Kiều Hạ Linh loạng choạng đi trên đường, cảnh vật xung quanh quay tròn khó hiểu, thi thoảng lại thấy có người mọc thêm một cái đầu, có người lại là một phân làm ba. Cô dụi mắt, cố gắng để bản thân tỉnh táo trở lại. Bố già đáng ghét, lại dám ép cô đi xem mắt. Nghĩ lại thì bây giờ sắc mặt của bố cô chắc phải đặc sắc lắm, tại cô trốn đi gặp vị hôn phu để uống rượu giải sầu cơ mà. Khặc...!Khặc... Mà khoan... Vị hôn phu cái gì mà vị hôn phu, cô chưa chấp nhận, cũng không bao giờ chấp nhận. Một tên nam nhân hơn cô hẳn tám tuổi, trâu già mà đòi gặm cỏ non, cô khinh. Kiều Hạ Linh cô đây tuyệt đối sẽ không... Ọe... Buồn nôn chết đi được! Rượu ở chỗ này sao lại nặng thế không biết, mới uống có hai chai đã thành thế này, lần sau cô có thèm vào mà tới. Ủa? Cô nhớ để xe gần lắm mà sao tìm mãi không thấy? Không lẽ xe cũng biết mọc chân chạy à? Kiều Hạ Linh loay hoay mất mấy vòng, lượn đi lượn lại vẫn không nhìn thấy chiếc xe thân thương. ... Một cô gái thân hình nóng bỏng đi lang thang một mình ở…
Tác giả: