Dương Trúc Lan ngẩn ngơ nhìn xà nhà, thật ra không nhìn thấy cái gì cả, bên ngoài trời vẫn còn chưa sáng, nếu không phải tiếp thu trí nhớ, nàng đã sớm thét chói tai thành tiếng rồi. Trong bóng tối, hai tay nàng nắm chặt chăn mền trên người, lấy mục đích phát tiết mà nắm, nàng phát huy tinh thần cứu người, người không cứu thành, trái lại còn hại mình xuyên qua, cũng thật là độc nhất. Vừa nghĩ đến chuyện cứu người, Dương Lan Trúc hung hăn cắn răng, mười chín năm, ảnh hưởng bởi hiện tượng En Ni-nhô, thời tiết gió lớn, mưa như thác đổ, mưa đá dồn dập xảy ra, thủ đô cũng có mấy trận gió lớn, nàng có chuyện đi ra ngoài. Lúc trở về, mới vừa đậu xe xong, chỉ thấy một mảnh ngói trên lầu cao bị gió thổi lắc lư lảo đảo, mắt thấy muốn rớt, đúng lúc có một người nam đi ra, nàng không chút suy nghĩ đi đến trong lầu, thuận tiện dẫn theo người nam kia trốn tránh, không ngờ đến, người nam kia trái lại đè lên người nàng, bỏ lỡ có hội tránh né, đau đớn chính là cảm giác duy nhất trước khi nàng hôn mê.…
Chương 16: 16: Gia Sản
Con Đường Cáo Mệnh Của Bà Bà Nhà NôngTác giả: Tam Dương Thái LaiTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngDương Trúc Lan ngẩn ngơ nhìn xà nhà, thật ra không nhìn thấy cái gì cả, bên ngoài trời vẫn còn chưa sáng, nếu không phải tiếp thu trí nhớ, nàng đã sớm thét chói tai thành tiếng rồi. Trong bóng tối, hai tay nàng nắm chặt chăn mền trên người, lấy mục đích phát tiết mà nắm, nàng phát huy tinh thần cứu người, người không cứu thành, trái lại còn hại mình xuyên qua, cũng thật là độc nhất. Vừa nghĩ đến chuyện cứu người, Dương Lan Trúc hung hăn cắn răng, mười chín năm, ảnh hưởng bởi hiện tượng En Ni-nhô, thời tiết gió lớn, mưa như thác đổ, mưa đá dồn dập xảy ra, thủ đô cũng có mấy trận gió lớn, nàng có chuyện đi ra ngoài. Lúc trở về, mới vừa đậu xe xong, chỉ thấy một mảnh ngói trên lầu cao bị gió thổi lắc lư lảo đảo, mắt thấy muốn rớt, đúng lúc có một người nam đi ra, nàng không chút suy nghĩ đi đến trong lầu, thuận tiện dẫn theo người nam kia trốn tránh, không ngờ đến, người nam kia trái lại đè lên người nàng, bỏ lỡ có hội tránh né, đau đớn chính là cảm giác duy nhất trước khi nàng hôn mê.… Chu Thư Nhân ngồi dậy nhìn Trúc Lan đẩy đồ ở trong phòng, góc bên trên giường đào được một cái túi vải, trên tường gạch lại tìm ra một cái túi, trên đất cũng có, trên xà nhà cũng có, kệ tủ bên giường, cả gian phòng không có cách nào nhìn được nữa, khắp nơi đều là hố, hang chuột cũng không nhiều bằng hố giấu tiền.Đợi Trúc Lan lật tìm khắp nơi xong đã mệt đến thở hổn hển, xương cốt của cơ thể này thật kém, khó trách đầu năm đã không làm việc nữa, không nói tới việc chỉ mới tìm kiếm một lúc lưng đã ướt đẫm, chân cũng mềm nhũn, đỡ giường ngồi một hồi mới lấy lại sức.Trong giọng nói của Chu Thư Nhân mang theo lo lắng, hắn có kí ức, sức khỏe thê tử nguyên thân không tốt: "Không sao chứ."Trúc Lan khoát tay: "Không sao, trong phòng này còn có một hũ gốm, ta kéo không ra, bên trong để toàn là tiền đồng, đếm xong từng chuỗi có năm đồng, cái khác đều lấy ra rồi."Vừa nói tháo dép lên giường, nhìn đống túi vải, lại có sức lực rồi.Ánh mắt của Chu Thư Nhân cũng đặt trên đó: "Những thứ này đều là?""Ừ, những thứ này đều là tiền mặt trong nhà, cuối triều đại loạn lạc, đầu triều đại cũng loạn, đừng thấy chủ nhân của thân thể này không thông minh, nhưng mà rất cẩn thận.Trong nhà không có ngân phiếu, đều là một loại tiền mặt và bạc."Chu Thư Nhân thầm nghĩ cũng không phải là không thông minh, còn biết đào lỗ ở trong phòng, lại bắt được trọng điểm: "Ý của ngươi là, tiền trong nhà này đủ đổi được ngân phiếu?"Trời, trong nhà này thật sự có không ít tiền, ở trong trí nhớ, ở đây không có ngân phiếu giá trị nhỏ như 1 lượng, 5 lượng, ít nhất cũng bắt đầu từ 50 lượng, đều là giá trị lớn.Trong trí nhớ của nguyên thân, lúc triều đại được thành lập, lấy ra một khoản tiền xây nhà, lại mua ruộng đất, trong nhà có hai mươi mẫu đất nhỏ, mười mẫu ruộng nước, mười mẫu ruộng cạn, tưởng là đã tiêu hết gia sản.Sau khi triều đại mới thành lập được miễn thuế ba năm, cuộc sống tốt hơn một chút, nhưng con cái trong nhà nhiều, chi phí đi học lớn, cộng thêm cưới con dâu, trong lòng nguyên thân nghĩ, mấy năm nay mưa thuận gió hòa, trong nhà có thể có mười mấy lượng đã không tệ rồi.Nhưng bây giờ nghe thấy ý của Trúc Lan, lại nhìn mấy cái túi vải và hũ tiền này, không thể không nghĩ tới nương của thân thể này, có bản lĩnh!Dù sao thì hắn cũng không cho là tức phụ của thân thể này có cái bản lĩnh này.Trúc Lan đếm túi vải, tổng cộng có 8 cái, đầu tiên là mở hộp tiền, đổ hết đồ trong hộp tiền ra: "Trong đây có giấy tờ nhà đất của hai mươi mẫu đất, khế ước mua bán nhà, có 15 lượng bạc, tiền đồng có 1305, tiền hôm nay còn dư hơn 1 lượng, trong hộp tiền chỉ có chút này."Chu Thư Nhân gật đầu, tiền trong hộp tiền không quá khác so với tính toán của thân thể này, ánh mắt nhìn về phía túi vải: "Những cái này thì sao?"Trúc Lan lại để hộp tiền về, bắt đầu mở túi vải, túi vải cũng có ba màu sắc, còn có dấu vết bị g*m c*n, đây là bị chuột gặm, nàng không sợ chuột, nhưng mà trong lòng cũng có cảm giác chán ghét, ở hiện tại nàng thật sự chưa từng nhìn thấy chuột, nếu không phải là tiền bạc chống đỡ nàng, nàng mới không đụng vào.Trúc Lan mở ra, hai người đều thấy rõ, trong cái túi xám mỗi cái có 10 lượng bạc, tổng cộng 3 túi xám, chính là 30 lượng, túi đỏ có 2 cái, bên trong mỗi cái lấp lánh mù mắt Trúc Lan và Chu Thư Nhân.Ôi trời ơi, vàng, ở hiện đại cũng không có người mua mười mấy vàng miếng để chung một chỗ, trong mỗi cái túi có 5 miếng vàng một lượng, đây chính là mười lượng vàng rồi.Một lượng vàng mười lượng bạc, đổi thành một trăm lượng bạc.Trong lòng Trúc Lan biết rõ, đây là 5 cái túi vải lớn nhất rồi, đều lấy từ trong tường gạch, còn dư lại 3 cái nhỏ, 2 cái là lấy xuống từ trên xà nhà, còn một cái là lấy dưới đất đất.Ánh mắt mong đợi của Chu Thư Nhân nhìn vào ba cái túi vải còn dư lại, Trúc Lan mở từng cái ra, trong một cái túi vải có hai cặp vòng bạc, mấy đôi khuyên tai bạc, còn có mấy cây trâm bạc, trong một cái túi vải khác có một cặp vòng long phượng bằng vàng, hai cái nhẫn, mấy cái khuyên tai vàng không lớn, trong cái túi vải cuối cùng có một miếng ngọc bội, ngọc bội là ngọc Dương Chỉ thượng hạng..
Chu Thư Nhân ngồi dậy nhìn Trúc Lan đẩy đồ ở trong phòng, góc bên trên giường đào được một cái túi vải, trên tường gạch lại tìm ra một cái túi, trên đất cũng có, trên xà nhà cũng có, kệ tủ bên giường, cả gian phòng không có cách nào nhìn được nữa, khắp nơi đều là hố, hang chuột cũng không nhiều bằng hố giấu tiền.
Đợi Trúc Lan lật tìm khắp nơi xong đã mệt đến thở hổn hển, xương cốt của cơ thể này thật kém, khó trách đầu năm đã không làm việc nữa, không nói tới việc chỉ mới tìm kiếm một lúc lưng đã ướt đẫm, chân cũng mềm nhũn, đỡ giường ngồi một hồi mới lấy lại sức.
Trong giọng nói của Chu Thư Nhân mang theo lo lắng, hắn có kí ức, sức khỏe thê tử nguyên thân không tốt: "Không sao chứ.
"Trúc Lan khoát tay: "Không sao, trong phòng này còn có một hũ gốm, ta kéo không ra, bên trong để toàn là tiền đồng, đếm xong từng chuỗi có năm đồng, cái khác đều lấy ra rồi.
"Vừa nói tháo dép lên giường, nhìn đống túi vải, lại có sức lực rồi.
Ánh mắt của Chu Thư Nhân cũng đặt trên đó: "Những thứ này đều là?""Ừ, những thứ này đều là tiền mặt trong nhà, cuối triều đại loạn lạc, đầu triều đại cũng loạn, đừng thấy chủ nhân của thân thể này không thông minh, nhưng mà rất cẩn thận.
Trong nhà không có ngân phiếu, đều là một loại tiền mặt và bạc.
"Chu Thư Nhân thầm nghĩ cũng không phải là không thông minh, còn biết đào lỗ ở trong phòng, lại bắt được trọng điểm: "Ý của ngươi là, tiền trong nhà này đủ đổi được ngân phiếu?"Trời, trong nhà này thật sự có không ít tiền, ở trong trí nhớ, ở đây không có ngân phiếu giá trị nhỏ như 1 lượng, 5 lượng, ít nhất cũng bắt đầu từ 50 lượng, đều là giá trị lớn.
Trong trí nhớ của nguyên thân, lúc triều đại được thành lập, lấy ra một khoản tiền xây nhà, lại mua ruộng đất, trong nhà có hai mươi mẫu đất nhỏ, mười mẫu ruộng nước, mười mẫu ruộng cạn, tưởng là đã tiêu hết gia sản.
Sau khi triều đại mới thành lập được miễn thuế ba năm, cuộc sống tốt hơn một chút, nhưng con cái trong nhà nhiều, chi phí đi học lớn, cộng thêm cưới con dâu, trong lòng nguyên thân nghĩ, mấy năm nay mưa thuận gió hòa, trong nhà có thể có mười mấy lượng đã không tệ rồi.
Nhưng bây giờ nghe thấy ý của Trúc Lan, lại nhìn mấy cái túi vải và hũ tiền này, không thể không nghĩ tới nương của thân thể này, có bản lĩnh!Dù sao thì hắn cũng không cho là tức phụ của thân thể này có cái bản lĩnh này.
Trúc Lan đếm túi vải, tổng cộng có 8 cái, đầu tiên là mở hộp tiền, đổ hết đồ trong hộp tiền ra: "Trong đây có giấy tờ nhà đất của hai mươi mẫu đất, khế ước mua bán nhà, có 15 lượng bạc, tiền đồng có 1305, tiền hôm nay còn dư hơn 1 lượng, trong hộp tiền chỉ có chút này.
"Chu Thư Nhân gật đầu, tiền trong hộp tiền không quá khác so với tính toán của thân thể này, ánh mắt nhìn về phía túi vải: "Những cái này thì sao?"Trúc Lan lại để hộp tiền về, bắt đầu mở túi vải, túi vải cũng có ba màu sắc, còn có dấu vết bị g*m c*n, đây là bị chuột gặm, nàng không sợ chuột, nhưng mà trong lòng cũng có cảm giác chán ghét, ở hiện tại nàng thật sự chưa từng nhìn thấy chuột, nếu không phải là tiền bạc chống đỡ nàng, nàng mới không đụng vào.
Trúc Lan mở ra, hai người đều thấy rõ, trong cái túi xám mỗi cái có 10 lượng bạc, tổng cộng 3 túi xám, chính là 30 lượng, túi đỏ có 2 cái, bên trong mỗi cái lấp lánh mù mắt Trúc Lan và Chu Thư Nhân.
Ôi trời ơi, vàng, ở hiện đại cũng không có người mua mười mấy vàng miếng để chung một chỗ, trong mỗi cái túi có 5 miếng vàng một lượng, đây chính là mười lượng vàng rồi.
Một lượng vàng mười lượng bạc, đổi thành một trăm lượng bạc.
Trong lòng Trúc Lan biết rõ, đây là 5 cái túi vải lớn nhất rồi, đều lấy từ trong tường gạch, còn dư lại 3 cái nhỏ, 2 cái là lấy xuống từ trên xà nhà, còn một cái là lấy dưới đất đất.
Ánh mắt mong đợi của Chu Thư Nhân nhìn vào ba cái túi vải còn dư lại, Trúc Lan mở từng cái ra, trong một cái túi vải có hai cặp vòng bạc, mấy đôi khuyên tai bạc, còn có mấy cây trâm bạc, trong một cái túi vải khác có một cặp vòng long phượng bằng vàng, hai cái nhẫn, mấy cái khuyên tai vàng không lớn, trong cái túi vải cuối cùng có một miếng ngọc bội, ngọc bội là ngọc Dương Chỉ thượng hạng.
.
Con Đường Cáo Mệnh Của Bà Bà Nhà NôngTác giả: Tam Dương Thái LaiTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngDương Trúc Lan ngẩn ngơ nhìn xà nhà, thật ra không nhìn thấy cái gì cả, bên ngoài trời vẫn còn chưa sáng, nếu không phải tiếp thu trí nhớ, nàng đã sớm thét chói tai thành tiếng rồi. Trong bóng tối, hai tay nàng nắm chặt chăn mền trên người, lấy mục đích phát tiết mà nắm, nàng phát huy tinh thần cứu người, người không cứu thành, trái lại còn hại mình xuyên qua, cũng thật là độc nhất. Vừa nghĩ đến chuyện cứu người, Dương Lan Trúc hung hăn cắn răng, mười chín năm, ảnh hưởng bởi hiện tượng En Ni-nhô, thời tiết gió lớn, mưa như thác đổ, mưa đá dồn dập xảy ra, thủ đô cũng có mấy trận gió lớn, nàng có chuyện đi ra ngoài. Lúc trở về, mới vừa đậu xe xong, chỉ thấy một mảnh ngói trên lầu cao bị gió thổi lắc lư lảo đảo, mắt thấy muốn rớt, đúng lúc có một người nam đi ra, nàng không chút suy nghĩ đi đến trong lầu, thuận tiện dẫn theo người nam kia trốn tránh, không ngờ đến, người nam kia trái lại đè lên người nàng, bỏ lỡ có hội tránh né, đau đớn chính là cảm giác duy nhất trước khi nàng hôn mê.… Chu Thư Nhân ngồi dậy nhìn Trúc Lan đẩy đồ ở trong phòng, góc bên trên giường đào được một cái túi vải, trên tường gạch lại tìm ra một cái túi, trên đất cũng có, trên xà nhà cũng có, kệ tủ bên giường, cả gian phòng không có cách nào nhìn được nữa, khắp nơi đều là hố, hang chuột cũng không nhiều bằng hố giấu tiền.Đợi Trúc Lan lật tìm khắp nơi xong đã mệt đến thở hổn hển, xương cốt của cơ thể này thật kém, khó trách đầu năm đã không làm việc nữa, không nói tới việc chỉ mới tìm kiếm một lúc lưng đã ướt đẫm, chân cũng mềm nhũn, đỡ giường ngồi một hồi mới lấy lại sức.Trong giọng nói của Chu Thư Nhân mang theo lo lắng, hắn có kí ức, sức khỏe thê tử nguyên thân không tốt: "Không sao chứ."Trúc Lan khoát tay: "Không sao, trong phòng này còn có một hũ gốm, ta kéo không ra, bên trong để toàn là tiền đồng, đếm xong từng chuỗi có năm đồng, cái khác đều lấy ra rồi."Vừa nói tháo dép lên giường, nhìn đống túi vải, lại có sức lực rồi.Ánh mắt của Chu Thư Nhân cũng đặt trên đó: "Những thứ này đều là?""Ừ, những thứ này đều là tiền mặt trong nhà, cuối triều đại loạn lạc, đầu triều đại cũng loạn, đừng thấy chủ nhân của thân thể này không thông minh, nhưng mà rất cẩn thận.Trong nhà không có ngân phiếu, đều là một loại tiền mặt và bạc."Chu Thư Nhân thầm nghĩ cũng không phải là không thông minh, còn biết đào lỗ ở trong phòng, lại bắt được trọng điểm: "Ý của ngươi là, tiền trong nhà này đủ đổi được ngân phiếu?"Trời, trong nhà này thật sự có không ít tiền, ở trong trí nhớ, ở đây không có ngân phiếu giá trị nhỏ như 1 lượng, 5 lượng, ít nhất cũng bắt đầu từ 50 lượng, đều là giá trị lớn.Trong trí nhớ của nguyên thân, lúc triều đại được thành lập, lấy ra một khoản tiền xây nhà, lại mua ruộng đất, trong nhà có hai mươi mẫu đất nhỏ, mười mẫu ruộng nước, mười mẫu ruộng cạn, tưởng là đã tiêu hết gia sản.Sau khi triều đại mới thành lập được miễn thuế ba năm, cuộc sống tốt hơn một chút, nhưng con cái trong nhà nhiều, chi phí đi học lớn, cộng thêm cưới con dâu, trong lòng nguyên thân nghĩ, mấy năm nay mưa thuận gió hòa, trong nhà có thể có mười mấy lượng đã không tệ rồi.Nhưng bây giờ nghe thấy ý của Trúc Lan, lại nhìn mấy cái túi vải và hũ tiền này, không thể không nghĩ tới nương của thân thể này, có bản lĩnh!Dù sao thì hắn cũng không cho là tức phụ của thân thể này có cái bản lĩnh này.Trúc Lan đếm túi vải, tổng cộng có 8 cái, đầu tiên là mở hộp tiền, đổ hết đồ trong hộp tiền ra: "Trong đây có giấy tờ nhà đất của hai mươi mẫu đất, khế ước mua bán nhà, có 15 lượng bạc, tiền đồng có 1305, tiền hôm nay còn dư hơn 1 lượng, trong hộp tiền chỉ có chút này."Chu Thư Nhân gật đầu, tiền trong hộp tiền không quá khác so với tính toán của thân thể này, ánh mắt nhìn về phía túi vải: "Những cái này thì sao?"Trúc Lan lại để hộp tiền về, bắt đầu mở túi vải, túi vải cũng có ba màu sắc, còn có dấu vết bị g*m c*n, đây là bị chuột gặm, nàng không sợ chuột, nhưng mà trong lòng cũng có cảm giác chán ghét, ở hiện tại nàng thật sự chưa từng nhìn thấy chuột, nếu không phải là tiền bạc chống đỡ nàng, nàng mới không đụng vào.Trúc Lan mở ra, hai người đều thấy rõ, trong cái túi xám mỗi cái có 10 lượng bạc, tổng cộng 3 túi xám, chính là 30 lượng, túi đỏ có 2 cái, bên trong mỗi cái lấp lánh mù mắt Trúc Lan và Chu Thư Nhân.Ôi trời ơi, vàng, ở hiện đại cũng không có người mua mười mấy vàng miếng để chung một chỗ, trong mỗi cái túi có 5 miếng vàng một lượng, đây chính là mười lượng vàng rồi.Một lượng vàng mười lượng bạc, đổi thành một trăm lượng bạc.Trong lòng Trúc Lan biết rõ, đây là 5 cái túi vải lớn nhất rồi, đều lấy từ trong tường gạch, còn dư lại 3 cái nhỏ, 2 cái là lấy xuống từ trên xà nhà, còn một cái là lấy dưới đất đất.Ánh mắt mong đợi của Chu Thư Nhân nhìn vào ba cái túi vải còn dư lại, Trúc Lan mở từng cái ra, trong một cái túi vải có hai cặp vòng bạc, mấy đôi khuyên tai bạc, còn có mấy cây trâm bạc, trong một cái túi vải khác có một cặp vòng long phượng bằng vàng, hai cái nhẫn, mấy cái khuyên tai vàng không lớn, trong cái túi vải cuối cùng có một miếng ngọc bội, ngọc bội là ngọc Dương Chỉ thượng hạng..