Trong rừng. "Chị ơi hôm nay lúc Trương Đông Cường đính hôn, có một chị tới, chị ta nói mình mang thai rồi, sau đó mọi người đánh nhau. ""Chị ơi, hôm nay Nhị Cẩu Tử đến nhà quả phụ Lưu ăn trộm quần, bị mẹ của Nhị Cẩu Tử bắt được. ""Chị ơi, hôm nay mẹ em ăn trộm một quả trứng gà của em. ""Chị ơi, hôm nay bà của Cẩu Đản mắng bà Thúy Hoa, mắng bà ấy không có lương tâm dìm chết đứa cháu gái mới sinh. "Một đám trẻ con năm sáu tuổi, bảy tám tuổi vây quanh một cô gái, tám chuyện về đại đội sản xuất Trường Thanh, dưới chân núi. Thực ra mọi người không biết, đám trẻ con là biết nhiều tin tức nhất, bởi vì lúc người lớn vừa làm việc, vừa tán gẫu thường không để ý đến chúng. "Mấy đứa thật thông minh, đây là kẹo sữa, mỗi đứa một viên. " Bạch Lộ cầm kẹo sữa Thỏ Trắng trong tay, chia cho đám trẻ con: "Vẫn quy củ cũ, không được nói chuyện chị ở trên núi cho người khác, biết chưa? Nếu để người khác biết, các em sẽ không có kẹo sữa ăn. ""Biết rồi, chị cứ yên tâm. ""Cảm ơn chị ạ, ngày mai chúng em lại…
Chương 47: 47: Ai Là Nữ Chính
Thập Niên 60 Xuyên Thành Mẹ Kế Góa PhụTác giả: Lâm Quả ĐốngTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTrong rừng. "Chị ơi hôm nay lúc Trương Đông Cường đính hôn, có một chị tới, chị ta nói mình mang thai rồi, sau đó mọi người đánh nhau. ""Chị ơi, hôm nay Nhị Cẩu Tử đến nhà quả phụ Lưu ăn trộm quần, bị mẹ của Nhị Cẩu Tử bắt được. ""Chị ơi, hôm nay mẹ em ăn trộm một quả trứng gà của em. ""Chị ơi, hôm nay bà của Cẩu Đản mắng bà Thúy Hoa, mắng bà ấy không có lương tâm dìm chết đứa cháu gái mới sinh. "Một đám trẻ con năm sáu tuổi, bảy tám tuổi vây quanh một cô gái, tám chuyện về đại đội sản xuất Trường Thanh, dưới chân núi. Thực ra mọi người không biết, đám trẻ con là biết nhiều tin tức nhất, bởi vì lúc người lớn vừa làm việc, vừa tán gẫu thường không để ý đến chúng. "Mấy đứa thật thông minh, đây là kẹo sữa, mỗi đứa một viên. " Bạch Lộ cầm kẹo sữa Thỏ Trắng trong tay, chia cho đám trẻ con: "Vẫn quy củ cũ, không được nói chuyện chị ở trên núi cho người khác, biết chưa? Nếu để người khác biết, các em sẽ không có kẹo sữa ăn. ""Biết rồi, chị cứ yên tâm. ""Cảm ơn chị ạ, ngày mai chúng em lại… Nên cô ta xuyên đến năm 1968 thì có sao?Nếu cô ta đã xuyên sách, thì cô ta có vận mệnh nữ chính, nên cô ta muốn thành đôi với nam chính.Cô ta cũng không cảm thấy suy nghĩ của mình có gì sai trái, đàn ông tốt ai chả muốn, hơn nữa lúc này Cố Yên và Vương Hữu Quốc còn chưa đến với nhau, cô ta chỉ cạnh tranh công bằng thôi.Chưa kể, có yêu thì cũng có chia tay mà.Mễ Tâm Nhi không hề có ấn tượng về Bạch Lộ, Vương Đại Kiều, trong sách cũng chỉ tập trung viết về nữ chính Cố Yên và nam chính Vương Hữu Quốc, những thôn dân khác trong đội cũng không được miêu tả nhiều.Nhưng mà cô gái tên Bạch Lộ trước mặt cô ta đang mặc một bộ quần áo nỉ màu đen, ở thời này đã có quần áo nỉ rồi sao?Mễ Tâm Nhi nhớ rõ lúc xem tiểu thuyết thập niên, trong thế giới đó chưa từng miêu tả về kiểu quần áo nỉ như này, hay là...Ánh mắt cô ta chợt lóe sáng: "Chào đồng chí Bạch Lộ.Quần áo của đồng chí Bạch Lộ đẹp ghê, cho tôi hỏi cô mua được ở đâu thế? Tôi cũng muốn mua một bộ."Mễ Tâm Nhi muốn thử xem cô gái tên Bạch Lộ này có phải cũng xuyên sách hay không?Sau khi xuyên sách còn mang theo không gian, trong không gian có đủ các loại vật dụng, bao gồm cả quần áo.Bạch Lộ hỏi lại: "Bộ này sao? Bộ này do mẹ của bạn học tôi làm, bạn học đó gửi cho tôi, nói đây là quần áo nỉ.”“Mẹ của bạn học tôi rất giỏi, là nhà thiết kế quần áo, tôi có rất nhiều bộ quần áo đẹp đều do bà ấy làm.Bà ấy không chỉ biết may quần áo đẹp, mà còn biết rất thứ, bà ấy có thể làm rất nhiều món ăn vặt khác nhau, như là bánh trứng, bánh mì kẹp thịt, trà sữa trân châu...!Món nào cũng ngon miệng hết."Bạch Lộ cố ý nói vậy, có thế nữ chính cũng chỉ biết nghi ngờ người xuyên sách là người sau lưng cô.Mễ Tâm Nhi sợ ngây người, chẳng lẽ mẹ của bạn học Bạch Lộ này mới chính là nữ xuyên sách?Qua lời kể của Bạch Lộ, việc gì cũng biết làm, đây không phải năng lực của nữ chính xuyên qua toàn năng sao?"Đồng chí Bạch Lộ, cô có thể đưa tôi đến gặp mẹ của bạn học cô được không? Tôi cũng muốn nhờ bà may cho một bộ quần áo, tôi thực sự rất thích bộ cô đang mặc trên người."Bạch Lộ lắc đầu: "Tiếc quá, giờ tôi cũng không gặp được bà ấy.Trước đây cha nuôi tôi làm trong bộ đội, chúng tôi sống cùng một khu nhà lớn của quân đội, nên hay gặp nhau, giờ tôi đã về đây, họ lại ở thủ đô, sợ là chẳng có cơ hội gặp lại nhau.”“Nhưng mẹ bạn học tôi từng dặn tôi, không được bỏ bê việc học, bà ấy nói không đến chục năm nữa, kỳ thi đại học chắc chắn sẽ được khôi phục lại.Bối cảnh nhà bạn học tôi khá sâu, nếu mẹ cô ấy đã nói vậy, tôi nghĩ độ chính xác rất cao.".
Nên cô ta xuyên đến năm 1968 thì có sao?Nếu cô ta đã xuyên sách, thì cô ta có vận mệnh nữ chính, nên cô ta muốn thành đôi với nam chính.Cô ta cũng không cảm thấy suy nghĩ của mình có gì sai trái, đàn ông tốt ai chả muốn, hơn nữa lúc này Cố Yên và Vương Hữu Quốc còn chưa đến với nhau, cô ta chỉ cạnh tranh công bằng thôi.Chưa kể, có yêu thì cũng có chia tay mà.Mễ Tâm Nhi không hề có ấn tượng về Bạch Lộ, Vương Đại Kiều, trong sách cũng chỉ tập trung viết về nữ chính Cố Yên và nam chính Vương Hữu Quốc, những thôn dân khác trong đội cũng không được miêu tả nhiều.Nhưng mà cô gái tên Bạch Lộ trước mặt cô ta đang mặc một bộ quần áo nỉ màu đen, ở thời này đã có quần áo nỉ rồi sao?Mễ Tâm Nhi nhớ rõ lúc xem tiểu thuyết thập niên, trong thế giới đó chưa từng miêu tả về kiểu quần áo nỉ như này, hay là...Ánh mắt cô ta chợt lóe sáng: "Chào đồng chí Bạch Lộ.
Quần áo của đồng chí Bạch Lộ đẹp ghê, cho tôi hỏi cô mua được ở đâu thế? Tôi cũng muốn mua một bộ."Mễ Tâm Nhi muốn thử xem cô gái tên Bạch Lộ này có phải cũng xuyên sách hay không?Sau khi xuyên sách còn mang theo không gian, trong không gian có đủ các loại vật dụng, bao gồm cả quần áo.Bạch Lộ hỏi lại: "Bộ này sao? Bộ này do mẹ của bạn học tôi làm, bạn học đó gửi cho tôi, nói đây là quần áo nỉ.”“Mẹ của bạn học tôi rất giỏi, là nhà thiết kế quần áo, tôi có rất nhiều bộ quần áo đẹp đều do bà ấy làm.
Bà ấy không chỉ biết may quần áo đẹp, mà còn biết rất thứ, bà ấy có thể làm rất nhiều món ăn vặt khác nhau, như là bánh trứng, bánh mì kẹp thịt, trà sữa trân châu...!Món nào cũng ngon miệng hết."Bạch Lộ cố ý nói vậy, có thế nữ chính cũng chỉ biết nghi ngờ người xuyên sách là người sau lưng cô.Mễ Tâm Nhi sợ ngây người, chẳng lẽ mẹ của bạn học Bạch Lộ này mới chính là nữ xuyên sách?Qua lời kể của Bạch Lộ, việc gì cũng biết làm, đây không phải năng lực của nữ chính xuyên qua toàn năng sao?"Đồng chí Bạch Lộ, cô có thể đưa tôi đến gặp mẹ của bạn học cô được không? Tôi cũng muốn nhờ bà may cho một bộ quần áo, tôi thực sự rất thích bộ cô đang mặc trên người."Bạch Lộ lắc đầu: "Tiếc quá, giờ tôi cũng không gặp được bà ấy.
Trước đây cha nuôi tôi làm trong bộ đội, chúng tôi sống cùng một khu nhà lớn của quân đội, nên hay gặp nhau, giờ tôi đã về đây, họ lại ở thủ đô, sợ là chẳng có cơ hội gặp lại nhau.”“Nhưng mẹ bạn học tôi từng dặn tôi, không được bỏ bê việc học, bà ấy nói không đến chục năm nữa, kỳ thi đại học chắc chắn sẽ được khôi phục lại.
Bối cảnh nhà bạn học tôi khá sâu, nếu mẹ cô ấy đã nói vậy, tôi nghĩ độ chính xác rất cao.".
Thập Niên 60 Xuyên Thành Mẹ Kế Góa PhụTác giả: Lâm Quả ĐốngTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTrong rừng. "Chị ơi hôm nay lúc Trương Đông Cường đính hôn, có một chị tới, chị ta nói mình mang thai rồi, sau đó mọi người đánh nhau. ""Chị ơi, hôm nay Nhị Cẩu Tử đến nhà quả phụ Lưu ăn trộm quần, bị mẹ của Nhị Cẩu Tử bắt được. ""Chị ơi, hôm nay mẹ em ăn trộm một quả trứng gà của em. ""Chị ơi, hôm nay bà của Cẩu Đản mắng bà Thúy Hoa, mắng bà ấy không có lương tâm dìm chết đứa cháu gái mới sinh. "Một đám trẻ con năm sáu tuổi, bảy tám tuổi vây quanh một cô gái, tám chuyện về đại đội sản xuất Trường Thanh, dưới chân núi. Thực ra mọi người không biết, đám trẻ con là biết nhiều tin tức nhất, bởi vì lúc người lớn vừa làm việc, vừa tán gẫu thường không để ý đến chúng. "Mấy đứa thật thông minh, đây là kẹo sữa, mỗi đứa một viên. " Bạch Lộ cầm kẹo sữa Thỏ Trắng trong tay, chia cho đám trẻ con: "Vẫn quy củ cũ, không được nói chuyện chị ở trên núi cho người khác, biết chưa? Nếu để người khác biết, các em sẽ không có kẹo sữa ăn. ""Biết rồi, chị cứ yên tâm. ""Cảm ơn chị ạ, ngày mai chúng em lại… Nên cô ta xuyên đến năm 1968 thì có sao?Nếu cô ta đã xuyên sách, thì cô ta có vận mệnh nữ chính, nên cô ta muốn thành đôi với nam chính.Cô ta cũng không cảm thấy suy nghĩ của mình có gì sai trái, đàn ông tốt ai chả muốn, hơn nữa lúc này Cố Yên và Vương Hữu Quốc còn chưa đến với nhau, cô ta chỉ cạnh tranh công bằng thôi.Chưa kể, có yêu thì cũng có chia tay mà.Mễ Tâm Nhi không hề có ấn tượng về Bạch Lộ, Vương Đại Kiều, trong sách cũng chỉ tập trung viết về nữ chính Cố Yên và nam chính Vương Hữu Quốc, những thôn dân khác trong đội cũng không được miêu tả nhiều.Nhưng mà cô gái tên Bạch Lộ trước mặt cô ta đang mặc một bộ quần áo nỉ màu đen, ở thời này đã có quần áo nỉ rồi sao?Mễ Tâm Nhi nhớ rõ lúc xem tiểu thuyết thập niên, trong thế giới đó chưa từng miêu tả về kiểu quần áo nỉ như này, hay là...Ánh mắt cô ta chợt lóe sáng: "Chào đồng chí Bạch Lộ.Quần áo của đồng chí Bạch Lộ đẹp ghê, cho tôi hỏi cô mua được ở đâu thế? Tôi cũng muốn mua một bộ."Mễ Tâm Nhi muốn thử xem cô gái tên Bạch Lộ này có phải cũng xuyên sách hay không?Sau khi xuyên sách còn mang theo không gian, trong không gian có đủ các loại vật dụng, bao gồm cả quần áo.Bạch Lộ hỏi lại: "Bộ này sao? Bộ này do mẹ của bạn học tôi làm, bạn học đó gửi cho tôi, nói đây là quần áo nỉ.”“Mẹ của bạn học tôi rất giỏi, là nhà thiết kế quần áo, tôi có rất nhiều bộ quần áo đẹp đều do bà ấy làm.Bà ấy không chỉ biết may quần áo đẹp, mà còn biết rất thứ, bà ấy có thể làm rất nhiều món ăn vặt khác nhau, như là bánh trứng, bánh mì kẹp thịt, trà sữa trân châu...!Món nào cũng ngon miệng hết."Bạch Lộ cố ý nói vậy, có thế nữ chính cũng chỉ biết nghi ngờ người xuyên sách là người sau lưng cô.Mễ Tâm Nhi sợ ngây người, chẳng lẽ mẹ của bạn học Bạch Lộ này mới chính là nữ xuyên sách?Qua lời kể của Bạch Lộ, việc gì cũng biết làm, đây không phải năng lực của nữ chính xuyên qua toàn năng sao?"Đồng chí Bạch Lộ, cô có thể đưa tôi đến gặp mẹ của bạn học cô được không? Tôi cũng muốn nhờ bà may cho một bộ quần áo, tôi thực sự rất thích bộ cô đang mặc trên người."Bạch Lộ lắc đầu: "Tiếc quá, giờ tôi cũng không gặp được bà ấy.Trước đây cha nuôi tôi làm trong bộ đội, chúng tôi sống cùng một khu nhà lớn của quân đội, nên hay gặp nhau, giờ tôi đã về đây, họ lại ở thủ đô, sợ là chẳng có cơ hội gặp lại nhau.”“Nhưng mẹ bạn học tôi từng dặn tôi, không được bỏ bê việc học, bà ấy nói không đến chục năm nữa, kỳ thi đại học chắc chắn sẽ được khôi phục lại.Bối cảnh nhà bạn học tôi khá sâu, nếu mẹ cô ấy đã nói vậy, tôi nghĩ độ chính xác rất cao.".