Tác giả:

Chương 1 – Hôn lễ hủy bỏ! “Đúng là không biết xấu hổ, đồ… đồ d*m đ*ng..” Hôn lễ vốn phải ấm áp lãng mạn, lập tức nổ tung. Bị tiếng xì xào bàn tán của mọi người k*ch th*ch tò mò, Lâm Hương Giang ngẩng đầu nhìn về phía màn hình lớn, trên đó đang phát HD, rõ một số slide ảnh giường chiếu, chế ràng đến từng chỉ tiết! Người phụ nữ vật chính trong loạt ảnh giường chiếu chính là cô, nhưng người đàn ông lăn lộn điên cuồng với cô trên giường lại không phải chú rể Hà Tùng Nhân! Lâm Hương Giang chớp mắt ngẩn ngơ, chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao lại có những bức ảnh này? Trong hình cô bị một người đàn ông đè xuống giường, góc độ mỗi bức ảnh cũng vừa văn chụp trực diện khuôn mặt cô, người đàn ông chỉ có bóng lưng hoặc là nửa người €ô có thể xác định, chính cô cũng không biết người đàn ông kia là ai! Theo bản năng, Lâm Hương Giang nhìn về phía Hà Tùng Nhân, sắc mặt hắn tái xanh nhìn chăm chăm cô, trong mắt lóe tia lửa giận. “Đồ đàn bà đê tiện! Cô dám phản bội tôi!” Không đợi cô kịp mở miệng, Hà Tùng…

Chương 1004

Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con TôiTác giả: Lâm Hương GiangTruyện Ngôn TìnhChương 1 – Hôn lễ hủy bỏ! “Đúng là không biết xấu hổ, đồ… đồ d*m đ*ng..” Hôn lễ vốn phải ấm áp lãng mạn, lập tức nổ tung. Bị tiếng xì xào bàn tán của mọi người k*ch th*ch tò mò, Lâm Hương Giang ngẩng đầu nhìn về phía màn hình lớn, trên đó đang phát HD, rõ một số slide ảnh giường chiếu, chế ràng đến từng chỉ tiết! Người phụ nữ vật chính trong loạt ảnh giường chiếu chính là cô, nhưng người đàn ông lăn lộn điên cuồng với cô trên giường lại không phải chú rể Hà Tùng Nhân! Lâm Hương Giang chớp mắt ngẩn ngơ, chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao lại có những bức ảnh này? Trong hình cô bị một người đàn ông đè xuống giường, góc độ mỗi bức ảnh cũng vừa văn chụp trực diện khuôn mặt cô, người đàn ông chỉ có bóng lưng hoặc là nửa người €ô có thể xác định, chính cô cũng không biết người đàn ông kia là ai! Theo bản năng, Lâm Hương Giang nhìn về phía Hà Tùng Nhân, sắc mặt hắn tái xanh nhìn chăm chăm cô, trong mắt lóe tia lửa giận. “Đồ đàn bà đê tiện! Cô dám phản bội tôi!” Không đợi cô kịp mở miệng, Hà Tùng… Chương 1004 Sau khi anh ta giúp Nguyễn Cao Cường xử lý sơ vết thương, xe cứu thương và cứu viện đã đến. Dưới chỉ thị của Mộ Dung Bạch, cứu viện đã đưa hai người lên và lập tức đưa họ đến bệnh viện. Khi Đào Hương Vi nhận được tin, cô ta còn tưởng rằng Mộ Dung Bạch đang nói đùa với mình. “Hình như hôm nay không phải là ngày Cá tháng Tư. Anh đừng tìm tôi trêu chọc” Đào Hương Vi nhớ lần trước, khi con gái gọi điện cho. Nguyễn Cao Cường, anh đã nói phải đi công tác ba ngày mới về. Bây giờ mới có hai ngày, sao nhanh như vậy anh ấy đã về? Cho dù có về, cũng không thể vừa gọi điện thoại về đã nói là anh ấy bị tai nạn chứ? Giọng điệu của Mộ Dung Bạch rất lo lảng: “Chị Hương Vị, tôi thật sự không có gạt chị, bây giờ Tổng giám đốc Cường đang nảm trong phòng cấp cứu ở bệnh viện, chị mau tới đây đi” Anh ta tin chắc rãng người mà Tổng giám đốc Cường muốn gặp nhất là cô ấy. “Anh… không phải nói đùa?” Đào Hương Vi hơi hoảng hốt, vân không dám tin. “Trời đất chứng giám, nếu tôi dám đem chuyện này ra đùa bỡn, tôi sẽ chết không được tử tế!” Mộ Dung Bạch cũng là quá nóng lòng mới thề thốt. “Được được được, tôi tin anh, anh đừng nói những lời như vậy. Anh nói anh ấy đang được cấp cứu ở bệnh viện nào?” Tim cô thoáng chốc thất lại. “Tại bệnh viện thành phố. “Được rồi, bây giờ tôi đến đó ngay” Đào Hương Vi cầm chìa khóa và túi xách lập tức đi ra ngoài. Vừa rồi cô không hỏi Mộ Dung Bạch, làm sao Nguyễn Cao Cường xảy ra tai nạn, mà đã vội vàng chạy tới, lòng thấp thỏm không yên. Cô đến bệnh viện bằng tốc độ nhanh nhất. Khi đến bên ngoài phòng cấp cứu, đèn vẫn sáng. “Mộ Dung Bạch, anh ấy đã xảy ra chuyện gì vậy?” Cô thở gấp hỏi. Vẻ mặt Mộ Dung Bạch ngưng trọng: “Tổng giám đốc Cường, anh ấy… Ngay sau đó, anh ta lập tức kể hết mọi chuyện cho cô. “Anh nói là anh ấy và Nam Thùy Dương ly dị? Anh ấy muốn đuổi Nam Thùy Dương đi, nhưng Nam Thùy Dương lại lấy bom ra muốn chết cùng anh ấy?” Sau khi nghe xong, cô mất một lúc mới sắp xếp được chuyện này. Mộ Dung Bạch gật đầu: “Đúng vậ: vết thương của anh ấy có nghiêm trọng không?” Đào Hương Vi lúc này hết sức kinh hãi, không thể bình tĩnh được. Nguyễn Cao Cường trở lại làm thủ tục ly di với Nam Thùy Dương đã là chuyện đủ kinh ngạc, nhưng bây giờ điều đáng lo ngại nhất chính là thương tích của anh ấy. “Lúc tôi tìm thấy Tổng giám đốc Cường, anh ấy đã bị thương phải đầu, máu chảy không ngừng, người cũng mất ý thức. Bây giờ chỉ đợi bác sĩ cấp cứu ra thôi.” “Vậy.. Nam Thùy Dương đâu?” Đào Hương Vi liền hỏi ngay sau đó. Sắc mặt Mộ Dung Bạch không tốt lắm nói: “Tôi không biết, cô ta cũng được cứu lên, bác sĩ đang cứu chữa” Nhìn dáng vẻ anh ta, hận không thể bỏ mặc Nam Thùy Dương không cứu lên. Đào Hương Vi nghĩ đến việc Nam Thùy Dương hạ độc mình, lần này lại mang theo bom muốn cùng chết với Nguyễn Cao Cường, dường như cô ta không muốn sống nữa Lúc này, đèn trong phòng cấp cứu cuối cùng cũng tắt, rất nhanh, Nguyễn Cao Cường cũng được đấy ra ngoài. Đào Hương Vi và Mộ Dung Bạch đều bước tới. “Bác sĩ, anh ấy thế nào rồi?” Đào Hương Vi hỏi.

Chương 1004

 

Sau khi anh ta giúp Nguyễn Cao Cường xử lý sơ vết thương, xe cứu thương và cứu viện đã đến.

 

Dưới chỉ thị của Mộ Dung Bạch, cứu viện đã đưa hai người lên và lập tức đưa họ đến bệnh viện.

 

Khi Đào Hương Vi nhận được tin, cô ta còn tưởng rằng Mộ Dung Bạch đang nói đùa với mình.

 

“Hình như hôm nay không phải là ngày Cá tháng Tư. Anh đừng tìm tôi trêu chọc” Đào Hương Vi nhớ lần trước, khi con gái gọi điện cho.

 

Nguyễn Cao Cường, anh đã nói phải đi công tác ba ngày mới về.

 

Bây giờ mới có hai ngày, sao nhanh như vậy anh ấy đã về?

 

Cho dù có về, cũng không thể vừa gọi điện thoại về đã nói là anh ấy bị tai nạn chứ?

 

Giọng điệu của Mộ Dung Bạch rất lo lảng: “Chị Hương Vị, tôi thật sự không có gạt chị, bây giờ Tổng giám đốc Cường đang nảm trong phòng cấp cứu ở bệnh viện, chị mau tới đây đi” Anh ta tin chắc rãng người mà Tổng giám đốc Cường muốn gặp nhất là cô ấy.

 

“Anh… không phải nói đùa?” Đào Hương Vi hơi hoảng hốt, vân không dám tin.

 

“Trời đất chứng giám, nếu tôi dám đem chuyện này ra đùa bỡn, tôi sẽ chết không được tử tế!” Mộ Dung Bạch cũng là quá nóng lòng mới thề thốt.

 

“Được được được, tôi tin anh, anh đừng nói những lời như vậy. Anh nói anh ấy đang được cấp cứu ở bệnh viện nào?” Tim cô thoáng chốc thất lại.

 

“Tại bệnh viện thành phố.

 

“Được rồi, bây giờ tôi đến đó ngay” Đào Hương Vi cầm chìa khóa và túi xách lập tức đi ra ngoài.

 

Vừa rồi cô không hỏi Mộ Dung Bạch, làm sao Nguyễn Cao Cường xảy ra tai nạn, mà đã vội vàng chạy tới, lòng thấp thỏm không yên.

 

Cô đến bệnh viện bằng tốc độ nhanh nhất. Khi đến bên ngoài phòng cấp cứu, đèn vẫn sáng.

 

“Mộ Dung Bạch, anh ấy đã xảy ra chuyện gì vậy?” Cô thở gấp hỏi.

 

Vẻ mặt Mộ Dung Bạch ngưng trọng: “Tổng giám đốc Cường, anh ấy… Ngay sau đó, anh ta lập tức kể hết mọi chuyện cho cô.

 

“Anh nói là anh ấy và Nam Thùy Dương ly dị? Anh ấy muốn đuổi Nam Thùy Dương đi, nhưng Nam Thùy Dương lại lấy bom ra muốn chết cùng anh ấy?” Sau khi nghe xong, cô mất một lúc mới sắp xếp được chuyện này.

 

Mộ Dung Bạch gật đầu: “Đúng vậ: vết thương của anh ấy có nghiêm trọng không?” Đào Hương Vi lúc này hết sức kinh hãi, không thể bình tĩnh được.

 

Nguyễn Cao Cường trở lại làm thủ tục ly di với Nam Thùy Dương đã là chuyện đủ kinh ngạc, nhưng bây giờ điều đáng lo ngại nhất chính là thương tích của anh ấy.

 

“Lúc tôi tìm thấy Tổng giám đốc Cường, anh ấy đã bị thương phải đầu, máu chảy không ngừng, người cũng mất ý thức. Bây giờ chỉ đợi bác sĩ cấp cứu ra thôi.”

 

“Vậy.. Nam Thùy Dương đâu?” Đào Hương Vi liền hỏi ngay sau đó.

 

Sắc mặt Mộ Dung Bạch không tốt lắm nói: “Tôi không biết, cô ta cũng được cứu lên, bác sĩ đang cứu chữa” Nhìn dáng vẻ anh ta, hận không thể bỏ mặc Nam Thùy Dương không cứu lên.

 

Đào Hương Vi nghĩ đến việc Nam Thùy Dương hạ độc mình, lần này lại mang theo bom muốn cùng chết với Nguyễn Cao Cường, dường như cô ta không muốn sống nữa Lúc này, đèn trong phòng cấp cứu cuối cùng cũng tắt, rất nhanh, Nguyễn Cao Cường cũng được đấy ra ngoài.

 

Đào Hương Vi và Mộ Dung Bạch đều bước tới.

 

“Bác sĩ, anh ấy thế nào rồi?” Đào Hương Vi hỏi.

Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con TôiTác giả: Lâm Hương GiangTruyện Ngôn TìnhChương 1 – Hôn lễ hủy bỏ! “Đúng là không biết xấu hổ, đồ… đồ d*m đ*ng..” Hôn lễ vốn phải ấm áp lãng mạn, lập tức nổ tung. Bị tiếng xì xào bàn tán của mọi người k*ch th*ch tò mò, Lâm Hương Giang ngẩng đầu nhìn về phía màn hình lớn, trên đó đang phát HD, rõ một số slide ảnh giường chiếu, chế ràng đến từng chỉ tiết! Người phụ nữ vật chính trong loạt ảnh giường chiếu chính là cô, nhưng người đàn ông lăn lộn điên cuồng với cô trên giường lại không phải chú rể Hà Tùng Nhân! Lâm Hương Giang chớp mắt ngẩn ngơ, chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao lại có những bức ảnh này? Trong hình cô bị một người đàn ông đè xuống giường, góc độ mỗi bức ảnh cũng vừa văn chụp trực diện khuôn mặt cô, người đàn ông chỉ có bóng lưng hoặc là nửa người €ô có thể xác định, chính cô cũng không biết người đàn ông kia là ai! Theo bản năng, Lâm Hương Giang nhìn về phía Hà Tùng Nhân, sắc mặt hắn tái xanh nhìn chăm chăm cô, trong mắt lóe tia lửa giận. “Đồ đàn bà đê tiện! Cô dám phản bội tôi!” Không đợi cô kịp mở miệng, Hà Tùng… Chương 1004 Sau khi anh ta giúp Nguyễn Cao Cường xử lý sơ vết thương, xe cứu thương và cứu viện đã đến. Dưới chỉ thị của Mộ Dung Bạch, cứu viện đã đưa hai người lên và lập tức đưa họ đến bệnh viện. Khi Đào Hương Vi nhận được tin, cô ta còn tưởng rằng Mộ Dung Bạch đang nói đùa với mình. “Hình như hôm nay không phải là ngày Cá tháng Tư. Anh đừng tìm tôi trêu chọc” Đào Hương Vi nhớ lần trước, khi con gái gọi điện cho. Nguyễn Cao Cường, anh đã nói phải đi công tác ba ngày mới về. Bây giờ mới có hai ngày, sao nhanh như vậy anh ấy đã về? Cho dù có về, cũng không thể vừa gọi điện thoại về đã nói là anh ấy bị tai nạn chứ? Giọng điệu của Mộ Dung Bạch rất lo lảng: “Chị Hương Vị, tôi thật sự không có gạt chị, bây giờ Tổng giám đốc Cường đang nảm trong phòng cấp cứu ở bệnh viện, chị mau tới đây đi” Anh ta tin chắc rãng người mà Tổng giám đốc Cường muốn gặp nhất là cô ấy. “Anh… không phải nói đùa?” Đào Hương Vi hơi hoảng hốt, vân không dám tin. “Trời đất chứng giám, nếu tôi dám đem chuyện này ra đùa bỡn, tôi sẽ chết không được tử tế!” Mộ Dung Bạch cũng là quá nóng lòng mới thề thốt. “Được được được, tôi tin anh, anh đừng nói những lời như vậy. Anh nói anh ấy đang được cấp cứu ở bệnh viện nào?” Tim cô thoáng chốc thất lại. “Tại bệnh viện thành phố. “Được rồi, bây giờ tôi đến đó ngay” Đào Hương Vi cầm chìa khóa và túi xách lập tức đi ra ngoài. Vừa rồi cô không hỏi Mộ Dung Bạch, làm sao Nguyễn Cao Cường xảy ra tai nạn, mà đã vội vàng chạy tới, lòng thấp thỏm không yên. Cô đến bệnh viện bằng tốc độ nhanh nhất. Khi đến bên ngoài phòng cấp cứu, đèn vẫn sáng. “Mộ Dung Bạch, anh ấy đã xảy ra chuyện gì vậy?” Cô thở gấp hỏi. Vẻ mặt Mộ Dung Bạch ngưng trọng: “Tổng giám đốc Cường, anh ấy… Ngay sau đó, anh ta lập tức kể hết mọi chuyện cho cô. “Anh nói là anh ấy và Nam Thùy Dương ly dị? Anh ấy muốn đuổi Nam Thùy Dương đi, nhưng Nam Thùy Dương lại lấy bom ra muốn chết cùng anh ấy?” Sau khi nghe xong, cô mất một lúc mới sắp xếp được chuyện này. Mộ Dung Bạch gật đầu: “Đúng vậ: vết thương của anh ấy có nghiêm trọng không?” Đào Hương Vi lúc này hết sức kinh hãi, không thể bình tĩnh được. Nguyễn Cao Cường trở lại làm thủ tục ly di với Nam Thùy Dương đã là chuyện đủ kinh ngạc, nhưng bây giờ điều đáng lo ngại nhất chính là thương tích của anh ấy. “Lúc tôi tìm thấy Tổng giám đốc Cường, anh ấy đã bị thương phải đầu, máu chảy không ngừng, người cũng mất ý thức. Bây giờ chỉ đợi bác sĩ cấp cứu ra thôi.” “Vậy.. Nam Thùy Dương đâu?” Đào Hương Vi liền hỏi ngay sau đó. Sắc mặt Mộ Dung Bạch không tốt lắm nói: “Tôi không biết, cô ta cũng được cứu lên, bác sĩ đang cứu chữa” Nhìn dáng vẻ anh ta, hận không thể bỏ mặc Nam Thùy Dương không cứu lên. Đào Hương Vi nghĩ đến việc Nam Thùy Dương hạ độc mình, lần này lại mang theo bom muốn cùng chết với Nguyễn Cao Cường, dường như cô ta không muốn sống nữa Lúc này, đèn trong phòng cấp cứu cuối cùng cũng tắt, rất nhanh, Nguyễn Cao Cường cũng được đấy ra ngoài. Đào Hương Vi và Mộ Dung Bạch đều bước tới. “Bác sĩ, anh ấy thế nào rồi?” Đào Hương Vi hỏi.

Chương 1004