Dương Trúc Lan ngẩn ngơ nhìn xà nhà, thật ra không nhìn thấy cái gì cả, bên ngoài trời vẫn còn chưa sáng, nếu không phải tiếp thu trí nhớ, nàng đã sớm thét chói tai thành tiếng rồi. Trong bóng tối, hai tay nàng nắm chặt chăn mền trên người, lấy mục đích phát tiết mà nắm, nàng phát huy tinh thần cứu người, người không cứu thành, trái lại còn hại mình xuyên qua, cũng thật là độc nhất. Vừa nghĩ đến chuyện cứu người, Dương Lan Trúc hung hăn cắn răng, mười chín năm, ảnh hưởng bởi hiện tượng En Ni-nhô, thời tiết gió lớn, mưa như thác đổ, mưa đá dồn dập xảy ra, thủ đô cũng có mấy trận gió lớn, nàng có chuyện đi ra ngoài. Lúc trở về, mới vừa đậu xe xong, chỉ thấy một mảnh ngói trên lầu cao bị gió thổi lắc lư lảo đảo, mắt thấy muốn rớt, đúng lúc có một người nam đi ra, nàng không chút suy nghĩ đi đến trong lầu, thuận tiện dẫn theo người nam kia trốn tránh, không ngờ đến, người nam kia trái lại đè lên người nàng, bỏ lỡ có hội tránh né, đau đớn chính là cảm giác duy nhất trước khi nàng hôn mê.…

Chương 23: 23: Lo Lắng Nát Lòng

Con Đường Cáo Mệnh Của Bà Bà Nhà NôngTác giả: Tam Dương Thái LaiTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngDương Trúc Lan ngẩn ngơ nhìn xà nhà, thật ra không nhìn thấy cái gì cả, bên ngoài trời vẫn còn chưa sáng, nếu không phải tiếp thu trí nhớ, nàng đã sớm thét chói tai thành tiếng rồi. Trong bóng tối, hai tay nàng nắm chặt chăn mền trên người, lấy mục đích phát tiết mà nắm, nàng phát huy tinh thần cứu người, người không cứu thành, trái lại còn hại mình xuyên qua, cũng thật là độc nhất. Vừa nghĩ đến chuyện cứu người, Dương Lan Trúc hung hăn cắn răng, mười chín năm, ảnh hưởng bởi hiện tượng En Ni-nhô, thời tiết gió lớn, mưa như thác đổ, mưa đá dồn dập xảy ra, thủ đô cũng có mấy trận gió lớn, nàng có chuyện đi ra ngoài. Lúc trở về, mới vừa đậu xe xong, chỉ thấy một mảnh ngói trên lầu cao bị gió thổi lắc lư lảo đảo, mắt thấy muốn rớt, đúng lúc có một người nam đi ra, nàng không chút suy nghĩ đi đến trong lầu, thuận tiện dẫn theo người nam kia trốn tránh, không ngờ đến, người nam kia trái lại đè lên người nàng, bỏ lỡ có hội tránh né, đau đớn chính là cảm giác duy nhất trước khi nàng hôn mê.… Trên đường về nhà, gặp Lý thị nhanh chóng đi về phía bên này, sắc mặt trắng bệch: "Nương, nương không chịu thiệt chứ!"Lý thị là thật sự bị hù dọa, năm nay bà bà ngay cả chút việc nặng cũng không thể làm, một chút sức cũng không có, sao đánh thắng được Vương Trương thị, nếu bà bà thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn, công công muốn đi theo thì sao?Có lúc nàng ta nghĩ phân gia sống riêng, nhưng nghĩ lại không được, bây giờ hai tiểu thúc chưa thành thân, một tiểu cô đang đợi gả, đứa trẻ còn nhỏ, những thứ này đều cần tiền, nếu công công bà bà không còn, mọi chuyện sẽ đè lên vai trượng phu của nàng ta, con ghẻ quá nhiều, không phải mệt chết sao.Trái lại, phía trên có công công bà bà chống, nàng ta chỉ cần nghe lời là được, dù sao công công bà bà có tư tâm cũng sẽ không quá thiên vị, có bà bà ung dung tự tại, Vương Trương thị dám đánh bà bà, tương đương với ngăn cản tài lộ muốn mạng của nàng ta, sao có thể không lo chứ?Trúc Lan nhìn thấy đôi mắt đỏ ửng của Lý thị, hơi cảm động một chút, nhưng nghĩ lại tâm tư nhỏ có không ít của Lý thị, cảm động cũng phai nhạt: "Ta có thể bị thua thiệt sao?"Lý thị cứng đờ, bà bà thật sự không ăn thiệt, đánh nhau một trận trái lại sắc mặt càng hồng nhuận, lòng lạnh rồi.Nàng ta không hy vọng bà bà có chuyện, nhưng cũng không hy vọng bà bà có thân thể khỏe mạnh, bà bà thân thể không tốt sống được mấy năm, tiểu thúc kết hôn, khi đó bà bà qua đời, nàng ta có thể phân gia sống cuộc sống tốt rồi.Bây giờ thân thể bà bà khỏe mạnh, lúc nào nàng ta có thể sống tốt được đây.Trúc Lan lười nhìn Lý thị, ngươi có tư tâm thì giấu ở trong lòng đi, không phải người tâm cơ sâu nghĩ cái gì cũng toàn hiện lên mặt, khó trách nguyên thân gặp Lý thị một chút đã muốn rống lên, "Vẫn chưa về nhà, đứng ở đó làm gì?"Lý thị giật mình, "A, về nhà, nương, nương chậm một chút."Hu hu, sao thân thể bà bà lại khỏe mạnh như vậy? Hận chết Vương Trương thị, nhất định là bà bà bị k*ch th*ch không cam lòng chết trước Vương Trương thị, nàng ta nhớ kỹ món nợ này.Về đến nhà, Trúc Lan ngồi trên ghế nghỉ ngơi, nàng là vẫn luôn chống đỡ, thật ra thì đã sớm không còn sức nữa, thuốc bổ cũng không phải là tiên đan uống một chút là tốt, nếu không cũng sẽ không chỉ đánh Vương Trương thị một bạc tai, bởi vì không còn sức nữa.Tuyết Hàm là bé gái tinh tế, rất lo lắng: "Nương, nương không sao chứ!"Trúc Lan mất hết sức, cả người đều đồ đầy mồ hôi, "Nương không sao, nghỉ ngơi một chút là khỏe thôi."Tuyết Hàm tự trách, nếu nương không phải vì bé, cũng sẽ không đánh nhau, nghĩ đến đây, ánh mắt đã đỏ ửng: "Nương."Lý thị lại rất vui vẻ, thân thể bà bà lại không tốt rồi, hô to một tiếng: "Nương ơi."Giọng vốn đã lớn, lúc này lại giống như khóc tang vậy.Trúc Lan: "! "Thật là thứ lo lắng nát lòng!Chu Thư Nhân cũng bị dọa sợ đi ra, rất nhanh đi vào gian nhà chính, sắc mặt có chút lo lắng, thấy sắc mặt trắng bệch của Trúc Lan, "Sao vậy, khó chịu chỗ nào?"Lý thị nhận định bà bà không quá khỏi, "Cha, nương!."Chu Thư Nhân tức giận, nghe đã thấy phiền lòng: "Im miệng."Lý thị sợ hãi, nhanh chóng ngậm miệng, hận không thể rúc trong góc, công công vẫn luôn xụ mặt, nhưng chưa từng tức giận, nổi giận thật dọa người.Trúc Lan cũng ngẩn ra, lo lắng của Chu Thư Nhân là không giả, trong lòng có chút ấm áp, cười yếu ớt nói: "Ta không sao chỉ là có chút yếu, nghỉ ngơi một chút là được."Chu Thư Nhân cẩn thận kiểm tra mới yên tâm, trái tim treo cao hơi thả xuống một chút, bọn họ đã đi đến đây cũng nhau thành phu thê, có trí nhớ của thân thể này, rốt cuộc bản thân cũng có chút ảnh hưởng, nguyên thân và thê tử có tình cảm rất tốt, sau khi chấp nhận thân phận, bọn họ cũng không chỉ là một đôi xa lạ đơn giản."Ta đỡ ngươi trở về nghỉ ngơi."Đúng là Trúc Lan muốn nằm nghỉ, nhưng mà: "Chờ một chút.".

Trên đường về nhà, gặp Lý thị nhanh chóng đi về phía bên này, sắc mặt trắng bệch: "Nương, nương không chịu thiệt chứ!"Lý thị là thật sự bị hù dọa, năm nay bà bà ngay cả chút việc nặng cũng không thể làm, một chút sức cũng không có, sao đánh thắng được Vương Trương thị, nếu bà bà thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn, công công muốn đi theo thì sao?Có lúc nàng ta nghĩ phân gia sống riêng, nhưng nghĩ lại không được, bây giờ hai tiểu thúc chưa thành thân, một tiểu cô đang đợi gả, đứa trẻ còn nhỏ, những thứ này đều cần tiền, nếu công công bà bà không còn, mọi chuyện sẽ đè lên vai trượng phu của nàng ta, con ghẻ quá nhiều, không phải mệt chết sao.

Trái lại, phía trên có công công bà bà chống, nàng ta chỉ cần nghe lời là được, dù sao công công bà bà có tư tâm cũng sẽ không quá thiên vị, có bà bà ung dung tự tại, Vương Trương thị dám đánh bà bà, tương đương với ngăn cản tài lộ muốn mạng của nàng ta, sao có thể không lo chứ?Trúc Lan nhìn thấy đôi mắt đỏ ửng của Lý thị, hơi cảm động một chút, nhưng nghĩ lại tâm tư nhỏ có không ít của Lý thị, cảm động cũng phai nhạt: "Ta có thể bị thua thiệt sao?"Lý thị cứng đờ, bà bà thật sự không ăn thiệt, đánh nhau một trận trái lại sắc mặt càng hồng nhuận, lòng lạnh rồi.

Nàng ta không hy vọng bà bà có chuyện, nhưng cũng không hy vọng bà bà có thân thể khỏe mạnh, bà bà thân thể không tốt sống được mấy năm, tiểu thúc kết hôn, khi đó bà bà qua đời, nàng ta có thể phân gia sống cuộc sống tốt rồi.

Bây giờ thân thể bà bà khỏe mạnh, lúc nào nàng ta có thể sống tốt được đây.

Trúc Lan lười nhìn Lý thị, ngươi có tư tâm thì giấu ở trong lòng đi, không phải người tâm cơ sâu nghĩ cái gì cũng toàn hiện lên mặt, khó trách nguyên thân gặp Lý thị một chút đã muốn rống lên, "Vẫn chưa về nhà, đứng ở đó làm gì?"Lý thị giật mình, "A, về nhà, nương, nương chậm một chút.

"Hu hu, sao thân thể bà bà lại khỏe mạnh như vậy? Hận chết Vương Trương thị, nhất định là bà bà bị k*ch th*ch không cam lòng chết trước Vương Trương thị, nàng ta nhớ kỹ món nợ này.

Về đến nhà, Trúc Lan ngồi trên ghế nghỉ ngơi, nàng là vẫn luôn chống đỡ, thật ra thì đã sớm không còn sức nữa, thuốc bổ cũng không phải là tiên đan uống một chút là tốt, nếu không cũng sẽ không chỉ đánh Vương Trương thị một bạc tai, bởi vì không còn sức nữa.

Tuyết Hàm là bé gái tinh tế, rất lo lắng: "Nương, nương không sao chứ!"Trúc Lan mất hết sức, cả người đều đồ đầy mồ hôi, "Nương không sao, nghỉ ngơi một chút là khỏe thôi.

"Tuyết Hàm tự trách, nếu nương không phải vì bé, cũng sẽ không đánh nhau, nghĩ đến đây, ánh mắt đã đỏ ửng: "Nương.

"Lý thị lại rất vui vẻ, thân thể bà bà lại không tốt rồi, hô to một tiếng: "Nương ơi.

"Giọng vốn đã lớn, lúc này lại giống như khóc tang vậy.

Trúc Lan: "! "Thật là thứ lo lắng nát lòng!Chu Thư Nhân cũng bị dọa sợ đi ra, rất nhanh đi vào gian nhà chính, sắc mặt có chút lo lắng, thấy sắc mặt trắng bệch của Trúc Lan, "Sao vậy, khó chịu chỗ nào?"Lý thị nhận định bà bà không quá khỏi, "Cha, nương!.

"Chu Thư Nhân tức giận, nghe đã thấy phiền lòng: "Im miệng.

"Lý thị sợ hãi, nhanh chóng ngậm miệng, hận không thể rúc trong góc, công công vẫn luôn xụ mặt, nhưng chưa từng tức giận, nổi giận thật dọa người.

Trúc Lan cũng ngẩn ra, lo lắng của Chu Thư Nhân là không giả, trong lòng có chút ấm áp, cười yếu ớt nói: "Ta không sao chỉ là có chút yếu, nghỉ ngơi một chút là được.

"Chu Thư Nhân cẩn thận kiểm tra mới yên tâm, trái tim treo cao hơi thả xuống một chút, bọn họ đã đi đến đây cũng nhau thành phu thê, có trí nhớ của thân thể này, rốt cuộc bản thân cũng có chút ảnh hưởng, nguyên thân và thê tử có tình cảm rất tốt, sau khi chấp nhận thân phận, bọn họ cũng không chỉ là một đôi xa lạ đơn giản.

"Ta đỡ ngươi trở về nghỉ ngơi.

"Đúng là Trúc Lan muốn nằm nghỉ, nhưng mà: "Chờ một chút.

".

Con Đường Cáo Mệnh Của Bà Bà Nhà NôngTác giả: Tam Dương Thái LaiTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngDương Trúc Lan ngẩn ngơ nhìn xà nhà, thật ra không nhìn thấy cái gì cả, bên ngoài trời vẫn còn chưa sáng, nếu không phải tiếp thu trí nhớ, nàng đã sớm thét chói tai thành tiếng rồi. Trong bóng tối, hai tay nàng nắm chặt chăn mền trên người, lấy mục đích phát tiết mà nắm, nàng phát huy tinh thần cứu người, người không cứu thành, trái lại còn hại mình xuyên qua, cũng thật là độc nhất. Vừa nghĩ đến chuyện cứu người, Dương Lan Trúc hung hăn cắn răng, mười chín năm, ảnh hưởng bởi hiện tượng En Ni-nhô, thời tiết gió lớn, mưa như thác đổ, mưa đá dồn dập xảy ra, thủ đô cũng có mấy trận gió lớn, nàng có chuyện đi ra ngoài. Lúc trở về, mới vừa đậu xe xong, chỉ thấy một mảnh ngói trên lầu cao bị gió thổi lắc lư lảo đảo, mắt thấy muốn rớt, đúng lúc có một người nam đi ra, nàng không chút suy nghĩ đi đến trong lầu, thuận tiện dẫn theo người nam kia trốn tránh, không ngờ đến, người nam kia trái lại đè lên người nàng, bỏ lỡ có hội tránh né, đau đớn chính là cảm giác duy nhất trước khi nàng hôn mê.… Trên đường về nhà, gặp Lý thị nhanh chóng đi về phía bên này, sắc mặt trắng bệch: "Nương, nương không chịu thiệt chứ!"Lý thị là thật sự bị hù dọa, năm nay bà bà ngay cả chút việc nặng cũng không thể làm, một chút sức cũng không có, sao đánh thắng được Vương Trương thị, nếu bà bà thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn, công công muốn đi theo thì sao?Có lúc nàng ta nghĩ phân gia sống riêng, nhưng nghĩ lại không được, bây giờ hai tiểu thúc chưa thành thân, một tiểu cô đang đợi gả, đứa trẻ còn nhỏ, những thứ này đều cần tiền, nếu công công bà bà không còn, mọi chuyện sẽ đè lên vai trượng phu của nàng ta, con ghẻ quá nhiều, không phải mệt chết sao.Trái lại, phía trên có công công bà bà chống, nàng ta chỉ cần nghe lời là được, dù sao công công bà bà có tư tâm cũng sẽ không quá thiên vị, có bà bà ung dung tự tại, Vương Trương thị dám đánh bà bà, tương đương với ngăn cản tài lộ muốn mạng của nàng ta, sao có thể không lo chứ?Trúc Lan nhìn thấy đôi mắt đỏ ửng của Lý thị, hơi cảm động một chút, nhưng nghĩ lại tâm tư nhỏ có không ít của Lý thị, cảm động cũng phai nhạt: "Ta có thể bị thua thiệt sao?"Lý thị cứng đờ, bà bà thật sự không ăn thiệt, đánh nhau một trận trái lại sắc mặt càng hồng nhuận, lòng lạnh rồi.Nàng ta không hy vọng bà bà có chuyện, nhưng cũng không hy vọng bà bà có thân thể khỏe mạnh, bà bà thân thể không tốt sống được mấy năm, tiểu thúc kết hôn, khi đó bà bà qua đời, nàng ta có thể phân gia sống cuộc sống tốt rồi.Bây giờ thân thể bà bà khỏe mạnh, lúc nào nàng ta có thể sống tốt được đây.Trúc Lan lười nhìn Lý thị, ngươi có tư tâm thì giấu ở trong lòng đi, không phải người tâm cơ sâu nghĩ cái gì cũng toàn hiện lên mặt, khó trách nguyên thân gặp Lý thị một chút đã muốn rống lên, "Vẫn chưa về nhà, đứng ở đó làm gì?"Lý thị giật mình, "A, về nhà, nương, nương chậm một chút."Hu hu, sao thân thể bà bà lại khỏe mạnh như vậy? Hận chết Vương Trương thị, nhất định là bà bà bị k*ch th*ch không cam lòng chết trước Vương Trương thị, nàng ta nhớ kỹ món nợ này.Về đến nhà, Trúc Lan ngồi trên ghế nghỉ ngơi, nàng là vẫn luôn chống đỡ, thật ra thì đã sớm không còn sức nữa, thuốc bổ cũng không phải là tiên đan uống một chút là tốt, nếu không cũng sẽ không chỉ đánh Vương Trương thị một bạc tai, bởi vì không còn sức nữa.Tuyết Hàm là bé gái tinh tế, rất lo lắng: "Nương, nương không sao chứ!"Trúc Lan mất hết sức, cả người đều đồ đầy mồ hôi, "Nương không sao, nghỉ ngơi một chút là khỏe thôi."Tuyết Hàm tự trách, nếu nương không phải vì bé, cũng sẽ không đánh nhau, nghĩ đến đây, ánh mắt đã đỏ ửng: "Nương."Lý thị lại rất vui vẻ, thân thể bà bà lại không tốt rồi, hô to một tiếng: "Nương ơi."Giọng vốn đã lớn, lúc này lại giống như khóc tang vậy.Trúc Lan: "! "Thật là thứ lo lắng nát lòng!Chu Thư Nhân cũng bị dọa sợ đi ra, rất nhanh đi vào gian nhà chính, sắc mặt có chút lo lắng, thấy sắc mặt trắng bệch của Trúc Lan, "Sao vậy, khó chịu chỗ nào?"Lý thị nhận định bà bà không quá khỏi, "Cha, nương!."Chu Thư Nhân tức giận, nghe đã thấy phiền lòng: "Im miệng."Lý thị sợ hãi, nhanh chóng ngậm miệng, hận không thể rúc trong góc, công công vẫn luôn xụ mặt, nhưng chưa từng tức giận, nổi giận thật dọa người.Trúc Lan cũng ngẩn ra, lo lắng của Chu Thư Nhân là không giả, trong lòng có chút ấm áp, cười yếu ớt nói: "Ta không sao chỉ là có chút yếu, nghỉ ngơi một chút là được."Chu Thư Nhân cẩn thận kiểm tra mới yên tâm, trái tim treo cao hơi thả xuống một chút, bọn họ đã đi đến đây cũng nhau thành phu thê, có trí nhớ của thân thể này, rốt cuộc bản thân cũng có chút ảnh hưởng, nguyên thân và thê tử có tình cảm rất tốt, sau khi chấp nhận thân phận, bọn họ cũng không chỉ là một đôi xa lạ đơn giản."Ta đỡ ngươi trở về nghỉ ngơi."Đúng là Trúc Lan muốn nằm nghỉ, nhưng mà: "Chờ một chút.".

Chương 23: 23: Lo Lắng Nát Lòng