Tác giả:

“…. Cứu tôi với. ” Mắt cá chân đột nhiên bị một bàn tay lớn nóng rát giữ chặt, Vân Thanh đang chú tâm hái thuốc bị dọa nhảy dựng lên. Cô hoảng sợ cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một người đàn ông lạ mặt toàn thân đầy máu ngã xuống bên chân cô, mặt bê bết máu, nhìn không rõ gương mặt thật, nhưng khóe môi tím bầm, rõ ràng lả trúng độc! Vân Thanh nín thờ bắt mạch cho anh ta, trong lòng đã biết rõ. Cô nhanh chóng lấy ra thuốc giải độc mang theo bên người, không biết làm sao người đàn ông đã rơi vào hôn mê, nhét vào miệng cũng không nuốt xuống được. Vân Thanh quyết liều ngậm viên thuốc, cúi người xuống bóp chặt đôi môi mỏng cùa người đàn ông, miệng truyền miệng bón thuốc vào bên trong. Hai mươi năm qua chưa tửng tiếp xúc thân mật như vậy với người khác giời, mang tal Vân Thanh đỏ bừng. “ Đoàng—” Trời đột nhiên có sám sét, mây đen cuồn cuộn, trời sắp mưa. Không thể kẻo dàl thời giần, Vãn Thanh cắn chặt răng, dốc hết sức bỉnh sinh kéo người đàn ông đã roi vào hôn mê tởl hang dộng gần đó. Quần…

Chương 9: Chương 9

Tiểu Tổ Tông Ngang Bướng Của Hoắc GiaTác giả: Nhạc Hành XuânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“…. Cứu tôi với. ” Mắt cá chân đột nhiên bị một bàn tay lớn nóng rát giữ chặt, Vân Thanh đang chú tâm hái thuốc bị dọa nhảy dựng lên. Cô hoảng sợ cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một người đàn ông lạ mặt toàn thân đầy máu ngã xuống bên chân cô, mặt bê bết máu, nhìn không rõ gương mặt thật, nhưng khóe môi tím bầm, rõ ràng lả trúng độc! Vân Thanh nín thờ bắt mạch cho anh ta, trong lòng đã biết rõ. Cô nhanh chóng lấy ra thuốc giải độc mang theo bên người, không biết làm sao người đàn ông đã rơi vào hôn mê, nhét vào miệng cũng không nuốt xuống được. Vân Thanh quyết liều ngậm viên thuốc, cúi người xuống bóp chặt đôi môi mỏng cùa người đàn ông, miệng truyền miệng bón thuốc vào bên trong. Hai mươi năm qua chưa tửng tiếp xúc thân mật như vậy với người khác giời, mang tal Vân Thanh đỏ bừng. “ Đoàng—” Trời đột nhiên có sám sét, mây đen cuồn cuộn, trời sắp mưa. Không thể kẻo dàl thời giần, Vãn Thanh cắn chặt răng, dốc hết sức bỉnh sinh kéo người đàn ông đã roi vào hôn mê tởl hang dộng gần đó. Quần… Hoắc Hy Hy sao có thẻ chịu nổi cơn tức này, khi đó sắc mặt biến đổi vô cùng khó coi, “ Anh Tứ, anh lại vi con bé câm này mà nổi giận với em?!”Trong lòng cô ta, Hoắc Cảnh Thâm đứa con mắc bệnh được nhận nuôi này, lẽ ra phải quỳ xuống trước mặt thiên kim thật sự này của Hoắc gia mướl phải!Hoắc Cảnh Thâm không để ý đếncô ta.Nhln sang Vân Thanh ngòi bên cạnh giường, đang hết sức chảm chú châm cứu cứu lão phu nhân.Cô lấy ra những chiếc kim bạc có độ dài khác nhau, lần lượt châm vào các huyệt vị khác nhau ở phần đầu lão phu nhân, cồ quá trỉnh đâu ra đấy.Ánh mắt Hoắc Cảnh Thâm dừng lại ở trên khuôn mặt chuyên tâm kỉa cùa người con gái trước mắt.Dáng, vẻ thong dong trầm tĩnh, tay nghề điêu luyện kia, đường nét thấp thoáng giống như người con gái ở trong hang độngkia…Hơn nữ’a người con gáikia cũng dùng châm, biết y thuật…Đôi mắt đen láy của Hoắc Cảnh Thâm khẽ nheo lại, ánh mắt trở nên đàm chiêu suy nghĩ.Vân Thanh không nhận thấy sự kì lạ của Hoắc Cảnh Thâm.Cô đang chú tâm chu đáo bắt mạch cho lão phu nhân, sau khi chắc chắn mạch tượng ổn định, Vân Thanh lấy ra chiếc kim bạc.Lão phu nhân ở trên giường bỗng nhiên nôn ra máu đen.“ Lão phu nhân!” Thúy Hỉ bị dọa tới mức giọng nói thay đổi.Tên tiểu tiện nhân kia quả nhiên không thẻ!Hoắc Hy Hy nắm láy cơ hội này, gương mặt hung dữ, lập tức cao giọng kêu lên: “ Người đâu, băt con tiện nhân mưu hại lão phunhân nhốt vào phòng giam chứa nước!”Không có khả năng còn khoe mẽ, cô ta sẽ khiến con tiểu tiện nhân này không sống nổi qua đêm nay!Nồn ra máu xấu trong cơ thế để thải độc là hiện tượng bình thường.Vân Thanh đang muốn giải thích, hai tên vệ sĩ đã xông vào, không cho phép giải thích đã nắm chặt hai tay cô lồi ra ngoài.Vân Thanh chỉ có thể cầu cứu nhìn sang Hoắc Cảnh Thâm.Nhưng người đàn ông sắc mặt lãnh đạm, thờ ơ.“ Các người…đang ồn ào gìvậy?” Đúng vào lúc đó, lảo phu nhân nằm trên giường, lại từ từ^mở mắt, khí sắc mặc dù yếu ớt, nhưng ít nhắt cũng khồi phục lại thần trí.Hoắc Hy Hy sững người, có chút khó tin.Sao có thể chứ?Con bé câm kia thật sự có thể cứu sống lão phu nhân."Bà, máu xấu đã nôn ra ngoài.Bà giờ cảm thấy thế nào?" Hoắc Cảnh Thâm hạ giọng hỏi.Vân Thanh nghe thấy câu này suýt chút nữa cũng bị tức tới mức nôn ra máu.Tên bi3n thái này, biết rõ máu lão phu nhân nôn ra là máu xấu trong cơ thể, lại không thèm ngăn cản vệ sĩ, còn để bọn chúng ra tay, cố ý hù dọa cô!"Ta đỡ nhiều rồi" Thúy Hỉ vui vẻ nói: "Tốt quá rồi, lão phu nhân đã khỏe lại.Cô dâu mới thật giỏi quá! Dùng châm cứu cứu sống lão phu nhân."Cô dâu mới? Lão phu nhân liếc mắt anh, ánh nhìn dừng lại trên người con gái trẻ mặc giá y kia, không khỏi kinh ngạc..

Hoắc Hy Hy sao có thẻ chịu nổi cơn tức này, khi đó sắc mặt biến đổi vô cùng khó coi, “ Anh Tứ, anh lại vi con bé câm này mà nổi giận với em?!”

Trong lòng cô ta, Hoắc Cảnh Thâm đứa con mắc bệnh được nhận nuôi này, lẽ ra phải quỳ xuống trước mặt thiên kim thật sự này của Hoắc gia mướl phải!

Hoắc Cảnh Thâm không để ý đến

cô ta.

Nhln sang Vân Thanh ngòi bên cạnh giường, đang hết sức chảm chú châm cứu cứu lão phu nhân.

Cô lấy ra những chiếc kim bạc có độ dài khác nhau, lần lượt châm vào các huyệt vị khác nhau ở phần đầu lão phu nhân, cồ quá trỉnh đâu ra đấy.

Ánh mắt Hoắc Cảnh Thâm dừng lại ở trên khuôn mặt chuyên tâm kỉa cùa người con gái trước mắt.

Dáng, vẻ thong dong trầm tĩnh, tay nghề điêu luyện kia, đường nét thấp thoáng giống như người con gái ở trong hang động

kia…Hơn nữ’a người con gái

kia cũng dùng châm, biết y thuật…

Đôi mắt đen láy của Hoắc Cảnh Thâm khẽ nheo lại, ánh mắt trở nên đàm chiêu suy nghĩ.

Vân Thanh không nhận thấy sự kì lạ của Hoắc Cảnh Thâm.

Cô đang chú tâm chu đáo bắt mạch cho lão phu nhân, sau khi chắc chắn mạch tượng ổn định, Vân Thanh lấy ra chiếc kim bạc.

Lão phu nhân ở trên giường bỗng nhiên nôn ra máu đen.

“ Lão phu nhân!” Thúy Hỉ bị dọa tới mức giọng nói thay đổi.

Tên tiểu tiện nhân kia quả nhiên không thẻ!

Hoắc Hy Hy nắm láy cơ hội này, gương mặt hung dữ, lập tức cao giọng kêu lên: “ Người đâu, băt con tiện nhân mưu hại lão phu

nhân nhốt vào phòng giam chứa nước!”

Không có khả năng còn khoe mẽ, cô ta sẽ khiến con tiểu tiện nhân này không sống nổi qua đêm nay!

Nồn ra máu xấu trong cơ thế để thải độc là hiện tượng bình thường.

Vân Thanh đang muốn giải thích, hai tên vệ sĩ đã xông vào, không cho phép giải thích đã nắm chặt hai tay cô lồi ra ngoài.

Vân Thanh chỉ có thể cầu cứu nhìn sang Hoắc Cảnh Thâm.

Nhưng người đàn ông sắc mặt lãnh đạm, thờ ơ.

“ Các người…đang ồn ào gì

vậy?” Đúng vào lúc đó, lảo phu nhân nằm trên giường, lại từ từ^

mở mắt, khí sắc mặc dù yếu ớt, nhưng ít nhắt cũng khồi phục lại thần trí.

Hoắc Hy Hy sững người, có chút khó tin.

Sao có thể chứ?

Con bé câm kia thật sự có thể cứu sống lão phu nhân.

"Bà, máu xấu đã nôn ra ngoài.

Bà giờ cảm thấy thế nào?" Hoắc Cảnh Thâm hạ giọng hỏi.

Vân Thanh nghe thấy câu này suýt chút nữa cũng bị tức tới mức nôn ra máu.

Tên bi3n thái này, biết rõ máu lão phu nhân nôn ra là máu xấu trong cơ thể, lại không thèm ngăn cản vệ sĩ, còn để bọn chúng ra tay, cố ý hù dọa cô!

"Ta đỡ nhiều rồi" Thúy Hỉ vui vẻ nói: "Tốt quá rồi, lão phu nhân đã khỏe lại.

Cô dâu mới thật giỏi quá! Dùng châm cứu cứu sống lão phu nhân.

"

Cô dâu mới? Lão phu nhân liếc mắt anh, ánh nhìn dừng lại trên người con gái trẻ mặc giá y kia, không khỏi kinh ngạc.

.

Tiểu Tổ Tông Ngang Bướng Của Hoắc GiaTác giả: Nhạc Hành XuânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“…. Cứu tôi với. ” Mắt cá chân đột nhiên bị một bàn tay lớn nóng rát giữ chặt, Vân Thanh đang chú tâm hái thuốc bị dọa nhảy dựng lên. Cô hoảng sợ cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một người đàn ông lạ mặt toàn thân đầy máu ngã xuống bên chân cô, mặt bê bết máu, nhìn không rõ gương mặt thật, nhưng khóe môi tím bầm, rõ ràng lả trúng độc! Vân Thanh nín thờ bắt mạch cho anh ta, trong lòng đã biết rõ. Cô nhanh chóng lấy ra thuốc giải độc mang theo bên người, không biết làm sao người đàn ông đã rơi vào hôn mê, nhét vào miệng cũng không nuốt xuống được. Vân Thanh quyết liều ngậm viên thuốc, cúi người xuống bóp chặt đôi môi mỏng cùa người đàn ông, miệng truyền miệng bón thuốc vào bên trong. Hai mươi năm qua chưa tửng tiếp xúc thân mật như vậy với người khác giời, mang tal Vân Thanh đỏ bừng. “ Đoàng—” Trời đột nhiên có sám sét, mây đen cuồn cuộn, trời sắp mưa. Không thể kẻo dàl thời giần, Vãn Thanh cắn chặt răng, dốc hết sức bỉnh sinh kéo người đàn ông đã roi vào hôn mê tởl hang dộng gần đó. Quần… Hoắc Hy Hy sao có thẻ chịu nổi cơn tức này, khi đó sắc mặt biến đổi vô cùng khó coi, “ Anh Tứ, anh lại vi con bé câm này mà nổi giận với em?!”Trong lòng cô ta, Hoắc Cảnh Thâm đứa con mắc bệnh được nhận nuôi này, lẽ ra phải quỳ xuống trước mặt thiên kim thật sự này của Hoắc gia mướl phải!Hoắc Cảnh Thâm không để ý đếncô ta.Nhln sang Vân Thanh ngòi bên cạnh giường, đang hết sức chảm chú châm cứu cứu lão phu nhân.Cô lấy ra những chiếc kim bạc có độ dài khác nhau, lần lượt châm vào các huyệt vị khác nhau ở phần đầu lão phu nhân, cồ quá trỉnh đâu ra đấy.Ánh mắt Hoắc Cảnh Thâm dừng lại ở trên khuôn mặt chuyên tâm kỉa cùa người con gái trước mắt.Dáng, vẻ thong dong trầm tĩnh, tay nghề điêu luyện kia, đường nét thấp thoáng giống như người con gái ở trong hang độngkia…Hơn nữ’a người con gáikia cũng dùng châm, biết y thuật…Đôi mắt đen láy của Hoắc Cảnh Thâm khẽ nheo lại, ánh mắt trở nên đàm chiêu suy nghĩ.Vân Thanh không nhận thấy sự kì lạ của Hoắc Cảnh Thâm.Cô đang chú tâm chu đáo bắt mạch cho lão phu nhân, sau khi chắc chắn mạch tượng ổn định, Vân Thanh lấy ra chiếc kim bạc.Lão phu nhân ở trên giường bỗng nhiên nôn ra máu đen.“ Lão phu nhân!” Thúy Hỉ bị dọa tới mức giọng nói thay đổi.Tên tiểu tiện nhân kia quả nhiên không thẻ!Hoắc Hy Hy nắm láy cơ hội này, gương mặt hung dữ, lập tức cao giọng kêu lên: “ Người đâu, băt con tiện nhân mưu hại lão phunhân nhốt vào phòng giam chứa nước!”Không có khả năng còn khoe mẽ, cô ta sẽ khiến con tiểu tiện nhân này không sống nổi qua đêm nay!Nồn ra máu xấu trong cơ thế để thải độc là hiện tượng bình thường.Vân Thanh đang muốn giải thích, hai tên vệ sĩ đã xông vào, không cho phép giải thích đã nắm chặt hai tay cô lồi ra ngoài.Vân Thanh chỉ có thể cầu cứu nhìn sang Hoắc Cảnh Thâm.Nhưng người đàn ông sắc mặt lãnh đạm, thờ ơ.“ Các người…đang ồn ào gìvậy?” Đúng vào lúc đó, lảo phu nhân nằm trên giường, lại từ từ^mở mắt, khí sắc mặc dù yếu ớt, nhưng ít nhắt cũng khồi phục lại thần trí.Hoắc Hy Hy sững người, có chút khó tin.Sao có thể chứ?Con bé câm kia thật sự có thể cứu sống lão phu nhân."Bà, máu xấu đã nôn ra ngoài.Bà giờ cảm thấy thế nào?" Hoắc Cảnh Thâm hạ giọng hỏi.Vân Thanh nghe thấy câu này suýt chút nữa cũng bị tức tới mức nôn ra máu.Tên bi3n thái này, biết rõ máu lão phu nhân nôn ra là máu xấu trong cơ thể, lại không thèm ngăn cản vệ sĩ, còn để bọn chúng ra tay, cố ý hù dọa cô!"Ta đỡ nhiều rồi" Thúy Hỉ vui vẻ nói: "Tốt quá rồi, lão phu nhân đã khỏe lại.Cô dâu mới thật giỏi quá! Dùng châm cứu cứu sống lão phu nhân."Cô dâu mới? Lão phu nhân liếc mắt anh, ánh nhìn dừng lại trên người con gái trẻ mặc giá y kia, không khỏi kinh ngạc..

Chương 9: Chương 9