,nàng đột nhiên có loại cảm giác tự do,cũng càng thêm xác định trốn nhà là đúng. Trên thực tế nàng trốn khỏi nhà không phải vì đào hôn,cũng không phải vì gây lộn cùng người nhà,tất cả đều bởi vì nàng muốn đi học. Nhưng,nàng nói thế nào phụ thân vẫn cố chấp không đồng ý, bởi vì ông cho”Nữ nhân không tài chính là đức” . Nếu như —— nàng chỉ nói nếu như ——ông ấy không phải là phụ thân ruột thịt,…

Chương 9: Chương 9

Cực Ác Phú Thiếu GiaTác giả: Lâm Uyển DuTruyện Ngôn TìnhĐêm khuya,trong một căn phòng rộng lớn,tất cả hạ nhân đều nghỉ ngơi,bốn phía một mảnh an tĩnh không tiếng động,thỉnh thoảng truyền đến mấy tiếng chó sủa. Trên tường rào cao vút đột nhiên xuất hiện một đôi đùi đẹp thon dài,tiếp theo xuất hiện một cô gái nhỏ nhắn cố gắng leo lên tường,không cẩn thận chút thôi tay đã trợt,cả người cô té xuống dưới mặt đất, “Rầm” một tiếng,nàng chật vật ngã gục trên mặt đất,vẻ mặt đau đớn. Hoắc Tiểu Ngọc nhịn đau đau bò dậy,không lo đau đớn,vội vàng quay đầu xem một chút có người bị đánh thức hay không. Hoàn hảo không có,nàng thở phào nhẹ nhỏm. Ngẩng đầu nhìn tường rào,nàng đột nhiên có loại cảm giác tự do,cũng càng thêm xác định trốn nhà là đúng. Trên thực tế nàng trốn khỏi nhà không phải vì đào hôn,cũng không phải vì gây lộn cùng người nhà,tất cả đều bởi vì nàng muốn đi học. Nhưng,nàng nói thế nào phụ thân vẫn cố chấp không đồng ý, bởi vì ông cho”Nữ nhân không tài chính là đức” . Nếu như —— nàng chỉ nói nếu như ——ông ấy không phải là phụ thân ruột thịt,… Hoắc Tiểu Ngọc tim ngừng đập một chút,sau đó bắt đầu nhảy rất nhanh.Hắn đang nói cái gì? Nàng có nghe lầm khôngLôi Hào đưa tay giữ nàng lại thật chặt,kéo nàng ngồi lên đùi hắn,nàng e lệ muốn đứng dậy lại bị hắn ngăn,nàng không thể làm gì khác hơn tựa tại trên ngực hắn.Hoắc Tiểu Ngọc hai gò má nóng hổi nàng chưa bao giờ có bất kỳ tiếp xúc thân mật với người khác phái nha.“Không thể,nam nữ thụ thụ bất thân, mau buông.” Nàng nhỏ giọng nói,hai tay chống đỡ trên ngực muốn đẩy hắn ra,nhưng hắn siết càng chặc hơn.“Ta muốn….”“Huynh không. . . . . .”“Có thể.”Lôi Hào nhếch cánh môi khêu gợi không chút do dự đặt lên môi nàng,lưỡi nóng bỏng xâm nhập vào miệng nàng,mặc sức trêu chọc nàng.Hoắc Tiểu Ngọc bị hành động hắn dọa sợ cả người cứng đờ,động cũng không dám động,chỉ có thể để mặc hắn tận tình cướp đoạt môi nàng.Lôi Hào hôn nàng thật sâu,muốn cho nàng thần hồn điên đảo,mờ mịt không biết ai đột nhiên lại phát hiện người thần hồn điên đảo là hắn.Không được,nên ngăn cản hắn,làm sao có thể để một người nam nhân tùy ý nhục nhã nàng, không được!Hoắc Tiểu Ngọc ở trong lòng liều mạng kêu to,nhưng hai tay thật chặc đôm hắn,rượu phát tán làm cho nàng mất đi lý trí,chỉ còn theo đuổi kh*** c*m t*nh d*c.“Huynh đừng như vậy. . . . . .” Thừa cơ sỗ sàng là hành động không đạo đức,nàng muốn mở miệng trách cứ hắn,nhưng lời nàng nghe ra dường như hữu khí vô lực.“Thích không?”Trời ạ! Hắn tại sao dám hỏi như thế?Bảo nàng nên trả lời thế nào?Không có được đáp án xác thực,hắn lại cúi đầu cho nàng một nụ hôn tương đối dịu dàng,làm trong lòng nàng như nai con đi loạn,toàn thân tê dại.“Thích không?” Hắn thở hỗn hển hỏi,bộ dáng giống như không có đáp án hài lòng sẽ không bỏ qua.“Huynh đúng là tảng đá.” Nàng lẩm bẩm tự nói.Hắn hơi nhíu lông mày, “Nói gì?”Tim nàng nhảy lên,vội vàng nói: “Ack,ta nghĩ tạm được.”Hắn nhíu lông mày nhăn càng sâu “Không có nữ nhân nào không thích nụ hôn của ta.”“Nhưng ta cảm thấy chỉ được.”Hắn dám so nàng với nữ nhân khác? Hoắc Tiểu Ngọc trong lòng một trận hỏa lớn.Nhưng càng làm nàng tức giận chính là,nàng tại sao phải thấy khó chịu?Nàng cố chấp khiến hắn có chút nổi giận, “Nàng trước kia có hôn qua nam nhân khác sao?”“Không có.” Nàng không phải loại lạm tình.“Nếu không có,vậy nàng không tư cách nói nụ hôn của ta chỉ tạm được.”“Nhưng ta thật chỉ thấy vậy.”“Nàng. . . . . . đáng ghét!”Lôi Hào giận đến hôn nàng lần nữa,quyết định hôn đến đầu óc nàng choáng váng,nói ra nàng rất thích nụ hôn của hắn,không nghĩ tới Hoắc Tiểu Ngọc chủ động giơ lên hai tay hoàn lên cổ hắn,nóng bỏng đáp lại hắn.Chờ hai người lưu luyến không rời tách ra,đầu của nàng tựa vào trên vai hắn,tiếng thở gấp quanh quẩn bên tai hắn,hơi thở ấm áp phun tại lên cổ hắn.Nụ hôn của nàng dẫn tới hắn bị dục hỏa thiêu đốt.Chẳng biết lúc nào đ*ng d*c niệm với nàng,là nàng cầm đồ đập hắn,hay là một khắc nàng quăng hắn cái tát?Đúng vậy,chưa từng có người dám vứt hắn bạt tai,chỉ có nàng,nhóc con chanh chua không sợ chết này.Bất quá một cái tát của nàng cũng đánh trúng tim của hắn,khiến hắn không quên được nàng.Nói thật,hắn không thích mình luôn nghĩ đến nữ nhân,muốn một nữ nhân,hơn nữa còn là nữ nhân luôn làm trái hắn.“Như thế nào? Nụ hôn của ta tương đối khá,có đúng không. . . . . .” Hoắc Tiểu Ngọc đã say đến hoàn toàn không biết gì.Thấy nàng nheo mắt,xem lỗ tai hắn như lỗ tai heo mà cắn,rõ ràng thấy say đến bất tỉnh nhân sự còn không tự giác hấp dẫn hắn.Nếu như hắn là chánh nhân quân tử, hắn hẳn đưa nàng trở về,để cô ngủ ngon một giấc,ngày thứ hai để cô chịu thống khổ say rượu xem như trừng phạt.Nếu như hắn là chánh nhân quân tử. . . . . .Chết tiệt,hắn không muốn làm chánh nhân quân tử gì hết,nhất khi nàng đang ở trong ngực hắn,cảm nhận được thân thể uyển chuyển của nàng dán hắn,mùi thơm mê người trên cơ thể vây quanh hắn,hắn hoàn toàn,từ đầu đã không thể làm chánh nhân quân tử.“Tiểu Ngọc,nàng sẽ hối hận,ta sợ ta sẽ khống chế không được.”Trời mới biết,hắn đời này chưa từng hành hạ quá mình như vậy,mỹ vị đến miệng nhưng không cách nào một ngụm ăn đi,tất cả đều bởi vì hắn cho tới bây giờ chưa từng có cảm giác làm sai.

Hoắc Tiểu Ngọc tim ngừng đập một chút,sau đó bắt đầu nhảy rất nhanh.

Hắn đang nói cái gì? Nàng có nghe lầm không

Lôi Hào đưa tay giữ nàng lại thật chặt,kéo nàng ngồi lên đùi hắn,nàng e lệ muốn đứng dậy lại bị hắn ngăn,nàng không thể làm gì khác hơn tựa tại trên ngực hắn.

Hoắc Tiểu Ngọc hai gò má nóng hổi nàng chưa bao giờ có bất kỳ tiếp xúc thân mật với người khác phái nha.

“Không thể,nam nữ thụ thụ bất thân, mau buông.” Nàng nhỏ giọng nói,hai tay chống đỡ trên ngực muốn đẩy hắn ra,nhưng hắn siết càng chặc hơn.

“Ta muốn….”

“Huynh không. . . . . .”

“Có thể.”

Lôi Hào nhếch cánh môi khêu gợi không chút do dự đặt lên môi nàng,lưỡi nóng bỏng xâm nhập vào miệng nàng,mặc sức trêu chọc nàng.

Hoắc Tiểu Ngọc bị hành động hắn dọa sợ cả người cứng đờ,động cũng không dám động,chỉ có thể để mặc hắn tận tình cướp đoạt môi nàng.

Lôi Hào hôn nàng thật sâu,muốn cho nàng thần hồn điên đảo,mờ mịt không biết ai đột nhiên lại phát hiện người thần hồn điên đảo là hắn.

Không được,nên ngăn cản hắn,làm sao có thể để một người nam nhân tùy ý nhục nhã nàng, không được!

Hoắc Tiểu Ngọc ở trong lòng liều mạng kêu to,nhưng hai tay thật chặc đôm hắn,rượu phát tán làm cho nàng mất đi lý trí,chỉ còn theo đuổi kh*** c*m t*nh d*c.

“Huynh đừng như vậy. . . . . .” Thừa cơ sỗ sàng là hành động không đạo đức,nàng muốn mở miệng trách cứ hắn,nhưng lời nàng nghe ra dường như hữu khí vô lực.

“Thích không?”

Trời ạ! Hắn tại sao dám hỏi như thế?Bảo nàng nên trả lời thế nào?

Không có được đáp án xác thực,hắn lại cúi đầu cho nàng một nụ hôn tương đối dịu dàng,làm trong lòng nàng như nai con đi loạn,toàn thân tê dại.

“Thích không?” Hắn thở hỗn hển hỏi,bộ dáng giống như không có đáp án hài lòng sẽ không bỏ qua.

“Huynh đúng là tảng đá.” Nàng lẩm bẩm tự nói.

Hắn hơi nhíu lông mày, “Nói gì?”

Tim nàng nhảy lên,vội vàng nói: “Ack,ta nghĩ tạm được.”

Hắn nhíu lông mày nhăn càng sâu “Không có nữ nhân nào không thích nụ hôn của ta.”

“Nhưng ta cảm thấy chỉ được.”

Hắn dám so nàng với nữ nhân khác? Hoắc Tiểu Ngọc trong lòng một trận hỏa lớn.

Nhưng càng làm nàng tức giận chính là,nàng tại sao phải thấy khó chịu?

Nàng cố chấp khiến hắn có chút nổi giận, “Nàng trước kia có hôn qua nam nhân khác sao?”

“Không có.” Nàng không phải loại lạm tình.

“Nếu không có,vậy nàng không tư cách nói nụ hôn của ta chỉ tạm được.”

“Nhưng ta thật chỉ thấy vậy.”

“Nàng. . . . . . đáng ghét!”

Lôi Hào giận đến hôn nàng lần nữa,quyết định hôn đến đầu óc nàng choáng váng,nói ra nàng rất thích nụ hôn của hắn,không nghĩ tới Hoắc Tiểu Ngọc chủ động giơ lên hai tay hoàn lên cổ hắn,nóng bỏng đáp lại hắn.

Chờ hai người lưu luyến không rời tách ra,đầu của nàng tựa vào trên vai hắn,tiếng thở gấp quanh quẩn bên tai hắn,hơi thở ấm áp phun tại lên cổ hắn.

Nụ hôn của nàng dẫn tới hắn bị dục hỏa thiêu đốt.

Chẳng biết lúc nào đ*ng d*c niệm với nàng,là nàng cầm đồ đập hắn,hay là một khắc nàng quăng hắn cái tát?

Đúng vậy,chưa từng có người dám vứt hắn bạt tai,chỉ có nàng,nhóc con chanh chua không sợ chết này.

Bất quá một cái tát của nàng cũng đánh trúng tim của hắn,khiến hắn không quên được nàng.

Nói thật,hắn không thích mình luôn nghĩ đến nữ nhân,muốn một nữ nhân,hơn nữa còn là nữ nhân luôn làm trái hắn.

“Như thế nào? Nụ hôn của ta tương đối khá,có đúng không. . . . . .” Hoắc Tiểu Ngọc đã say đến hoàn toàn không biết gì.

Thấy nàng nheo mắt,xem lỗ tai hắn như lỗ tai heo mà cắn,rõ ràng thấy say đến bất tỉnh nhân sự còn không tự giác hấp dẫn hắn.

Nếu như hắn là chánh nhân quân tử, hắn hẳn đưa nàng trở về,để cô ngủ ngon một giấc,ngày thứ hai để cô chịu thống khổ say rượu xem như trừng phạt.

Nếu như hắn là chánh nhân quân tử. . . . . .

Chết tiệt,hắn không muốn làm chánh nhân quân tử gì hết,nhất khi nàng đang ở trong ngực hắn,cảm nhận được thân thể uyển chuyển của nàng dán hắn,mùi thơm mê người trên cơ thể vây quanh hắn,hắn hoàn toàn,từ đầu đã không thể làm chánh nhân quân tử.

“Tiểu Ngọc,nàng sẽ hối hận,ta sợ ta sẽ khống chế không được.”

Trời mới biết,hắn đời này chưa từng hành hạ quá mình như vậy,mỹ vị đến miệng nhưng không cách nào một ngụm ăn đi,tất cả đều bởi vì hắn cho tới bây giờ chưa từng có cảm giác làm sai.

Cực Ác Phú Thiếu GiaTác giả: Lâm Uyển DuTruyện Ngôn TìnhĐêm khuya,trong một căn phòng rộng lớn,tất cả hạ nhân đều nghỉ ngơi,bốn phía một mảnh an tĩnh không tiếng động,thỉnh thoảng truyền đến mấy tiếng chó sủa. Trên tường rào cao vút đột nhiên xuất hiện một đôi đùi đẹp thon dài,tiếp theo xuất hiện một cô gái nhỏ nhắn cố gắng leo lên tường,không cẩn thận chút thôi tay đã trợt,cả người cô té xuống dưới mặt đất, “Rầm” một tiếng,nàng chật vật ngã gục trên mặt đất,vẻ mặt đau đớn. Hoắc Tiểu Ngọc nhịn đau đau bò dậy,không lo đau đớn,vội vàng quay đầu xem một chút có người bị đánh thức hay không. Hoàn hảo không có,nàng thở phào nhẹ nhỏm. Ngẩng đầu nhìn tường rào,nàng đột nhiên có loại cảm giác tự do,cũng càng thêm xác định trốn nhà là đúng. Trên thực tế nàng trốn khỏi nhà không phải vì đào hôn,cũng không phải vì gây lộn cùng người nhà,tất cả đều bởi vì nàng muốn đi học. Nhưng,nàng nói thế nào phụ thân vẫn cố chấp không đồng ý, bởi vì ông cho”Nữ nhân không tài chính là đức” . Nếu như —— nàng chỉ nói nếu như ——ông ấy không phải là phụ thân ruột thịt,… Hoắc Tiểu Ngọc tim ngừng đập một chút,sau đó bắt đầu nhảy rất nhanh.Hắn đang nói cái gì? Nàng có nghe lầm khôngLôi Hào đưa tay giữ nàng lại thật chặt,kéo nàng ngồi lên đùi hắn,nàng e lệ muốn đứng dậy lại bị hắn ngăn,nàng không thể làm gì khác hơn tựa tại trên ngực hắn.Hoắc Tiểu Ngọc hai gò má nóng hổi nàng chưa bao giờ có bất kỳ tiếp xúc thân mật với người khác phái nha.“Không thể,nam nữ thụ thụ bất thân, mau buông.” Nàng nhỏ giọng nói,hai tay chống đỡ trên ngực muốn đẩy hắn ra,nhưng hắn siết càng chặc hơn.“Ta muốn….”“Huynh không. . . . . .”“Có thể.”Lôi Hào nhếch cánh môi khêu gợi không chút do dự đặt lên môi nàng,lưỡi nóng bỏng xâm nhập vào miệng nàng,mặc sức trêu chọc nàng.Hoắc Tiểu Ngọc bị hành động hắn dọa sợ cả người cứng đờ,động cũng không dám động,chỉ có thể để mặc hắn tận tình cướp đoạt môi nàng.Lôi Hào hôn nàng thật sâu,muốn cho nàng thần hồn điên đảo,mờ mịt không biết ai đột nhiên lại phát hiện người thần hồn điên đảo là hắn.Không được,nên ngăn cản hắn,làm sao có thể để một người nam nhân tùy ý nhục nhã nàng, không được!Hoắc Tiểu Ngọc ở trong lòng liều mạng kêu to,nhưng hai tay thật chặc đôm hắn,rượu phát tán làm cho nàng mất đi lý trí,chỉ còn theo đuổi kh*** c*m t*nh d*c.“Huynh đừng như vậy. . . . . .” Thừa cơ sỗ sàng là hành động không đạo đức,nàng muốn mở miệng trách cứ hắn,nhưng lời nàng nghe ra dường như hữu khí vô lực.“Thích không?”Trời ạ! Hắn tại sao dám hỏi như thế?Bảo nàng nên trả lời thế nào?Không có được đáp án xác thực,hắn lại cúi đầu cho nàng một nụ hôn tương đối dịu dàng,làm trong lòng nàng như nai con đi loạn,toàn thân tê dại.“Thích không?” Hắn thở hỗn hển hỏi,bộ dáng giống như không có đáp án hài lòng sẽ không bỏ qua.“Huynh đúng là tảng đá.” Nàng lẩm bẩm tự nói.Hắn hơi nhíu lông mày, “Nói gì?”Tim nàng nhảy lên,vội vàng nói: “Ack,ta nghĩ tạm được.”Hắn nhíu lông mày nhăn càng sâu “Không có nữ nhân nào không thích nụ hôn của ta.”“Nhưng ta cảm thấy chỉ được.”Hắn dám so nàng với nữ nhân khác? Hoắc Tiểu Ngọc trong lòng một trận hỏa lớn.Nhưng càng làm nàng tức giận chính là,nàng tại sao phải thấy khó chịu?Nàng cố chấp khiến hắn có chút nổi giận, “Nàng trước kia có hôn qua nam nhân khác sao?”“Không có.” Nàng không phải loại lạm tình.“Nếu không có,vậy nàng không tư cách nói nụ hôn của ta chỉ tạm được.”“Nhưng ta thật chỉ thấy vậy.”“Nàng. . . . . . đáng ghét!”Lôi Hào giận đến hôn nàng lần nữa,quyết định hôn đến đầu óc nàng choáng váng,nói ra nàng rất thích nụ hôn của hắn,không nghĩ tới Hoắc Tiểu Ngọc chủ động giơ lên hai tay hoàn lên cổ hắn,nóng bỏng đáp lại hắn.Chờ hai người lưu luyến không rời tách ra,đầu của nàng tựa vào trên vai hắn,tiếng thở gấp quanh quẩn bên tai hắn,hơi thở ấm áp phun tại lên cổ hắn.Nụ hôn của nàng dẫn tới hắn bị dục hỏa thiêu đốt.Chẳng biết lúc nào đ*ng d*c niệm với nàng,là nàng cầm đồ đập hắn,hay là một khắc nàng quăng hắn cái tát?Đúng vậy,chưa từng có người dám vứt hắn bạt tai,chỉ có nàng,nhóc con chanh chua không sợ chết này.Bất quá một cái tát của nàng cũng đánh trúng tim của hắn,khiến hắn không quên được nàng.Nói thật,hắn không thích mình luôn nghĩ đến nữ nhân,muốn một nữ nhân,hơn nữa còn là nữ nhân luôn làm trái hắn.“Như thế nào? Nụ hôn của ta tương đối khá,có đúng không. . . . . .” Hoắc Tiểu Ngọc đã say đến hoàn toàn không biết gì.Thấy nàng nheo mắt,xem lỗ tai hắn như lỗ tai heo mà cắn,rõ ràng thấy say đến bất tỉnh nhân sự còn không tự giác hấp dẫn hắn.Nếu như hắn là chánh nhân quân tử, hắn hẳn đưa nàng trở về,để cô ngủ ngon một giấc,ngày thứ hai để cô chịu thống khổ say rượu xem như trừng phạt.Nếu như hắn là chánh nhân quân tử. . . . . .Chết tiệt,hắn không muốn làm chánh nhân quân tử gì hết,nhất khi nàng đang ở trong ngực hắn,cảm nhận được thân thể uyển chuyển của nàng dán hắn,mùi thơm mê người trên cơ thể vây quanh hắn,hắn hoàn toàn,từ đầu đã không thể làm chánh nhân quân tử.“Tiểu Ngọc,nàng sẽ hối hận,ta sợ ta sẽ khống chế không được.”Trời mới biết,hắn đời này chưa từng hành hạ quá mình như vậy,mỹ vị đến miệng nhưng không cách nào một ngụm ăn đi,tất cả đều bởi vì hắn cho tới bây giờ chưa từng có cảm giác làm sai.

Chương 9: Chương 9