“…. Cứu tôi với. ” Mắt cá chân đột nhiên bị một bàn tay lớn nóng rát giữ chặt, Vân Thanh đang chú tâm hái thuốc bị dọa nhảy dựng lên. Cô hoảng sợ cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một người đàn ông lạ mặt toàn thân đầy máu ngã xuống bên chân cô, mặt bê bết máu, nhìn không rõ gương mặt thật, nhưng khóe môi tím bầm, rõ ràng lả trúng độc! Vân Thanh nín thờ bắt mạch cho anh ta, trong lòng đã biết rõ. Cô nhanh chóng lấy ra thuốc giải độc mang theo bên người, không biết làm sao người đàn ông đã rơi vào hôn mê, nhét vào miệng cũng không nuốt xuống được. Vân Thanh quyết liều ngậm viên thuốc, cúi người xuống bóp chặt đôi môi mỏng cùa người đàn ông, miệng truyền miệng bón thuốc vào bên trong. Hai mươi năm qua chưa tửng tiếp xúc thân mật như vậy với người khác giời, mang tal Vân Thanh đỏ bừng. “ Đoàng—” Trời đột nhiên có sám sét, mây đen cuồn cuộn, trời sắp mưa. Không thể kẻo dàl thời giần, Vãn Thanh cắn chặt răng, dốc hết sức bỉnh sinh kéo người đàn ông đã roi vào hôn mê tởl hang dộng gần đó. Quần…
Chương 29: Chương 29
Tiểu Tổ Tông Ngang Bướng Của Hoắc GiaTác giả: Nhạc Hành XuânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“…. Cứu tôi với. ” Mắt cá chân đột nhiên bị một bàn tay lớn nóng rát giữ chặt, Vân Thanh đang chú tâm hái thuốc bị dọa nhảy dựng lên. Cô hoảng sợ cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một người đàn ông lạ mặt toàn thân đầy máu ngã xuống bên chân cô, mặt bê bết máu, nhìn không rõ gương mặt thật, nhưng khóe môi tím bầm, rõ ràng lả trúng độc! Vân Thanh nín thờ bắt mạch cho anh ta, trong lòng đã biết rõ. Cô nhanh chóng lấy ra thuốc giải độc mang theo bên người, không biết làm sao người đàn ông đã rơi vào hôn mê, nhét vào miệng cũng không nuốt xuống được. Vân Thanh quyết liều ngậm viên thuốc, cúi người xuống bóp chặt đôi môi mỏng cùa người đàn ông, miệng truyền miệng bón thuốc vào bên trong. Hai mươi năm qua chưa tửng tiếp xúc thân mật như vậy với người khác giời, mang tal Vân Thanh đỏ bừng. “ Đoàng—” Trời đột nhiên có sám sét, mây đen cuồn cuộn, trời sắp mưa. Không thể kẻo dàl thời giần, Vãn Thanh cắn chặt răng, dốc hết sức bỉnh sinh kéo người đàn ông đã roi vào hôn mê tởl hang dộng gần đó. Quần… Cô ta đưa cho Vân Thanh một cuốn sách nhỏ có viết dòng chữ, hỏi cô muốn rút gì?Vân Nghiên Thư chỉ đơn giản viết bốn chữ trong cuốn sách: giá trị nhất.Vân Nghiên Thư khóe miệng co giật.TCon nhỏ này thật là thẳng thắn.Vân Nghiên Thư lại viết trong sách: [Nếu chị tin tôi, sau này tôi sẽ rút ra số 1, đó là bức giá trị nhất!]Vân Thanh vô cùng vui mừng ngẩng đầu nhìn cô ta.Đó là một điều thực sự ngu ngốc.Vân Nghiên Thư trong lòng tự giễu, sau đó viết vào sổ: [Nhiều năm như vậy, chính là Vân gia ngược đãi chị, cho chị thứ tốt nhất là nên làm.]Cô ta áy náy kéo tay Vân Thanh,trên mặt lộ ra vẻ thành khẩn, giống như là đau đến mức sắp khóc.Không ngờ, trong ba giây hai mắt Vân Thanh lại đỏ lên, ứa nước mắt.Vân Nghiên Thư sững người một lúc, nhìn thấy đám phóng viên xung quanh lao vào chụp ảnh, cô vội véo mình, kìm hai hàng nước mắt.Sau khi các phóng viên chụp ảnh xong, Vân Nghiên Thư đích thân kéo Vân Thanh lên sân khấu,Vân Kiều Kiều nhìn theo với vẻ mặt ghét bỏ.Ngay sau đó, ba chiếc hộp kín được mang lên sản khấu.Các hộp được đánh số thử tự 1-3, tương ứng với ba phần quàkhác nhau.Vân Nghiên Thư liếc nhìn quản lý Vương ở trong góc, hai người nhìn nhau đầy ẩn ý, mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát.“Để chị chọn trước đã.” Vân Nghiên Thư làm động tác mời Vân Thanh một cách hào phóng.Vân Thanh mỉm cười cảm ơn cô ta, nhấc váy đi thẳng đến ô Số1.Nhìn bóng lưng của Vân Thanh, Vân Nghiên Thư cảm thấy rất không vui, cô ta hơi nâng cằm lên, kiêu ngạo như con công đang mở màn.Cô biết loại không được yêu thương, nếu chiếu cố cô một chút, tự nhiên sẽ dắt mũi cô!ở dưới sân khấu, Hoắc CảnhThâm lạnh lùng nheo mắt lại, tháy được sự tính toán kĩ càng, không biết vỉ sao, hắn mơ hồ cảm thấy tên cô nhóc đó không phải là người hám lợi người khác.Cô muốn chơi chiêu trò gl?Vé mặt của Hoắc Kiến Hoa khiến người ta phải suy đoán…Nhìn thấy Vân Thanh, đang đứng trước ô số 1, lại giơ tay về ô số 3!Trên sân khấu, biểu cảm của Vân Nghiên Thư đột ngột thay đổi, cổ phần có trong đó, Vân Hiển Tôn đã ký tên vào nó!Đừng!!!Tiếng hét vừa dừng lại ờ bên miệng cô, nhưng Vân Hién Tôn kịp nắm lấy lòng bán tay cô kéoVân Thanh đả ỉấy hợp đồng trong hộp ra bày công khai trước công chúng.uLà 15% cổ phần của Vân Group!” Nhóm khách mời đứng phía trước nhìn thấy rõ ràng liền lởn tiếng nói.Đày chắc chắn là món quà giá trị nhất trang ba món quà!Đó cũng là điều Vân Nghiên Thư mong muốn nhất!
Cô ta đưa cho Vân Thanh một cuốn sách nhỏ có viết dòng chữ, hỏi cô muốn rút gì?
Vân Nghiên Thư chỉ đơn giản viết bốn chữ trong cuốn sách: giá trị nhất.
Vân Nghiên Thư khóe miệng co giật.
T
Con nhỏ này thật là thẳng thắn.
Vân Nghiên Thư lại viết trong sách: [Nếu chị tin tôi, sau này tôi sẽ rút ra số 1, đó là bức giá trị nhất!]
Vân Thanh vô cùng vui mừng ngẩng đầu nhìn cô ta.
Đó là một điều thực sự ngu ngốc.
Vân Nghiên Thư trong lòng tự giễu, sau đó viết vào sổ: [Nhiều năm như vậy, chính là Vân gia ngược đãi chị, cho chị thứ tốt nhất là nên làm.
]
Cô ta áy náy kéo tay Vân Thanh,
trên mặt lộ ra vẻ thành khẩn, giống như là đau đến mức sắp khóc.
Không ngờ, trong ba giây hai mắt Vân Thanh lại đỏ lên, ứa nước mắt.
Vân Nghiên Thư sững người một lúc, nhìn thấy đám phóng viên xung quanh lao vào chụp ảnh, cô vội véo mình, kìm hai hàng nước mắt.
Sau khi các phóng viên chụp ảnh xong, Vân Nghiên Thư đích thân kéo Vân Thanh lên sân khấu,
Vân Kiều Kiều nhìn theo với vẻ mặt ghét bỏ.
Ngay sau đó, ba chiếc hộp kín được mang lên sản khấu.
Các hộp được đánh số thử tự 1-3, tương ứng với ba phần quà
khác nhau.
Vân Nghiên Thư liếc nhìn quản lý Vương ở trong góc, hai người nhìn nhau đầy ẩn ý, mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát.
“Để chị chọn trước đã.
” Vân Nghiên Thư làm động tác mời Vân Thanh một cách hào phóng.
Vân Thanh mỉm cười cảm ơn cô ta, nhấc váy đi thẳng đến ô Số1.
Nhìn bóng lưng của Vân Thanh, Vân Nghiên Thư cảm thấy rất không vui, cô ta hơi nâng cằm lên, kiêu ngạo như con công đang mở màn.
Cô biết loại không được yêu thương, nếu chiếu cố cô một chút, tự nhiên sẽ dắt mũi cô!
ở dưới sân khấu, Hoắc Cảnh
Thâm lạnh lùng nheo mắt lại, tháy được sự tính toán kĩ càng, không biết vỉ sao, hắn mơ hồ cảm thấy tên cô nhóc đó không phải là người hám lợi người khác.
Cô muốn chơi chiêu trò gl?
Vé mặt của Hoắc Kiến Hoa khiến người ta phải suy đoán…
Nhìn thấy Vân Thanh, đang đứng trước ô số 1, lại giơ tay về ô số 3!
Trên sân khấu, biểu cảm của Vân Nghiên Thư đột ngột thay đổi, cổ phần có trong đó, Vân Hiển Tôn đã ký tên vào nó!
Đừng!!!
Tiếng hét vừa dừng lại ờ bên miệng cô, nhưng Vân Hién Tôn kịp nắm lấy lòng bán tay cô kéo
Vân Thanh đả ỉấy hợp đồng trong hộp ra bày công khai trước công chúng.
uLà 15% cổ phần của Vân Group!” Nhóm khách mời đứng phía trước nhìn thấy rõ ràng liền lởn tiếng nói.
Đày chắc chắn là món quà giá trị nhất trang ba món quà!
Đó cũng là điều Vân Nghiên Thư mong muốn nhất!
Tiểu Tổ Tông Ngang Bướng Của Hoắc GiaTác giả: Nhạc Hành XuânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“…. Cứu tôi với. ” Mắt cá chân đột nhiên bị một bàn tay lớn nóng rát giữ chặt, Vân Thanh đang chú tâm hái thuốc bị dọa nhảy dựng lên. Cô hoảng sợ cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một người đàn ông lạ mặt toàn thân đầy máu ngã xuống bên chân cô, mặt bê bết máu, nhìn không rõ gương mặt thật, nhưng khóe môi tím bầm, rõ ràng lả trúng độc! Vân Thanh nín thờ bắt mạch cho anh ta, trong lòng đã biết rõ. Cô nhanh chóng lấy ra thuốc giải độc mang theo bên người, không biết làm sao người đàn ông đã rơi vào hôn mê, nhét vào miệng cũng không nuốt xuống được. Vân Thanh quyết liều ngậm viên thuốc, cúi người xuống bóp chặt đôi môi mỏng cùa người đàn ông, miệng truyền miệng bón thuốc vào bên trong. Hai mươi năm qua chưa tửng tiếp xúc thân mật như vậy với người khác giời, mang tal Vân Thanh đỏ bừng. “ Đoàng—” Trời đột nhiên có sám sét, mây đen cuồn cuộn, trời sắp mưa. Không thể kẻo dàl thời giần, Vãn Thanh cắn chặt răng, dốc hết sức bỉnh sinh kéo người đàn ông đã roi vào hôn mê tởl hang dộng gần đó. Quần… Cô ta đưa cho Vân Thanh một cuốn sách nhỏ có viết dòng chữ, hỏi cô muốn rút gì?Vân Nghiên Thư chỉ đơn giản viết bốn chữ trong cuốn sách: giá trị nhất.Vân Nghiên Thư khóe miệng co giật.TCon nhỏ này thật là thẳng thắn.Vân Nghiên Thư lại viết trong sách: [Nếu chị tin tôi, sau này tôi sẽ rút ra số 1, đó là bức giá trị nhất!]Vân Thanh vô cùng vui mừng ngẩng đầu nhìn cô ta.Đó là một điều thực sự ngu ngốc.Vân Nghiên Thư trong lòng tự giễu, sau đó viết vào sổ: [Nhiều năm như vậy, chính là Vân gia ngược đãi chị, cho chị thứ tốt nhất là nên làm.]Cô ta áy náy kéo tay Vân Thanh,trên mặt lộ ra vẻ thành khẩn, giống như là đau đến mức sắp khóc.Không ngờ, trong ba giây hai mắt Vân Thanh lại đỏ lên, ứa nước mắt.Vân Nghiên Thư sững người một lúc, nhìn thấy đám phóng viên xung quanh lao vào chụp ảnh, cô vội véo mình, kìm hai hàng nước mắt.Sau khi các phóng viên chụp ảnh xong, Vân Nghiên Thư đích thân kéo Vân Thanh lên sân khấu,Vân Kiều Kiều nhìn theo với vẻ mặt ghét bỏ.Ngay sau đó, ba chiếc hộp kín được mang lên sản khấu.Các hộp được đánh số thử tự 1-3, tương ứng với ba phần quàkhác nhau.Vân Nghiên Thư liếc nhìn quản lý Vương ở trong góc, hai người nhìn nhau đầy ẩn ý, mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát.“Để chị chọn trước đã.” Vân Nghiên Thư làm động tác mời Vân Thanh một cách hào phóng.Vân Thanh mỉm cười cảm ơn cô ta, nhấc váy đi thẳng đến ô Số1.Nhìn bóng lưng của Vân Thanh, Vân Nghiên Thư cảm thấy rất không vui, cô ta hơi nâng cằm lên, kiêu ngạo như con công đang mở màn.Cô biết loại không được yêu thương, nếu chiếu cố cô một chút, tự nhiên sẽ dắt mũi cô!ở dưới sân khấu, Hoắc CảnhThâm lạnh lùng nheo mắt lại, tháy được sự tính toán kĩ càng, không biết vỉ sao, hắn mơ hồ cảm thấy tên cô nhóc đó không phải là người hám lợi người khác.Cô muốn chơi chiêu trò gl?Vé mặt của Hoắc Kiến Hoa khiến người ta phải suy đoán…Nhìn thấy Vân Thanh, đang đứng trước ô số 1, lại giơ tay về ô số 3!Trên sân khấu, biểu cảm của Vân Nghiên Thư đột ngột thay đổi, cổ phần có trong đó, Vân Hiển Tôn đã ký tên vào nó!Đừng!!!Tiếng hét vừa dừng lại ờ bên miệng cô, nhưng Vân Hién Tôn kịp nắm lấy lòng bán tay cô kéoVân Thanh đả ỉấy hợp đồng trong hộp ra bày công khai trước công chúng.uLà 15% cổ phần của Vân Group!” Nhóm khách mời đứng phía trước nhìn thấy rõ ràng liền lởn tiếng nói.Đày chắc chắn là món quà giá trị nhất trang ba món quà!Đó cũng là điều Vân Nghiên Thư mong muốn nhất!