Mùa đông năm 2030, trong cái lạnh thấu xương của đất trời Sa Pa, trên đỉnh Hàm Rồng tuyết phủ trắng trời. Một thân ảnh chật vật mình đầy thương tích đứng trong gió tuyết. "Linh Đan cô không còn đường để chạy đâu, giao nó cho chúng tôi." Người đàn ông với bộ râu quai nón nhìn cô bằng một nụ cười đầy chế giễu. Trần Tuyết đưa mắt nhìn một khoảng trắng mênh mông lạnh giá, cũng nhìn những con người từng cùng cô vào sinh ra tử, cô không thể hiểu vì có gì mọi chuyện lại trở thành như bây giờ. "Mạnh Hùng anh vì sao phản bội tổ chức, phản bội quốc gia. Chúng ta thân là một người lính nhưng anh lại chỉa súng vào đồng bào mình, anh không thấy thẹn với lương tâm sao." Mạnh Hùng chợt cười lớn, tiếng cười như vang vọng giữa không trung như náo động một mảnh rừng yên tĩnh. Anh ta từng bước tiến sát về phía cô. "Lương tâm có thể mài ra để ăn sao cô bé tôi nói cho em biết, thế giới này có tiền liền có thể sai khiến quỷ thần. Cái gì mà quốc gia, cái gì mà vinh quang điều không đáng một đồng. Đưa nó cho…
Chương 145: 145: Tử Thần Đoạt Mạng
Xin Chào - Ta Đây Là Nữ PhụTác giả: Cô Nụ nhà nôngTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ PhụMùa đông năm 2030, trong cái lạnh thấu xương của đất trời Sa Pa, trên đỉnh Hàm Rồng tuyết phủ trắng trời. Một thân ảnh chật vật mình đầy thương tích đứng trong gió tuyết. "Linh Đan cô không còn đường để chạy đâu, giao nó cho chúng tôi." Người đàn ông với bộ râu quai nón nhìn cô bằng một nụ cười đầy chế giễu. Trần Tuyết đưa mắt nhìn một khoảng trắng mênh mông lạnh giá, cũng nhìn những con người từng cùng cô vào sinh ra tử, cô không thể hiểu vì có gì mọi chuyện lại trở thành như bây giờ. "Mạnh Hùng anh vì sao phản bội tổ chức, phản bội quốc gia. Chúng ta thân là một người lính nhưng anh lại chỉa súng vào đồng bào mình, anh không thấy thẹn với lương tâm sao." Mạnh Hùng chợt cười lớn, tiếng cười như vang vọng giữa không trung như náo động một mảnh rừng yên tĩnh. Anh ta từng bước tiến sát về phía cô. "Lương tâm có thể mài ra để ăn sao cô bé tôi nói cho em biết, thế giới này có tiền liền có thể sai khiến quỷ thần. Cái gì mà quốc gia, cái gì mà vinh quang điều không đáng một đồng. Đưa nó cho… Mạnh Hạo Tuấn siết chặt bức thư ôm lấy lồng ngực mình, anh nằm co ro trên chiếc giường của cô bật khóc.Tiếng khóc đau đớn xé rách tâm can người nghe, hình ảnh người đàn ông nằm cuộn tròn khóc như một đứa trẻ khiến cho Mạnh Hạo Nhiên cũng gục ngã theo.Cậu tựa vào ngoài cửa, ngồi trên sàn nhà lạnh ngắt đưa tay che lấy miệng mình nấc lên từng tiếng.Cho dù cậu chưa từng gặp cô bé kia, nhưng mà nhìn anh trai đau đớn đến mức đó, cậu lại bất lực không thể giúp được gì, không thể gánh bớt nỗi đau thay anh cậu cũng cảm thấy ngã quỵ.Một tuần sau sự ra đi của Mù Tha Lin, Mạnh Hạo Tuấn tự mình tìm đến nhà giam, nơi giam giữ kẻ đã cưỡng h.iếp cô.Bên trong căn phòng tăm tối đầy mùi ẩm mốc, kẻ đó bị bịt mắt đưa vào trước mặt anh.Mạnh Hạo Tuấn ngồi trên ghế, trong bóng đêm đôi mắt mang theo tia máu, cả người toát ra hơi thở lạnh lẽo khiến người khác phải rùng mình.Nếu bọn người Mạnh Hạo Nhiên có ở đây, bọn họ sẽ biết được đây chính là dấu hiệu thức tỉnh của tử thần.Mạnh Hạo Tuấn một vị thần trong giới y học, bàn tay anh đã cứu vô số người, nhưng cũng đã giết qua vô số kẻ.Một bên là thiên sứ cứu rỗi, một bên là tử thần đoạt mạng, một khi tử thần xuất hiện đừng mong kẻ nào sống sót.Khi kẻ kia được tháo bịt mắt ra xuất hiện trước mắt hắn là một người đàn ông cao lớn, nhưng mà hắn còn chưa kịp nhìn rõ mặt thì trên cổ đã cảm thấy lạnh lẽo."Anh...!anh là ai...!tôi nói cho anh biết anh mà làm gì tôi, tôi sẽ la lên đó bên ngoài có cảnh sát."Mạnh Hạo Tuấn mặt vẫn không đổi sắt, giọng điệu lạnh tanh mang theo sát ý."Mày giết cô ấy thế nào?"Kẻ giết người có chút hoảng sợ, hắn không biết người đàn ông này là ai, nhưng giọng nói đó tựa như âm thanh đến từ địa ngục, cùng với cặp mắt như ác quỷ nhìn chằm chằm hắn, khiến hắn sợ đến hồn bay phách lạc, dập đầu không ngừng cầu xin."Tôi...tôi...tôi xin lỗi, hãy tha thứ cho tôi."Mạnh Hạo Tuấn cầm lấy cánh tay của kẻ giết người, không một cái chớp mắt cắt xuống ngay động mạch.Anh biết hạ dao chỗ nào khiến hắn nhanh chết nhất, nhưng anh sao có thể để hắn chết dễ dàng như vậy.Tiếng la thất thanh của hắn vang lên giữa phòng giam, hắn điên cuồng dãy dụa kêu gào.Nhưng cho dù hắn kêu gào đến rách cả dây thanh quản cũng không có một ai đến.Hắn càng kêu càng tuyệt vọng, máu nơi cổ tay phun trào nhưng dòng suối.Mạnh Hạo Tuấn không nhanh không chậm lấy tay đè lại trên động mạch, máu lập tức ngừng chảy."Tao hỏi lần nữa, mày giết cô ấy thế nào?"Giọng anh không còn kiên nhẫn, kẻ giết người biết bản thân hắn đã động trúng một con ác quỷ, chỉ có thể thành thật kẻ ra toàn bộ.Đêm đó hắn vừa mới đi đánh bạc về thua không ít tiền, đang bực bội thì lúc đi ngang qua một con hiểm nhỏ, thấy có một cô bé đang kéo vali giống như đi tìm nhà trọ.Hắn nỗi lòng liền lừa cô bé kia chỗ mình có nhà trọ giá rẻ cho thuê.Mà con bé đó rất nhanh liền tin tưởng mà đi theo hắn.Hắn dẫn cô bé về nhà trọ của mình sau đó đóng cửa rồi ***** ***, vì cô bé kia phản kháng cho nên hắn lỡ tay lấy gạt tàn đập chết cô bé.Vì sợ bị phát hiện cho nên hắn hủy luôn gương mặt cô bé, sau đó bỏ cô bé vào vali của cô rồi mang ra bờ sông vức.Càng nghe, trong đôi con ngươi của Mạnh Hạo Tuấn càng kéo tia máu, thời khắc này anh chỉ muốn một dao giế.t chết kẻ này ngay lập tức.Anh thả tay máu lại tiếp tục chảy ào ào, anh ngồi đó nhìn hắn đang dãy dụa cầu xin, cảm thấy giọng hắn quá phiền, lại một nhát dây thanh quãng bị cắt đứt.Tên giết người giờ phút này đã không còn sức để dãy dụa nữa, hắn nằm co co trên mặt đất lạnh lẽo đưa tay ôm lấy cổ chính mình ú ớ không lên tiếng.Cho đến khi hắn mơ hồ ngất đi.Cho dù cảm thấy thật bẩn thỉu, Mạnh Hạo Tuấn lại không một cái chớp mắt phế đi chỗ kia của hắn.Mạnh Hạo Tuấn bước ra ngoài, có một người đang đợi sẵn đi đến cung kính đưa khăn và nước để anh rửa tay.Sau đó bọn họ đưa kẻ giết người một thân đầy máu kia lên xe.Mạnh Hạo Tuấn nhẹ lau con dao phẫu thuật, sau đó cẩn thận cất nó vào trong hộp.Anh đữa từng rất quý con dao này, nâng nịu không để nó dính chút bụi bẩn vì nó đại diện cho thân phận thiên tài y học của anh.Hiện tại trên con dao này dính máu kẻ sát hại cô, bản thân là một bác sĩ anh đương nhiên biết ra tay như thế nào để hắn không chết trước khi đến bệnh viện.Anh không muốn hắn ta chết, anh muốn hắn sống không bằng chết.Kẻ vấy bẩn cô chà đạp cô, cả đời anh sẽ tống hắn xuống địa ngục.Cuối cùng dưới thế lực của nhà họ Lý, hắn được đưa đến nhà giam chuyên dành cho tội phạm tình dụ.c ở Bắc Phi, chào đón hắn chính là cuộc sống nơi địa ngục trần gian đúng nghĩa.♡♡ Những ngày tháng sau này thương thương anh lắm.Anh Tuấn ơi cố lên nào mọi chuyện rồi sẽ qua thôi..
Mạnh Hạo Tuấn siết chặt bức thư ôm lấy lồng ngực mình, anh nằm co ro trên chiếc giường của cô bật khóc.
Tiếng khóc đau đớn xé rách tâm can người nghe, hình ảnh người đàn ông nằm cuộn tròn khóc như một đứa trẻ khiến cho Mạnh Hạo Nhiên cũng gục ngã theo.
Cậu tựa vào ngoài cửa, ngồi trên sàn nhà lạnh ngắt đưa tay che lấy miệng mình nấc lên từng tiếng.
Cho dù cậu chưa từng gặp cô bé kia, nhưng mà nhìn anh trai đau đớn đến mức đó, cậu lại bất lực không thể giúp được gì, không thể gánh bớt nỗi đau thay anh cậu cũng cảm thấy ngã quỵ.
Một tuần sau sự ra đi của Mù Tha Lin, Mạnh Hạo Tuấn tự mình tìm đến nhà giam, nơi giam giữ kẻ đã cưỡng h.iếp cô.
Bên trong căn phòng tăm tối đầy mùi ẩm mốc, kẻ đó bị bịt mắt đưa vào trước mặt anh.
Mạnh Hạo Tuấn ngồi trên ghế, trong bóng đêm đôi mắt mang theo tia máu, cả người toát ra hơi thở lạnh lẽo khiến người khác phải rùng mình.
Nếu bọn người Mạnh Hạo Nhiên có ở đây, bọn họ sẽ biết được đây chính là dấu hiệu thức tỉnh của tử thần.
Mạnh Hạo Tuấn một vị thần trong giới y học, bàn tay anh đã cứu vô số người, nhưng cũng đã giết qua vô số kẻ.
Một bên là thiên sứ cứu rỗi, một bên là tử thần đoạt mạng, một khi tử thần xuất hiện đừng mong kẻ nào sống sót.
Khi kẻ kia được tháo bịt mắt ra xuất hiện trước mắt hắn là một người đàn ông cao lớn, nhưng mà hắn còn chưa kịp nhìn rõ mặt thì trên cổ đã cảm thấy lạnh lẽo.
"Anh...!anh là ai...!tôi nói cho anh biết anh mà làm gì tôi, tôi sẽ la lên đó bên ngoài có cảnh sát."
Mạnh Hạo Tuấn mặt vẫn không đổi sắt, giọng điệu lạnh tanh mang theo sát ý.
"Mày giết cô ấy thế nào?"
Kẻ giết người có chút hoảng sợ, hắn không biết người đàn ông này là ai, nhưng giọng nói đó tựa như âm thanh đến từ địa ngục, cùng với cặp mắt như ác quỷ nhìn chằm chằm hắn, khiến hắn sợ đến hồn bay phách lạc, dập đầu không ngừng cầu xin.
"Tôi...tôi...tôi xin lỗi, hãy tha thứ cho tôi."
Mạnh Hạo Tuấn cầm lấy cánh tay của kẻ giết người, không một cái chớp mắt cắt xuống ngay động mạch.
Anh biết hạ dao chỗ nào khiến hắn nhanh chết nhất, nhưng anh sao có thể để hắn chết dễ dàng như vậy.
Tiếng la thất thanh của hắn vang lên giữa phòng giam, hắn điên cuồng dãy dụa kêu gào.
Nhưng cho dù hắn kêu gào đến rách cả dây thanh quản cũng không có một ai đến.
Hắn càng kêu càng tuyệt vọng, máu nơi cổ tay phun trào nhưng dòng suối.
Mạnh Hạo Tuấn không nhanh không chậm lấy tay đè lại trên động mạch, máu lập tức ngừng chảy.
"Tao hỏi lần nữa, mày giết cô ấy thế nào?"
Giọng anh không còn kiên nhẫn, kẻ giết người biết bản thân hắn đã động trúng một con ác quỷ, chỉ có thể thành thật kẻ ra toàn bộ.
Đêm đó hắn vừa mới đi đánh bạc về thua không ít tiền, đang bực bội thì lúc đi ngang qua một con hiểm nhỏ, thấy có một cô bé đang kéo vali giống như đi tìm nhà trọ.
Hắn nỗi lòng liền lừa cô bé kia chỗ mình có nhà trọ giá rẻ cho thuê.
Mà con bé đó rất nhanh liền tin tưởng mà đi theo hắn.
Hắn dẫn cô bé về nhà trọ của mình sau đó đóng cửa rồi ***** ***, vì cô bé kia phản kháng cho nên hắn lỡ tay lấy gạt tàn đập chết cô bé.
Vì sợ bị phát hiện cho nên hắn hủy luôn gương mặt cô bé, sau đó bỏ cô bé vào vali của cô rồi mang ra bờ sông vức.
Càng nghe, trong đôi con ngươi của Mạnh Hạo Tuấn càng kéo tia máu, thời khắc này anh chỉ muốn một dao giế.t chết kẻ này ngay lập tức.
Anh thả tay máu lại tiếp tục chảy ào ào, anh ngồi đó nhìn hắn đang dãy dụa cầu xin, cảm thấy giọng hắn quá phiền, lại một nhát dây thanh quãng bị cắt đứt.
Tên giết người giờ phút này đã không còn sức để dãy dụa nữa, hắn nằm co co trên mặt đất lạnh lẽo đưa tay ôm lấy cổ chính mình ú ớ không lên tiếng.
Cho đến khi hắn mơ hồ ngất đi.
Cho dù cảm thấy thật bẩn thỉu, Mạnh Hạo Tuấn lại không một cái chớp mắt phế đi chỗ kia của hắn.
Mạnh Hạo Tuấn bước ra ngoài, có một người đang đợi sẵn đi đến cung kính đưa khăn và nước để anh rửa tay.
Sau đó bọn họ đưa kẻ giết người một thân đầy máu kia lên xe.
Mạnh Hạo Tuấn nhẹ lau con dao phẫu thuật, sau đó cẩn thận cất nó vào trong hộp.
Anh đữa từng rất quý con dao này, nâng nịu không để nó dính chút bụi bẩn vì nó đại diện cho thân phận thiên tài y học của anh.
Hiện tại trên con dao này dính máu kẻ sát hại cô, bản thân là một bác sĩ anh đương nhiên biết ra tay như thế nào để hắn không chết trước khi đến bệnh viện.
Anh không muốn hắn ta chết, anh muốn hắn sống không bằng chết.
Kẻ vấy bẩn cô chà đạp cô, cả đời anh sẽ tống hắn xuống địa ngục.
Cuối cùng dưới thế lực của nhà họ Lý, hắn được đưa đến nhà giam chuyên dành cho tội phạm tình dụ.c ở Bắc Phi, chào đón hắn chính là cuộc sống nơi địa ngục trần gian đúng nghĩa.
♡♡ Những ngày tháng sau này thương thương anh lắm.
Anh Tuấn ơi cố lên nào mọi chuyện rồi sẽ qua thôi..
Xin Chào - Ta Đây Là Nữ PhụTác giả: Cô Nụ nhà nôngTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ PhụMùa đông năm 2030, trong cái lạnh thấu xương của đất trời Sa Pa, trên đỉnh Hàm Rồng tuyết phủ trắng trời. Một thân ảnh chật vật mình đầy thương tích đứng trong gió tuyết. "Linh Đan cô không còn đường để chạy đâu, giao nó cho chúng tôi." Người đàn ông với bộ râu quai nón nhìn cô bằng một nụ cười đầy chế giễu. Trần Tuyết đưa mắt nhìn một khoảng trắng mênh mông lạnh giá, cũng nhìn những con người từng cùng cô vào sinh ra tử, cô không thể hiểu vì có gì mọi chuyện lại trở thành như bây giờ. "Mạnh Hùng anh vì sao phản bội tổ chức, phản bội quốc gia. Chúng ta thân là một người lính nhưng anh lại chỉa súng vào đồng bào mình, anh không thấy thẹn với lương tâm sao." Mạnh Hùng chợt cười lớn, tiếng cười như vang vọng giữa không trung như náo động một mảnh rừng yên tĩnh. Anh ta từng bước tiến sát về phía cô. "Lương tâm có thể mài ra để ăn sao cô bé tôi nói cho em biết, thế giới này có tiền liền có thể sai khiến quỷ thần. Cái gì mà quốc gia, cái gì mà vinh quang điều không đáng một đồng. Đưa nó cho… Mạnh Hạo Tuấn siết chặt bức thư ôm lấy lồng ngực mình, anh nằm co ro trên chiếc giường của cô bật khóc.Tiếng khóc đau đớn xé rách tâm can người nghe, hình ảnh người đàn ông nằm cuộn tròn khóc như một đứa trẻ khiến cho Mạnh Hạo Nhiên cũng gục ngã theo.Cậu tựa vào ngoài cửa, ngồi trên sàn nhà lạnh ngắt đưa tay che lấy miệng mình nấc lên từng tiếng.Cho dù cậu chưa từng gặp cô bé kia, nhưng mà nhìn anh trai đau đớn đến mức đó, cậu lại bất lực không thể giúp được gì, không thể gánh bớt nỗi đau thay anh cậu cũng cảm thấy ngã quỵ.Một tuần sau sự ra đi của Mù Tha Lin, Mạnh Hạo Tuấn tự mình tìm đến nhà giam, nơi giam giữ kẻ đã cưỡng h.iếp cô.Bên trong căn phòng tăm tối đầy mùi ẩm mốc, kẻ đó bị bịt mắt đưa vào trước mặt anh.Mạnh Hạo Tuấn ngồi trên ghế, trong bóng đêm đôi mắt mang theo tia máu, cả người toát ra hơi thở lạnh lẽo khiến người khác phải rùng mình.Nếu bọn người Mạnh Hạo Nhiên có ở đây, bọn họ sẽ biết được đây chính là dấu hiệu thức tỉnh của tử thần.Mạnh Hạo Tuấn một vị thần trong giới y học, bàn tay anh đã cứu vô số người, nhưng cũng đã giết qua vô số kẻ.Một bên là thiên sứ cứu rỗi, một bên là tử thần đoạt mạng, một khi tử thần xuất hiện đừng mong kẻ nào sống sót.Khi kẻ kia được tháo bịt mắt ra xuất hiện trước mắt hắn là một người đàn ông cao lớn, nhưng mà hắn còn chưa kịp nhìn rõ mặt thì trên cổ đã cảm thấy lạnh lẽo."Anh...!anh là ai...!tôi nói cho anh biết anh mà làm gì tôi, tôi sẽ la lên đó bên ngoài có cảnh sát."Mạnh Hạo Tuấn mặt vẫn không đổi sắt, giọng điệu lạnh tanh mang theo sát ý."Mày giết cô ấy thế nào?"Kẻ giết người có chút hoảng sợ, hắn không biết người đàn ông này là ai, nhưng giọng nói đó tựa như âm thanh đến từ địa ngục, cùng với cặp mắt như ác quỷ nhìn chằm chằm hắn, khiến hắn sợ đến hồn bay phách lạc, dập đầu không ngừng cầu xin."Tôi...tôi...tôi xin lỗi, hãy tha thứ cho tôi."Mạnh Hạo Tuấn cầm lấy cánh tay của kẻ giết người, không một cái chớp mắt cắt xuống ngay động mạch.Anh biết hạ dao chỗ nào khiến hắn nhanh chết nhất, nhưng anh sao có thể để hắn chết dễ dàng như vậy.Tiếng la thất thanh của hắn vang lên giữa phòng giam, hắn điên cuồng dãy dụa kêu gào.Nhưng cho dù hắn kêu gào đến rách cả dây thanh quản cũng không có một ai đến.Hắn càng kêu càng tuyệt vọng, máu nơi cổ tay phun trào nhưng dòng suối.Mạnh Hạo Tuấn không nhanh không chậm lấy tay đè lại trên động mạch, máu lập tức ngừng chảy."Tao hỏi lần nữa, mày giết cô ấy thế nào?"Giọng anh không còn kiên nhẫn, kẻ giết người biết bản thân hắn đã động trúng một con ác quỷ, chỉ có thể thành thật kẻ ra toàn bộ.Đêm đó hắn vừa mới đi đánh bạc về thua không ít tiền, đang bực bội thì lúc đi ngang qua một con hiểm nhỏ, thấy có một cô bé đang kéo vali giống như đi tìm nhà trọ.Hắn nỗi lòng liền lừa cô bé kia chỗ mình có nhà trọ giá rẻ cho thuê.Mà con bé đó rất nhanh liền tin tưởng mà đi theo hắn.Hắn dẫn cô bé về nhà trọ của mình sau đó đóng cửa rồi ***** ***, vì cô bé kia phản kháng cho nên hắn lỡ tay lấy gạt tàn đập chết cô bé.Vì sợ bị phát hiện cho nên hắn hủy luôn gương mặt cô bé, sau đó bỏ cô bé vào vali của cô rồi mang ra bờ sông vức.Càng nghe, trong đôi con ngươi của Mạnh Hạo Tuấn càng kéo tia máu, thời khắc này anh chỉ muốn một dao giế.t chết kẻ này ngay lập tức.Anh thả tay máu lại tiếp tục chảy ào ào, anh ngồi đó nhìn hắn đang dãy dụa cầu xin, cảm thấy giọng hắn quá phiền, lại một nhát dây thanh quãng bị cắt đứt.Tên giết người giờ phút này đã không còn sức để dãy dụa nữa, hắn nằm co co trên mặt đất lạnh lẽo đưa tay ôm lấy cổ chính mình ú ớ không lên tiếng.Cho đến khi hắn mơ hồ ngất đi.Cho dù cảm thấy thật bẩn thỉu, Mạnh Hạo Tuấn lại không một cái chớp mắt phế đi chỗ kia của hắn.Mạnh Hạo Tuấn bước ra ngoài, có một người đang đợi sẵn đi đến cung kính đưa khăn và nước để anh rửa tay.Sau đó bọn họ đưa kẻ giết người một thân đầy máu kia lên xe.Mạnh Hạo Tuấn nhẹ lau con dao phẫu thuật, sau đó cẩn thận cất nó vào trong hộp.Anh đữa từng rất quý con dao này, nâng nịu không để nó dính chút bụi bẩn vì nó đại diện cho thân phận thiên tài y học của anh.Hiện tại trên con dao này dính máu kẻ sát hại cô, bản thân là một bác sĩ anh đương nhiên biết ra tay như thế nào để hắn không chết trước khi đến bệnh viện.Anh không muốn hắn ta chết, anh muốn hắn sống không bằng chết.Kẻ vấy bẩn cô chà đạp cô, cả đời anh sẽ tống hắn xuống địa ngục.Cuối cùng dưới thế lực của nhà họ Lý, hắn được đưa đến nhà giam chuyên dành cho tội phạm tình dụ.c ở Bắc Phi, chào đón hắn chính là cuộc sống nơi địa ngục trần gian đúng nghĩa.♡♡ Những ngày tháng sau này thương thương anh lắm.Anh Tuấn ơi cố lên nào mọi chuyện rồi sẽ qua thôi..