Trương Tiểu Phương bị lạnh tỉnh, tưởng rằng được cứu rồi.Sau khi nhìn rõ ràng cảnh vật chung quanh, cô bối rối.Vách tường có màu vàng đất, mặt đất cũng màu vàng luôn, phòng ốc rất thấp, từ mặt đất đến đỉnh xà nhà tam giác khoảng hơn hai mét ba, hai mét bốn. Trên nóc nhà là tấm gỗ, một vật trên cái giường gỗ giống như cái chiếu đan bằng cây lúa.Phòng ốc như thế Trương Tiểu Phương đã nhìn thấy từ lâu rồi. Trong thôn, những người của viện dưỡng lão không con không cái sẽ ở kiểu nhà như thế. Trên cây lúa sẽ phết một lớp bùn, sau đó lát gạch trên bùn. Đây cũng là nhà ngói bùn trong truyền thuyết.Từ sáu, bảy năm trước, quốc gia bỏ tiền xây nhà mới cho viện dưỡng lão, khỏi nói thôn các cô, mười dặm tám thôn c*̃ng không tìm được phòng ốc như vậy.Cô đến trang trại phong cách hoài cổ nào đó à?Nhưng cũng không đúng.Nơi cô ngồi rõ ràng cho thấy là giường. Nhà cô lại không ở sông Tùng Hoa vùng Đông Bắc, cũng không ở nơi đất vàng núi cao, đốt sưởi giường gì chứ.Nông thôn mới nhà ai không có…

Chương 15: 15: Bàn Bạc Chuyện Hôn Nhân 2

Thập Niên 70 Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chính Truyện Niên ĐạiTác giả: Nguyên Nguyệt Nguyệt BánTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrương Tiểu Phương bị lạnh tỉnh, tưởng rằng được cứu rồi.Sau khi nhìn rõ ràng cảnh vật chung quanh, cô bối rối.Vách tường có màu vàng đất, mặt đất cũng màu vàng luôn, phòng ốc rất thấp, từ mặt đất đến đỉnh xà nhà tam giác khoảng hơn hai mét ba, hai mét bốn. Trên nóc nhà là tấm gỗ, một vật trên cái giường gỗ giống như cái chiếu đan bằng cây lúa.Phòng ốc như thế Trương Tiểu Phương đã nhìn thấy từ lâu rồi. Trong thôn, những người của viện dưỡng lão không con không cái sẽ ở kiểu nhà như thế. Trên cây lúa sẽ phết một lớp bùn, sau đó lát gạch trên bùn. Đây cũng là nhà ngói bùn trong truyền thuyết.Từ sáu, bảy năm trước, quốc gia bỏ tiền xây nhà mới cho viện dưỡng lão, khỏi nói thôn các cô, mười dặm tám thôn c*̃ng không tìm được phòng ốc như vậy.Cô đến trang trại phong cách hoài cổ nào đó à?Nhưng cũng không đúng.Nơi cô ngồi rõ ràng cho thấy là giường. Nhà cô lại không ở sông Tùng Hoa vùng Đông Bắc, cũng không ở nơi đất vàng núi cao, đốt sưởi giường gì chứ.Nông thôn mới nhà ai không có… Cha Trương lập tức đã hiểu, không khỏi thở dài ----- con gái ngốc vừa mắt ai không được mà lại đi coi trọng Phượng Hoàng chỉ nhất thời gặp khó khăn như chàng trai này.Phương Kiếm Bình há mồm muốn giải thích, lại nghe được Trương Tiểu Phương tùy tiện nói: “Tại sao lại muốn người ta cưới mình?”Cha Trương không khỏi nhíu mày, con gái ngốc đang nói cái gì vậy?Phương Kiếm Bình chuyển hướng nhìn về phía phòng bếp của nhà họ Trương, những lời lúc trước mà Trương Tiểu Phương nói ở trên giường không lẽ đều là sự thật?Cao Tố Lan hỏi: “Con còn muốn làm gái lỡ thì cả đời à?”Trương Tiểu Phương đang đợi Phương Kiếm Bình, lời nói tiếp theo phải làm cho anh nghe thấy, nhưng vì sao anh còn chưa đến vậy.Làm cái gì ở bên ngoài vậy chứ.“Nói đi, không phải là con rất có bản lĩnh sao? Cả nhà cũng không có ai có bản lĩnh bằng con.”Trương Tiểu Phương trừng mắt: “Không thể để con nghĩ một chút sao?” Trong đầu cô lại hiện thêm một đoạn trí nhớ: “Con nhớ ra rồi.Mẹ đã từng nói với cha là sẽ tuyển cho con một người ở rể mà.Tại sao bây giờ lại giống như khuôn mặt của một đứa trẻ trong thời kỳ dậy thì, một ngày biến đổi như ba ngày vậy.”Cao Tố Lan nghẹn.Trước kia, mồm miệng của con gái nhà mình cũng không lưu loát như vậy, sao chỉ ngủ với Phương Kiếm Bình một đêm mà lại nói chuyện không bị vấp vậy.Trong lòng của Trương Tiểu Phương hơi bồn chồn, hỏng rồi, hình như hơi quá rồi.“Có chuyện này đúng không?” Trương Tiểu Phương cao giọng đoạt lời nói trước: “Con nói cho mẹ biết, con và Phương Kiếm Bình hoàn toàn không xảy ra chuyện gì cả, đừng có nghĩ đến chuyện gả con cho anh ta.”Bí thư chi bộ Trương và Phương Kiếm Bình đều thực sự ngoài ý muốn.Cao Tố Lan hoàn toàn không tin, cô không muốn gả cho anh thì khiêng người ta về nhà làm gì? Không muốn gả cho anh mà lại ồn ào nói thích hả?Con gái nhà mình lại muốn làm chuyện bậy bạ gì vậy.Khuôn mặt của Cao Tố Lan tràn đầy vẻ cảnh giác: “Lại muốn làm gì? Mẹ phải nhắc nhở con là hai người đã cởi hết quần áo và ngủ trên một giường đấy.Công an không biết nhưng Vương Thu Hương biết.Người đàn bà kia biết thì cũng tương đương với cả thôn đều biết rồi.”Trương Tiểu Phương không khỏi liếc mắt nhìn ra ngoài một cái, không lẽ anh chết ở bên ngoài rồi à?Nếu chết ở bên ngoài thì cũng phải để cho anh nghe thấy.Trương Tiểu Phương lớn tiếng nói: “Nhưng con không hề chạm vào anh ta, vậy mà còn muốn con phụ trách hả? Mẹ có thể nói chuyện có lý hơn được không? Mẹ là mẹ ruột của con hay là của anh ta?”Cao Tố Lan cầm xẻng nấu ăn lên muốn đánh cô.Trương Tiểu Phương sợ đến mức nhảy dựng lên: “Mẹ muốn làm gì vậy?”Bí thư chi bộ Trương nhanh chóng chạy đến.Phương Kiếm Bình cũng nhìn thấy động tác của Cao Tố Lan nên cuống quít ngăn cản: “Thím, thím, có chuyện gì từ từ nói, có chuyện từ từ nói.”Cao Tố Lan cũng không nỡ dùng xẻng nấu ăn để đánh cô, bình thường chỉ vỗ nhẹ một bàn tay cũng không dám dùng sức, vì vậy liền thuận thế dừng lại, chỉ vào Trương Tiểu Phương: “Con không muốn gả cho đồng chí Phương Kiếm Bình mà còn khiêng người ta về nhà hả?”Trương Tiểu Phương trừng to mắt: “Con chỉ tò mò bộ dạng c ởi sạch quần áo của anh ta thôi, không được à?”Cao Tố Lan choáng váng, nghe mà xem, đây là tiếng người sao.“Con còn nói là thích anh ta mà?”Trương Tiểu Phương phải để cho Phương Kiếm Bình thấy rõ thái độ của cô, liền đúng lý hợp tình nói: “Vừa rồi con thích nhưng bây giờ con không thích nữa, không được sao? Ai nói vẫn luôn phải thích chứ?”Lúc này, Cao Tố Lan thật sự nổi giận rồi, hất Phương Kiếm Bình ra rồi nhào về phía cô.Trương Tiểu Phương nhảy lên bệ bếp, trốn sau lưng cha cô.Cao Tố Lan nhìn dấu chân trên bệ bếp, nhịn không được mắng to: “Con đúng là một cô gái khờ, một con nhóc ngốc, đồ vô liêm sỉ ----”“Thím, xin bớt giận trước, có chuyện từ từ nói.” Phương Kiếm Bình lại ngăn cản bà..

Cha Trương lập tức đã hiểu, không khỏi thở dài ----- con gái ngốc vừa mắt ai không được mà lại đi coi trọng Phượng Hoàng chỉ nhất thời gặp khó khăn như chàng trai này.

Phương Kiếm Bình há mồm muốn giải thích, lại nghe được Trương Tiểu Phương tùy tiện nói: “Tại sao lại muốn người ta cưới mình?”Cha Trương không khỏi nhíu mày, con gái ngốc đang nói cái gì vậy?Phương Kiếm Bình chuyển hướng nhìn về phía phòng bếp của nhà họ Trương, những lời lúc trước mà Trương Tiểu Phương nói ở trên giường không lẽ đều là sự thật?Cao Tố Lan hỏi: “Con còn muốn làm gái lỡ thì cả đời à?”Trương Tiểu Phương đang đợi Phương Kiếm Bình, lời nói tiếp theo phải làm cho anh nghe thấy, nhưng vì sao anh còn chưa đến vậy.

Làm cái gì ở bên ngoài vậy chứ.

“Nói đi, không phải là con rất có bản lĩnh sao? Cả nhà cũng không có ai có bản lĩnh bằng con.

”Trương Tiểu Phương trừng mắt: “Không thể để con nghĩ một chút sao?” Trong đầu cô lại hiện thêm một đoạn trí nhớ: “Con nhớ ra rồi.

Mẹ đã từng nói với cha là sẽ tuyển cho con một người ở rể mà.

Tại sao bây giờ lại giống như khuôn mặt của một đứa trẻ trong thời kỳ dậy thì, một ngày biến đổi như ba ngày vậy.

”Cao Tố Lan nghẹn.

Trước kia, mồm miệng của con gái nhà mình cũng không lưu loát như vậy, sao chỉ ngủ với Phương Kiếm Bình một đêm mà lại nói chuyện không bị vấp vậy.

Trong lòng của Trương Tiểu Phương hơi bồn chồn, hỏng rồi, hình như hơi quá rồi.

“Có chuyện này đúng không?” Trương Tiểu Phương cao giọng đoạt lời nói trước: “Con nói cho mẹ biết, con và Phương Kiếm Bình hoàn toàn không xảy ra chuyện gì cả, đừng có nghĩ đến chuyện gả con cho anh ta.

”Bí thư chi bộ Trương và Phương Kiếm Bình đều thực sự ngoài ý muốn.

Cao Tố Lan hoàn toàn không tin, cô không muốn gả cho anh thì khiêng người ta về nhà làm gì? Không muốn gả cho anh mà lại ồn ào nói thích hả?Con gái nhà mình lại muốn làm chuyện bậy bạ gì vậy.

Khuôn mặt của Cao Tố Lan tràn đầy vẻ cảnh giác: “Lại muốn làm gì? Mẹ phải nhắc nhở con là hai người đã cởi hết quần áo và ngủ trên một giường đấy.

Công an không biết nhưng Vương Thu Hương biết.

Người đàn bà kia biết thì cũng tương đương với cả thôn đều biết rồi.

”Trương Tiểu Phương không khỏi liếc mắt nhìn ra ngoài một cái, không lẽ anh chết ở bên ngoài rồi à?Nếu chết ở bên ngoài thì cũng phải để cho anh nghe thấy.

Trương Tiểu Phương lớn tiếng nói: “Nhưng con không hề chạm vào anh ta, vậy mà còn muốn con phụ trách hả? Mẹ có thể nói chuyện có lý hơn được không? Mẹ là mẹ ruột của con hay là của anh ta?”Cao Tố Lan cầm xẻng nấu ăn lên muốn đánh cô.

Trương Tiểu Phương sợ đến mức nhảy dựng lên: “Mẹ muốn làm gì vậy?”Bí thư chi bộ Trương nhanh chóng chạy đến.

Phương Kiếm Bình cũng nhìn thấy động tác của Cao Tố Lan nên cuống quít ngăn cản: “Thím, thím, có chuyện gì từ từ nói, có chuyện từ từ nói.

”Cao Tố Lan cũng không nỡ dùng xẻng nấu ăn để đánh cô, bình thường chỉ vỗ nhẹ một bàn tay cũng không dám dùng sức, vì vậy liền thuận thế dừng lại, chỉ vào Trương Tiểu Phương: “Con không muốn gả cho đồng chí Phương Kiếm Bình mà còn khiêng người ta về nhà hả?”Trương Tiểu Phương trừng to mắt: “Con chỉ tò mò bộ dạng c ởi sạch quần áo của anh ta thôi, không được à?”Cao Tố Lan choáng váng, nghe mà xem, đây là tiếng người sao.

“Con còn nói là thích anh ta mà?”Trương Tiểu Phương phải để cho Phương Kiếm Bình thấy rõ thái độ của cô, liền đúng lý hợp tình nói: “Vừa rồi con thích nhưng bây giờ con không thích nữa, không được sao? Ai nói vẫn luôn phải thích chứ?”Lúc này, Cao Tố Lan thật sự nổi giận rồi, hất Phương Kiếm Bình ra rồi nhào về phía cô.

Trương Tiểu Phương nhảy lên bệ bếp, trốn sau lưng cha cô.

Cao Tố Lan nhìn dấu chân trên bệ bếp, nhịn không được mắng to: “Con đúng là một cô gái khờ, một con nhóc ngốc, đồ vô liêm sỉ ----”“Thím, xin bớt giận trước, có chuyện từ từ nói.

” Phương Kiếm Bình lại ngăn cản bà.

.

Thập Niên 70 Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chính Truyện Niên ĐạiTác giả: Nguyên Nguyệt Nguyệt BánTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrương Tiểu Phương bị lạnh tỉnh, tưởng rằng được cứu rồi.Sau khi nhìn rõ ràng cảnh vật chung quanh, cô bối rối.Vách tường có màu vàng đất, mặt đất cũng màu vàng luôn, phòng ốc rất thấp, từ mặt đất đến đỉnh xà nhà tam giác khoảng hơn hai mét ba, hai mét bốn. Trên nóc nhà là tấm gỗ, một vật trên cái giường gỗ giống như cái chiếu đan bằng cây lúa.Phòng ốc như thế Trương Tiểu Phương đã nhìn thấy từ lâu rồi. Trong thôn, những người của viện dưỡng lão không con không cái sẽ ở kiểu nhà như thế. Trên cây lúa sẽ phết một lớp bùn, sau đó lát gạch trên bùn. Đây cũng là nhà ngói bùn trong truyền thuyết.Từ sáu, bảy năm trước, quốc gia bỏ tiền xây nhà mới cho viện dưỡng lão, khỏi nói thôn các cô, mười dặm tám thôn c*̃ng không tìm được phòng ốc như vậy.Cô đến trang trại phong cách hoài cổ nào đó à?Nhưng cũng không đúng.Nơi cô ngồi rõ ràng cho thấy là giường. Nhà cô lại không ở sông Tùng Hoa vùng Đông Bắc, cũng không ở nơi đất vàng núi cao, đốt sưởi giường gì chứ.Nông thôn mới nhà ai không có… Cha Trương lập tức đã hiểu, không khỏi thở dài ----- con gái ngốc vừa mắt ai không được mà lại đi coi trọng Phượng Hoàng chỉ nhất thời gặp khó khăn như chàng trai này.Phương Kiếm Bình há mồm muốn giải thích, lại nghe được Trương Tiểu Phương tùy tiện nói: “Tại sao lại muốn người ta cưới mình?”Cha Trương không khỏi nhíu mày, con gái ngốc đang nói cái gì vậy?Phương Kiếm Bình chuyển hướng nhìn về phía phòng bếp của nhà họ Trương, những lời lúc trước mà Trương Tiểu Phương nói ở trên giường không lẽ đều là sự thật?Cao Tố Lan hỏi: “Con còn muốn làm gái lỡ thì cả đời à?”Trương Tiểu Phương đang đợi Phương Kiếm Bình, lời nói tiếp theo phải làm cho anh nghe thấy, nhưng vì sao anh còn chưa đến vậy.Làm cái gì ở bên ngoài vậy chứ.“Nói đi, không phải là con rất có bản lĩnh sao? Cả nhà cũng không có ai có bản lĩnh bằng con.”Trương Tiểu Phương trừng mắt: “Không thể để con nghĩ một chút sao?” Trong đầu cô lại hiện thêm một đoạn trí nhớ: “Con nhớ ra rồi.Mẹ đã từng nói với cha là sẽ tuyển cho con một người ở rể mà.Tại sao bây giờ lại giống như khuôn mặt của một đứa trẻ trong thời kỳ dậy thì, một ngày biến đổi như ba ngày vậy.”Cao Tố Lan nghẹn.Trước kia, mồm miệng của con gái nhà mình cũng không lưu loát như vậy, sao chỉ ngủ với Phương Kiếm Bình một đêm mà lại nói chuyện không bị vấp vậy.Trong lòng của Trương Tiểu Phương hơi bồn chồn, hỏng rồi, hình như hơi quá rồi.“Có chuyện này đúng không?” Trương Tiểu Phương cao giọng đoạt lời nói trước: “Con nói cho mẹ biết, con và Phương Kiếm Bình hoàn toàn không xảy ra chuyện gì cả, đừng có nghĩ đến chuyện gả con cho anh ta.”Bí thư chi bộ Trương và Phương Kiếm Bình đều thực sự ngoài ý muốn.Cao Tố Lan hoàn toàn không tin, cô không muốn gả cho anh thì khiêng người ta về nhà làm gì? Không muốn gả cho anh mà lại ồn ào nói thích hả?Con gái nhà mình lại muốn làm chuyện bậy bạ gì vậy.Khuôn mặt của Cao Tố Lan tràn đầy vẻ cảnh giác: “Lại muốn làm gì? Mẹ phải nhắc nhở con là hai người đã cởi hết quần áo và ngủ trên một giường đấy.Công an không biết nhưng Vương Thu Hương biết.Người đàn bà kia biết thì cũng tương đương với cả thôn đều biết rồi.”Trương Tiểu Phương không khỏi liếc mắt nhìn ra ngoài một cái, không lẽ anh chết ở bên ngoài rồi à?Nếu chết ở bên ngoài thì cũng phải để cho anh nghe thấy.Trương Tiểu Phương lớn tiếng nói: “Nhưng con không hề chạm vào anh ta, vậy mà còn muốn con phụ trách hả? Mẹ có thể nói chuyện có lý hơn được không? Mẹ là mẹ ruột của con hay là của anh ta?”Cao Tố Lan cầm xẻng nấu ăn lên muốn đánh cô.Trương Tiểu Phương sợ đến mức nhảy dựng lên: “Mẹ muốn làm gì vậy?”Bí thư chi bộ Trương nhanh chóng chạy đến.Phương Kiếm Bình cũng nhìn thấy động tác của Cao Tố Lan nên cuống quít ngăn cản: “Thím, thím, có chuyện gì từ từ nói, có chuyện từ từ nói.”Cao Tố Lan cũng không nỡ dùng xẻng nấu ăn để đánh cô, bình thường chỉ vỗ nhẹ một bàn tay cũng không dám dùng sức, vì vậy liền thuận thế dừng lại, chỉ vào Trương Tiểu Phương: “Con không muốn gả cho đồng chí Phương Kiếm Bình mà còn khiêng người ta về nhà hả?”Trương Tiểu Phương trừng to mắt: “Con chỉ tò mò bộ dạng c ởi sạch quần áo của anh ta thôi, không được à?”Cao Tố Lan choáng váng, nghe mà xem, đây là tiếng người sao.“Con còn nói là thích anh ta mà?”Trương Tiểu Phương phải để cho Phương Kiếm Bình thấy rõ thái độ của cô, liền đúng lý hợp tình nói: “Vừa rồi con thích nhưng bây giờ con không thích nữa, không được sao? Ai nói vẫn luôn phải thích chứ?”Lúc này, Cao Tố Lan thật sự nổi giận rồi, hất Phương Kiếm Bình ra rồi nhào về phía cô.Trương Tiểu Phương nhảy lên bệ bếp, trốn sau lưng cha cô.Cao Tố Lan nhìn dấu chân trên bệ bếp, nhịn không được mắng to: “Con đúng là một cô gái khờ, một con nhóc ngốc, đồ vô liêm sỉ ----”“Thím, xin bớt giận trước, có chuyện từ từ nói.” Phương Kiếm Bình lại ngăn cản bà..

Chương 15: 15: Bàn Bạc Chuyện Hôn Nhân 2