“…. Cứu tôi với. ” Mắt cá chân đột nhiên bị một bàn tay lớn nóng rát giữ chặt, Vân Thanh đang chú tâm hái thuốc bị dọa nhảy dựng lên. Cô hoảng sợ cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một người đàn ông lạ mặt toàn thân đầy máu ngã xuống bên chân cô, mặt bê bết máu, nhìn không rõ gương mặt thật, nhưng khóe môi tím bầm, rõ ràng lả trúng độc! Vân Thanh nín thờ bắt mạch cho anh ta, trong lòng đã biết rõ. Cô nhanh chóng lấy ra thuốc giải độc mang theo bên người, không biết làm sao người đàn ông đã rơi vào hôn mê, nhét vào miệng cũng không nuốt xuống được. Vân Thanh quyết liều ngậm viên thuốc, cúi người xuống bóp chặt đôi môi mỏng cùa người đàn ông, miệng truyền miệng bón thuốc vào bên trong. Hai mươi năm qua chưa tửng tiếp xúc thân mật như vậy với người khác giời, mang tal Vân Thanh đỏ bừng. “ Đoàng—” Trời đột nhiên có sám sét, mây đen cuồn cuộn, trời sắp mưa. Không thể kẻo dàl thời giần, Vãn Thanh cắn chặt răng, dốc hết sức bỉnh sinh kéo người đàn ông đã roi vào hôn mê tởl hang dộng gần đó. Quần…
Chương 58: Chương 58
Tiểu Tổ Tông Ngang Bướng Của Hoắc GiaTác giả: Nhạc Hành XuânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“…. Cứu tôi với. ” Mắt cá chân đột nhiên bị một bàn tay lớn nóng rát giữ chặt, Vân Thanh đang chú tâm hái thuốc bị dọa nhảy dựng lên. Cô hoảng sợ cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một người đàn ông lạ mặt toàn thân đầy máu ngã xuống bên chân cô, mặt bê bết máu, nhìn không rõ gương mặt thật, nhưng khóe môi tím bầm, rõ ràng lả trúng độc! Vân Thanh nín thờ bắt mạch cho anh ta, trong lòng đã biết rõ. Cô nhanh chóng lấy ra thuốc giải độc mang theo bên người, không biết làm sao người đàn ông đã rơi vào hôn mê, nhét vào miệng cũng không nuốt xuống được. Vân Thanh quyết liều ngậm viên thuốc, cúi người xuống bóp chặt đôi môi mỏng cùa người đàn ông, miệng truyền miệng bón thuốc vào bên trong. Hai mươi năm qua chưa tửng tiếp xúc thân mật như vậy với người khác giời, mang tal Vân Thanh đỏ bừng. “ Đoàng—” Trời đột nhiên có sám sét, mây đen cuồn cuộn, trời sắp mưa. Không thể kẻo dàl thời giần, Vãn Thanh cắn chặt răng, dốc hết sức bỉnh sinh kéo người đàn ông đã roi vào hôn mê tởl hang dộng gần đó. Quần… Hai chữ “chồng” khiến Hoắc Cảnh Thâm nghẹn.Anh ta cười không thể giải thích được: “Còn cỏ những thử hung dữ’ hơn.”Vân Thanh ngay lập tức nhặn ra nguy hiểm, trước khi cô kịp phản ứng, Hoắc Cảnh Thâm đả lôi máy ghi âm cùa cô ra, dùng bàn tay to giữ sau đầu cô, cúi đầu xuống, hung dữ bịt miệng cô.Nụ hôn này quá cuồng bạo, như muốn tuyên bố chủ quyền, buộc cô phải nhìn rõ thân phận của mình là Hoắc phu nhân bằng một cử chỉ dầy mạnh báo đến nghẹt thở!Vân Thanh nếm được vj máu, môi và lưỡi dều bị cắn.Cô có thể nhln tháy sự khát máuvà điên cuồng đang bủng cháy sâu trong đôi mắt của Hoắc Cảnh Thâm.Anh ta nhìn thấy máu… sẽ rất phấn khích.Vân Thanh kiềm chế muốn kháng cự.Để cho Hoắc Cành Thâm trút giận đủ rồi đưa cô lên xe.Anh ta không để Hàn Mộ lên xe, ngồi vào ghế lái, đạp ga, chiếc Maybach màu đen lao ra, suýt chút nữa là bay trên mặt đất.Vân Thanh nắm lấy tay vịn, không dám động đậy.Cô gần như có thể cảm nhận được khí tức cuồng bạo tỏa ra xung quanh Hoắc Cảnh Thâm, trản ngập cả xe, khiến người takhó thở.Cảnh tượng dường phố xung quanh càng ngày càng xa lạ, càng ngày càng xa hơn, đây hoàn toàn không phải là con đường về Ngự Cảnh Viện.‘Két Tiếng phanh rít lên, chiếc Maybach màu đen dừng lại trước một tòa nhả nhỏ hẻo lánh.Đây rõ ràng là một trong những tài sản dửng tên của Hoắc Cảnh Thâm.Hoắc Cảnh Thâm không xuống xe, củi đầu châm một điếu thuốc, làn khói trắng xanh làm mờ đường nét trên khuôn mặt người đàn ông, nhưng không làm giảm đi vẻ khô khan và tàn nhẫn toát ra từ anh ta.Rõ ràng lằ bây giờ anh ta đangcó tâm trạng rất tồi tệ.Vân Thanh cố gắng tiến đến cửa sồ xe trong im lặng.“Không thích mùi khói?” Hoắc Cảnh Thâm nhìn sâu thẳm.Vân Thanh còn chưa kịp phản ứng, anh ta đột nhiên duỗi tay ra, kéo đứt dây an toàn trên người cô, dùng bàn tay to nắm lấy eo cô, ôm cô ngồi vào đùi.Động tác của anh không hề nhẹ nhàng, lưng Vân Thanh đập vảo vô lăng lạnh lẽo, cô đau đớn thờ hồn hển.Hoắc Cảnh Thâm hít sâu một hơi, nắm lấy cằm cô ép cô ngẩng đầu lên, anh cúi người chặn mỏi cô lại, đầu lưỡi hung hăng tách hàm răng của cô, đế cho làn khói mà Vân Thanh ghán ghét lập tức trànvào bên trong miệng của cô…
Hai chữ “chồng” khiến Hoắc Cảnh Thâm nghẹn.
Anh ta cười không thể giải thích được: “Còn cỏ những thử hung dữ’ hơn.
”
Vân Thanh ngay lập tức nhặn ra nguy hiểm, trước khi cô kịp phản ứng, Hoắc Cảnh Thâm đả lôi máy ghi âm cùa cô ra, dùng bàn tay to giữ sau đầu cô, cúi đầu xuống, hung dữ bịt miệng cô.
Nụ hôn này quá cuồng bạo, như muốn tuyên bố chủ quyền, buộc cô phải nhìn rõ thân phận của mình là Hoắc phu nhân bằng một cử chỉ dầy mạnh báo đến nghẹt thở!
Vân Thanh nếm được vj máu, môi và lưỡi dều bị cắn.
Cô có thể nhln tháy sự khát máu
và điên cuồng đang bủng cháy sâu trong đôi mắt của Hoắc Cảnh Thâm.
Anh ta nhìn thấy máu… sẽ rất phấn khích.
Vân Thanh kiềm chế muốn kháng cự.
Để cho Hoắc Cành Thâm trút giận đủ rồi đưa cô lên xe.
Anh ta không để Hàn Mộ lên xe, ngồi vào ghế lái, đạp ga, chiếc Maybach màu đen lao ra, suýt chút nữa là bay trên mặt đất.
Vân Thanh nắm lấy tay vịn, không dám động đậy.
Cô gần như có thể cảm nhận được khí tức cuồng bạo tỏa ra xung quanh Hoắc Cảnh Thâm, trản ngập cả xe, khiến người ta
khó thở.
Cảnh tượng dường phố xung quanh càng ngày càng xa lạ, càng ngày càng xa hơn, đây hoàn toàn không phải là con đường về Ngự Cảnh Viện.
‘Két Tiếng phanh rít lên, chiếc Maybach màu đen dừng lại trước một tòa nhả nhỏ hẻo lánh.
Đây rõ ràng là một trong những tài sản dửng tên của Hoắc Cảnh Thâm.
Hoắc Cảnh Thâm không xuống xe, củi đầu châm một điếu thuốc, làn khói trắng xanh làm mờ đường nét trên khuôn mặt người đàn ông, nhưng không làm giảm đi vẻ khô khan và tàn nhẫn toát ra từ anh ta.
Rõ ràng lằ bây giờ anh ta đang
có tâm trạng rất tồi tệ.
Vân Thanh cố gắng tiến đến cửa sồ xe trong im lặng.
“Không thích mùi khói?” Hoắc Cảnh Thâm nhìn sâu thẳm.
Vân Thanh còn chưa kịp phản ứng, anh ta đột nhiên duỗi tay ra, kéo đứt dây an toàn trên người cô, dùng bàn tay to nắm lấy eo cô, ôm cô ngồi vào đùi.
Động tác của anh không hề nhẹ nhàng, lưng Vân Thanh đập vảo vô lăng lạnh lẽo, cô đau đớn thờ hồn hển.
Hoắc Cảnh Thâm hít sâu một hơi, nắm lấy cằm cô ép cô ngẩng đầu lên, anh cúi người chặn mỏi cô lại, đầu lưỡi hung hăng tách hàm răng của cô, đế cho làn khói mà Vân Thanh ghán ghét lập tức tràn
vào bên trong miệng của cô…
Tiểu Tổ Tông Ngang Bướng Của Hoắc GiaTác giả: Nhạc Hành XuânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“…. Cứu tôi với. ” Mắt cá chân đột nhiên bị một bàn tay lớn nóng rát giữ chặt, Vân Thanh đang chú tâm hái thuốc bị dọa nhảy dựng lên. Cô hoảng sợ cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một người đàn ông lạ mặt toàn thân đầy máu ngã xuống bên chân cô, mặt bê bết máu, nhìn không rõ gương mặt thật, nhưng khóe môi tím bầm, rõ ràng lả trúng độc! Vân Thanh nín thờ bắt mạch cho anh ta, trong lòng đã biết rõ. Cô nhanh chóng lấy ra thuốc giải độc mang theo bên người, không biết làm sao người đàn ông đã rơi vào hôn mê, nhét vào miệng cũng không nuốt xuống được. Vân Thanh quyết liều ngậm viên thuốc, cúi người xuống bóp chặt đôi môi mỏng cùa người đàn ông, miệng truyền miệng bón thuốc vào bên trong. Hai mươi năm qua chưa tửng tiếp xúc thân mật như vậy với người khác giời, mang tal Vân Thanh đỏ bừng. “ Đoàng—” Trời đột nhiên có sám sét, mây đen cuồn cuộn, trời sắp mưa. Không thể kẻo dàl thời giần, Vãn Thanh cắn chặt răng, dốc hết sức bỉnh sinh kéo người đàn ông đã roi vào hôn mê tởl hang dộng gần đó. Quần… Hai chữ “chồng” khiến Hoắc Cảnh Thâm nghẹn.Anh ta cười không thể giải thích được: “Còn cỏ những thử hung dữ’ hơn.”Vân Thanh ngay lập tức nhặn ra nguy hiểm, trước khi cô kịp phản ứng, Hoắc Cảnh Thâm đả lôi máy ghi âm cùa cô ra, dùng bàn tay to giữ sau đầu cô, cúi đầu xuống, hung dữ bịt miệng cô.Nụ hôn này quá cuồng bạo, như muốn tuyên bố chủ quyền, buộc cô phải nhìn rõ thân phận của mình là Hoắc phu nhân bằng một cử chỉ dầy mạnh báo đến nghẹt thở!Vân Thanh nếm được vj máu, môi và lưỡi dều bị cắn.Cô có thể nhln tháy sự khát máuvà điên cuồng đang bủng cháy sâu trong đôi mắt của Hoắc Cảnh Thâm.Anh ta nhìn thấy máu… sẽ rất phấn khích.Vân Thanh kiềm chế muốn kháng cự.Để cho Hoắc Cành Thâm trút giận đủ rồi đưa cô lên xe.Anh ta không để Hàn Mộ lên xe, ngồi vào ghế lái, đạp ga, chiếc Maybach màu đen lao ra, suýt chút nữa là bay trên mặt đất.Vân Thanh nắm lấy tay vịn, không dám động đậy.Cô gần như có thể cảm nhận được khí tức cuồng bạo tỏa ra xung quanh Hoắc Cảnh Thâm, trản ngập cả xe, khiến người takhó thở.Cảnh tượng dường phố xung quanh càng ngày càng xa lạ, càng ngày càng xa hơn, đây hoàn toàn không phải là con đường về Ngự Cảnh Viện.‘Két Tiếng phanh rít lên, chiếc Maybach màu đen dừng lại trước một tòa nhả nhỏ hẻo lánh.Đây rõ ràng là một trong những tài sản dửng tên của Hoắc Cảnh Thâm.Hoắc Cảnh Thâm không xuống xe, củi đầu châm một điếu thuốc, làn khói trắng xanh làm mờ đường nét trên khuôn mặt người đàn ông, nhưng không làm giảm đi vẻ khô khan và tàn nhẫn toát ra từ anh ta.Rõ ràng lằ bây giờ anh ta đangcó tâm trạng rất tồi tệ.Vân Thanh cố gắng tiến đến cửa sồ xe trong im lặng.“Không thích mùi khói?” Hoắc Cảnh Thâm nhìn sâu thẳm.Vân Thanh còn chưa kịp phản ứng, anh ta đột nhiên duỗi tay ra, kéo đứt dây an toàn trên người cô, dùng bàn tay to nắm lấy eo cô, ôm cô ngồi vào đùi.Động tác của anh không hề nhẹ nhàng, lưng Vân Thanh đập vảo vô lăng lạnh lẽo, cô đau đớn thờ hồn hển.Hoắc Cảnh Thâm hít sâu một hơi, nắm lấy cằm cô ép cô ngẩng đầu lên, anh cúi người chặn mỏi cô lại, đầu lưỡi hung hăng tách hàm răng của cô, đế cho làn khói mà Vân Thanh ghán ghét lập tức trànvào bên trong miệng của cô…