Chương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí…
Chương 1089
Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1089 Sau khi trở về, sẽ còn được mẹ khích lệ, nói cô trưởng thành, biết mua cả xì dầu. Loại cảm giác kiêu ngạo tự hào đó, đến bây giờ Tô Noãn Tâm vẫn còn nhớ kỹ. Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần cô không làm sai chuyện gì, tình cảm mẹ con tốt không còn gì để nói. Tô Noãn Tâm từ trong thang máy đi ra tầng mười bốn của bộ tài nguyên nhân lực của tập đoàn Quốc Doanh. Cô đi thẳng tới văn phòng của bộ tài nguyên nhân lực. Sau khi vào văn phòng, cô vô ý thức nhìn vào vị trí làm việc ở bên cạnh. Rất nhanh, cô đã tìm được Lệ Minh Ngọc. Cô mỉm cười đi qua. “Anh đẹp trai này, làm phiền hỏi một chút, trợ lý Khương ở đâu?” Lệ Minh Ngọc còn đang bận rộn công việc, đột nhiên nghe thấy thanh âm quen thuộc, anh ta kinh ngạc ngẩng đầu lên. Đồng nghiệp xung quanh đều nhìn qua theo bản năng. Tô Noãn Tâm ý cười đây mặt nói: “Mẹ tôi là thanh tra Tô của bộ tài vụ, tôi đến giúp bà ấy đưa chút đồ vật, cho hỏi trợ lý khương của các người ở đâu, làm phiền thông báo một chút” Lệ Minh Ngọc sắp bị hù chết. Chị dâu nhỏ, chơi như vậy vui lắm sao? Vui vẻ sao? Nhưng Tô Noãn Tâm đã xoay người đi sang chỗ khác. Tô Noãn Tâm rất nhanh đã tìm được văn phòng bộ trưởng. Bởi vì phong cách chỗ này cho nên không khác phòng ở bên bộ tài vụ cho lắm. Vị trí của bộ trưởng và thanh tra ở chỗ không khác nhau lắm. Lúc này, mới hơn nửa ngày làm việc nhưng cửa lại bị khóa. Tô Noãn Tâm gõ cửa một cái. Thế mà bên trong không có ai phản ứng hay đi ra mở cửa. Cô lại gõ một cái. Bên trong cuối cùng cũng có người rất khó chịu mở miệng. “Ai vậy?” “Tôi là người bộ tài vụ, tôi tới đưa đồ” Tô Noãn Tâm trả lời rất chuyên nghiệp. Cô đứng ở cửa ra vào trọn vẹn hai phút thì cửa mới được mở ram Một người phụ nữ chừng hai mươi bảy tuổi có mấy phần sắc đẹp mặc quần áo đi làm, đi tất đen giày cao gót mở cửa ra. Son trên khóe miệng người phụ nữ son môi đều nhây cả ra ngoài. Trên cổ, còn có vết tích mập mờ. Tô Noãn Tâm không khỏi nhíu mày.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 1089
Sau khi trở về, sẽ còn được mẹ khích lệ, nói cô trưởng thành, biết mua cả xì dầu.
Loại cảm giác kiêu ngạo tự hào đó, đến bây giờ Tô Noãn Tâm vẫn còn nhớ kỹ.
Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần cô không làm sai chuyện gì, tình cảm mẹ con tốt không còn gì để nói.
Tô Noãn Tâm từ trong thang máy đi ra tầng mười bốn của bộ tài nguyên nhân lực của tập đoàn Quốc Doanh.
Cô đi thẳng tới văn phòng của bộ tài nguyên nhân lực.
Sau khi vào văn phòng, cô vô ý thức nhìn vào vị trí làm việc ở bên cạnh.
Rất nhanh, cô đã tìm được Lệ Minh Ngọc.
Cô mỉm cười đi qua.
“Anh đẹp trai này, làm phiền hỏi một chút, trợ lý Khương ở đâu?”
Lệ Minh Ngọc còn đang bận rộn công việc, đột nhiên nghe thấy thanh âm quen thuộc, anh ta kinh ngạc ngẩng đầu lên.
Đồng nghiệp xung quanh đều nhìn qua theo bản năng.
Tô Noãn Tâm ý cười đây mặt nói: “Mẹ tôi là thanh tra Tô của bộ tài vụ, tôi đến giúp bà ấy đưa chút đồ vật, cho hỏi trợ lý khương của các người ở đâu, làm phiền thông báo một chút”
Lệ Minh Ngọc sắp bị hù chết.
Chị dâu nhỏ, chơi như vậy vui lắm sao?
Vui vẻ sao?
Nhưng Tô Noãn Tâm đã xoay người đi sang chỗ khác.
Tô Noãn Tâm rất nhanh đã tìm được văn phòng bộ trưởng.
Bởi vì phong cách chỗ này cho nên không khác phòng ở bên bộ tài vụ cho lắm.
Vị trí của bộ trưởng và thanh tra ở chỗ không khác nhau lắm.
Lúc này, mới hơn nửa ngày làm việc nhưng cửa lại bị khóa.
Tô Noãn Tâm gõ cửa một cái.
Thế mà bên trong không có ai phản ứng hay đi ra mở cửa.
Cô lại gõ một cái.
Bên trong cuối cùng cũng có người rất khó chịu mở miệng.
“Ai vậy?”
“Tôi là người bộ tài vụ, tôi tới đưa đồ”
Tô Noãn Tâm trả lời rất chuyên nghiệp.
Cô đứng ở cửa ra vào trọn vẹn hai phút thì cửa mới được mở ram Một người phụ nữ chừng hai mươi bảy tuổi có mấy phần sắc đẹp mặc quần áo đi làm, đi tất đen giày cao gót mở cửa ra.
Son trên khóe miệng người phụ nữ son môi đều nhây cả ra ngoài.
Trên cổ, còn có vết tích mập mờ.
Tô Noãn Tâm không khỏi nhíu mày.
Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1089 Sau khi trở về, sẽ còn được mẹ khích lệ, nói cô trưởng thành, biết mua cả xì dầu. Loại cảm giác kiêu ngạo tự hào đó, đến bây giờ Tô Noãn Tâm vẫn còn nhớ kỹ. Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần cô không làm sai chuyện gì, tình cảm mẹ con tốt không còn gì để nói. Tô Noãn Tâm từ trong thang máy đi ra tầng mười bốn của bộ tài nguyên nhân lực của tập đoàn Quốc Doanh. Cô đi thẳng tới văn phòng của bộ tài nguyên nhân lực. Sau khi vào văn phòng, cô vô ý thức nhìn vào vị trí làm việc ở bên cạnh. Rất nhanh, cô đã tìm được Lệ Minh Ngọc. Cô mỉm cười đi qua. “Anh đẹp trai này, làm phiền hỏi một chút, trợ lý Khương ở đâu?” Lệ Minh Ngọc còn đang bận rộn công việc, đột nhiên nghe thấy thanh âm quen thuộc, anh ta kinh ngạc ngẩng đầu lên. Đồng nghiệp xung quanh đều nhìn qua theo bản năng. Tô Noãn Tâm ý cười đây mặt nói: “Mẹ tôi là thanh tra Tô của bộ tài vụ, tôi đến giúp bà ấy đưa chút đồ vật, cho hỏi trợ lý khương của các người ở đâu, làm phiền thông báo một chút” Lệ Minh Ngọc sắp bị hù chết. Chị dâu nhỏ, chơi như vậy vui lắm sao? Vui vẻ sao? Nhưng Tô Noãn Tâm đã xoay người đi sang chỗ khác. Tô Noãn Tâm rất nhanh đã tìm được văn phòng bộ trưởng. Bởi vì phong cách chỗ này cho nên không khác phòng ở bên bộ tài vụ cho lắm. Vị trí của bộ trưởng và thanh tra ở chỗ không khác nhau lắm. Lúc này, mới hơn nửa ngày làm việc nhưng cửa lại bị khóa. Tô Noãn Tâm gõ cửa một cái. Thế mà bên trong không có ai phản ứng hay đi ra mở cửa. Cô lại gõ một cái. Bên trong cuối cùng cũng có người rất khó chịu mở miệng. “Ai vậy?” “Tôi là người bộ tài vụ, tôi tới đưa đồ” Tô Noãn Tâm trả lời rất chuyên nghiệp. Cô đứng ở cửa ra vào trọn vẹn hai phút thì cửa mới được mở ram Một người phụ nữ chừng hai mươi bảy tuổi có mấy phần sắc đẹp mặc quần áo đi làm, đi tất đen giày cao gót mở cửa ra. Son trên khóe miệng người phụ nữ son môi đều nhây cả ra ngoài. Trên cổ, còn có vết tích mập mờ. Tô Noãn Tâm không khỏi nhíu mày.