Tác giả:

“…. Cứu tôi với. ” Mắt cá chân đột nhiên bị một bàn tay lớn nóng rát giữ chặt, Vân Thanh đang chú tâm hái thuốc bị dọa nhảy dựng lên. Cô hoảng sợ cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một người đàn ông lạ mặt toàn thân đầy máu ngã xuống bên chân cô, mặt bê bết máu, nhìn không rõ gương mặt thật, nhưng khóe môi tím bầm, rõ ràng lả trúng độc! Vân Thanh nín thờ bắt mạch cho anh ta, trong lòng đã biết rõ. Cô nhanh chóng lấy ra thuốc giải độc mang theo bên người, không biết làm sao người đàn ông đã rơi vào hôn mê, nhét vào miệng cũng không nuốt xuống được. Vân Thanh quyết liều ngậm viên thuốc, cúi người xuống bóp chặt đôi môi mỏng cùa người đàn ông, miệng truyền miệng bón thuốc vào bên trong. Hai mươi năm qua chưa tửng tiếp xúc thân mật như vậy với người khác giời, mang tal Vân Thanh đỏ bừng. “ Đoàng—” Trời đột nhiên có sám sét, mây đen cuồn cuộn, trời sắp mưa. Không thể kẻo dàl thời giần, Vãn Thanh cắn chặt răng, dốc hết sức bỉnh sinh kéo người đàn ông đã roi vào hôn mê tởl hang dộng gần đó. Quần…

Chương 206

Tiểu Tổ Tông Ngang Bướng Của Hoắc GiaTác giả: Nhạc Hành XuânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“…. Cứu tôi với. ” Mắt cá chân đột nhiên bị một bàn tay lớn nóng rát giữ chặt, Vân Thanh đang chú tâm hái thuốc bị dọa nhảy dựng lên. Cô hoảng sợ cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một người đàn ông lạ mặt toàn thân đầy máu ngã xuống bên chân cô, mặt bê bết máu, nhìn không rõ gương mặt thật, nhưng khóe môi tím bầm, rõ ràng lả trúng độc! Vân Thanh nín thờ bắt mạch cho anh ta, trong lòng đã biết rõ. Cô nhanh chóng lấy ra thuốc giải độc mang theo bên người, không biết làm sao người đàn ông đã rơi vào hôn mê, nhét vào miệng cũng không nuốt xuống được. Vân Thanh quyết liều ngậm viên thuốc, cúi người xuống bóp chặt đôi môi mỏng cùa người đàn ông, miệng truyền miệng bón thuốc vào bên trong. Hai mươi năm qua chưa tửng tiếp xúc thân mật như vậy với người khác giời, mang tal Vân Thanh đỏ bừng. “ Đoàng—” Trời đột nhiên có sám sét, mây đen cuồn cuộn, trời sắp mưa. Không thể kẻo dàl thời giần, Vãn Thanh cắn chặt răng, dốc hết sức bỉnh sinh kéo người đàn ông đã roi vào hôn mê tởl hang dộng gần đó. Quần… Bà ta khóc lóc van xin đau lòng, nhưng Vân Hiển Tôn đả đá bà ta ra và bò đi không thèm nhìn lại.Bóng lưng ông ta cực kỳ máu lạnh.Vân Hiển Tôn … biết rồi!Nhất định là con khốn Vân Thanh!Vân Hiển Tôn nắm chặt lòng bàn tay, móng tay đâm vào da thịt, máu chày nhưng dường như lại không cảm thấy đau.“Nyhiẽn Thư, chứng ta phài làm sao dây..*lLý Ngục Chàu hoang sợ lầmbầm “Chúng ta đã toi rồi. Chúng ta sắp bị đuổi khỏi Vân gia rồi …”“Được rồi, mẹ đừng khóc nữa! Con sẽ tìm cách!” Vân Nghiên Thư sốt ruột hét lên, biểu hiện trên khuôn mặt xinh đẹp kia là tàn nhẫn và hung dữ’, ánh mắt lạnh như bàng.Con nhỏ đó ảo tường cô ta sẽ thắng … nằm mơ đi!!Vân Nghiên Thư gọi y tá đến, đưa Lý Ngọc Châu xử lí vết thương. Sau khi họ rời đi, cô ta ập tức lấy điện thoại dl động ra và bấm một số không dấu, điện thoại đổ chuông cả phút trước khi được nhấc máy.>i cuaphụ nữ nhẹ nhàng nhưng mỗi lời nói I đều khiến da đầu cùa Vản Nghiên I Thư ngứa ran. I“Tôi đã nói cho cô biết hậu quả của việc dám gọi điện cho tôi rồi phải không?”     IĐầu bên kia điện thoại, Tần Dĩ Nhu I đang v**t v* con thỏ nhỏ làm thí nghiệm, nghe thấy tên Vân Thanh, đôi tay mảnh mai và trắng nõn cùa cô khẽ khựng lại, sau đó nhẹ nhàng 1.nhéo nhéo con thó, nhìn nò giãy giụa JVân Nghiên Thư rơi lệ cầu xin: “Chị Dĩ Nhu, dù sao chúng ta cũng là chị em cùng cha khác mẹ, lần này chị phải cứu em, em không thể đấu với con khốn Vân Thanh đó…”một cách yếu ớt trong lòng bàn tay, cuối cùng là … chết ngạt.Tần Dĩ Nhu khẽ cười nhẹ, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng đáng sợ.“Nói xem, cô muốn tôi giúp cố thế nào…”Mat trai Ian a phia tay, dem dan xuong.Bau trai sao dirge chieu sang rgc ra, dong dao phong vien bao dai co mgt, dan sao nir dua nhau doc sac tren tham do.Mot chiec xe thuang vu mau den dang dau each cira ra vao each do khong xa.Chung Li hai lo lang, day con la buoi bieu dien tru’c tiep dau tien co nhan loi tai mot su’ kien Ian.“Thanh Thanh bao b6i, em co chic laco vankhông?”Vân Thanh nghiêm túc, khách quan nói “Nữ minh tinh kiều diễm 99% là không có vấn đề gì, cộng với dáng vẻ hiền dịu của chị, 100% là xuất thằn.”Đây là sự thật.Đêm nay, Chung Li mặc chiếc váy đen một bên vai kiểu Hepburn, tỏn lên làn da trắng như tuyết và quyến rũ, mái tóc được búi cao tinh tế, lộ ra chiếc cồ thiên nga thon thả, càng làm nên khí chất và quý phái của cô.Hai chữ tuyệt sắc, quả là tóm tẳt chính xác.lược dộng viên, Chung Li hít một hoithật sâu rồi đẩy cửa bước xuống xe.Là người đại diện của cỏ tối nay, Vân Thanh đương nhiên cũng đi theo.Tối nay, Vân Thanh mặc một bộ vest đen giản dị, điềm đạm, khí chất thanh tao, tuy còn trẻ nhưng trong người cô toát ra khí chất của một người đứng đầu, dịp này cũng xuất hiện khỏng quá đột ngột.Cũng có một số ngôi sao nhỏ tường cô là đại gla, cười tủm tỉm nhìn cô rất ngoan và nịnh nọt.Chung Li đi vào hậu đài chờ, Vân Thanh bưng một ly nước trái cây ở trong góc, có chút hửng thú nhìn vào

Bà ta khóc lóc van xin đau lòng, nhưng Vân Hiển Tôn đả đá bà ta ra và bò đi không thèm nhìn lại.

Bóng lưng ông ta cực kỳ máu lạnh.

Vân Hiển Tôn … biết rồi!

Nhất định là con khốn Vân Thanh!

Vân Hiển Tôn nắm chặt lòng bàn tay, móng tay đâm vào da thịt, máu chày nhưng dường như lại không cảm thấy đau.

“Nyhiẽn Thư, chứng ta phài làm sao dây..*lLý Ngục Chàu hoang sợ lầm

bầm “Chúng ta đã toi rồi. Chúng ta sắp bị đuổi khỏi Vân gia rồi …”

“Được rồi, mẹ đừng khóc nữa! Con sẽ tìm cách!” Vân Nghiên Thư sốt ruột hét lên, biểu hiện trên khuôn mặt xinh đẹp kia là tàn nhẫn và hung dữ’, ánh mắt lạnh như bàng.

Con nhỏ đó ảo tường cô ta sẽ thắng … nằm mơ đi!!

Vân Nghiên Thư gọi y tá đến, đưa Lý Ngọc Châu xử lí vết thương. Sau khi họ rời đi, cô ta ập tức lấy điện thoại dl động ra và bấm một số không dấu, điện thoại đổ chuông cả phút trước khi được nhấc máy.

>i cua

phụ nữ nhẹ nhàng nhưng mỗi lời nói I đều khiến da đầu cùa Vản Nghiên I Thư ngứa ran. I

“Tôi đã nói cho cô biết hậu quả của việc dám gọi điện cho tôi rồi phải không?”     I

Đầu bên kia điện thoại, Tần Dĩ Nhu I đang v**t v* con thỏ nhỏ làm thí nghiệm, nghe thấy tên Vân Thanh, đôi tay mảnh mai và trắng nõn cùa cô khẽ khựng lại, sau đó nhẹ nhàng 1.nhéo nhéo con thó, nhìn nò giãy giụa J

Vân Nghiên Thư rơi lệ cầu xin: “Chị Dĩ Nhu, dù sao chúng ta cũng là chị em cùng cha khác mẹ, lần này chị phải cứu em, em không thể đấu với con khốn Vân Thanh đó…”

một cách yếu ớt trong lòng bàn tay, cuối cùng là … chết ngạt.

Tần Dĩ Nhu khẽ cười nhẹ, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng đáng sợ.

“Nói xem, cô muốn tôi giúp cố thế nào…”

Mat trai Ian a phia tay, dem dan xuong.

Bau trai sao dirge chieu sang rgc ra, dong dao phong vien bao dai co mgt, dan sao nir dua nhau doc sac tren tham do.

Mot chiec xe thuang vu mau den dang dau each cira ra vao each do khong xa.

Chung Li hai lo lang, day con la buoi bieu dien tru’c tiep dau tien co nhan loi tai mot su’ kien Ian.

“Thanh Thanh bao b6i, em co chic la

co van

không?”

Vân Thanh nghiêm túc, khách quan nói “Nữ minh tinh kiều diễm 99% là không có vấn đề gì, cộng với dáng vẻ hiền dịu của chị, 100% là xuất thằn.”

Đây là sự thật.

Đêm nay, Chung Li mặc chiếc váy đen một bên vai kiểu Hepburn, tỏn lên làn da trắng như tuyết và quyến rũ, mái tóc được búi cao tinh tế, lộ ra chiếc cồ thiên nga thon thả, càng làm nên khí chất và quý phái của cô.

Hai chữ tuyệt sắc, quả là tóm tẳt chính xác.

lược dộng viên, Chung Li hít một hoi

thật sâu rồi đẩy cửa bước xuống xe.

Là người đại diện của cỏ tối nay, Vân Thanh đương nhiên cũng đi theo.

Tối nay, Vân Thanh mặc một bộ vest đen giản dị, điềm đạm, khí chất thanh tao, tuy còn trẻ nhưng trong người cô toát ra khí chất của một người đứng đầu, dịp này cũng xuất hiện khỏng quá đột ngột.

Cũng có một số ngôi sao nhỏ tường cô là đại gla, cười tủm tỉm nhìn cô rất ngoan và nịnh nọt.

Chung Li đi vào hậu đài chờ, Vân Thanh bưng một ly nước trái cây ở trong góc, có chút hửng thú nhìn vào

Tiểu Tổ Tông Ngang Bướng Của Hoắc GiaTác giả: Nhạc Hành XuânTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“…. Cứu tôi với. ” Mắt cá chân đột nhiên bị một bàn tay lớn nóng rát giữ chặt, Vân Thanh đang chú tâm hái thuốc bị dọa nhảy dựng lên. Cô hoảng sợ cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một người đàn ông lạ mặt toàn thân đầy máu ngã xuống bên chân cô, mặt bê bết máu, nhìn không rõ gương mặt thật, nhưng khóe môi tím bầm, rõ ràng lả trúng độc! Vân Thanh nín thờ bắt mạch cho anh ta, trong lòng đã biết rõ. Cô nhanh chóng lấy ra thuốc giải độc mang theo bên người, không biết làm sao người đàn ông đã rơi vào hôn mê, nhét vào miệng cũng không nuốt xuống được. Vân Thanh quyết liều ngậm viên thuốc, cúi người xuống bóp chặt đôi môi mỏng cùa người đàn ông, miệng truyền miệng bón thuốc vào bên trong. Hai mươi năm qua chưa tửng tiếp xúc thân mật như vậy với người khác giời, mang tal Vân Thanh đỏ bừng. “ Đoàng—” Trời đột nhiên có sám sét, mây đen cuồn cuộn, trời sắp mưa. Không thể kẻo dàl thời giần, Vãn Thanh cắn chặt răng, dốc hết sức bỉnh sinh kéo người đàn ông đã roi vào hôn mê tởl hang dộng gần đó. Quần… Bà ta khóc lóc van xin đau lòng, nhưng Vân Hiển Tôn đả đá bà ta ra và bò đi không thèm nhìn lại.Bóng lưng ông ta cực kỳ máu lạnh.Vân Hiển Tôn … biết rồi!Nhất định là con khốn Vân Thanh!Vân Hiển Tôn nắm chặt lòng bàn tay, móng tay đâm vào da thịt, máu chày nhưng dường như lại không cảm thấy đau.“Nyhiẽn Thư, chứng ta phài làm sao dây..*lLý Ngục Chàu hoang sợ lầmbầm “Chúng ta đã toi rồi. Chúng ta sắp bị đuổi khỏi Vân gia rồi …”“Được rồi, mẹ đừng khóc nữa! Con sẽ tìm cách!” Vân Nghiên Thư sốt ruột hét lên, biểu hiện trên khuôn mặt xinh đẹp kia là tàn nhẫn và hung dữ’, ánh mắt lạnh như bàng.Con nhỏ đó ảo tường cô ta sẽ thắng … nằm mơ đi!!Vân Nghiên Thư gọi y tá đến, đưa Lý Ngọc Châu xử lí vết thương. Sau khi họ rời đi, cô ta ập tức lấy điện thoại dl động ra và bấm một số không dấu, điện thoại đổ chuông cả phút trước khi được nhấc máy.>i cuaphụ nữ nhẹ nhàng nhưng mỗi lời nói I đều khiến da đầu cùa Vản Nghiên I Thư ngứa ran. I“Tôi đã nói cho cô biết hậu quả của việc dám gọi điện cho tôi rồi phải không?”     IĐầu bên kia điện thoại, Tần Dĩ Nhu I đang v**t v* con thỏ nhỏ làm thí nghiệm, nghe thấy tên Vân Thanh, đôi tay mảnh mai và trắng nõn cùa cô khẽ khựng lại, sau đó nhẹ nhàng 1.nhéo nhéo con thó, nhìn nò giãy giụa JVân Nghiên Thư rơi lệ cầu xin: “Chị Dĩ Nhu, dù sao chúng ta cũng là chị em cùng cha khác mẹ, lần này chị phải cứu em, em không thể đấu với con khốn Vân Thanh đó…”một cách yếu ớt trong lòng bàn tay, cuối cùng là … chết ngạt.Tần Dĩ Nhu khẽ cười nhẹ, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng đáng sợ.“Nói xem, cô muốn tôi giúp cố thế nào…”Mat trai Ian a phia tay, dem dan xuong.Bau trai sao dirge chieu sang rgc ra, dong dao phong vien bao dai co mgt, dan sao nir dua nhau doc sac tren tham do.Mot chiec xe thuang vu mau den dang dau each cira ra vao each do khong xa.Chung Li hai lo lang, day con la buoi bieu dien tru’c tiep dau tien co nhan loi tai mot su’ kien Ian.“Thanh Thanh bao b6i, em co chic laco vankhông?”Vân Thanh nghiêm túc, khách quan nói “Nữ minh tinh kiều diễm 99% là không có vấn đề gì, cộng với dáng vẻ hiền dịu của chị, 100% là xuất thằn.”Đây là sự thật.Đêm nay, Chung Li mặc chiếc váy đen một bên vai kiểu Hepburn, tỏn lên làn da trắng như tuyết và quyến rũ, mái tóc được búi cao tinh tế, lộ ra chiếc cồ thiên nga thon thả, càng làm nên khí chất và quý phái của cô.Hai chữ tuyệt sắc, quả là tóm tẳt chính xác.lược dộng viên, Chung Li hít một hoithật sâu rồi đẩy cửa bước xuống xe.Là người đại diện của cỏ tối nay, Vân Thanh đương nhiên cũng đi theo.Tối nay, Vân Thanh mặc một bộ vest đen giản dị, điềm đạm, khí chất thanh tao, tuy còn trẻ nhưng trong người cô toát ra khí chất của một người đứng đầu, dịp này cũng xuất hiện khỏng quá đột ngột.Cũng có một số ngôi sao nhỏ tường cô là đại gla, cười tủm tỉm nhìn cô rất ngoan và nịnh nọt.Chung Li đi vào hậu đài chờ, Vân Thanh bưng một ly nước trái cây ở trong góc, có chút hửng thú nhìn vào

Chương 206