Tác giả:

Chương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí…

Chương 649

Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… Chương 649“Tôi có đưa Minh Dao đi cùng”“Minh Dao vẫn còn là một đứa trẻ, cô bé thì có thể hiểu được điều gì?”“Minh Dao, biết tất cả mọi thứ.”“Nhưng ở trong mắt người khác, cô cũng không nhất định hiểu hết mọi chuyện! Tóm lại, theo phân tích của tôi thì tôi cảm thấy chính là như vậy. Tổng giám đốc Lệ vẫn tin tưởng cô, nhưng cũng tức giận với cô.”“Vậy thì phải làm sao?” Có lẽ chú của cô thật sự rất tức giận, cho nên mặc kệ cô, nhưng mà trong lòng vẫn quan tâm cô. Mộ Diệc Thần dở khóc dở cười: “Nếu không thì cô làm nũng với tổng giám đốc Lệ thử xem?”“Nó có ích không?”“Thử?”“Nhưng anh ấy không trả lời điện thoại của tôi, cũng không trả lời tin nhắn của tôi.”“Vậy thì cô có thử để lại tin nhắn trên mess cho anh ấy xem sao?”“Vậy thì tôi thử?” Tô Noãn Tâm thực sự đã bình luận dưới bài đăng được đăng lại bởi Lệ Minh Viễn: “Chú ơi, chú đã về chưa?”Sau đó, đi kèm với một biểu tượng cảm xúc khóc.Năm phút sau, anh ấy đã thực sự được hồi đáp.“Lát nữa lên máy bay, đêm nay đến, ngoan, đừng khóc”Câu ngoan, đừng khóc của anh vậy mà làm cho Tô Noãn Tâm tủi thân mà khóc lên,Sau đó cô lại để một bình luận bên dưới: “Oa, chú ơi bọn họ bắt nạt con! Mắng con quá trời!”Đi kèm với năm biểu cảm khóc.Lệ Minh Viễn trả lời: “Trở về giúp em tính sổ”Người xem nói: “Mẹ nó, có núi dựa thật tốt!”Tô Noãn Tâm, có núi dựa thì hay lắm sao? Ngoài việc khóc lóc và cáo trạng thì cô có thể làm gì? Ôi trời, tổng giám đốc Lệ thực sự muốn giúp Tô NoãnTâm tính sổ…Nói là chúng tôi chưa chửi thì có ai tin không? Tất cả các bài viết đã bị xóa, không còn bằng chứng.Trong thời gian ngắn, toàn bộ mạng xã hội có hàng tỷ người dùng không ai dám tiếp tục chửi bởi Tô Noãn Tâm nữa.Họ sợ là khi họ ho một tiếng thì e rằng người có cấp bậc như Lệ Minh Viễn sẽ bỏ tiền ra làm cho ra lẽ.Ngay cả Nhiếp Hạo, người được được chia sẻ bài viết cũng không nói một lời.Tô Noãn Tâm trực tiếp ngẩn ra.Cô ngập ngừng gọi cho Lệ Minh Viễn và gửi một tin nhắn văn bản, nhưng anh vẫn không trả lời.Nhưng thôi, anh trả lời những tin nhắn đăng trên mạng là được.Cô chớp mắt với Mộ Diệc Thần và nói: “Tôi không thể hiểu được hành động của chú tôi.”Mộ Diệc Thần cũng có vài phần đoán già đoán non: “Lẽ nào là do tổng giám đốc vẫn tức giận chuyện của cô nhưng mà khi ở trước mặt người ngoài thì vẫn còn cho cô thể diện sao?”“Hả? Vậy thì tôi phải làm sao?”“Tiếp tục lên đó tìm chút mặt mũi trở lại? Ít nhất để cho người ngoài biết người là cô có người chống lưng, tổng giám đốc còn chiều chuộng cô, vậy thì không ai dám khiêu khích cô nữa.“Có ích không?”“Cô thử?”Tô Noãn Tâm suy nghĩ một chút, trong tin nhắn trả lời Lệ Minh Viễn, Lê Minh Viễn vừa mới trả lời: “Chú, mau trở về đi!”Sau đó là biểu hiện khóc.Lệ Minh Viễn: “. Cô nhóc thúi này còn chưa kết thúc. Nhưng mà trước mặt chúng cô nhóc đã bị bắt nạt và mắng nhiếc đủ thảm rồi, anh thực sự không nỡ, làm mấy hết mặt mũi của cô ở nơi công cộng.Dù gì thì cô nhóc cũng là một diễn viên và cô sẽ gia nhập làng giải trí trong tương lai.Anh hít một hơi thật sâu trả lời bên dưới: “Năm phút nữa lên máy bay “Mấy giờ thì đến, em đi đón nhé?”“Đừng đi ra ngoài, cẩn thận bị đánh.Hu hu, em bị bắt nạt mà chủ còn cười nhạo em!”Nghĩ đến vẻ mặt tức giận của cô nhóc lúc này, khỏe môi của Lệ Minh Viễn khẽ cong lên nói: “Ai bảo anh vừa đi thì em đã gây chuyện?”

Chương 649

“Tôi có đưa Minh Dao đi cùng”

“Minh Dao vẫn còn là một đứa trẻ, cô bé thì có thể hiểu được điều gì?”

“Minh Dao, biết tất cả mọi thứ.”

“Nhưng ở trong mắt người khác, cô cũng không nhất định hiểu hết mọi chuyện! Tóm lại, theo phân tích của tôi thì tôi cảm thấy chính là như vậy. Tổng giám đốc Lệ vẫn tin tưởng cô, nhưng cũng tức giận với cô.”

“Vậy thì phải làm sao?” Có lẽ chú của cô thật sự rất tức giận, cho nên mặc kệ cô, nhưng mà trong lòng vẫn quan tâm cô. Mộ Diệc Thần dở khóc dở cười: “Nếu không thì cô làm nũng với tổng giám đốc Lệ thử xem?”

“Nó có ích không?”

“Thử?”

“Nhưng anh ấy không trả lời điện thoại của tôi, cũng không trả lời tin nhắn của tôi.”

“Vậy thì cô có thử để lại tin nhắn trên mess cho anh ấy xem sao?”

“Vậy thì tôi thử?” Tô Noãn Tâm thực sự đã bình luận dưới bài đăng được đăng lại bởi Lệ Minh Viễn: “Chú ơi, chú đã về chưa?”

Sau đó, đi kèm với một biểu tượng cảm xúc khóc.

Năm phút sau, anh ấy đã thực sự được hồi đáp.

“Lát nữa lên máy bay, đêm nay đến, ngoan, đừng khóc”

Câu ngoan, đừng khóc của anh vậy mà làm cho Tô Noãn Tâm tủi thân mà khóc lên,

Sau đó cô lại để một bình luận bên dưới: “Oa, chú ơi bọn họ bắt nạt con! Mắng con quá trời!”

Đi kèm với năm biểu cảm khóc.

Lệ Minh Viễn trả lời: “Trở về giúp em tính sổ”

Người xem nói: “Mẹ nó, có núi dựa thật tốt!”

Tô Noãn Tâm, có núi dựa thì hay lắm sao? Ngoài việc khóc lóc và cáo trạng thì cô có thể làm gì? Ôi trời, tổng giám đốc Lệ thực sự muốn giúp Tô Noãn

Tâm tính sổ…

Nói là chúng tôi chưa chửi thì có ai tin không? Tất cả các bài viết đã bị xóa, không còn bằng chứng.

Trong thời gian ngắn, toàn bộ mạng xã hội có hàng tỷ người dùng không ai dám tiếp tục chửi bởi Tô Noãn Tâm nữa.

Họ sợ là khi họ ho một tiếng thì e rằng người có cấp bậc như Lệ Minh Viễn sẽ bỏ tiền ra làm cho ra lẽ.

Ngay cả Nhiếp Hạo, người được được chia sẻ bài viết cũng không nói một lời.

Tô Noãn Tâm trực tiếp ngẩn ra.

Cô ngập ngừng gọi cho Lệ Minh Viễn và gửi một tin nhắn văn bản, nhưng anh vẫn không trả lời.

Nhưng thôi, anh trả lời những tin nhắn đăng trên mạng là được.

Cô chớp mắt với Mộ Diệc Thần và nói: “Tôi không thể hiểu được hành động của chú tôi.”

Mộ Diệc Thần cũng có vài phần đoán già đoán non: “Lẽ nào là do tổng giám đốc vẫn tức giận chuyện của cô nhưng mà khi ở trước mặt người ngoài thì vẫn còn cho cô thể diện sao?”

“Hả? Vậy thì tôi phải làm sao?”

“Tiếp tục lên đó tìm chút mặt mũi trở lại? Ít nhất để cho người ngoài biết người là cô có người chống lưng, tổng giám đốc còn chiều chuộng cô, vậy thì không ai dám khiêu khích cô nữa.

“Có ích không?”

“Cô thử?”

Tô Noãn Tâm suy nghĩ một chút, trong tin nhắn trả lời Lệ Minh Viễn, Lê Minh Viễn vừa mới trả lời: “Chú, mau trở về đi!”

Sau đó là biểu hiện khóc.

Lệ Minh Viễn: “. Cô nhóc thúi này còn chưa kết thúc. Nhưng mà trước mặt chúng cô nhóc đã bị bắt nạt và mắng nhiếc đủ thảm rồi, anh thực sự không nỡ, làm mấy hết mặt mũi của cô ở nơi công cộng.

Dù gì thì cô nhóc cũng là một diễn viên và cô sẽ gia nhập làng giải trí trong tương lai.

Anh hít một hơi thật sâu trả lời bên dưới: “Năm phút nữa lên máy bay “Mấy giờ thì đến, em đi đón nhé?”

“Đừng đi ra ngoài, cẩn thận bị đánh.

Hu hu, em bị bắt nạt mà chủ còn cười nhạo em!”

Nghĩ đến vẻ mặt tức giận của cô nhóc lúc này, khỏe môi của Lệ Minh Viễn khẽ cong lên nói: “Ai bảo anh vừa đi thì em đã gây chuyện?”

Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… Chương 649“Tôi có đưa Minh Dao đi cùng”“Minh Dao vẫn còn là một đứa trẻ, cô bé thì có thể hiểu được điều gì?”“Minh Dao, biết tất cả mọi thứ.”“Nhưng ở trong mắt người khác, cô cũng không nhất định hiểu hết mọi chuyện! Tóm lại, theo phân tích của tôi thì tôi cảm thấy chính là như vậy. Tổng giám đốc Lệ vẫn tin tưởng cô, nhưng cũng tức giận với cô.”“Vậy thì phải làm sao?” Có lẽ chú của cô thật sự rất tức giận, cho nên mặc kệ cô, nhưng mà trong lòng vẫn quan tâm cô. Mộ Diệc Thần dở khóc dở cười: “Nếu không thì cô làm nũng với tổng giám đốc Lệ thử xem?”“Nó có ích không?”“Thử?”“Nhưng anh ấy không trả lời điện thoại của tôi, cũng không trả lời tin nhắn của tôi.”“Vậy thì cô có thử để lại tin nhắn trên mess cho anh ấy xem sao?”“Vậy thì tôi thử?” Tô Noãn Tâm thực sự đã bình luận dưới bài đăng được đăng lại bởi Lệ Minh Viễn: “Chú ơi, chú đã về chưa?”Sau đó, đi kèm với một biểu tượng cảm xúc khóc.Năm phút sau, anh ấy đã thực sự được hồi đáp.“Lát nữa lên máy bay, đêm nay đến, ngoan, đừng khóc”Câu ngoan, đừng khóc của anh vậy mà làm cho Tô Noãn Tâm tủi thân mà khóc lên,Sau đó cô lại để một bình luận bên dưới: “Oa, chú ơi bọn họ bắt nạt con! Mắng con quá trời!”Đi kèm với năm biểu cảm khóc.Lệ Minh Viễn trả lời: “Trở về giúp em tính sổ”Người xem nói: “Mẹ nó, có núi dựa thật tốt!”Tô Noãn Tâm, có núi dựa thì hay lắm sao? Ngoài việc khóc lóc và cáo trạng thì cô có thể làm gì? Ôi trời, tổng giám đốc Lệ thực sự muốn giúp Tô NoãnTâm tính sổ…Nói là chúng tôi chưa chửi thì có ai tin không? Tất cả các bài viết đã bị xóa, không còn bằng chứng.Trong thời gian ngắn, toàn bộ mạng xã hội có hàng tỷ người dùng không ai dám tiếp tục chửi bởi Tô Noãn Tâm nữa.Họ sợ là khi họ ho một tiếng thì e rằng người có cấp bậc như Lệ Minh Viễn sẽ bỏ tiền ra làm cho ra lẽ.Ngay cả Nhiếp Hạo, người được được chia sẻ bài viết cũng không nói một lời.Tô Noãn Tâm trực tiếp ngẩn ra.Cô ngập ngừng gọi cho Lệ Minh Viễn và gửi một tin nhắn văn bản, nhưng anh vẫn không trả lời.Nhưng thôi, anh trả lời những tin nhắn đăng trên mạng là được.Cô chớp mắt với Mộ Diệc Thần và nói: “Tôi không thể hiểu được hành động của chú tôi.”Mộ Diệc Thần cũng có vài phần đoán già đoán non: “Lẽ nào là do tổng giám đốc vẫn tức giận chuyện của cô nhưng mà khi ở trước mặt người ngoài thì vẫn còn cho cô thể diện sao?”“Hả? Vậy thì tôi phải làm sao?”“Tiếp tục lên đó tìm chút mặt mũi trở lại? Ít nhất để cho người ngoài biết người là cô có người chống lưng, tổng giám đốc còn chiều chuộng cô, vậy thì không ai dám khiêu khích cô nữa.“Có ích không?”“Cô thử?”Tô Noãn Tâm suy nghĩ một chút, trong tin nhắn trả lời Lệ Minh Viễn, Lê Minh Viễn vừa mới trả lời: “Chú, mau trở về đi!”Sau đó là biểu hiện khóc.Lệ Minh Viễn: “. Cô nhóc thúi này còn chưa kết thúc. Nhưng mà trước mặt chúng cô nhóc đã bị bắt nạt và mắng nhiếc đủ thảm rồi, anh thực sự không nỡ, làm mấy hết mặt mũi của cô ở nơi công cộng.Dù gì thì cô nhóc cũng là một diễn viên và cô sẽ gia nhập làng giải trí trong tương lai.Anh hít một hơi thật sâu trả lời bên dưới: “Năm phút nữa lên máy bay “Mấy giờ thì đến, em đi đón nhé?”“Đừng đi ra ngoài, cẩn thận bị đánh.Hu hu, em bị bắt nạt mà chủ còn cười nhạo em!”Nghĩ đến vẻ mặt tức giận của cô nhóc lúc này, khỏe môi của Lệ Minh Viễn khẽ cong lên nói: “Ai bảo anh vừa đi thì em đã gây chuyện?”

Chương 649