“Ummm……….. ư…………” Ý thức có chút choáng váng Trần Kỳ Trâm trở mình, mở mí mắt nặng nề, đập vào mắt lại là căn phòng được bài trí xa lạ. Hả, đây là nơi nào? Hoàn toàn không thể làm rõ mình đang ở nơi nào, nhưng dư quang ở khoé mắt cô lại thấy có một người nằm bên cạnh – một người đàn ông toàn thân tr*n tr**. Mặc dù trên người mình mặc một chiếc áo sơmi nam, nhưng bên trong lại trống rỗng, đừng nói nội y, ngay cả qu@n lót cũng bị c** s*ch. Tình hình hiện tại là như thế nào? Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì... Kỳ Trâm vừa xoa mí mắt, vừa cố gắng nhớ lại những hình ảnh còn sót lại trong đầu, nhưng trừ bỏ cô ở đâu, cái gì cũng đều không có... Càng đừng nói đến người đàn ông nằm ở bên cạnh mình, cả người rộng mở, ngủ mê man. Mặc dù cô di động thân thể, gã đàn ông bên cạnh vẫn mê man, không có dấu hiệu tỉnh lại. Quên đi! cô cũng lười suy nghĩ sao lại xảy ra chuyện này . Toàn thân đau nhức, cô cũng không rõ lắm rốt cuộc là để cho người ta chiếm tiện nghi, nên thân thể mới đau, hay là tứ chi va…
Chương 4: Chương 4
Chọc Ghẹo Người Yêu Ngây ThơTác giả: Yên ChâuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Ummm……….. ư…………” Ý thức có chút choáng váng Trần Kỳ Trâm trở mình, mở mí mắt nặng nề, đập vào mắt lại là căn phòng được bài trí xa lạ. Hả, đây là nơi nào? Hoàn toàn không thể làm rõ mình đang ở nơi nào, nhưng dư quang ở khoé mắt cô lại thấy có một người nằm bên cạnh – một người đàn ông toàn thân tr*n tr**. Mặc dù trên người mình mặc một chiếc áo sơmi nam, nhưng bên trong lại trống rỗng, đừng nói nội y, ngay cả qu@n lót cũng bị c** s*ch. Tình hình hiện tại là như thế nào? Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì... Kỳ Trâm vừa xoa mí mắt, vừa cố gắng nhớ lại những hình ảnh còn sót lại trong đầu, nhưng trừ bỏ cô ở đâu, cái gì cũng đều không có... Càng đừng nói đến người đàn ông nằm ở bên cạnh mình, cả người rộng mở, ngủ mê man. Mặc dù cô di động thân thể, gã đàn ông bên cạnh vẫn mê man, không có dấu hiệu tỉnh lại. Quên đi! cô cũng lười suy nghĩ sao lại xảy ra chuyện này . Toàn thân đau nhức, cô cũng không rõ lắm rốt cuộc là để cho người ta chiếm tiện nghi, nên thân thể mới đau, hay là tứ chi va… Được rồi, mặc dù anh đẹp trai như ngôi sao, cô vẫn muốn nói những cô gái choáng đầu vì anh tuyệt đối không bao gồm cô, xin không cần tính cô vào.Cô – Kỳ Trâm là thuộc về chính mình!“Thầy Từ tìm tôi tới còn có chuyện gì sao?” Lười phải đáp lại anh chỉ theo ý mình, Kỳ Trâm quyết định chuyển đề tài.Thái độ cô bây giờ là tính toán ăn xong, lau miệng bước đi, không muốn trả tiền sao? Tống Trọng Hi chăm chú nhìn cô.Thời đại bây giờ thật sự thay đổi! Hiện tại người vô tâm không tim không phổi là con gái...Hiện tại cô không muốn dính dáng gì đến chuyện tối hôm qua nữa, cho dù có từng long trời lở đất nhưng cũng đều qua rồi! Cứ như vậy đi?“Làm sinh viên trợ giảng giúp tôi chuẩn bị tài liệu cho sinh viên.” Rất tốt! Cô muốn nói việc chung, anh cũng luôn có cách giữ cô trong phạm vi thế lực của anh.“A...” Sinh viên làm việc này đều do phòng giáo vụ chỉ định, huống chi cô cũng không nợ tiền.Anh nên đề nghị việc này với chủ nhiệm phòng giáo vụ, để cho phòng giáo vụ ra thông báo, chờ đợi sinh viên có thành tích thích hợp đến hưởng ứng lệnh triệu tập, rồi phòng giáo vụ mới sàng chọn, sau mới phân về phòng làm việc của anh, đây mới là trình tự chính xác...!Nào có chuyện tự mình quyết định là ai? Tiền lương do anh phát sao?Cô liếc người đàn ông tùy hứng làm bậy này, có chút không phản bác được.“Tôi chỉ đến đây dạy thế trong hai tháng, không rảnh dựa theo trình tự bình thường! Cô cứ đồng ý đi đã, tôi sẽ nói lại với phòng giáo vụ, như vậy là được rồi!” Anh tìm sinh viên trợ giảng không cần nhiều phiền toái như vậy! Liếc trả cô một cái, kín đáo chế nhạo cô sao bây giờ lại muốn giữ đúng quy củ.“Tôi không rảnh...” Cô tan học còn phải luyện cầu nha...“Hắc! Chúng ta quen nhau như vậy rồi, em không thể nào không giúp đỡ nha?” Tống Trọng Hi thuận tay ôm eo Kỳ Trâm, hơi thở từ trên cao đi xuống nhẹ thổi bên tai cô, cảm giác vô cùng thân mật, cũng làm cho thân thể Kỳ Trâm không tự chủ được run rẩy.“Được được được...!Tôi đồng ý.Nhưng ở trường học không được động tay động chân.” Nếu bị nhìn thấy sẽ gặp phiền toái.Thật sự sợ anh rồi! Từ trước đến nay cô đã quen cùng nam sinh xưng anh gọi em, chưa từng bị đàn ông dựa gần toàn thân liền không được tự nhiên...!Nhưng người đàn ông này quả nhiên rất kh*ng b*...Kỳ Trâm liều mình gạt tay, muốn đuổi anh ra xa một chút.“Chậc chậc...!Ngay từ đầu em nên đồng ý, nếu vậy chẳng phải sẽ không có việc gì rồi?” Thấy đạt tới mục đích, Tống Trọng Hi vui vẻ buông eo cô ra, cất tiếng cười to.“Anh chọc ghẹo tôi?” Cô nhướng đuôi lông mày, có chút không vui.“Nào có chuyện này? Em chịu giúp tôi, tôi thật sự rất cao hứng.”Nắm vai cô, anh vỗ nhẹ xuống.Động tác của Tống Trọng Hi dường như tương tự với những người bạn nam khác của cô, xem cô như anh em.Trong lòng cô có cảm giác hơi kỳ lạ...!Rồi lại không nghĩ ra được nguyên nhân chủ yếu.“Được rồi! Anh đã biết công việc này như thế nào...!Vậy anh cứ nói đi.” Chần chờ một hồi, lý trí thắng, Kỳ Trâm lại không muốn trở mặt với đàn ông bắt được ‘nhược điểm’ của mình, vẫn quyết định giúp anh, tạm làm sinh viên trợ giảng cho anh.“Thật tốt quá! Đây là thời khoá biểu của tôi...” Nhanh chóng đem thời khoá biểu phòng giáo vụ sắp xếp cho anh ném cho Kỳ Trâm, quay trở lại máy vi tính, bận rộn triển khai công việc của mình...!Đem nghiệp vụ hành chính đó ném cho trợ lý làm một buổi, loại việc này anh mà làm luôn thì phòng làm việc bao giờ mới đóng cửa đây.Thật ra không phải anh không làm...!nhưng đã đến, thì làm đi.A, cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt nha!“Chậc, thật sự là...” Kỳ Trâm tiếp nhận thời khoá biểu đàn ông quăng ra, phát hiện anh cần sinh viên trợ giảng là có nhu cầu thật sự, thì không có phản cảm như vậy.“Thuận tiện pha cho tôi một ly cà phê.” Bảo sinh viên trợ giảng làm, Tống Trọng Hi ‘sai bảo’ Kỳ Trâm cũng cực kỳ tự nhiên.“Gì...” Người này là muốn như thế nào?Vốn muốn chửi anh một phen, nhưng dường như anh bận rộn nhiều việc, dặn dò xong, liền chuyên tâm nhìn vào màn hình máy tính, đầu cũng không ngẩng, hai tay không ngừng gõ bàn phím, hình như đang gửi thư gì, loay hoay làm việc rất hăng say.Ừ, cô đồng ý với câu nói – người đang nghiêm túc làm việc rất quyến rũ.Quên đi! Không thèm tính toán với anh.Kỳ Trâm quyết định pha cà phê trước,.
Được rồi, mặc dù anh đẹp trai như ngôi sao, cô vẫn muốn nói những cô gái choáng đầu vì anh tuyệt đối không bao gồm cô, xin không cần tính cô vào.
Cô – Kỳ Trâm là thuộc về chính mình!
“Thầy Từ tìm tôi tới còn có chuyện gì sao?” Lười phải đáp lại anh chỉ theo ý mình, Kỳ Trâm quyết định chuyển đề tài.
Thái độ cô bây giờ là tính toán ăn xong, lau miệng bước đi, không muốn trả tiền sao? Tống Trọng Hi chăm chú nhìn cô.
Thời đại bây giờ thật sự thay đổi! Hiện tại người vô tâm không tim không phổi là con gái...
Hiện tại cô không muốn dính dáng gì đến chuyện tối hôm qua nữa, cho dù có từng long trời lở đất nhưng cũng đều qua rồi! Cứ như vậy đi?
“Làm sinh viên trợ giảng giúp tôi chuẩn bị tài liệu cho sinh viên.” Rất tốt! Cô muốn nói việc chung, anh cũng luôn có cách giữ cô trong phạm vi thế lực của anh.
“A...” Sinh viên làm việc này đều do phòng giáo vụ chỉ định, huống chi cô cũng không nợ tiền.
Anh nên đề nghị việc này với chủ nhiệm phòng giáo vụ, để cho phòng giáo vụ ra thông báo, chờ đợi sinh viên có thành tích thích hợp đến hưởng ứng lệnh triệu tập, rồi phòng giáo vụ mới sàng chọn, sau mới phân về phòng làm việc của anh, đây mới là trình tự chính xác...!Nào có chuyện tự mình quyết định là ai? Tiền lương do anh phát sao?
Cô liếc người đàn ông tùy hứng làm bậy này, có chút không phản bác được.
“Tôi chỉ đến đây dạy thế trong hai tháng, không rảnh dựa theo trình tự bình thường! Cô cứ đồng ý đi đã, tôi sẽ nói lại với phòng giáo vụ, như vậy là được rồi!” Anh tìm sinh viên trợ giảng không cần nhiều phiền toái như vậy! Liếc trả cô một cái, kín đáo chế nhạo cô sao bây giờ lại muốn giữ đúng quy củ.
“Tôi không rảnh...” Cô tan học còn phải luyện cầu nha...
“Hắc! Chúng ta quen nhau như vậy rồi, em không thể nào không giúp đỡ nha?” Tống Trọng Hi thuận tay ôm eo Kỳ Trâm, hơi thở từ trên cao đi xuống nhẹ thổi bên tai cô, cảm giác vô cùng thân mật, cũng làm cho thân thể Kỳ Trâm không tự chủ được run rẩy.
“Được được được...!Tôi đồng ý.
Nhưng ở trường học không được động tay động chân.” Nếu bị nhìn thấy sẽ gặp phiền toái.
Thật sự sợ anh rồi! Từ trước đến nay cô đã quen cùng nam sinh xưng anh gọi em, chưa từng bị đàn ông dựa gần toàn thân liền không được tự nhiên...!Nhưng người đàn ông này quả nhiên rất kh*ng b*...
Kỳ Trâm liều mình gạt tay, muốn đuổi anh ra xa một chút.
“Chậc chậc...!Ngay từ đầu em nên đồng ý, nếu vậy chẳng phải sẽ không có việc gì rồi?” Thấy đạt tới mục đích, Tống Trọng Hi vui vẻ buông eo cô ra, cất tiếng cười to.
“Anh chọc ghẹo tôi?” Cô nhướng đuôi lông mày, có chút không vui.
“Nào có chuyện này? Em chịu giúp tôi, tôi thật sự rất cao hứng.”
Nắm vai cô, anh vỗ nhẹ xuống.
Động tác của Tống Trọng Hi dường như tương tự với những người bạn nam khác của cô, xem cô như anh em.
Trong lòng cô có cảm giác hơi kỳ lạ...!Rồi lại không nghĩ ra được nguyên nhân chủ yếu.
“Được rồi! Anh đã biết công việc này như thế nào...!Vậy anh cứ nói đi.” Chần chờ một hồi, lý trí thắng, Kỳ Trâm lại không muốn trở mặt với đàn ông bắt được ‘nhược điểm’ của mình, vẫn quyết định giúp anh, tạm làm sinh viên trợ giảng cho anh.
“Thật tốt quá! Đây là thời khoá biểu của tôi...” Nhanh chóng đem thời khoá biểu phòng giáo vụ sắp xếp cho anh ném cho Kỳ Trâm, quay trở lại máy vi tính, bận rộn triển khai công việc của mình...!Đem nghiệp vụ hành chính đó ném cho trợ lý làm một buổi, loại việc này anh mà làm luôn thì phòng làm việc bao giờ mới đóng cửa đây.
Thật ra không phải anh không làm...!nhưng đã đến, thì làm đi.
A, cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt nha!
“Chậc, thật sự là...” Kỳ Trâm tiếp nhận thời khoá biểu đàn ông quăng ra, phát hiện anh cần sinh viên trợ giảng là có nhu cầu thật sự, thì không có phản cảm như vậy.
“Thuận tiện pha cho tôi một ly cà phê.” Bảo sinh viên trợ giảng làm, Tống Trọng Hi ‘sai bảo’ Kỳ Trâm cũng cực kỳ tự nhiên.
“Gì...” Người này là muốn như thế nào?
Vốn muốn chửi anh một phen, nhưng dường như anh bận rộn nhiều việc, dặn dò xong, liền chuyên tâm nhìn vào màn hình máy tính, đầu cũng không ngẩng, hai tay không ngừng gõ bàn phím, hình như đang gửi thư gì, loay hoay làm việc rất hăng say.
Ừ, cô đồng ý với câu nói – người đang nghiêm túc làm việc rất quyến rũ.
Quên đi! Không thèm tính toán với anh.
Kỳ Trâm quyết định pha cà phê trước,.
Chọc Ghẹo Người Yêu Ngây ThơTác giả: Yên ChâuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Ummm……….. ư…………” Ý thức có chút choáng váng Trần Kỳ Trâm trở mình, mở mí mắt nặng nề, đập vào mắt lại là căn phòng được bài trí xa lạ. Hả, đây là nơi nào? Hoàn toàn không thể làm rõ mình đang ở nơi nào, nhưng dư quang ở khoé mắt cô lại thấy có một người nằm bên cạnh – một người đàn ông toàn thân tr*n tr**. Mặc dù trên người mình mặc một chiếc áo sơmi nam, nhưng bên trong lại trống rỗng, đừng nói nội y, ngay cả qu@n lót cũng bị c** s*ch. Tình hình hiện tại là như thế nào? Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì... Kỳ Trâm vừa xoa mí mắt, vừa cố gắng nhớ lại những hình ảnh còn sót lại trong đầu, nhưng trừ bỏ cô ở đâu, cái gì cũng đều không có... Càng đừng nói đến người đàn ông nằm ở bên cạnh mình, cả người rộng mở, ngủ mê man. Mặc dù cô di động thân thể, gã đàn ông bên cạnh vẫn mê man, không có dấu hiệu tỉnh lại. Quên đi! cô cũng lười suy nghĩ sao lại xảy ra chuyện này . Toàn thân đau nhức, cô cũng không rõ lắm rốt cuộc là để cho người ta chiếm tiện nghi, nên thân thể mới đau, hay là tứ chi va… Được rồi, mặc dù anh đẹp trai như ngôi sao, cô vẫn muốn nói những cô gái choáng đầu vì anh tuyệt đối không bao gồm cô, xin không cần tính cô vào.Cô – Kỳ Trâm là thuộc về chính mình!“Thầy Từ tìm tôi tới còn có chuyện gì sao?” Lười phải đáp lại anh chỉ theo ý mình, Kỳ Trâm quyết định chuyển đề tài.Thái độ cô bây giờ là tính toán ăn xong, lau miệng bước đi, không muốn trả tiền sao? Tống Trọng Hi chăm chú nhìn cô.Thời đại bây giờ thật sự thay đổi! Hiện tại người vô tâm không tim không phổi là con gái...Hiện tại cô không muốn dính dáng gì đến chuyện tối hôm qua nữa, cho dù có từng long trời lở đất nhưng cũng đều qua rồi! Cứ như vậy đi?“Làm sinh viên trợ giảng giúp tôi chuẩn bị tài liệu cho sinh viên.” Rất tốt! Cô muốn nói việc chung, anh cũng luôn có cách giữ cô trong phạm vi thế lực của anh.“A...” Sinh viên làm việc này đều do phòng giáo vụ chỉ định, huống chi cô cũng không nợ tiền.Anh nên đề nghị việc này với chủ nhiệm phòng giáo vụ, để cho phòng giáo vụ ra thông báo, chờ đợi sinh viên có thành tích thích hợp đến hưởng ứng lệnh triệu tập, rồi phòng giáo vụ mới sàng chọn, sau mới phân về phòng làm việc của anh, đây mới là trình tự chính xác...!Nào có chuyện tự mình quyết định là ai? Tiền lương do anh phát sao?Cô liếc người đàn ông tùy hứng làm bậy này, có chút không phản bác được.“Tôi chỉ đến đây dạy thế trong hai tháng, không rảnh dựa theo trình tự bình thường! Cô cứ đồng ý đi đã, tôi sẽ nói lại với phòng giáo vụ, như vậy là được rồi!” Anh tìm sinh viên trợ giảng không cần nhiều phiền toái như vậy! Liếc trả cô một cái, kín đáo chế nhạo cô sao bây giờ lại muốn giữ đúng quy củ.“Tôi không rảnh...” Cô tan học còn phải luyện cầu nha...“Hắc! Chúng ta quen nhau như vậy rồi, em không thể nào không giúp đỡ nha?” Tống Trọng Hi thuận tay ôm eo Kỳ Trâm, hơi thở từ trên cao đi xuống nhẹ thổi bên tai cô, cảm giác vô cùng thân mật, cũng làm cho thân thể Kỳ Trâm không tự chủ được run rẩy.“Được được được...!Tôi đồng ý.Nhưng ở trường học không được động tay động chân.” Nếu bị nhìn thấy sẽ gặp phiền toái.Thật sự sợ anh rồi! Từ trước đến nay cô đã quen cùng nam sinh xưng anh gọi em, chưa từng bị đàn ông dựa gần toàn thân liền không được tự nhiên...!Nhưng người đàn ông này quả nhiên rất kh*ng b*...Kỳ Trâm liều mình gạt tay, muốn đuổi anh ra xa một chút.“Chậc chậc...!Ngay từ đầu em nên đồng ý, nếu vậy chẳng phải sẽ không có việc gì rồi?” Thấy đạt tới mục đích, Tống Trọng Hi vui vẻ buông eo cô ra, cất tiếng cười to.“Anh chọc ghẹo tôi?” Cô nhướng đuôi lông mày, có chút không vui.“Nào có chuyện này? Em chịu giúp tôi, tôi thật sự rất cao hứng.”Nắm vai cô, anh vỗ nhẹ xuống.Động tác của Tống Trọng Hi dường như tương tự với những người bạn nam khác của cô, xem cô như anh em.Trong lòng cô có cảm giác hơi kỳ lạ...!Rồi lại không nghĩ ra được nguyên nhân chủ yếu.“Được rồi! Anh đã biết công việc này như thế nào...!Vậy anh cứ nói đi.” Chần chờ một hồi, lý trí thắng, Kỳ Trâm lại không muốn trở mặt với đàn ông bắt được ‘nhược điểm’ của mình, vẫn quyết định giúp anh, tạm làm sinh viên trợ giảng cho anh.“Thật tốt quá! Đây là thời khoá biểu của tôi...” Nhanh chóng đem thời khoá biểu phòng giáo vụ sắp xếp cho anh ném cho Kỳ Trâm, quay trở lại máy vi tính, bận rộn triển khai công việc của mình...!Đem nghiệp vụ hành chính đó ném cho trợ lý làm một buổi, loại việc này anh mà làm luôn thì phòng làm việc bao giờ mới đóng cửa đây.Thật ra không phải anh không làm...!nhưng đã đến, thì làm đi.A, cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt nha!“Chậc, thật sự là...” Kỳ Trâm tiếp nhận thời khoá biểu đàn ông quăng ra, phát hiện anh cần sinh viên trợ giảng là có nhu cầu thật sự, thì không có phản cảm như vậy.“Thuận tiện pha cho tôi một ly cà phê.” Bảo sinh viên trợ giảng làm, Tống Trọng Hi ‘sai bảo’ Kỳ Trâm cũng cực kỳ tự nhiên.“Gì...” Người này là muốn như thế nào?Vốn muốn chửi anh một phen, nhưng dường như anh bận rộn nhiều việc, dặn dò xong, liền chuyên tâm nhìn vào màn hình máy tính, đầu cũng không ngẩng, hai tay không ngừng gõ bàn phím, hình như đang gửi thư gì, loay hoay làm việc rất hăng say.Ừ, cô đồng ý với câu nói – người đang nghiêm túc làm việc rất quyến rũ.Quên đi! Không thèm tính toán với anh.Kỳ Trâm quyết định pha cà phê trước,.