Tác giả:

Trước khi ngồi ở trên thuyền từ Dương Thành đến đảo Nhai Châu, Lâm Vi chưa từng nghĩ tới cô sẽ say tàu.Nhà cô ở ngay bờ sông, khi còn nhỏ không thiếu cùng mẹ cô ngồi thuyền đi sang bờ bên kia để chơi, lúc đầu mẹ cô còn chuẩn bị thuốc say tàu trước khi lên thuyền, nhưng trước nay đều không cần dùng đến, sau đó liền không mua nữa.Hơn nữa tới khi bọn họ cũng ngồi quá nửa buổi trên tàu thủy rồi, thời gian đi đường thủy từ Thạch Thành đến tỉnh thành ngắn hơn so với đi đường bộ một chút. Lúc ấy cô không cảm thấy có vấn đề gì, lúc rời thuyền còn có thể ôm đứa nhỏ.Ai ngờ buổi sáng thuyền đi không được bao lâu, Lâm Vi liền bắt đầu nôn, đến cơm trưa cũng không muốn ăn, cô nằm héo bẹp ở trên giường, tay chân đều mềm nhũn.Nghĩ đến buổi chiều ngày mai mới có thể lên bờ, Lâm Vi nhịn không được thở dài.“Còn khó chịu sao?” Tông Thiệu cầm hai hộp cơm từ bên ngoài tiến vào hỏi.Lâm Vi lắc đầu: “Còn tốt, anh đi đâu vậy?”Tông Thiệu đi đến cái giá bên giường Lâm Vi nằm, mở nắp nhôm chế thành hộp cơm rồi…

Chương 48: 48: Tìm Người Phù Hợp

Xuyên Sách Cuộc Sống Vợ Chồng Nuôi Con Hằng Ngày Ở 70Tác giả: Lưu Yên LaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTrước khi ngồi ở trên thuyền từ Dương Thành đến đảo Nhai Châu, Lâm Vi chưa từng nghĩ tới cô sẽ say tàu.Nhà cô ở ngay bờ sông, khi còn nhỏ không thiếu cùng mẹ cô ngồi thuyền đi sang bờ bên kia để chơi, lúc đầu mẹ cô còn chuẩn bị thuốc say tàu trước khi lên thuyền, nhưng trước nay đều không cần dùng đến, sau đó liền không mua nữa.Hơn nữa tới khi bọn họ cũng ngồi quá nửa buổi trên tàu thủy rồi, thời gian đi đường thủy từ Thạch Thành đến tỉnh thành ngắn hơn so với đi đường bộ một chút. Lúc ấy cô không cảm thấy có vấn đề gì, lúc rời thuyền còn có thể ôm đứa nhỏ.Ai ngờ buổi sáng thuyền đi không được bao lâu, Lâm Vi liền bắt đầu nôn, đến cơm trưa cũng không muốn ăn, cô nằm héo bẹp ở trên giường, tay chân đều mềm nhũn.Nghĩ đến buổi chiều ngày mai mới có thể lên bờ, Lâm Vi nhịn không được thở dài.“Còn khó chịu sao?” Tông Thiệu cầm hai hộp cơm từ bên ngoài tiến vào hỏi.Lâm Vi lắc đầu: “Còn tốt, anh đi đâu vậy?”Tông Thiệu đi đến cái giá bên giường Lâm Vi nằm, mở nắp nhôm chế thành hộp cơm rồi… Đồng nghiệp suy nghĩ một chút rồi nói: “Có phải là người đi ra từ văn phòng bên cạnh? Lúc nãy khi tôi đi ngang qua phòng của họ có thấy cô ấy đang đăng ký hộ khẩu.”Người phụ nữ tóc ngắn nghĩ một chút nói: “Có phải vợ của phó doanh trưởng Tông không? nghe nói ngày hôm qua cô ấy mới chuyển đến, còn cãi nhau một trận với Cao Tú Liên.”“Sao hai người họ lại cãi nhau?” Người phụ nữ trung niên hỏi.“Hình như là nói Cao Tú Liên cho rằng nhà họ Tông sửa nhà vệ sinh là hành động quá lãng phí, chuyện cụ thể ra sao thì tôi không rõ lắm, dù sao thì cuối cùng phó đoàn trưởng Triệu đã dẫn theo Cao Tú Liên đến nhà họ Tông để xin lỗi.” Nói xong lại nhỏ giọng nói: “Mọi người đều nói rằng tính tình của vợ phó doanh Tông không tốt.”Người phụ nữ trung niên cũng không để ý nói: “Nếu có người chạy đến trước mặt tôi nói nhà tôi lãng phí như này như kia, tôi cũng không để yên cho người đó.”Nhân duyên của Cao Tú Liên trong khu nhà ở cũng không được tốt lắm, người phụ nữ kia nói như vậy cũng không phải muốn bênh vực cô ta, nghe thấy người phụ nữ tóc ngắn nói vậy cũng nói: “Đúng vậy, đúng rồi, chủ nhiệm Trần, hôm nay ngài đến đây để?”Chủ nhiệm Trần nhớ đến lý do đến đây hôm nay nói: “Chuyện là như thế này, chồng của tiểu Hồ ở nhà thuốc của bệnh viện chúng tôi sắp chuyển nghề, cô ấy cũng phải về quê với anh ta, nhà thuốc đang thiếu người, cho nên tôi đến để hỏi một chút nơi này của các cô có người phù hợp hay không.”Người phụ nữ tóc ngắn nói: “Khẳng định là có người, cũng không biết ngài có yêu cầu gì?”“Cô cũng biết đấy, người đi làm ở nhà thuốc cần phải bốc thuốc cho người bệnh, không biết chữ không được, tốt hơn hết phải có trình độ từ trung học cơ sở trở lên và phải làm việc cực kỳ cẩn thận, nếu không bốc sai thuốc có thể dẫn đến chết người.” Nói đến đây, chủ nhiệm Trần tạm dừng một chút, sau đó nói tiếp: “Chỉ cần hai điều kiện này thôi, cũng đủ rồi.”Cũng phải kể đến chuyện bệnh viện quân khu mới được xây dựng, căn cứ Tam Lâm lại không phải địa phương lớn gì, điều kiện lại gian khổ, những cô gái mới tốt nghiệp học viên vệ sinh, nếu như trong nhà có quan hệ thì đều muốn đến bệnh viện lớn, còn nếu không có quan hệ thì cũng thà đến trạm y tế của vùng quê cũng không muốn đến đây, cho nên mới dẫn đến tình trạng bệnh viện bị khan hiếm nhân viên như vậy.Nếu không, cho dù là công việc ở nhà thuốc ở bệnh viện, thì yêu cầu tuyển dụng cũng không chỉ có hai điều mà bà ấy đã liệt kê như vậy.Chỉ là theo quan điểm của chủ nhiệm Trần thì điều kiện bà ấy đưa ra đã vô cùng lỏng lẻo, nhưng đối với người phụ nữ tóc ngắn thì đây là một chuyện rất khó khăn, trong số những quân tẩu ở đây, người có trình độ trung học cơ sở trở nên cũng không nhiều lắm.Mà số ít này, cơ bản là chỗ nào vừa có chỗ trống đã được tuyển dụng luôn, trước mắt những quân tẩu không có công việc lại đạt đủ yêu cầu cũng chỉ có mấy người.Nhìn thấy vẻ khó xử trên mặt của người phụ nữ tóc ngắn, chủ nhiệm Trần hỏi: “Sao vậy? Khu nhà ở có nhiều quân tẩu không có công việc như vậy, chẳng lẽ cô không chọn được một người có đủ trình độ học vấn sao?”“Trình độ học vấn cao thì có, nhưng người này……” Người phụ nữ tóc ngắn nói, đưa thông tin của người đạt yêu cầu cho chủ nhiệm Trần xem..

Đồng nghiệp suy nghĩ một chút rồi nói: “Có phải là người đi ra từ văn phòng bên cạnh? Lúc nãy khi tôi đi ngang qua phòng của họ có thấy cô ấy đang đăng ký hộ khẩu.

”Người phụ nữ tóc ngắn nghĩ một chút nói: “Có phải vợ của phó doanh trưởng Tông không? nghe nói ngày hôm qua cô ấy mới chuyển đến, còn cãi nhau một trận với Cao Tú Liên.

”“Sao hai người họ lại cãi nhau?” Người phụ nữ trung niên hỏi.

“Hình như là nói Cao Tú Liên cho rằng nhà họ Tông sửa nhà vệ sinh là hành động quá lãng phí, chuyện cụ thể ra sao thì tôi không rõ lắm, dù sao thì cuối cùng phó đoàn trưởng Triệu đã dẫn theo Cao Tú Liên đến nhà họ Tông để xin lỗi.

” Nói xong lại nhỏ giọng nói: “Mọi người đều nói rằng tính tình của vợ phó doanh Tông không tốt.

”Người phụ nữ trung niên cũng không để ý nói: “Nếu có người chạy đến trước mặt tôi nói nhà tôi lãng phí như này như kia, tôi cũng không để yên cho người đó.

”Nhân duyên của Cao Tú Liên trong khu nhà ở cũng không được tốt lắm, người phụ nữ kia nói như vậy cũng không phải muốn bênh vực cô ta, nghe thấy người phụ nữ tóc ngắn nói vậy cũng nói: “Đúng vậy, đúng rồi, chủ nhiệm Trần, hôm nay ngài đến đây để?”Chủ nhiệm Trần nhớ đến lý do đến đây hôm nay nói: “Chuyện là như thế này, chồng của tiểu Hồ ở nhà thuốc của bệnh viện chúng tôi sắp chuyển nghề, cô ấy cũng phải về quê với anh ta, nhà thuốc đang thiếu người, cho nên tôi đến để hỏi một chút nơi này của các cô có người phù hợp hay không.

”Người phụ nữ tóc ngắn nói: “Khẳng định là có người, cũng không biết ngài có yêu cầu gì?”“Cô cũng biết đấy, người đi làm ở nhà thuốc cần phải bốc thuốc cho người bệnh, không biết chữ không được, tốt hơn hết phải có trình độ từ trung học cơ sở trở lên và phải làm việc cực kỳ cẩn thận, nếu không bốc sai thuốc có thể dẫn đến chết người.

” Nói đến đây, chủ nhiệm Trần tạm dừng một chút, sau đó nói tiếp: “Chỉ cần hai điều kiện này thôi, cũng đủ rồi.

”Cũng phải kể đến chuyện bệnh viện quân khu mới được xây dựng, căn cứ Tam Lâm lại không phải địa phương lớn gì, điều kiện lại gian khổ, những cô gái mới tốt nghiệp học viên vệ sinh, nếu như trong nhà có quan hệ thì đều muốn đến bệnh viện lớn, còn nếu không có quan hệ thì cũng thà đến trạm y tế của vùng quê cũng không muốn đến đây, cho nên mới dẫn đến tình trạng bệnh viện bị khan hiếm nhân viên như vậy.

Nếu không, cho dù là công việc ở nhà thuốc ở bệnh viện, thì yêu cầu tuyển dụng cũng không chỉ có hai điều mà bà ấy đã liệt kê như vậy.

Chỉ là theo quan điểm của chủ nhiệm Trần thì điều kiện bà ấy đưa ra đã vô cùng lỏng lẻo, nhưng đối với người phụ nữ tóc ngắn thì đây là một chuyện rất khó khăn, trong số những quân tẩu ở đây, người có trình độ trung học cơ sở trở nên cũng không nhiều lắm.

Mà số ít này, cơ bản là chỗ nào vừa có chỗ trống đã được tuyển dụng luôn, trước mắt những quân tẩu không có công việc lại đạt đủ yêu cầu cũng chỉ có mấy người.

Nhìn thấy vẻ khó xử trên mặt của người phụ nữ tóc ngắn, chủ nhiệm Trần hỏi: “Sao vậy? Khu nhà ở có nhiều quân tẩu không có công việc như vậy, chẳng lẽ cô không chọn được một người có đủ trình độ học vấn sao?”“Trình độ học vấn cao thì có, nhưng người này……” Người phụ nữ tóc ngắn nói, đưa thông tin của người đạt yêu cầu cho chủ nhiệm Trần xem.

.

Xuyên Sách Cuộc Sống Vợ Chồng Nuôi Con Hằng Ngày Ở 70Tác giả: Lưu Yên LaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTrước khi ngồi ở trên thuyền từ Dương Thành đến đảo Nhai Châu, Lâm Vi chưa từng nghĩ tới cô sẽ say tàu.Nhà cô ở ngay bờ sông, khi còn nhỏ không thiếu cùng mẹ cô ngồi thuyền đi sang bờ bên kia để chơi, lúc đầu mẹ cô còn chuẩn bị thuốc say tàu trước khi lên thuyền, nhưng trước nay đều không cần dùng đến, sau đó liền không mua nữa.Hơn nữa tới khi bọn họ cũng ngồi quá nửa buổi trên tàu thủy rồi, thời gian đi đường thủy từ Thạch Thành đến tỉnh thành ngắn hơn so với đi đường bộ một chút. Lúc ấy cô không cảm thấy có vấn đề gì, lúc rời thuyền còn có thể ôm đứa nhỏ.Ai ngờ buổi sáng thuyền đi không được bao lâu, Lâm Vi liền bắt đầu nôn, đến cơm trưa cũng không muốn ăn, cô nằm héo bẹp ở trên giường, tay chân đều mềm nhũn.Nghĩ đến buổi chiều ngày mai mới có thể lên bờ, Lâm Vi nhịn không được thở dài.“Còn khó chịu sao?” Tông Thiệu cầm hai hộp cơm từ bên ngoài tiến vào hỏi.Lâm Vi lắc đầu: “Còn tốt, anh đi đâu vậy?”Tông Thiệu đi đến cái giá bên giường Lâm Vi nằm, mở nắp nhôm chế thành hộp cơm rồi… Đồng nghiệp suy nghĩ một chút rồi nói: “Có phải là người đi ra từ văn phòng bên cạnh? Lúc nãy khi tôi đi ngang qua phòng của họ có thấy cô ấy đang đăng ký hộ khẩu.”Người phụ nữ tóc ngắn nghĩ một chút nói: “Có phải vợ của phó doanh trưởng Tông không? nghe nói ngày hôm qua cô ấy mới chuyển đến, còn cãi nhau một trận với Cao Tú Liên.”“Sao hai người họ lại cãi nhau?” Người phụ nữ trung niên hỏi.“Hình như là nói Cao Tú Liên cho rằng nhà họ Tông sửa nhà vệ sinh là hành động quá lãng phí, chuyện cụ thể ra sao thì tôi không rõ lắm, dù sao thì cuối cùng phó đoàn trưởng Triệu đã dẫn theo Cao Tú Liên đến nhà họ Tông để xin lỗi.” Nói xong lại nhỏ giọng nói: “Mọi người đều nói rằng tính tình của vợ phó doanh Tông không tốt.”Người phụ nữ trung niên cũng không để ý nói: “Nếu có người chạy đến trước mặt tôi nói nhà tôi lãng phí như này như kia, tôi cũng không để yên cho người đó.”Nhân duyên của Cao Tú Liên trong khu nhà ở cũng không được tốt lắm, người phụ nữ kia nói như vậy cũng không phải muốn bênh vực cô ta, nghe thấy người phụ nữ tóc ngắn nói vậy cũng nói: “Đúng vậy, đúng rồi, chủ nhiệm Trần, hôm nay ngài đến đây để?”Chủ nhiệm Trần nhớ đến lý do đến đây hôm nay nói: “Chuyện là như thế này, chồng của tiểu Hồ ở nhà thuốc của bệnh viện chúng tôi sắp chuyển nghề, cô ấy cũng phải về quê với anh ta, nhà thuốc đang thiếu người, cho nên tôi đến để hỏi một chút nơi này của các cô có người phù hợp hay không.”Người phụ nữ tóc ngắn nói: “Khẳng định là có người, cũng không biết ngài có yêu cầu gì?”“Cô cũng biết đấy, người đi làm ở nhà thuốc cần phải bốc thuốc cho người bệnh, không biết chữ không được, tốt hơn hết phải có trình độ từ trung học cơ sở trở lên và phải làm việc cực kỳ cẩn thận, nếu không bốc sai thuốc có thể dẫn đến chết người.” Nói đến đây, chủ nhiệm Trần tạm dừng một chút, sau đó nói tiếp: “Chỉ cần hai điều kiện này thôi, cũng đủ rồi.”Cũng phải kể đến chuyện bệnh viện quân khu mới được xây dựng, căn cứ Tam Lâm lại không phải địa phương lớn gì, điều kiện lại gian khổ, những cô gái mới tốt nghiệp học viên vệ sinh, nếu như trong nhà có quan hệ thì đều muốn đến bệnh viện lớn, còn nếu không có quan hệ thì cũng thà đến trạm y tế của vùng quê cũng không muốn đến đây, cho nên mới dẫn đến tình trạng bệnh viện bị khan hiếm nhân viên như vậy.Nếu không, cho dù là công việc ở nhà thuốc ở bệnh viện, thì yêu cầu tuyển dụng cũng không chỉ có hai điều mà bà ấy đã liệt kê như vậy.Chỉ là theo quan điểm của chủ nhiệm Trần thì điều kiện bà ấy đưa ra đã vô cùng lỏng lẻo, nhưng đối với người phụ nữ tóc ngắn thì đây là một chuyện rất khó khăn, trong số những quân tẩu ở đây, người có trình độ trung học cơ sở trở nên cũng không nhiều lắm.Mà số ít này, cơ bản là chỗ nào vừa có chỗ trống đã được tuyển dụng luôn, trước mắt những quân tẩu không có công việc lại đạt đủ yêu cầu cũng chỉ có mấy người.Nhìn thấy vẻ khó xử trên mặt của người phụ nữ tóc ngắn, chủ nhiệm Trần hỏi: “Sao vậy? Khu nhà ở có nhiều quân tẩu không có công việc như vậy, chẳng lẽ cô không chọn được một người có đủ trình độ học vấn sao?”“Trình độ học vấn cao thì có, nhưng người này……” Người phụ nữ tóc ngắn nói, đưa thông tin của người đạt yêu cầu cho chủ nhiệm Trần xem..

Chương 48: 48: Tìm Người Phù Hợp