Tác giả:

Chương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí…

Chương 974

Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… Chương 974“À…Ý trong lời này của bà Kỷ là, của hồi môn của nhà họ Kỷ muốn nhà họ Lệ chúng tôi bỏ ra sao?” “Chỉ là mượn thôi… Tổng giám đốc Lệ không cần nói khó nghe như vậy chứ” “À…Vậy nếu Kỷ Vân Tiêu không tỉnh lại thì sao? Nhà họ Kỷ các người còn cái gì để trả? Vậy cũng xem như là mượn sao?” Kỷ Vân Như nhíu mày nói: “Tổng giám đốc Lệ yên tâm, nhất định anh trai tôi sẽ tỉnh!” “Phải không…Cái nhất định này cũng chỉ có mình bà Kỷ bà tin tưởng thôi sao!” “Vậy tôi liền hỏi tổng giám đốc Lệ có đồng ý không?” “Tôi không đồng ý” “Vậy không có gì để nói nữa rồi” “Bà Kỷ cứ tự nhiên” “À…Đường đường là nhà họ Lệ, gia tộc quyền lực nhất thủ đô mà một s¿ n ít ỏi như cũng không kham nổi, xem như tôi đã xem trọng các người quá rồi: “Bà Kỷ vừa mới mở miệng ra đã cướp bóc…Tay không có gì, đổi lại chỉ có một nhà họ Kỷ đã đi vào quá khứ, chỉ cần không phải kẻ ngốc thì tuyệt đối sẽ chả có ai đồng ý cả” “Lệ Minh Viễn…Cậu biết rõ tôi thiếu tiền mới phải làm như vậy! Kỷ Vân Như tôi đã đem mặt mình vất xuống mặt đất để cho người ta chơi đùa dẫm đạp lên…Cậu còn muốn như thế nào nữa?” “Trừ khi chính miệng bà thừa nhận, cách nói này của bà là không có đạo lý…Tôi mới có thể vui vẻ rồi tiếp tục nói chuyện với bà được, nếu không, bà Kỷ đều coi nhà họ Lệ chúng tôi là đồ ngốc sao, tôi cảm thấy cũng không cần thương lượng thêm nữa” Kỷ Vân Như hít sâu một hơi nói: “Tôi biết…Loại yêu cầu này quả thực là không hợp lý, nhưng tôi đã không còn cách nào khác, tôi sẽ không từ bỏ cơ hội sống của anh tôi” Lệ Minh Viễn nói nhàn nhạt: “Không ai bảo bà từ bỏ…Hà tất gì phải lấy của hồi môn của Hoài An để nói, bà cứ nói thẳng bà muốn mượn tiền không phải là xong rồi sao!” Nó chuyện phiếm cùng Kỷ Vân Như, chính là phiền toái. Lệ Minh Viễn đã có chút không kiên nhãn. Kỷ Vân Như lại nói: “Nếu trực tiếp mở miệng mượn thì cậu sẽ đồng ý sao?” “Từ lúc bà bước chân vào nhà họ Lệ rồi bắt đầu nói với ông tôi về chuyện kết hôn…Không phải tất cả đều đữ nằm trong sự khống chế của bà Kỷ rồi sao?” “Đúng, không sai…Chuyện kết hôn của Hoài An, bao gồm cả chuyện trong lòng ông nội anh xem trọng Hoài An, Lệ Minh Thành cũng sẽ nhìn Hoài An với một con mắt khác, những chuyện đó dường như toàn bộ đều nằm trong sự khống chế của tôi, duy chỉ có mỗi Lệ Minh Viễn cậu lả không…Rốt cuộc thì nhà họ Lệ vẫn do cậu định đoạt, Cho nên, chuyện này nếu tìm ông nội cậu cũng vô dụng, chỉ có thể tới tìm cậu thương lượng” “Thật đúng là bà Kỷ đã tính toán tốt hết cả rồi…Biết ông nội của tôi xem trọng Kỷ Hoài An, đã nhận định cô ấy là cháu dâu tương lai của nhà họ Lệ nên mới chạy tới đây một chuyến, thật là khiến người ta bội phục.” “Quá khen rồi…Nếu tổng giám đốc Lệ không thích loanh quanh lòng vòng, như vậy thì tôi cũng cứ việc nói thẳng…Chuyện hôn sự của Hoài An và Lệ Minh Thành, tôi hy vọng sẽ mau chóng tổ chức…Chỉ là trước. khi đính hôn, nhà họ Kỷ tôi cũng yêu cầu nhà họ Lệ đưa sính lẽ…Là 800 triệu đô, số tiền này…Tôi sẽ tự mình thêm vào chút cho Hoài An làm của hồi môn…Đủ 1 tỷ đô rồi thì đưa Hoài An đến nhà họ Lệ…” “Sau đó 1 tỷ đô này…Lúc đó bà Kỷ sẽ lấy đi toàn bộ từ trong tay Kỷ Hoài An rồi lo cho tiền thuốc men của anh của bà sao?” “Tôi nói rồi, sẽ còn” “Cậu có ý gì? Không vui sao?” “Để lại cho Kỷ Hoài An hai trăm triệu đô…Nếu không thì không cần nói chuyện này nữa” “Không có khả năng! Bên anh trai tôi tốn một số tiền thuốc men giá trên trời mới có thể giúp anh ấy mau chóng tỉnh lại! Ở bên Hoài An, tổng giám đốc Lệ không cần nhọc lòng đâu, tôi thiếu nợ con bé, về sau tôi sẽ trả đủ, Con bé cũng sẽ không so đo mấy chuyện đó với tôi đâu” “Đó là dòng thứ của nhà họ Kỷ, bị cô ép mà thôi…Kỷ Hoài An không dám so đo với cô! Nhưng về sau, cô ấy là người của nhà họ Lệ chúng tôi, dựa vào cái gì mà vẫn bị Kỷ Vân Như bà tiếp tục chèn ép?” “Lệ Minh Viễn… Tôi không có lựa chọn nào khác! Tôi cần 1 tỷ đô!

Chương 974

“À…Ý trong lời này của bà Kỷ là, của hồi môn của nhà họ Kỷ muốn nhà họ Lệ chúng tôi bỏ ra sao?”

 

“Chỉ là mượn thôi… Tổng giám đốc Lệ không cần nói khó nghe như vậy chứ”

 

“À…Vậy nếu Kỷ Vân Tiêu không tỉnh lại thì sao? Nhà họ Kỷ các người còn cái gì để trả? Vậy cũng xem như là mượn sao?”

 

Kỷ Vân Như nhíu mày nói: “Tổng giám đốc Lệ yên tâm, nhất định anh trai tôi sẽ tỉnh!”

 

“Phải không…Cái nhất định này cũng chỉ có mình bà Kỷ bà tin tưởng thôi sao!”

 

“Vậy tôi liền hỏi tổng giám đốc Lệ có đồng ý không?”

 

“Tôi không đồng ý”

 

“Vậy không có gì để nói nữa rồi”

 

“Bà Kỷ cứ tự nhiên”

 

“À…Đường đường là nhà họ Lệ, gia tộc quyền lực nhất thủ đô mà một s¿ n ít ỏi như cũng không kham nổi, xem như tôi đã xem trọng các người quá rồi: “Bà Kỷ vừa mới mở miệng ra đã cướp bóc…Tay không có gì, đổi lại chỉ có một nhà họ Kỷ đã đi vào quá khứ, chỉ cần không phải kẻ ngốc thì tuyệt đối sẽ chả có ai đồng ý cả”

 

“Lệ Minh Viễn…Cậu biết rõ tôi thiếu tiền mới phải làm như vậy! Kỷ Vân Như tôi đã đem mặt mình vất xuống mặt đất để cho người ta chơi đùa dẫm đạp lên…Cậu còn muốn như thế nào nữa?”

 

“Trừ khi chính miệng bà thừa nhận, cách nói này của bà là không có đạo lý…Tôi mới có thể vui vẻ rồi tiếp tục nói chuyện với bà được, nếu không, bà Kỷ đều coi nhà họ Lệ chúng tôi là đồ ngốc sao, tôi cảm thấy cũng không cần thương lượng thêm nữa”

 

Kỷ Vân Như hít sâu một hơi nói: “Tôi biết…Loại yêu cầu này quả thực là không hợp lý, nhưng tôi đã không còn cách nào khác, tôi sẽ không từ bỏ cơ hội sống của anh tôi”

 

Lệ Minh Viễn nói nhàn nhạt: “Không ai bảo bà từ bỏ…Hà tất gì phải lấy của hồi môn của Hoài An để nói, bà cứ nói thẳng bà muốn mượn tiền không phải là xong rồi sao!”

 

Nó chuyện phiếm cùng Kỷ Vân Như, chính là phiền toái.

 

Lệ Minh Viễn đã có chút không kiên nhãn.

 

Kỷ Vân Như lại nói: “Nếu trực tiếp mở miệng mượn thì cậu sẽ đồng ý sao?”

 

“Từ lúc bà bước chân vào nhà họ Lệ rồi bắt đầu nói với ông tôi về chuyện kết hôn…Không phải tất cả đều đữ nằm trong sự khống chế của bà Kỷ rồi sao?”

 

“Đúng, không sai…Chuyện kết hôn của Hoài An, bao gồm cả chuyện trong lòng ông nội anh xem trọng Hoài An, Lệ Minh Thành cũng sẽ nhìn Hoài An với một con mắt khác, những chuyện đó dường như toàn bộ đều nằm trong sự khống chế của tôi, duy chỉ có mỗi Lệ Minh Viễn cậu lả không…Rốt cuộc thì nhà họ Lệ vẫn do cậu định đoạt, Cho nên, chuyện này nếu tìm ông nội cậu cũng vô dụng, chỉ có thể tới tìm cậu thương lượng”

 

“Thật đúng là bà Kỷ đã tính toán tốt hết cả rồi…Biết ông nội của tôi xem trọng Kỷ Hoài An, đã nhận định cô ấy là cháu dâu tương lai của nhà họ Lệ nên mới chạy tới đây một chuyến, thật là khiến người ta bội phục.”

 

“Quá khen rồi…Nếu tổng giám đốc Lệ không thích loanh quanh lòng vòng, như vậy thì tôi cũng cứ việc nói thẳng…Chuyện hôn sự của Hoài An và Lệ Minh Thành, tôi hy vọng sẽ mau chóng tổ chức…Chỉ là trước.

 

khi đính hôn, nhà họ Kỷ tôi cũng yêu cầu nhà họ Lệ đưa sính lẽ…Là 800 triệu đô, số tiền này…Tôi sẽ tự mình thêm vào chút cho Hoài An làm của hồi môn…Đủ 1 tỷ đô rồi thì đưa Hoài An đến nhà họ Lệ…”

 

“Sau đó 1 tỷ đô này…Lúc đó bà Kỷ sẽ lấy đi toàn bộ từ trong tay Kỷ Hoài An rồi lo cho tiền thuốc men của anh của bà sao?”

 

“Tôi nói rồi, sẽ còn”

 

“Cậu có ý gì? Không vui sao?”

 

“Để lại cho Kỷ Hoài An hai trăm triệu đô…Nếu không thì không cần nói chuyện này nữa”

 

“Không có khả năng! Bên anh trai tôi tốn một số tiền thuốc men giá trên trời mới có thể giúp anh ấy mau chóng tỉnh lại! Ở bên Hoài An, tổng giám đốc Lệ không cần nhọc lòng đâu, tôi thiếu nợ con bé, về sau tôi sẽ trả đủ, Con bé cũng sẽ không so đo mấy chuyện đó với tôi đâu”

 

“Đó là dòng thứ của nhà họ Kỷ, bị cô ép mà thôi…Kỷ Hoài An không dám so đo với cô! Nhưng về sau, cô ấy là người của nhà họ Lệ chúng tôi, dựa vào cái gì mà vẫn bị Kỷ Vân Như bà tiếp tục chèn ép?”

 

“Lệ Minh Viễn… Tôi không có lựa chọn nào khác! Tôi cần 1 tỷ đô!

Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… Chương 974“À…Ý trong lời này của bà Kỷ là, của hồi môn của nhà họ Kỷ muốn nhà họ Lệ chúng tôi bỏ ra sao?” “Chỉ là mượn thôi… Tổng giám đốc Lệ không cần nói khó nghe như vậy chứ” “À…Vậy nếu Kỷ Vân Tiêu không tỉnh lại thì sao? Nhà họ Kỷ các người còn cái gì để trả? Vậy cũng xem như là mượn sao?” Kỷ Vân Như nhíu mày nói: “Tổng giám đốc Lệ yên tâm, nhất định anh trai tôi sẽ tỉnh!” “Phải không…Cái nhất định này cũng chỉ có mình bà Kỷ bà tin tưởng thôi sao!” “Vậy tôi liền hỏi tổng giám đốc Lệ có đồng ý không?” “Tôi không đồng ý” “Vậy không có gì để nói nữa rồi” “Bà Kỷ cứ tự nhiên” “À…Đường đường là nhà họ Lệ, gia tộc quyền lực nhất thủ đô mà một s¿ n ít ỏi như cũng không kham nổi, xem như tôi đã xem trọng các người quá rồi: “Bà Kỷ vừa mới mở miệng ra đã cướp bóc…Tay không có gì, đổi lại chỉ có một nhà họ Kỷ đã đi vào quá khứ, chỉ cần không phải kẻ ngốc thì tuyệt đối sẽ chả có ai đồng ý cả” “Lệ Minh Viễn…Cậu biết rõ tôi thiếu tiền mới phải làm như vậy! Kỷ Vân Như tôi đã đem mặt mình vất xuống mặt đất để cho người ta chơi đùa dẫm đạp lên…Cậu còn muốn như thế nào nữa?” “Trừ khi chính miệng bà thừa nhận, cách nói này của bà là không có đạo lý…Tôi mới có thể vui vẻ rồi tiếp tục nói chuyện với bà được, nếu không, bà Kỷ đều coi nhà họ Lệ chúng tôi là đồ ngốc sao, tôi cảm thấy cũng không cần thương lượng thêm nữa” Kỷ Vân Như hít sâu một hơi nói: “Tôi biết…Loại yêu cầu này quả thực là không hợp lý, nhưng tôi đã không còn cách nào khác, tôi sẽ không từ bỏ cơ hội sống của anh tôi” Lệ Minh Viễn nói nhàn nhạt: “Không ai bảo bà từ bỏ…Hà tất gì phải lấy của hồi môn của Hoài An để nói, bà cứ nói thẳng bà muốn mượn tiền không phải là xong rồi sao!” Nó chuyện phiếm cùng Kỷ Vân Như, chính là phiền toái. Lệ Minh Viễn đã có chút không kiên nhãn. Kỷ Vân Như lại nói: “Nếu trực tiếp mở miệng mượn thì cậu sẽ đồng ý sao?” “Từ lúc bà bước chân vào nhà họ Lệ rồi bắt đầu nói với ông tôi về chuyện kết hôn…Không phải tất cả đều đữ nằm trong sự khống chế của bà Kỷ rồi sao?” “Đúng, không sai…Chuyện kết hôn của Hoài An, bao gồm cả chuyện trong lòng ông nội anh xem trọng Hoài An, Lệ Minh Thành cũng sẽ nhìn Hoài An với một con mắt khác, những chuyện đó dường như toàn bộ đều nằm trong sự khống chế của tôi, duy chỉ có mỗi Lệ Minh Viễn cậu lả không…Rốt cuộc thì nhà họ Lệ vẫn do cậu định đoạt, Cho nên, chuyện này nếu tìm ông nội cậu cũng vô dụng, chỉ có thể tới tìm cậu thương lượng” “Thật đúng là bà Kỷ đã tính toán tốt hết cả rồi…Biết ông nội của tôi xem trọng Kỷ Hoài An, đã nhận định cô ấy là cháu dâu tương lai của nhà họ Lệ nên mới chạy tới đây một chuyến, thật là khiến người ta bội phục.” “Quá khen rồi…Nếu tổng giám đốc Lệ không thích loanh quanh lòng vòng, như vậy thì tôi cũng cứ việc nói thẳng…Chuyện hôn sự của Hoài An và Lệ Minh Thành, tôi hy vọng sẽ mau chóng tổ chức…Chỉ là trước. khi đính hôn, nhà họ Kỷ tôi cũng yêu cầu nhà họ Lệ đưa sính lẽ…Là 800 triệu đô, số tiền này…Tôi sẽ tự mình thêm vào chút cho Hoài An làm của hồi môn…Đủ 1 tỷ đô rồi thì đưa Hoài An đến nhà họ Lệ…” “Sau đó 1 tỷ đô này…Lúc đó bà Kỷ sẽ lấy đi toàn bộ từ trong tay Kỷ Hoài An rồi lo cho tiền thuốc men của anh của bà sao?” “Tôi nói rồi, sẽ còn” “Cậu có ý gì? Không vui sao?” “Để lại cho Kỷ Hoài An hai trăm triệu đô…Nếu không thì không cần nói chuyện này nữa” “Không có khả năng! Bên anh trai tôi tốn một số tiền thuốc men giá trên trời mới có thể giúp anh ấy mau chóng tỉnh lại! Ở bên Hoài An, tổng giám đốc Lệ không cần nhọc lòng đâu, tôi thiếu nợ con bé, về sau tôi sẽ trả đủ, Con bé cũng sẽ không so đo mấy chuyện đó với tôi đâu” “Đó là dòng thứ của nhà họ Kỷ, bị cô ép mà thôi…Kỷ Hoài An không dám so đo với cô! Nhưng về sau, cô ấy là người của nhà họ Lệ chúng tôi, dựa vào cái gì mà vẫn bị Kỷ Vân Như bà tiếp tục chèn ép?” “Lệ Minh Viễn… Tôi không có lựa chọn nào khác! Tôi cần 1 tỷ đô!

Chương 974