Tác giả:

Chạm mặt Đang đạp xe thong thả trên đường nó bỗng nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ một con hẻm nhỏ. Vốn tính tò mò, nó liền gạt chân chống để chạy xuống xem. - Giời ạ! Tưởng cái gì hóa ra là đang đánh nhau. Chán chết!- Nó bĩu môi cảm thán khi nhìn thấy một lũ người đang lao vào đánh nhau như những con trâu điên- Mà tên kia trông vậy mà cũng tài ghê! Một mình đánh cả 8,9 đưa to con như thế kia mà cũng đánh được! Ước gì mình cũng được như vậy.- Nó ngồi xem và bình luận rồi lại chắp tay mơ ước cứ như con tự kỉ làm bọn kia đang đánh nhau cũng phải dừng lại để nhìn. Đang mơ màng tự nhiên thấy yên ắng nên nó quay lên nhìn thì thấy lũ đó quay lại nhìn mình thì ngơ ngác: - Nhìn cái gì thế ? Ta biết ta xinh rồi nhưng không cần phải chăm chú thế chứ?- Nó lên tiếng hỏi tiện thể tự sướng. - Này! Điên thì ra chỗ khác mà thể hiện. Không dưng vào đây ngồi tự kỉ là sao? Làm hỏng hết việc của người khác- Gia Huy quay ra nói. - Mi bị hâm đơ à? Ta ngồi im như thế này ảnh hưởng gì đến mi không? Đồ dỗi…

Chương 23: Chương Chap 11:

Hạnh Phúc Nơi ĐâuTác giả: Đan MộcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChạm mặt Đang đạp xe thong thả trên đường nó bỗng nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ một con hẻm nhỏ. Vốn tính tò mò, nó liền gạt chân chống để chạy xuống xem. - Giời ạ! Tưởng cái gì hóa ra là đang đánh nhau. Chán chết!- Nó bĩu môi cảm thán khi nhìn thấy một lũ người đang lao vào đánh nhau như những con trâu điên- Mà tên kia trông vậy mà cũng tài ghê! Một mình đánh cả 8,9 đưa to con như thế kia mà cũng đánh được! Ước gì mình cũng được như vậy.- Nó ngồi xem và bình luận rồi lại chắp tay mơ ước cứ như con tự kỉ làm bọn kia đang đánh nhau cũng phải dừng lại để nhìn. Đang mơ màng tự nhiên thấy yên ắng nên nó quay lên nhìn thì thấy lũ đó quay lại nhìn mình thì ngơ ngác: - Nhìn cái gì thế ? Ta biết ta xinh rồi nhưng không cần phải chăm chú thế chứ?- Nó lên tiếng hỏi tiện thể tự sướng. - Này! Điên thì ra chỗ khác mà thể hiện. Không dưng vào đây ngồi tự kỉ là sao? Làm hỏng hết việc của người khác- Gia Huy quay ra nói. - Mi bị hâm đơ à? Ta ngồi im như thế này ảnh hưởng gì đến mi không? Đồ dỗi… Cạnh tranh công bằng!Hôm đó cả nó, Huy và người con trai mà ai cũng biết là ai kia đều không thu được cái gì vào đâu. Một người thì ngồi khóc thầm rồi chửi rủa người khác( nó chứ ai), 1 người lại ngồi cười như tự kỉ( Huy đó), người còn lại thì ngồi trầm ngâm suy nghĩ, tâm hồn bay tít lên tận 9 tầng mây. Mãi đến khi trống báo ra chơi vang lên cả 3 người mới thôi suy nghĩ( tự kỉ đúng hơn) nhờ sự tác động của 2 người còn lại- Lan và Bảo.- Chồng à! Em thấy hôm nay Trang nó pị làm sao í! Cả 2 tiết nó không học mà cứ ngồi nhăn mặt mà lẩm bẩm cái gì đó như con tự kỉ á!- Lan nói nhỏ với Bảo- Ơ! Thằng Huy zới thằng Khánh cũng thế. Không pít mấy người này làm sao ta- Bảo ra vẻ bác học, tay xoa xoa cái cằm không có 1 cọng râu trông không khác gì ông cụ non =))- Nè! Hai người thì thầm cái gì zậy? Nói xấu tui phải hông?- Nó lên tiếng khi thấy Lan và Bảo cứ thì thầm với nhau mà không cho nó biết( chị này có máu pà 8 cao lắm)- Hả? À! Đâu có gì đâu! Chồng nhỉ?- Lan bối rối xua tay

Cạnh tranh công bằng!

Hôm đó cả nó, Huy và người con trai mà ai cũng biết là ai kia đều không thu được cái gì vào đâu. Một người thì ngồi khóc thầm rồi chửi rủa người khác( nó chứ ai), 1 người lại ngồi cười như tự kỉ( Huy đó), người còn lại thì ngồi trầm ngâm suy nghĩ, tâm hồn bay tít lên tận 9 tầng mây. Mãi đến khi trống báo ra chơi vang lên cả 3 người mới thôi suy nghĩ( tự kỉ đúng hơn) nhờ sự tác động của 2 người còn lại- Lan và Bảo.

- Chồng à! Em thấy hôm nay Trang nó pị làm sao í! Cả 2 tiết nó không học mà cứ ngồi nhăn mặt mà lẩm bẩm cái gì đó như con tự kỉ á!- Lan nói nhỏ với Bảo

- Ơ! Thằng Huy zới thằng Khánh cũng thế. Không pít mấy người này làm sao ta- Bảo ra vẻ bác học, tay xoa xoa cái cằm không có 1 cọng râu trông không khác gì ông cụ non =))

- Nè! Hai người thì thầm cái gì zậy? Nói xấu tui phải hông?- Nó lên tiếng khi thấy Lan và Bảo cứ thì thầm với nhau mà không cho nó biết( chị này có máu pà 8 cao lắm)

- Hả? À! Đâu có gì đâu! Chồng nhỉ?- Lan bối rối xua tay

Hạnh Phúc Nơi ĐâuTác giả: Đan MộcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChạm mặt Đang đạp xe thong thả trên đường nó bỗng nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ một con hẻm nhỏ. Vốn tính tò mò, nó liền gạt chân chống để chạy xuống xem. - Giời ạ! Tưởng cái gì hóa ra là đang đánh nhau. Chán chết!- Nó bĩu môi cảm thán khi nhìn thấy một lũ người đang lao vào đánh nhau như những con trâu điên- Mà tên kia trông vậy mà cũng tài ghê! Một mình đánh cả 8,9 đưa to con như thế kia mà cũng đánh được! Ước gì mình cũng được như vậy.- Nó ngồi xem và bình luận rồi lại chắp tay mơ ước cứ như con tự kỉ làm bọn kia đang đánh nhau cũng phải dừng lại để nhìn. Đang mơ màng tự nhiên thấy yên ắng nên nó quay lên nhìn thì thấy lũ đó quay lại nhìn mình thì ngơ ngác: - Nhìn cái gì thế ? Ta biết ta xinh rồi nhưng không cần phải chăm chú thế chứ?- Nó lên tiếng hỏi tiện thể tự sướng. - Này! Điên thì ra chỗ khác mà thể hiện. Không dưng vào đây ngồi tự kỉ là sao? Làm hỏng hết việc của người khác- Gia Huy quay ra nói. - Mi bị hâm đơ à? Ta ngồi im như thế này ảnh hưởng gì đến mi không? Đồ dỗi… Cạnh tranh công bằng!Hôm đó cả nó, Huy và người con trai mà ai cũng biết là ai kia đều không thu được cái gì vào đâu. Một người thì ngồi khóc thầm rồi chửi rủa người khác( nó chứ ai), 1 người lại ngồi cười như tự kỉ( Huy đó), người còn lại thì ngồi trầm ngâm suy nghĩ, tâm hồn bay tít lên tận 9 tầng mây. Mãi đến khi trống báo ra chơi vang lên cả 3 người mới thôi suy nghĩ( tự kỉ đúng hơn) nhờ sự tác động của 2 người còn lại- Lan và Bảo.- Chồng à! Em thấy hôm nay Trang nó pị làm sao í! Cả 2 tiết nó không học mà cứ ngồi nhăn mặt mà lẩm bẩm cái gì đó như con tự kỉ á!- Lan nói nhỏ với Bảo- Ơ! Thằng Huy zới thằng Khánh cũng thế. Không pít mấy người này làm sao ta- Bảo ra vẻ bác học, tay xoa xoa cái cằm không có 1 cọng râu trông không khác gì ông cụ non =))- Nè! Hai người thì thầm cái gì zậy? Nói xấu tui phải hông?- Nó lên tiếng khi thấy Lan và Bảo cứ thì thầm với nhau mà không cho nó biết( chị này có máu pà 8 cao lắm)- Hả? À! Đâu có gì đâu! Chồng nhỉ?- Lan bối rối xua tay

Chương 23: Chương Chap 11: