Tác giả:

Ngày xuân trong núi mưa dầm, vào lúc sáng sớm sương sớm tẩm ướt bùn đất, đường núi lại càng lầy lội ướt át hơn. Giờ phút này có hai bóng người lúc ẩn lúc hiện ở trong sương mù trên núi.Thoạt nhìn Chương Dạng và hết thảy mọi thứ nơi này không hề hợp nhau, cô mặc một chiếc sườn xám thanh nhã quý báu, giày cao gót mũi nhọn thời thượng, bao bọc đôi chân mỹ nhân tinh xảo rất kỹ, để lộ ra một đoạn mắt cá chân mảnh khảnh. Dáng vẻ này khiến người ta vừa nhìn là biết cô gái sống và lớn lên trong thành phố.Chẳng qua hiện giờ tình trạng của thiếu nữ thành thị tinh xảo có chút không tốt, đôi tay Chương Dạng bị trói trước người, đôi cổ tay tinh tế trắng nõn như sứ bị trói từng vòng từng vòng dây thừng màu nâu thô ráp, dây thừng thô ráp cọ lên làn da tay trắng nõn của cô từng vòng vệt đỏ dữ tợn, thoạt nhìn yếu ớt lại có mỹ cảm rách nát.Đầu khác của dây thừng là một người đàn ông thọt chân có vóc dáng thấp bé, tựa hồ như đối phương cảm giác được cô đang giãy dụa nên quay đầu lại cười hung ác nham…

Chương 35: Chương 35

Thập Niên 80 Danh Viện Quân HônTác giả: Vân Thủy ChẩmTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNgày xuân trong núi mưa dầm, vào lúc sáng sớm sương sớm tẩm ướt bùn đất, đường núi lại càng lầy lội ướt át hơn. Giờ phút này có hai bóng người lúc ẩn lúc hiện ở trong sương mù trên núi.Thoạt nhìn Chương Dạng và hết thảy mọi thứ nơi này không hề hợp nhau, cô mặc một chiếc sườn xám thanh nhã quý báu, giày cao gót mũi nhọn thời thượng, bao bọc đôi chân mỹ nhân tinh xảo rất kỹ, để lộ ra một đoạn mắt cá chân mảnh khảnh. Dáng vẻ này khiến người ta vừa nhìn là biết cô gái sống và lớn lên trong thành phố.Chẳng qua hiện giờ tình trạng của thiếu nữ thành thị tinh xảo có chút không tốt, đôi tay Chương Dạng bị trói trước người, đôi cổ tay tinh tế trắng nõn như sứ bị trói từng vòng từng vòng dây thừng màu nâu thô ráp, dây thừng thô ráp cọ lên làn da tay trắng nõn của cô từng vòng vệt đỏ dữ tợn, thoạt nhìn yếu ớt lại có mỹ cảm rách nát.Đầu khác của dây thừng là một người đàn ông thọt chân có vóc dáng thấp bé, tựa hồ như đối phương cảm giác được cô đang giãy dụa nên quay đầu lại cười hung ác nham… Buổi tối lúc trước khi Chương Dạng đi ngủ, Chương Năm gõ gõ cửa phòng cô.Chương Năm nhớ tới chuyện trước khi mình đi rửa chén có bị Chương Dạng nhờ một chuyện gì đó.Đi vào trong phòng Chương Năm ngửi thấy được một mùi hương nhàn nhạt, theo sau anh nhìn thấy trên bàn của Chương Dạng có một ngọn nến thơm màu trắng ngà, thứ này còn rất mới mẻ.Trong thời gian một tuần, Chương Dạng đã thu thập căn phòng ngủ không có chút hơi người nào này thành chính dáng vẻ mà cô thích.“Chiếc áo khoác chị đưa cho em tuần trước em vừa mới gọi điện thoại cho bộ hậu cần hỏi thăm qua rồi, tạm thời còn chưa có người tới nhận.” Chương năm nói, anh đè đè huyệt thái dương, kể từ đó anh muốn tìm được người quân nhân giúp đỡ Chương Dạng không có để lại tên họ kia có chút khó khăn; “Chị còn nhớ rõ người đó có đặc điểm gì đặc thù không?” Chương Năm hỏi.Chương Dạng nghĩ tới tình cảnh Quý Hành Tung xuất hiện ở trước mặt mình ngày đó, cô nghĩ nghĩ sau đó mở miệng nói: “Trẻ tuổi, còn khá là xinh đẹp?”Chương Năm; “! ”Nhưng khi anh cẩn thận cân nhắc lại lời này của Chương Dạng lại lâm vào trầm tư.Binh lính ở quân khu nhiều hàng ngàn hàng vạn nhưng trẻ tuổi như vậy đã làm tới vị trí thiếu tá thì lại không nhiều lắm, mà anh quen biết cũng chỉ có mỗi một người như vậy.Trong đầu óc Chương Năm nháy mắt xuất hiện bóng dáng Quý Hành Tung, tức khắc lắc đầu, muốn đem cái kết luận vừa buồn cười lại có chút đáng sợ này ném ra khỏi óc.Ngày hôm sau Chương Dạng từ trên giường tỉnh lại.Cô ôm lấy chăn từ trên giường ngồi dậy, mái tóc đen nhánh hơi xoăn phủ kín tấm lưng tuyết trắng của cô.Cô thích mặc áo ngủ tơ lụa, mới đứng dậy dây áo ngủ tinh tế trên đầu vai trượt xuống lộ ra đầu vai trắng nõn mềm mại như sữa bò.Mỹ nhân tú khí che miệng lại ngáp một cái, sự lười biếng bò đầy gương mặt cô, càng hút hồn người khác.Cô duỗi tay lấy áo ngoài mặc bên ngoài áo ngủ sau đó xuống lầu ăn cơm.Đợi chút nữa cô phải đi theo Chương sư trưởng đi tới nhà họ Quý để từ hôn..

Buổi tối lúc trước khi Chương Dạng đi ngủ, Chương Năm gõ gõ cửa phòng cô.

Chương Năm nhớ tới chuyện trước khi mình đi rửa chén có bị Chương Dạng nhờ một chuyện gì đó.

Đi vào trong phòng Chương Năm ngửi thấy được một mùi hương nhàn nhạt, theo sau anh nhìn thấy trên bàn của Chương Dạng có một ngọn nến thơm màu trắng ngà, thứ này còn rất mới mẻ.

Trong thời gian một tuần, Chương Dạng đã thu thập căn phòng ngủ không có chút hơi người nào này thành chính dáng vẻ mà cô thích.

“Chiếc áo khoác chị đưa cho em tuần trước em vừa mới gọi điện thoại cho bộ hậu cần hỏi thăm qua rồi, tạm thời còn chưa có người tới nhận.

” Chương năm nói, anh đè đè huyệt thái dương, kể từ đó anh muốn tìm được người quân nhân giúp đỡ Chương Dạng không có để lại tên họ kia có chút khó khăn; “Chị còn nhớ rõ người đó có đặc điểm gì đặc thù không?” Chương Năm hỏi.

Chương Dạng nghĩ tới tình cảnh Quý Hành Tung xuất hiện ở trước mặt mình ngày đó, cô nghĩ nghĩ sau đó mở miệng nói: “Trẻ tuổi, còn khá là xinh đẹp?”Chương Năm; “! ”Nhưng khi anh cẩn thận cân nhắc lại lời này của Chương Dạng lại lâm vào trầm tư.

Binh lính ở quân khu nhiều hàng ngàn hàng vạn nhưng trẻ tuổi như vậy đã làm tới vị trí thiếu tá thì lại không nhiều lắm, mà anh quen biết cũng chỉ có mỗi một người như vậy.

Trong đầu óc Chương Năm nháy mắt xuất hiện bóng dáng Quý Hành Tung, tức khắc lắc đầu, muốn đem cái kết luận vừa buồn cười lại có chút đáng sợ này ném ra khỏi óc.

Ngày hôm sau Chương Dạng từ trên giường tỉnh lại.

Cô ôm lấy chăn từ trên giường ngồi dậy, mái tóc đen nhánh hơi xoăn phủ kín tấm lưng tuyết trắng của cô.

Cô thích mặc áo ngủ tơ lụa, mới đứng dậy dây áo ngủ tinh tế trên đầu vai trượt xuống lộ ra đầu vai trắng nõn mềm mại như sữa bò.

Mỹ nhân tú khí che miệng lại ngáp một cái, sự lười biếng bò đầy gương mặt cô, càng hút hồn người khác.

Cô duỗi tay lấy áo ngoài mặc bên ngoài áo ngủ sau đó xuống lầu ăn cơm.

Đợi chút nữa cô phải đi theo Chương sư trưởng đi tới nhà họ Quý để từ hôn.

.

Thập Niên 80 Danh Viện Quân HônTác giả: Vân Thủy ChẩmTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNgày xuân trong núi mưa dầm, vào lúc sáng sớm sương sớm tẩm ướt bùn đất, đường núi lại càng lầy lội ướt át hơn. Giờ phút này có hai bóng người lúc ẩn lúc hiện ở trong sương mù trên núi.Thoạt nhìn Chương Dạng và hết thảy mọi thứ nơi này không hề hợp nhau, cô mặc một chiếc sườn xám thanh nhã quý báu, giày cao gót mũi nhọn thời thượng, bao bọc đôi chân mỹ nhân tinh xảo rất kỹ, để lộ ra một đoạn mắt cá chân mảnh khảnh. Dáng vẻ này khiến người ta vừa nhìn là biết cô gái sống và lớn lên trong thành phố.Chẳng qua hiện giờ tình trạng của thiếu nữ thành thị tinh xảo có chút không tốt, đôi tay Chương Dạng bị trói trước người, đôi cổ tay tinh tế trắng nõn như sứ bị trói từng vòng từng vòng dây thừng màu nâu thô ráp, dây thừng thô ráp cọ lên làn da tay trắng nõn của cô từng vòng vệt đỏ dữ tợn, thoạt nhìn yếu ớt lại có mỹ cảm rách nát.Đầu khác của dây thừng là một người đàn ông thọt chân có vóc dáng thấp bé, tựa hồ như đối phương cảm giác được cô đang giãy dụa nên quay đầu lại cười hung ác nham… Buổi tối lúc trước khi Chương Dạng đi ngủ, Chương Năm gõ gõ cửa phòng cô.Chương Năm nhớ tới chuyện trước khi mình đi rửa chén có bị Chương Dạng nhờ một chuyện gì đó.Đi vào trong phòng Chương Năm ngửi thấy được một mùi hương nhàn nhạt, theo sau anh nhìn thấy trên bàn của Chương Dạng có một ngọn nến thơm màu trắng ngà, thứ này còn rất mới mẻ.Trong thời gian một tuần, Chương Dạng đã thu thập căn phòng ngủ không có chút hơi người nào này thành chính dáng vẻ mà cô thích.“Chiếc áo khoác chị đưa cho em tuần trước em vừa mới gọi điện thoại cho bộ hậu cần hỏi thăm qua rồi, tạm thời còn chưa có người tới nhận.” Chương năm nói, anh đè đè huyệt thái dương, kể từ đó anh muốn tìm được người quân nhân giúp đỡ Chương Dạng không có để lại tên họ kia có chút khó khăn; “Chị còn nhớ rõ người đó có đặc điểm gì đặc thù không?” Chương Năm hỏi.Chương Dạng nghĩ tới tình cảnh Quý Hành Tung xuất hiện ở trước mặt mình ngày đó, cô nghĩ nghĩ sau đó mở miệng nói: “Trẻ tuổi, còn khá là xinh đẹp?”Chương Năm; “! ”Nhưng khi anh cẩn thận cân nhắc lại lời này của Chương Dạng lại lâm vào trầm tư.Binh lính ở quân khu nhiều hàng ngàn hàng vạn nhưng trẻ tuổi như vậy đã làm tới vị trí thiếu tá thì lại không nhiều lắm, mà anh quen biết cũng chỉ có mỗi một người như vậy.Trong đầu óc Chương Năm nháy mắt xuất hiện bóng dáng Quý Hành Tung, tức khắc lắc đầu, muốn đem cái kết luận vừa buồn cười lại có chút đáng sợ này ném ra khỏi óc.Ngày hôm sau Chương Dạng từ trên giường tỉnh lại.Cô ôm lấy chăn từ trên giường ngồi dậy, mái tóc đen nhánh hơi xoăn phủ kín tấm lưng tuyết trắng của cô.Cô thích mặc áo ngủ tơ lụa, mới đứng dậy dây áo ngủ tinh tế trên đầu vai trượt xuống lộ ra đầu vai trắng nõn mềm mại như sữa bò.Mỹ nhân tú khí che miệng lại ngáp một cái, sự lười biếng bò đầy gương mặt cô, càng hút hồn người khác.Cô duỗi tay lấy áo ngoài mặc bên ngoài áo ngủ sau đó xuống lầu ăn cơm.Đợi chút nữa cô phải đi theo Chương sư trưởng đi tới nhà họ Quý để từ hôn..

Chương 35: Chương 35