“…. Cứu tôi với. ” Mắt cá chân đột nhiên bị một bàn tay lớn nóng rát giữ chặt, Vân Thanh đang chú tâm hái thuốc bị dọa nhảy dựng lên. Cô hoảng sợ cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một người đàn ông lạ mặt toàn thân đầy máu ngã xuống bên chân cô, mặt bê bết máu, nhìn không rõ gương mặt thật, nhưng khóe môi tím bầm, rõ ràng lả trúng độc! Vân Thanh nín thờ bắt mạch cho anh ta, trong lòng đã biết rõ. Cô nhanh chóng lấy ra thuốc giải độc mang theo bên người, không biết làm sao người đàn ông đã rơi vào hôn mê, nhét vào miệng cũng không nuốt xuống được. Vân Thanh quyết liều ngậm viên thuốc, cúi người xuống bóp chặt đôi môi mỏng cùa người đàn ông, miệng truyền miệng bón thuốc vào bên trong. Hai mươi năm qua chưa tửng tiếp xúc thân mật như vậy với người khác giời, mang tal Vân Thanh đỏ bừng. “ Đoàng—” Trời đột nhiên có sám sét, mây đen cuồn cuộn, trời sắp mưa. Không thể kẻo dàl thời giần, Vãn Thanh cắn chặt răng, dốc hết sức bỉnh sinh kéo người đàn ông đã roi vào hôn mê tởl hang dộng gần đó. Quần…
Chương 32: Chương 32
Tiểu Tổ Tông Ngang Bướng Của Hoắc GiaTác giả: Nhạc Hành XuânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“…. Cứu tôi với. ” Mắt cá chân đột nhiên bị một bàn tay lớn nóng rát giữ chặt, Vân Thanh đang chú tâm hái thuốc bị dọa nhảy dựng lên. Cô hoảng sợ cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một người đàn ông lạ mặt toàn thân đầy máu ngã xuống bên chân cô, mặt bê bết máu, nhìn không rõ gương mặt thật, nhưng khóe môi tím bầm, rõ ràng lả trúng độc! Vân Thanh nín thờ bắt mạch cho anh ta, trong lòng đã biết rõ. Cô nhanh chóng lấy ra thuốc giải độc mang theo bên người, không biết làm sao người đàn ông đã rơi vào hôn mê, nhét vào miệng cũng không nuốt xuống được. Vân Thanh quyết liều ngậm viên thuốc, cúi người xuống bóp chặt đôi môi mỏng cùa người đàn ông, miệng truyền miệng bón thuốc vào bên trong. Hai mươi năm qua chưa tửng tiếp xúc thân mật như vậy với người khác giời, mang tal Vân Thanh đỏ bừng. “ Đoàng—” Trời đột nhiên có sám sét, mây đen cuồn cuộn, trời sắp mưa. Không thể kẻo dàl thời giần, Vãn Thanh cắn chặt răng, dốc hết sức bỉnh sinh kéo người đàn ông đã roi vào hôn mê tởl hang dộng gần đó. Quần… Vân Thanh đột ngột kìm nước mắt.Cô chỉ đơn giản là vén gấu váylên, để lộ mắt cá chân bị bong gân và một nửa bắp chân trắng trẻo nuột nà của mình trước công chúng.Tay còn lại nắm lấy cồ tay của Hoắc Cảnh Thâm, đồng thời ngẩng mặt lên nhìn hắn, vừa ngây thơ vừa đáng thương.Vài người đàn ông đi qua nhìn qua với đôi mắt ch ảy nước miếng.Hoắc Cảnh Thâm sắc mặt tối sầm lại, anh vén váy của cô xuống, che lại.“Tôi nghĩ anh thực sự cần phải được chỉnh đốn!” Vân Thanh còn chưa nhận ra ý nghĩa sâu xa của những gì anh ta nói.Giây tiếp theo, cơ thể cô đột nhiên nhấc lên không trung, thếgiởi quay cuồng, cô bị Hoắc Cảnh Thâm ôm chặt eo không chút nhẹ nhàng, cử thế sải bước về phía chiếc Maybach cách đó không xa….“Đưực rồi, Vân Thanh cô dám làm quyến rũ mấy tên kia sau lưng Hoắc gia!”Vân Kiểu Kiều nói một cách ác ý, xông lên hồi tội.Nhưng, khi nhìn rõ mặt người đàn ông đó, Vân Kiều Kiều đã choáng váng tim đập loạn xạ trong long ngực.Chúa ơi, sao có thề có một người đàn ông hoàn hảo như vậy?Cô ta muốn có được anh ta!“Anh trai”… Đây là đang gọi Hoắc Cảnh Thâm sao?Vân Thanh ngước mắt nhln phản ứng của Hoắc Cành Thâm, trên khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông không có biểu hiện g) thừa, nhưng cô cảm giác rõ ràng áp lực không khí xung quanh đâ giảmxuống.Vân Kiều Kiều không có một chút cảm giác nguy hiểm, chống nạnh chế nhạo: “Anh trai, anh thật đẹp trai, muốn bám phụ nữ thi tìm chỗ ngon hơn! Người phụ nữ anh đang giữ là không chỉ câm điếc mà còn là đồ cũ đã ‘qua’ kết hôn!Hoẳc Cảnh Thâm lạnh lùng liếc cô một cái:” Thật sao? Vậy thì cô là loại hàng gì?”Điều này nghe có vẻ hơi phũ phàng, nhưng một anh chàng đẹp trai như vậy lại sẵn lòng chăm sóc cô, giọng nói của anh ta lại nghe rất hay, Vân Kiều Kiều không khỏi cảm thấy vui mừng khôn xiết.Cô chống cầm tự đắc nói: “Vân Group anh biết không? Tôi là congái út của Vân gia!”“Vân Group?” Khóe môi Hoắc Cảnh Thâm cười lạnh ‘Tôi nhớ roi.Bỏ lại câu nói rồi bước đôi chân dài đi qua Vân Kiều Kiều, ôm Vân Thanh lên xe phỏng đi.Vân Kiều Kiều có chút bối rối, đây là ý gi?Anh nhớ tới cô, lẽ nào anh định vứt bỏ Vân Thanh mà nhận mình sao?Vân Kiều Kiều phấn khích đến mức cô tỉnh táo trở lại và nghĩ đến một điều khác.Cô phải thu giữ bằng chứng của Vân Thanh đưa cho nhà họ Hoắc, thi thứ hèn hạ đó sẽ chết chắc! Anh chàng đạp trai kia l^_của cô!Nhìn thấy anh chàng đạp trai đã bế Vân Thanh lên xe rồi lái đi, Hoắc Cảnh Thâm nhanh chóng lên xe muốn đuổi kịp.Tuy nhiên, chưa kịp nổ máy thì một chiếc ô tô màu đen bất ngờ lao ra từ bên hông và tông trực diện vào cô.“A!!” Vân Kiều Kiều sợ tới mửc ôm đầu kêu gào.Có một tiếng ’Một tiếng ‘rầm’ rất lớn, mui xe cùa cô ta trực tiếp bị hất tung, khói bốc ra …
Vân Thanh đột ngột kìm nước mắt.
Cô chỉ đơn giản là vén gấu váy
lên, để lộ mắt cá chân bị bong gân và một nửa bắp chân trắng trẻo nuột nà của mình trước công chúng.
Tay còn lại nắm lấy cồ tay của Hoắc Cảnh Thâm, đồng thời ngẩng mặt lên nhìn hắn, vừa ngây thơ vừa đáng thương.
Vài người đàn ông đi qua nhìn qua với đôi mắt ch ảy nước miếng.
Hoắc Cảnh Thâm sắc mặt tối sầm lại, anh vén váy của cô xuống, che lại.
“Tôi nghĩ anh thực sự cần phải được chỉnh đốn!” Vân Thanh còn chưa nhận ra ý nghĩa sâu xa của những gì anh ta nói.
Giây tiếp theo, cơ thể cô đột nhiên nhấc lên không trung, thế
giởi quay cuồng, cô bị Hoắc Cảnh Thâm ôm chặt eo không chút nhẹ nhàng, cử thế sải bước về phía chiếc Maybach cách đó không xa….
“Đưực rồi, Vân Thanh cô dám làm quyến rũ mấy tên kia sau lưng Hoắc gia!”
Vân Kiểu Kiều nói một cách ác ý, xông lên hồi tội.
Nhưng, khi nhìn rõ mặt người đàn ông đó, Vân Kiều Kiều đã choáng váng tim đập loạn xạ trong long ngực.
Chúa ơi, sao có thề có một người đàn ông hoàn hảo như vậy?
Cô ta muốn có được anh ta!
“Anh trai”… Đây là đang gọi Hoắc Cảnh Thâm sao?
Vân Thanh ngước mắt nhln phản ứng của Hoắc Cành Thâm, trên khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông không có biểu hiện g) thừa, nhưng cô cảm giác rõ ràng áp lực không khí xung quanh đâ giảm
xuống.
Vân Kiều Kiều không có một chút cảm giác nguy hiểm, chống nạnh chế nhạo: “Anh trai, anh thật đẹp trai, muốn bám phụ nữ thi tìm chỗ ngon hơn! Người phụ nữ anh đang giữ là không chỉ câm điếc mà còn là đồ cũ đã ‘qua’ kết hôn!
Hoẳc Cảnh Thâm lạnh lùng liếc cô một cái:” Thật sao? Vậy thì cô là loại hàng gì?”
Điều này nghe có vẻ hơi phũ phàng, nhưng một anh chàng đẹp trai như vậy lại sẵn lòng chăm sóc cô, giọng nói của anh ta lại nghe rất hay, Vân Kiều Kiều không khỏi cảm thấy vui mừng khôn xiết.
Cô chống cầm tự đắc nói: “Vân Group anh biết không? Tôi là con
gái út của Vân gia!”
“Vân Group?” Khóe môi Hoắc Cảnh Thâm cười lạnh ‘Tôi nhớ roi.
Bỏ lại câu nói rồi bước đôi chân dài đi qua Vân Kiều Kiều, ôm Vân Thanh lên xe phỏng đi.
Vân Kiều Kiều có chút bối rối, đây là ý gi?
Anh nhớ tới cô, lẽ nào anh định vứt bỏ Vân Thanh mà nhận mình sao?
Vân Kiều Kiều phấn khích đến mức cô tỉnh táo trở lại và nghĩ đến một điều khác.
Cô phải thu giữ bằng chứng của Vân Thanh đưa cho nhà họ Hoắc, thi thứ hèn hạ đó sẽ chết chắc! Anh chàng đạp trai kia l^_
của cô!
Nhìn thấy anh chàng đạp trai đã bế Vân Thanh lên xe rồi lái đi, Hoắc Cảnh Thâm nhanh chóng lên xe muốn đuổi kịp.
Tuy nhiên, chưa kịp nổ máy thì một chiếc ô tô màu đen bất ngờ lao ra từ bên hông và tông trực diện vào cô.
“A!!” Vân Kiều Kiều sợ tới mửc ôm đầu kêu gào.
Có một tiếng ’
Một tiếng ‘rầm’ rất lớn, mui xe cùa cô ta trực tiếp bị hất tung, khói bốc ra …
Tiểu Tổ Tông Ngang Bướng Của Hoắc GiaTác giả: Nhạc Hành XuânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“…. Cứu tôi với. ” Mắt cá chân đột nhiên bị một bàn tay lớn nóng rát giữ chặt, Vân Thanh đang chú tâm hái thuốc bị dọa nhảy dựng lên. Cô hoảng sợ cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một người đàn ông lạ mặt toàn thân đầy máu ngã xuống bên chân cô, mặt bê bết máu, nhìn không rõ gương mặt thật, nhưng khóe môi tím bầm, rõ ràng lả trúng độc! Vân Thanh nín thờ bắt mạch cho anh ta, trong lòng đã biết rõ. Cô nhanh chóng lấy ra thuốc giải độc mang theo bên người, không biết làm sao người đàn ông đã rơi vào hôn mê, nhét vào miệng cũng không nuốt xuống được. Vân Thanh quyết liều ngậm viên thuốc, cúi người xuống bóp chặt đôi môi mỏng cùa người đàn ông, miệng truyền miệng bón thuốc vào bên trong. Hai mươi năm qua chưa tửng tiếp xúc thân mật như vậy với người khác giời, mang tal Vân Thanh đỏ bừng. “ Đoàng—” Trời đột nhiên có sám sét, mây đen cuồn cuộn, trời sắp mưa. Không thể kẻo dàl thời giần, Vãn Thanh cắn chặt răng, dốc hết sức bỉnh sinh kéo người đàn ông đã roi vào hôn mê tởl hang dộng gần đó. Quần… Vân Thanh đột ngột kìm nước mắt.Cô chỉ đơn giản là vén gấu váylên, để lộ mắt cá chân bị bong gân và một nửa bắp chân trắng trẻo nuột nà của mình trước công chúng.Tay còn lại nắm lấy cồ tay của Hoắc Cảnh Thâm, đồng thời ngẩng mặt lên nhìn hắn, vừa ngây thơ vừa đáng thương.Vài người đàn ông đi qua nhìn qua với đôi mắt ch ảy nước miếng.Hoắc Cảnh Thâm sắc mặt tối sầm lại, anh vén váy của cô xuống, che lại.“Tôi nghĩ anh thực sự cần phải được chỉnh đốn!” Vân Thanh còn chưa nhận ra ý nghĩa sâu xa của những gì anh ta nói.Giây tiếp theo, cơ thể cô đột nhiên nhấc lên không trung, thếgiởi quay cuồng, cô bị Hoắc Cảnh Thâm ôm chặt eo không chút nhẹ nhàng, cử thế sải bước về phía chiếc Maybach cách đó không xa….“Đưực rồi, Vân Thanh cô dám làm quyến rũ mấy tên kia sau lưng Hoắc gia!”Vân Kiểu Kiều nói một cách ác ý, xông lên hồi tội.Nhưng, khi nhìn rõ mặt người đàn ông đó, Vân Kiều Kiều đã choáng váng tim đập loạn xạ trong long ngực.Chúa ơi, sao có thề có một người đàn ông hoàn hảo như vậy?Cô ta muốn có được anh ta!“Anh trai”… Đây là đang gọi Hoắc Cảnh Thâm sao?Vân Thanh ngước mắt nhln phản ứng của Hoắc Cành Thâm, trên khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông không có biểu hiện g) thừa, nhưng cô cảm giác rõ ràng áp lực không khí xung quanh đâ giảmxuống.Vân Kiều Kiều không có một chút cảm giác nguy hiểm, chống nạnh chế nhạo: “Anh trai, anh thật đẹp trai, muốn bám phụ nữ thi tìm chỗ ngon hơn! Người phụ nữ anh đang giữ là không chỉ câm điếc mà còn là đồ cũ đã ‘qua’ kết hôn!Hoẳc Cảnh Thâm lạnh lùng liếc cô một cái:” Thật sao? Vậy thì cô là loại hàng gì?”Điều này nghe có vẻ hơi phũ phàng, nhưng một anh chàng đẹp trai như vậy lại sẵn lòng chăm sóc cô, giọng nói của anh ta lại nghe rất hay, Vân Kiều Kiều không khỏi cảm thấy vui mừng khôn xiết.Cô chống cầm tự đắc nói: “Vân Group anh biết không? Tôi là congái út của Vân gia!”“Vân Group?” Khóe môi Hoắc Cảnh Thâm cười lạnh ‘Tôi nhớ roi.Bỏ lại câu nói rồi bước đôi chân dài đi qua Vân Kiều Kiều, ôm Vân Thanh lên xe phỏng đi.Vân Kiều Kiều có chút bối rối, đây là ý gi?Anh nhớ tới cô, lẽ nào anh định vứt bỏ Vân Thanh mà nhận mình sao?Vân Kiều Kiều phấn khích đến mức cô tỉnh táo trở lại và nghĩ đến một điều khác.Cô phải thu giữ bằng chứng của Vân Thanh đưa cho nhà họ Hoắc, thi thứ hèn hạ đó sẽ chết chắc! Anh chàng đạp trai kia l^_của cô!Nhìn thấy anh chàng đạp trai đã bế Vân Thanh lên xe rồi lái đi, Hoắc Cảnh Thâm nhanh chóng lên xe muốn đuổi kịp.Tuy nhiên, chưa kịp nổ máy thì một chiếc ô tô màu đen bất ngờ lao ra từ bên hông và tông trực diện vào cô.“A!!” Vân Kiều Kiều sợ tới mửc ôm đầu kêu gào.Có một tiếng ’Một tiếng ‘rầm’ rất lớn, mui xe cùa cô ta trực tiếp bị hất tung, khói bốc ra …