Tác giả:

Chạm mặt Đang đạp xe thong thả trên đường nó bỗng nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ một con hẻm nhỏ. Vốn tính tò mò, nó liền gạt chân chống để chạy xuống xem. - Giời ạ! Tưởng cái gì hóa ra là đang đánh nhau. Chán chết!- Nó bĩu môi cảm thán khi nhìn thấy một lũ người đang lao vào đánh nhau như những con trâu điên- Mà tên kia trông vậy mà cũng tài ghê! Một mình đánh cả 8,9 đưa to con như thế kia mà cũng đánh được! Ước gì mình cũng được như vậy.- Nó ngồi xem và bình luận rồi lại chắp tay mơ ước cứ như con tự kỉ làm bọn kia đang đánh nhau cũng phải dừng lại để nhìn. Đang mơ màng tự nhiên thấy yên ắng nên nó quay lên nhìn thì thấy lũ đó quay lại nhìn mình thì ngơ ngác: - Nhìn cái gì thế ? Ta biết ta xinh rồi nhưng không cần phải chăm chú thế chứ?- Nó lên tiếng hỏi tiện thể tự sướng. - Này! Điên thì ra chỗ khác mà thể hiện. Không dưng vào đây ngồi tự kỉ là sao? Làm hỏng hết việc của người khác- Gia Huy quay ra nói. - Mi bị hâm đơ à? Ta ngồi im như thế này ảnh hưởng gì đến mi không? Đồ dỗi…

Chương 48: Chương 30

Hạnh Phúc Nơi ĐâuTác giả: Đan MộcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChạm mặt Đang đạp xe thong thả trên đường nó bỗng nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ một con hẻm nhỏ. Vốn tính tò mò, nó liền gạt chân chống để chạy xuống xem. - Giời ạ! Tưởng cái gì hóa ra là đang đánh nhau. Chán chết!- Nó bĩu môi cảm thán khi nhìn thấy một lũ người đang lao vào đánh nhau như những con trâu điên- Mà tên kia trông vậy mà cũng tài ghê! Một mình đánh cả 8,9 đưa to con như thế kia mà cũng đánh được! Ước gì mình cũng được như vậy.- Nó ngồi xem và bình luận rồi lại chắp tay mơ ước cứ như con tự kỉ làm bọn kia đang đánh nhau cũng phải dừng lại để nhìn. Đang mơ màng tự nhiên thấy yên ắng nên nó quay lên nhìn thì thấy lũ đó quay lại nhìn mình thì ngơ ngác: - Nhìn cái gì thế ? Ta biết ta xinh rồi nhưng không cần phải chăm chú thế chứ?- Nó lên tiếng hỏi tiện thể tự sướng. - Này! Điên thì ra chỗ khác mà thể hiện. Không dưng vào đây ngồi tự kỉ là sao? Làm hỏng hết việc của người khác- Gia Huy quay ra nói. - Mi bị hâm đơ à? Ta ngồi im như thế này ảnh hưởng gì đến mi không? Đồ dỗi… - Được rồi! Trang vào tắm đi! Mấy cháu cũng đi nghỉ sớm đi. Chắc là các cháu cũng mệt rồi! Ông bà đi nghỉ trước- Bà nó đã lên tiếng trước khi có 1 trận đấu khẩu của 2 ông cháu diễn ra- Dạ! Vậy bọn cháu đi trước- Lan tự nhiên như ruồi, nóiXong cả bọn lại lục đục kéo nhau vào phòng còn nó cũng đi lấy quần áo để tắm. Nhưng...- Ơ! Bà ơi! Bọn con ngủ ở đâu ạ?- Huy bỗng hỏi- Ừ nhỉ! Bà quên mất! Già rồi trí nhớ kém- Bà nó ra vẻ nhớ ra điều gì đó rồi cười nói- Ba cháu chịu khó ngủ 1 phòng nha- Bà nó nhìn Huy, Khánh và Bảo nói rồi quay sang Lan nói- Còn cháu, cháu ngủ cùng phòng với Trang, được chứ?- Dạ!- Cả bốn đứa nói- Vậy mấy đứa đứng đây đợi Trang tắm xong rồi nó sẽ dẫn mấy đứa về phòng. Ông bà đi nghỉ đây- Bà nó nói xong thì cũng cùng ông ngoại nó đi luôn về phòng ngủ của hai vợ chồng mìnhLan, Huy, Khánh và Bảo nghe vậy cũng không có ý kiến gì nên chỉ nói:- Vâng ạ! Chúc ông bà ngủ ngonNói xong thì cả lũ cũng thấy ông bà vào phòng rồi. Thấy chẳng có việc gì làm, 4 người lại ngồi xem phim và lên kế hoạch đi chơi cho 2 ngày tớiKhoảng hơn 15 sau nó mới tắm xong. Ra đến nơi thì thấy mấy người bạn đang chăm chú bàn bạc xem mai sẽ làm những gì, nó âm thầm nở 1 nụ cười buồn. Sau khi kết thúc chuyến đi chơi này, không biết nó còn có cơ hội gặp lại những người bạn của mình không nữa?! Nó biết trong 2 năm, căn bệnh của mình đã phát triển nhanh như thế nào và nó cũng rõ, tình trạng sức khỏe hiện tại của mình. Nó biết lần chữa bệnh này, tỉ lệ thành công là rất thấp. Vì bệnh của nó, ít nhất, chắc chắn cũng đã đến giai đoạn 3 hoặc giai đoạn cuối rồi!

- Được rồi! Trang vào tắm đi! Mấy cháu cũng đi nghỉ sớm đi. Chắc là các cháu cũng mệt rồi! Ông bà đi nghỉ trước- Bà nó đã lên tiếng trước khi có 1 trận đấu khẩu của 2 ông cháu diễn ra

- Dạ! Vậy bọn cháu đi trước- Lan tự nhiên như ruồi, nói

Xong cả bọn lại lục đục kéo nhau vào phòng còn nó cũng đi lấy quần áo để tắm. Nhưng...

- Ơ! Bà ơi! Bọn con ngủ ở đâu ạ?- Huy bỗng hỏi

- Ừ nhỉ! Bà quên mất! Già rồi trí nhớ kém- Bà nó ra vẻ nhớ ra điều gì đó rồi cười nói- Ba cháu chịu khó ngủ 1 phòng nha- Bà nó nhìn Huy, Khánh và Bảo nói rồi quay sang Lan nói- Còn cháu, cháu ngủ cùng phòng với Trang, được chứ?

- Dạ!- Cả bốn đứa nói

- Vậy mấy đứa đứng đây đợi Trang tắm xong rồi nó sẽ dẫn mấy đứa về phòng. Ông bà đi nghỉ đây- Bà nó nói xong thì cũng cùng ông ngoại nó đi luôn về phòng ngủ của hai vợ chồng mình

Lan, Huy, Khánh và Bảo nghe vậy cũng không có ý kiến gì nên chỉ nói:

- Vâng ạ! Chúc ông bà ngủ ngon

Nói xong thì cả lũ cũng thấy ông bà vào phòng rồi. Thấy chẳng có việc gì làm, 4 người lại ngồi xem phim và lên kế hoạch đi chơi cho 2 ngày tới

Khoảng hơn 15 sau nó mới tắm xong. Ra đến nơi thì thấy mấy người bạn đang chăm chú bàn bạc xem mai sẽ làm những gì, nó âm thầm nở 1 nụ cười buồn. Sau khi kết thúc chuyến đi chơi này, không biết nó còn có cơ hội gặp lại những người bạn của mình không nữa?! Nó biết trong 2 năm, căn bệnh của mình đã phát triển nhanh như thế nào và nó cũng rõ, tình trạng sức khỏe hiện tại của mình. Nó biết lần chữa bệnh này, tỉ lệ thành công là rất thấp. Vì bệnh của nó, ít nhất, chắc chắn cũng đã đến giai đoạn 3 hoặc giai đoạn cuối rồi!

Hạnh Phúc Nơi ĐâuTác giả: Đan MộcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChạm mặt Đang đạp xe thong thả trên đường nó bỗng nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ một con hẻm nhỏ. Vốn tính tò mò, nó liền gạt chân chống để chạy xuống xem. - Giời ạ! Tưởng cái gì hóa ra là đang đánh nhau. Chán chết!- Nó bĩu môi cảm thán khi nhìn thấy một lũ người đang lao vào đánh nhau như những con trâu điên- Mà tên kia trông vậy mà cũng tài ghê! Một mình đánh cả 8,9 đưa to con như thế kia mà cũng đánh được! Ước gì mình cũng được như vậy.- Nó ngồi xem và bình luận rồi lại chắp tay mơ ước cứ như con tự kỉ làm bọn kia đang đánh nhau cũng phải dừng lại để nhìn. Đang mơ màng tự nhiên thấy yên ắng nên nó quay lên nhìn thì thấy lũ đó quay lại nhìn mình thì ngơ ngác: - Nhìn cái gì thế ? Ta biết ta xinh rồi nhưng không cần phải chăm chú thế chứ?- Nó lên tiếng hỏi tiện thể tự sướng. - Này! Điên thì ra chỗ khác mà thể hiện. Không dưng vào đây ngồi tự kỉ là sao? Làm hỏng hết việc của người khác- Gia Huy quay ra nói. - Mi bị hâm đơ à? Ta ngồi im như thế này ảnh hưởng gì đến mi không? Đồ dỗi… - Được rồi! Trang vào tắm đi! Mấy cháu cũng đi nghỉ sớm đi. Chắc là các cháu cũng mệt rồi! Ông bà đi nghỉ trước- Bà nó đã lên tiếng trước khi có 1 trận đấu khẩu của 2 ông cháu diễn ra- Dạ! Vậy bọn cháu đi trước- Lan tự nhiên như ruồi, nóiXong cả bọn lại lục đục kéo nhau vào phòng còn nó cũng đi lấy quần áo để tắm. Nhưng...- Ơ! Bà ơi! Bọn con ngủ ở đâu ạ?- Huy bỗng hỏi- Ừ nhỉ! Bà quên mất! Già rồi trí nhớ kém- Bà nó ra vẻ nhớ ra điều gì đó rồi cười nói- Ba cháu chịu khó ngủ 1 phòng nha- Bà nó nhìn Huy, Khánh và Bảo nói rồi quay sang Lan nói- Còn cháu, cháu ngủ cùng phòng với Trang, được chứ?- Dạ!- Cả bốn đứa nói- Vậy mấy đứa đứng đây đợi Trang tắm xong rồi nó sẽ dẫn mấy đứa về phòng. Ông bà đi nghỉ đây- Bà nó nói xong thì cũng cùng ông ngoại nó đi luôn về phòng ngủ của hai vợ chồng mìnhLan, Huy, Khánh và Bảo nghe vậy cũng không có ý kiến gì nên chỉ nói:- Vâng ạ! Chúc ông bà ngủ ngonNói xong thì cả lũ cũng thấy ông bà vào phòng rồi. Thấy chẳng có việc gì làm, 4 người lại ngồi xem phim và lên kế hoạch đi chơi cho 2 ngày tớiKhoảng hơn 15 sau nó mới tắm xong. Ra đến nơi thì thấy mấy người bạn đang chăm chú bàn bạc xem mai sẽ làm những gì, nó âm thầm nở 1 nụ cười buồn. Sau khi kết thúc chuyến đi chơi này, không biết nó còn có cơ hội gặp lại những người bạn của mình không nữa?! Nó biết trong 2 năm, căn bệnh của mình đã phát triển nhanh như thế nào và nó cũng rõ, tình trạng sức khỏe hiện tại của mình. Nó biết lần chữa bệnh này, tỉ lệ thành công là rất thấp. Vì bệnh của nó, ít nhất, chắc chắn cũng đã đến giai đoạn 3 hoặc giai đoạn cuối rồi!

Chương 48: Chương 30