Chạm mặt Đang đạp xe thong thả trên đường nó bỗng nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ một con hẻm nhỏ. Vốn tính tò mò, nó liền gạt chân chống để chạy xuống xem. - Giời ạ! Tưởng cái gì hóa ra là đang đánh nhau. Chán chết!- Nó bĩu môi cảm thán khi nhìn thấy một lũ người đang lao vào đánh nhau như những con trâu điên- Mà tên kia trông vậy mà cũng tài ghê! Một mình đánh cả 8,9 đưa to con như thế kia mà cũng đánh được! Ước gì mình cũng được như vậy.- Nó ngồi xem và bình luận rồi lại chắp tay mơ ước cứ như con tự kỉ làm bọn kia đang đánh nhau cũng phải dừng lại để nhìn. Đang mơ màng tự nhiên thấy yên ắng nên nó quay lên nhìn thì thấy lũ đó quay lại nhìn mình thì ngơ ngác: - Nhìn cái gì thế ? Ta biết ta xinh rồi nhưng không cần phải chăm chú thế chứ?- Nó lên tiếng hỏi tiện thể tự sướng. - Này! Điên thì ra chỗ khác mà thể hiện. Không dưng vào đây ngồi tự kỉ là sao? Làm hỏng hết việc của người khác- Gia Huy quay ra nói. - Mi bị hâm đơ à? Ta ngồi im như thế này ảnh hưởng gì đến mi không? Đồ dỗi…
Chương 18: Chương CHAP 9:
Hạnh Phúc Nơi ĐâuTác giả: Đan MộcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChạm mặt Đang đạp xe thong thả trên đường nó bỗng nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ một con hẻm nhỏ. Vốn tính tò mò, nó liền gạt chân chống để chạy xuống xem. - Giời ạ! Tưởng cái gì hóa ra là đang đánh nhau. Chán chết!- Nó bĩu môi cảm thán khi nhìn thấy một lũ người đang lao vào đánh nhau như những con trâu điên- Mà tên kia trông vậy mà cũng tài ghê! Một mình đánh cả 8,9 đưa to con như thế kia mà cũng đánh được! Ước gì mình cũng được như vậy.- Nó ngồi xem và bình luận rồi lại chắp tay mơ ước cứ như con tự kỉ làm bọn kia đang đánh nhau cũng phải dừng lại để nhìn. Đang mơ màng tự nhiên thấy yên ắng nên nó quay lên nhìn thì thấy lũ đó quay lại nhìn mình thì ngơ ngác: - Nhìn cái gì thế ? Ta biết ta xinh rồi nhưng không cần phải chăm chú thế chứ?- Nó lên tiếng hỏi tiện thể tự sướng. - Này! Điên thì ra chỗ khác mà thể hiện. Không dưng vào đây ngồi tự kỉ là sao? Làm hỏng hết việc của người khác- Gia Huy quay ra nói. - Mi bị hâm đơ à? Ta ngồi im như thế này ảnh hưởng gì đến mi không? Đồ dỗi… Trằn trọcMột lần nữa, trong buổi đêm hôm nay lại có 2 người con trai phải thức khuya để suy nghĩ về những việc liên quan tới nó. Chắc mọi người cũng đoán được 2 người đó là ai mà? Right?Vâng! Họ chính là Huy và Khánh.Huy không thể nào chợp mắt được mà lại nghĩ về những chuyện trước đây. Nhớ lại lần Khánh ôm nó ở trên trường, dỗ nó ở tiệm kem và muốn giúp nó khi cả bạn quyết định đi ăn kem. Từ trước đến nay Khánh rất lạnh lùng nên những việc đó là không thể xảy ra, đặc biệt là với con gái. Vậy mà từ khi gặp nó, cậu ấy lại cười nói nhiều hơn, biết quan tâm người khác(T/g: Có mỗi chị Trang chứ còn ai nữa?* bĩu môi*),có thể biểu hiện cảm xúc 1 cách tự nhiên hơn trước và cũng không trầm mặc, buồn bã như trước. Quả thực, Khánh thay đổi theo chiều hướng đó là điều tốt nhưng Huy lại có cảm giác lo sợ." Không phải Khánh đã có tình cảm với nó rồi chứ? Nhưng việc đó thì liên quan gì đến mình? Chẳng lẽ mình... thích nhỏ đó? Không thể nào!!!! Sao mình lại thích nhỏ đó nhanh như zậy được chớ? Vừa gặp hơn 2 tháng thui mờ? Zời ơi! Điên mất thui!"- Huy vò đầu bứt tóc( T/g: Rụng hết tóc anh ơi! Huy: IM).Còn Khánh thì sao? Thử ghé qua xem nhé!Hiện tại đã là 11h đêm nhưng Khánh vẫn chưa thể nào ngủ được vì bận suy nghĩ chuyện lúc tối. Khánh có thể khẳng định rằng Huy cũng đã thích nó. Khánh không phủ nhận rằng mình đã thích nó từ lúc nó và Huy chạm mặt ở con hẻm kia. Bạn đầu thì Khánh chỉ nghĩ Huy đối với nó chỉ là cảm xúc nhất thời và có khi chỉ là hiểu lầm nhưng đến bây giờ thì có thể khẳng định là Huy thích nó. Khánh sợ cả 2 sẽ phải đối đầu và tình cảm bạn bè suốt mười mấy năm qua của 2 người sẽ tan vỡ. Nhưng... Khánh sẽ không để việc đó xảy ra. Nhất định là vậy!
Trằn trọc
Một lần nữa, trong buổi đêm hôm nay lại có 2 người con trai phải thức khuya để suy nghĩ về những việc liên quan tới nó. Chắc mọi người cũng đoán được 2 người đó là ai mà? Right?
Vâng! Họ chính là Huy và Khánh.
Huy không thể nào chợp mắt được mà lại nghĩ về những chuyện trước đây. Nhớ lại lần Khánh ôm nó ở trên trường, dỗ nó ở tiệm kem và muốn giúp nó khi cả bạn quyết định đi ăn kem. Từ trước đến nay Khánh rất lạnh lùng nên những việc đó là không thể xảy ra, đặc biệt là với con gái. Vậy mà từ khi gặp nó, cậu ấy lại cười nói nhiều hơn, biết quan tâm người khác(T/g: Có mỗi chị Trang chứ còn ai nữa?* bĩu môi*),có thể biểu hiện cảm xúc 1 cách tự nhiên hơn trước và cũng không trầm mặc, buồn bã như trước. Quả thực, Khánh thay đổi theo chiều hướng đó là điều tốt nhưng Huy lại có cảm giác lo sợ." Không phải Khánh đã có tình cảm với nó rồi chứ? Nhưng việc đó thì liên quan gì đến mình? Chẳng lẽ mình... thích nhỏ đó? Không thể nào!!!! Sao mình lại thích nhỏ đó nhanh như zậy được chớ? Vừa gặp hơn 2 tháng thui mờ? Zời ơi! Điên mất thui!"- Huy vò đầu bứt tóc( T/g: Rụng hết tóc anh ơi! Huy: IM).
Còn Khánh thì sao? Thử ghé qua xem nhé!
Hiện tại đã là 11h đêm nhưng Khánh vẫn chưa thể nào ngủ được vì bận suy nghĩ chuyện lúc tối. Khánh có thể khẳng định rằng Huy cũng đã thích nó. Khánh không phủ nhận rằng mình đã thích nó từ lúc nó và Huy chạm mặt ở con hẻm kia. Bạn đầu thì Khánh chỉ nghĩ Huy đối với nó chỉ là cảm xúc nhất thời và có khi chỉ là hiểu lầm nhưng đến bây giờ thì có thể khẳng định là Huy thích nó. Khánh sợ cả 2 sẽ phải đối đầu và tình cảm bạn bè suốt mười mấy năm qua của 2 người sẽ tan vỡ. Nhưng... Khánh sẽ không để việc đó xảy ra. Nhất định là vậy!
Hạnh Phúc Nơi ĐâuTác giả: Đan MộcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChạm mặt Đang đạp xe thong thả trên đường nó bỗng nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ một con hẻm nhỏ. Vốn tính tò mò, nó liền gạt chân chống để chạy xuống xem. - Giời ạ! Tưởng cái gì hóa ra là đang đánh nhau. Chán chết!- Nó bĩu môi cảm thán khi nhìn thấy một lũ người đang lao vào đánh nhau như những con trâu điên- Mà tên kia trông vậy mà cũng tài ghê! Một mình đánh cả 8,9 đưa to con như thế kia mà cũng đánh được! Ước gì mình cũng được như vậy.- Nó ngồi xem và bình luận rồi lại chắp tay mơ ước cứ như con tự kỉ làm bọn kia đang đánh nhau cũng phải dừng lại để nhìn. Đang mơ màng tự nhiên thấy yên ắng nên nó quay lên nhìn thì thấy lũ đó quay lại nhìn mình thì ngơ ngác: - Nhìn cái gì thế ? Ta biết ta xinh rồi nhưng không cần phải chăm chú thế chứ?- Nó lên tiếng hỏi tiện thể tự sướng. - Này! Điên thì ra chỗ khác mà thể hiện. Không dưng vào đây ngồi tự kỉ là sao? Làm hỏng hết việc của người khác- Gia Huy quay ra nói. - Mi bị hâm đơ à? Ta ngồi im như thế này ảnh hưởng gì đến mi không? Đồ dỗi… Trằn trọcMột lần nữa, trong buổi đêm hôm nay lại có 2 người con trai phải thức khuya để suy nghĩ về những việc liên quan tới nó. Chắc mọi người cũng đoán được 2 người đó là ai mà? Right?Vâng! Họ chính là Huy và Khánh.Huy không thể nào chợp mắt được mà lại nghĩ về những chuyện trước đây. Nhớ lại lần Khánh ôm nó ở trên trường, dỗ nó ở tiệm kem và muốn giúp nó khi cả bạn quyết định đi ăn kem. Từ trước đến nay Khánh rất lạnh lùng nên những việc đó là không thể xảy ra, đặc biệt là với con gái. Vậy mà từ khi gặp nó, cậu ấy lại cười nói nhiều hơn, biết quan tâm người khác(T/g: Có mỗi chị Trang chứ còn ai nữa?* bĩu môi*),có thể biểu hiện cảm xúc 1 cách tự nhiên hơn trước và cũng không trầm mặc, buồn bã như trước. Quả thực, Khánh thay đổi theo chiều hướng đó là điều tốt nhưng Huy lại có cảm giác lo sợ." Không phải Khánh đã có tình cảm với nó rồi chứ? Nhưng việc đó thì liên quan gì đến mình? Chẳng lẽ mình... thích nhỏ đó? Không thể nào!!!! Sao mình lại thích nhỏ đó nhanh như zậy được chớ? Vừa gặp hơn 2 tháng thui mờ? Zời ơi! Điên mất thui!"- Huy vò đầu bứt tóc( T/g: Rụng hết tóc anh ơi! Huy: IM).Còn Khánh thì sao? Thử ghé qua xem nhé!Hiện tại đã là 11h đêm nhưng Khánh vẫn chưa thể nào ngủ được vì bận suy nghĩ chuyện lúc tối. Khánh có thể khẳng định rằng Huy cũng đã thích nó. Khánh không phủ nhận rằng mình đã thích nó từ lúc nó và Huy chạm mặt ở con hẻm kia. Bạn đầu thì Khánh chỉ nghĩ Huy đối với nó chỉ là cảm xúc nhất thời và có khi chỉ là hiểu lầm nhưng đến bây giờ thì có thể khẳng định là Huy thích nó. Khánh sợ cả 2 sẽ phải đối đầu và tình cảm bạn bè suốt mười mấy năm qua của 2 người sẽ tan vỡ. Nhưng... Khánh sẽ không để việc đó xảy ra. Nhất định là vậy!