Đại Hạ quốc. Hạn hán ba năm, gần như không có thu hoạch, dân chúng lầm than. Mọi người giãy giụa bên bờ chết đói, tất cả độc ác của nhan tính đều bị phơi bày hoàn toàn. Hôm nay, Sơn Cước thôn náo nhiệt lạ thường. “Mẹ, cầu xin mẹ đừng bán Niệm Niệm đi, Niệm Niệm là em gái bọn con mà, con bé cũng không ăn nhiều lắm lại luôn rất nghe lời. ”Một tiếng cầu khẩn thê lương vang vọng. “Đánh rắm, nó mà không ăn nhiều? Khẩu phần lương thực của con nhỏ này đã sắp bằng bà đây, không bán nó đi, cả nhà chúng ta định uống gió tây bắc chờ chết ư?”Giọng nói sắc nhọn kèm theo mất kiên nhẫn. “Về sau Niệm Niệm có thể ăn ít một chút, về sau bọn con cũng sẽ ăn ít để nhường lại cho mẹ ăn, mẹ đừng bán Niệm Niệm. ”Cậu bé hiền lành chưa từ bỏ ý định, còn đang ôm chặt lấy bắp đùi người phụ nữ, không để người phụ nữ ôm em gái bán cho đám buôn người. “Nếu mày còn không buông ra, đừng trách bà dây không khách khí với mày!”Khương Nhiên nhổ một bãi nước bọn, đá thẳng lên người cậu bé, cậu bé bị đá bay ra ngoài. Nhưng…

Chương 21: 21: Mượn Xác Hoàn Hồn

Xuyên Thành Mẹ Kế Ác Độc Ta Giúp Nhóc Con Xui Xẻo Nghịch Thiên Cải MệnhTác giả: Ngữ Mặc Lăng TiêuTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngĐại Hạ quốc. Hạn hán ba năm, gần như không có thu hoạch, dân chúng lầm than. Mọi người giãy giụa bên bờ chết đói, tất cả độc ác của nhan tính đều bị phơi bày hoàn toàn. Hôm nay, Sơn Cước thôn náo nhiệt lạ thường. “Mẹ, cầu xin mẹ đừng bán Niệm Niệm đi, Niệm Niệm là em gái bọn con mà, con bé cũng không ăn nhiều lắm lại luôn rất nghe lời. ”Một tiếng cầu khẩn thê lương vang vọng. “Đánh rắm, nó mà không ăn nhiều? Khẩu phần lương thực của con nhỏ này đã sắp bằng bà đây, không bán nó đi, cả nhà chúng ta định uống gió tây bắc chờ chết ư?”Giọng nói sắc nhọn kèm theo mất kiên nhẫn. “Về sau Niệm Niệm có thể ăn ít một chút, về sau bọn con cũng sẽ ăn ít để nhường lại cho mẹ ăn, mẹ đừng bán Niệm Niệm. ”Cậu bé hiền lành chưa từ bỏ ý định, còn đang ôm chặt lấy bắp đùi người phụ nữ, không để người phụ nữ ôm em gái bán cho đám buôn người. “Nếu mày còn không buông ra, đừng trách bà dây không khách khí với mày!”Khương Nhiên nhổ một bãi nước bọn, đá thẳng lên người cậu bé, cậu bé bị đá bay ra ngoài. Nhưng… Miệng Khương Nhiên rời khỏi miệng Chu Thành An, lại không chú ý tới mất mát hiện lên trên mặt hắn.Không phải nàng cố ý cắn hắn, chỉ là lúc truyền khí không cẩn thận đụng trúng, khiến nàng nhớ tới một thứ đã từng ăn trước kia, dính dính, trơn trượt, cho nên không nhịn được nếm thử một chút.Nàng tiến lại gần, dùng mặt mình thử nhiệt độ cho hắn.Trời, sao lại nóng lên rồi?Sức ăn của người này lớn vậy, còn cần nàng truyền thêm long khí nữa sao?Ảo não lấy tay gãi đầu, dáng vẻ do dự không quyết, không biết có nên tiếp tục hay không?Chẳng lẽ là do mình tới nhân gian, thân thể cũng ký sinh trong thân thể người phàm cho nên hiệu quả của long khí giảm đi rất nhiều?Chu Thành An nhìn vẻ mặt biến ảo liên tục của Khương Nhiên, lại cố gắng nhớ lại một chút.Hình như nữ nhân này chỉ cần cảm thấy mình nóng lên sẽ truyền khí cho mình…Đúng, tuy hắn không muốn thừa nhận, nhưng có lẽ nữ nhân này không hề thèm khát thân thể hắn như hắn tưởng.Bởi nếu nàng thèm khát thân thể hắn, sao có thể không biết hắn vốn không phát sốt, chỉ là phản ứng s inh lý bình thường mà thôi.Chờ đã, chờ đã.Tuy rằng Khương thị còn chưa cùng viên phòng với hắn, nhưng dựa vào cách nói chuyện của nàng trước đó, trông không giống như người không hiểu biết gì.Hắn biết trước khi nữ tử xuất giá, nương của các nàng đều sẽ nói cho các nàng một ít kỹ thuật phòng the, cho nên không lý nào Khương thị lại không hiểu gì.Nhưng rõ ràng nữ tử trước mắt lại có vẻ rất ngây thơ.Chu Thành An hơi mơ hồ, mượn ánh sao và ánh trăng để quan sát nữ tử trước mắt.Là Khương thị, nhưng lại không giống Khương thị.Biểu cảm không đúng.Khương thị vẫn luôn cay nghiệt, thích hếch mũi lên trời trước mặt người khác, miệng cũng thường nhếch lên khinh bỉ, lông mày cũng nhướng lên một bên.Nhưng biểu cảm của Khương thị trước mắt lại giống như nữ hài ngây thơ chưa từng trải sự đời, lúc thì nhíu mày nghiêng đầu, lúc lại nhăn mũi mở to hai mắt, dáng vẻ kinh ngạc khó hiểu.Chu Thành An dùng hai tay ôm đầu, nắm tay đập mạnh vào đầu mình vài cái, muốn đánh thức mình.Nếu không phải bị choáng, sao hắn có thể có ý nghĩ to gan như vậy.Đúng, mượn xác hoàn hồn.Ngoại trừ cách giải thích này, hắn thật sự không nghĩ ra cách giải thích nào khác hợp lý hơn.Nhưng nếu là nữ quỷ bám vào thân thể Khương thị trở về, vậy sao nàng không trở về nhà kia mà lại trở lại cái nhà này?Chẳng lẽ, nữ quỷ này có ý đồ đối với mình cùng bọn nhỏ?Đột nhiên hắn nghĩ đến lúc mình nghe được Khương Hân nói với Khương thị, dặn Khương thị đừng nóng vội hòa ly, phải vắt khô chút giá trị cuối cùng của Chu gia trước đã.Nhìn cả Chu gia, thứ đáng giá nhất chỉ có bốn đứa con của mình.Cho nên, nữ quỷ này, hoặc là Khương thị, chắc chắn là muốn trở về mê hoặc hắn, để hắn buông lỏng cảnh giác, như vậy nàng mới có thể xuống tay với bọn nhỏ..

Miệng Khương Nhiên rời khỏi miệng Chu Thành An, lại không chú ý tới mất mát hiện lên trên mặt hắn.

Không phải nàng cố ý cắn hắn, chỉ là lúc truyền khí không cẩn thận đụng trúng, khiến nàng nhớ tới một thứ đã từng ăn trước kia, dính dính, trơn trượt, cho nên không nhịn được nếm thử một chút.

Nàng tiến lại gần, dùng mặt mình thử nhiệt độ cho hắn.

Trời, sao lại nóng lên rồi?Sức ăn của người này lớn vậy, còn cần nàng truyền thêm long khí nữa sao?Ảo não lấy tay gãi đầu, dáng vẻ do dự không quyết, không biết có nên tiếp tục hay không?Chẳng lẽ là do mình tới nhân gian, thân thể cũng ký sinh trong thân thể người phàm cho nên hiệu quả của long khí giảm đi rất nhiều?Chu Thành An nhìn vẻ mặt biến ảo liên tục của Khương Nhiên, lại cố gắng nhớ lại một chút.

Hình như nữ nhân này chỉ cần cảm thấy mình nóng lên sẽ truyền khí cho mình…Đúng, tuy hắn không muốn thừa nhận, nhưng có lẽ nữ nhân này không hề thèm khát thân thể hắn như hắn tưởng.

Bởi nếu nàng thèm khát thân thể hắn, sao có thể không biết hắn vốn không phát sốt, chỉ là phản ứng s inh lý bình thường mà thôi.

Chờ đã, chờ đã.

Tuy rằng Khương thị còn chưa cùng viên phòng với hắn, nhưng dựa vào cách nói chuyện của nàng trước đó, trông không giống như người không hiểu biết gì.

Hắn biết trước khi nữ tử xuất giá, nương của các nàng đều sẽ nói cho các nàng một ít kỹ thuật phòng the, cho nên không lý nào Khương thị lại không hiểu gì.

Nhưng rõ ràng nữ tử trước mắt lại có vẻ rất ngây thơ.

Chu Thành An hơi mơ hồ, mượn ánh sao và ánh trăng để quan sát nữ tử trước mắt.

Là Khương thị, nhưng lại không giống Khương thị.

Biểu cảm không đúng.

Khương thị vẫn luôn cay nghiệt, thích hếch mũi lên trời trước mặt người khác, miệng cũng thường nhếch lên khinh bỉ, lông mày cũng nhướng lên một bên.

Nhưng biểu cảm của Khương thị trước mắt lại giống như nữ hài ngây thơ chưa từng trải sự đời, lúc thì nhíu mày nghiêng đầu, lúc lại nhăn mũi mở to hai mắt, dáng vẻ kinh ngạc khó hiểu.

Chu Thành An dùng hai tay ôm đầu, nắm tay đập mạnh vào đầu mình vài cái, muốn đánh thức mình.

Nếu không phải bị choáng, sao hắn có thể có ý nghĩ to gan như vậy.

Đúng, mượn xác hoàn hồn.

Ngoại trừ cách giải thích này, hắn thật sự không nghĩ ra cách giải thích nào khác hợp lý hơn.

Nhưng nếu là nữ quỷ bám vào thân thể Khương thị trở về, vậy sao nàng không trở về nhà kia mà lại trở lại cái nhà này?Chẳng lẽ, nữ quỷ này có ý đồ đối với mình cùng bọn nhỏ?Đột nhiên hắn nghĩ đến lúc mình nghe được Khương Hân nói với Khương thị, dặn Khương thị đừng nóng vội hòa ly, phải vắt khô chút giá trị cuối cùng của Chu gia trước đã.

Nhìn cả Chu gia, thứ đáng giá nhất chỉ có bốn đứa con của mình.

Cho nên, nữ quỷ này, hoặc là Khương thị, chắc chắn là muốn trở về mê hoặc hắn, để hắn buông lỏng cảnh giác, như vậy nàng mới có thể xuống tay với bọn nhỏ.

.

Xuyên Thành Mẹ Kế Ác Độc Ta Giúp Nhóc Con Xui Xẻo Nghịch Thiên Cải MệnhTác giả: Ngữ Mặc Lăng TiêuTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngĐại Hạ quốc. Hạn hán ba năm, gần như không có thu hoạch, dân chúng lầm than. Mọi người giãy giụa bên bờ chết đói, tất cả độc ác của nhan tính đều bị phơi bày hoàn toàn. Hôm nay, Sơn Cước thôn náo nhiệt lạ thường. “Mẹ, cầu xin mẹ đừng bán Niệm Niệm đi, Niệm Niệm là em gái bọn con mà, con bé cũng không ăn nhiều lắm lại luôn rất nghe lời. ”Một tiếng cầu khẩn thê lương vang vọng. “Đánh rắm, nó mà không ăn nhiều? Khẩu phần lương thực của con nhỏ này đã sắp bằng bà đây, không bán nó đi, cả nhà chúng ta định uống gió tây bắc chờ chết ư?”Giọng nói sắc nhọn kèm theo mất kiên nhẫn. “Về sau Niệm Niệm có thể ăn ít một chút, về sau bọn con cũng sẽ ăn ít để nhường lại cho mẹ ăn, mẹ đừng bán Niệm Niệm. ”Cậu bé hiền lành chưa từ bỏ ý định, còn đang ôm chặt lấy bắp đùi người phụ nữ, không để người phụ nữ ôm em gái bán cho đám buôn người. “Nếu mày còn không buông ra, đừng trách bà dây không khách khí với mày!”Khương Nhiên nhổ một bãi nước bọn, đá thẳng lên người cậu bé, cậu bé bị đá bay ra ngoài. Nhưng… Miệng Khương Nhiên rời khỏi miệng Chu Thành An, lại không chú ý tới mất mát hiện lên trên mặt hắn.Không phải nàng cố ý cắn hắn, chỉ là lúc truyền khí không cẩn thận đụng trúng, khiến nàng nhớ tới một thứ đã từng ăn trước kia, dính dính, trơn trượt, cho nên không nhịn được nếm thử một chút.Nàng tiến lại gần, dùng mặt mình thử nhiệt độ cho hắn.Trời, sao lại nóng lên rồi?Sức ăn của người này lớn vậy, còn cần nàng truyền thêm long khí nữa sao?Ảo não lấy tay gãi đầu, dáng vẻ do dự không quyết, không biết có nên tiếp tục hay không?Chẳng lẽ là do mình tới nhân gian, thân thể cũng ký sinh trong thân thể người phàm cho nên hiệu quả của long khí giảm đi rất nhiều?Chu Thành An nhìn vẻ mặt biến ảo liên tục của Khương Nhiên, lại cố gắng nhớ lại một chút.Hình như nữ nhân này chỉ cần cảm thấy mình nóng lên sẽ truyền khí cho mình…Đúng, tuy hắn không muốn thừa nhận, nhưng có lẽ nữ nhân này không hề thèm khát thân thể hắn như hắn tưởng.Bởi nếu nàng thèm khát thân thể hắn, sao có thể không biết hắn vốn không phát sốt, chỉ là phản ứng s inh lý bình thường mà thôi.Chờ đã, chờ đã.Tuy rằng Khương thị còn chưa cùng viên phòng với hắn, nhưng dựa vào cách nói chuyện của nàng trước đó, trông không giống như người không hiểu biết gì.Hắn biết trước khi nữ tử xuất giá, nương của các nàng đều sẽ nói cho các nàng một ít kỹ thuật phòng the, cho nên không lý nào Khương thị lại không hiểu gì.Nhưng rõ ràng nữ tử trước mắt lại có vẻ rất ngây thơ.Chu Thành An hơi mơ hồ, mượn ánh sao và ánh trăng để quan sát nữ tử trước mắt.Là Khương thị, nhưng lại không giống Khương thị.Biểu cảm không đúng.Khương thị vẫn luôn cay nghiệt, thích hếch mũi lên trời trước mặt người khác, miệng cũng thường nhếch lên khinh bỉ, lông mày cũng nhướng lên một bên.Nhưng biểu cảm của Khương thị trước mắt lại giống như nữ hài ngây thơ chưa từng trải sự đời, lúc thì nhíu mày nghiêng đầu, lúc lại nhăn mũi mở to hai mắt, dáng vẻ kinh ngạc khó hiểu.Chu Thành An dùng hai tay ôm đầu, nắm tay đập mạnh vào đầu mình vài cái, muốn đánh thức mình.Nếu không phải bị choáng, sao hắn có thể có ý nghĩ to gan như vậy.Đúng, mượn xác hoàn hồn.Ngoại trừ cách giải thích này, hắn thật sự không nghĩ ra cách giải thích nào khác hợp lý hơn.Nhưng nếu là nữ quỷ bám vào thân thể Khương thị trở về, vậy sao nàng không trở về nhà kia mà lại trở lại cái nhà này?Chẳng lẽ, nữ quỷ này có ý đồ đối với mình cùng bọn nhỏ?Đột nhiên hắn nghĩ đến lúc mình nghe được Khương Hân nói với Khương thị, dặn Khương thị đừng nóng vội hòa ly, phải vắt khô chút giá trị cuối cùng của Chu gia trước đã.Nhìn cả Chu gia, thứ đáng giá nhất chỉ có bốn đứa con của mình.Cho nên, nữ quỷ này, hoặc là Khương thị, chắc chắn là muốn trở về mê hoặc hắn, để hắn buông lỏng cảnh giác, như vậy nàng mới có thể xuống tay với bọn nhỏ..

Chương 21: 21: Mượn Xác Hoàn Hồn