Chương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí…
Chương 1164
Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… Tô Noãn Tâm lại bị chọc cười. Cô che miệng cười nói: “Chú nhà tôi là ma đầu cuồng ghen, ha ha..” Lệ Minh Viễn tức giận nói: “Ngậm miệng!” Tô Noãn Tâm làm mặt quỷ với anh rồi tiếp tục ăn cơm. “Món cá chua ngọt của nhà hàng này rất ngon, anh nếm thử xem…Nếu như thích ăn thì em học rồi về nhà làm cho anh ăn” Lệ Minh Viễn nghe vậy rất nể mặt nếm thử một miếng, sau đó nói: “Không ngon bằng em nấu, quá ngọt” “Chú không thích đồ quá ngọt sao?” “Ừ” “Biết rồi, vậy lần sau vẫn làm theo cách của em nhưng mà món này. cháy hơn ngon hơn…” “ừ” “Cô Tô còn biết nấu ăn sao?” Quý Quân ngạc nhiên nói. “Đúng vậy, chú nhà tôi thích ăn món ăn do tôi nấu, Hứa Bảo Châu cũng học một chút đi, nếu như muốn lấy lòng đàn ông thì trước tiên phải bắt được dạ dày của đàn ông, câu nói này quả thực không sai chút nào” “Thật sao?” “Không tin cô thử xem” Quý Quân tức giận: “Vãn là bỏ đi…Nếu như để cho cô ấy nấu cơm thì phòng bếp có thể sẽ bị nổ tung” Hứa Bảo Châu dở khóc dở cười nói: “Em nào có như vậy” “Lần trước có… “Đó là do em muốn biểu hiện trước mặt anh nhưng luống cuống tay chân nên mới dẫn đến…” “Ừ, em nói gì cũng có lý” Bầu không khí đang tốt đẹp. Tô Noãn Tâm nhìn tâm trạng cũng cảm thấy rất tốt. Từ bên ngoài nhìn vào, hai người còn rất xứng. Chẳng qua chuyện Quý Quân lợi dụng người ta này, cô không thích lắm. Nhưng Hứa Bảo Châu thích bị lợi dụng… Chuyện một người muốn đánh một người muốn bị đánh. Sau khi cơm nước xong, Tô Noãn Tâm lại cùng Lệ Minh Viễn cùng nhau về tập đoàn Quốc Doanh. Trên đường, cô không nhịn được hỏi: “Chú cảm thấy Quý Quân này như thế nào?” “Có dã tâm” “Sau đó thì sao?” “Phẩm giá giàu sang, tính cách bình thường, tam quan còn tốt, cũng xem như người có mấy phần thông minh, hiểu được luồn cúi” “Người giàu sang chú các anh làm ăn có phải cảm thấy lợi dụng người ta cũng không xem như là chuyện khác người gì không?” “Phải, nhưng anh sẽ không lợi dụng em.” “Là bởi vì em không có giá trị lợi dụng sao?” “Cũng không phải… Bởi vì anh đứng đủ cao” Tô Noãn Tâm bĩu môi nói: “Vậy nếu như hôm nay chú anh là Quý Quân, gặp được chuyện như vậy, anh sẽ lợi dụng em sao?” “Không” “Anh xác định? Nhiều cơ hội tốt mà, chỉ cần lợi dụng em là có thể để anh bước lên cao một bước” Khóe miệng Lệ Minh Viễn co giật nói: “Bước lên cao nhờ phụ nữ không có cảm giác thành công.”
Tô Noãn Tâm lại bị chọc cười.
Cô che miệng cười nói: “Chú nhà tôi là ma đầu cuồng ghen, ha ha..”
Lệ Minh Viễn tức giận nói: “Ngậm miệng!”
Tô Noãn Tâm làm mặt quỷ với anh rồi tiếp tục ăn cơm.
“Món cá chua ngọt của nhà hàng này rất ngon, anh nếm thử xem…Nếu như thích ăn thì em học rồi về nhà làm cho anh ăn”
Lệ Minh Viễn nghe vậy rất nể mặt nếm thử một miếng, sau đó nói: “Không ngon bằng em nấu, quá ngọt”
“Chú không thích đồ quá ngọt sao?”
“Ừ”
“Biết rồi, vậy lần sau vẫn làm theo cách của em nhưng mà món này.
cháy hơn ngon hơn…”
“ừ”
“Cô Tô còn biết nấu ăn sao?” Quý Quân ngạc nhiên nói.
“Đúng vậy, chú nhà tôi thích ăn món ăn do tôi nấu, Hứa Bảo Châu cũng học một chút đi, nếu như muốn lấy lòng đàn ông thì trước tiên phải bắt được dạ dày của đàn ông, câu nói này quả thực không sai chút nào”
“Thật sao?”
“Không tin cô thử xem”
Quý Quân tức giận: “Vãn là bỏ đi…Nếu như để cho cô ấy nấu cơm thì phòng bếp có thể sẽ bị nổ tung”
Hứa Bảo Châu dở khóc dở cười nói: “Em nào có như vậy”
“Lần trước có…
“Đó là do em muốn biểu hiện trước mặt anh nhưng luống cuống tay chân nên mới dẫn đến…”
“Ừ, em nói gì cũng có lý”
Bầu không khí đang tốt đẹp.
Tô Noãn Tâm nhìn tâm trạng cũng cảm thấy rất tốt.
Từ bên ngoài nhìn vào, hai người còn rất xứng.
Chẳng qua chuyện Quý Quân lợi dụng người ta này, cô không thích lắm. Nhưng Hứa Bảo Châu thích bị lợi dụng… Chuyện một người muốn đánh một người muốn bị đánh.
Sau khi cơm nước xong, Tô Noãn Tâm lại cùng Lệ Minh Viễn cùng nhau về tập đoàn Quốc Doanh.
Trên đường, cô không nhịn được hỏi: “Chú cảm thấy Quý Quân này như thế nào?”
“Có dã tâm”
“Sau đó thì sao?”
“Phẩm giá giàu sang, tính cách bình thường, tam quan còn tốt, cũng xem như người có mấy phần thông minh, hiểu được luồn cúi”
“Người giàu sang chú các anh làm ăn có phải cảm thấy lợi dụng người ta cũng không xem như là chuyện khác người gì không?”
“Phải, nhưng anh sẽ không lợi dụng em.”
“Là bởi vì em không có giá trị lợi dụng sao?”
“Cũng không phải… Bởi vì anh đứng đủ cao”
Tô Noãn Tâm bĩu môi nói: “Vậy nếu như hôm nay chú anh là Quý Quân, gặp được chuyện như vậy, anh sẽ lợi dụng em sao?”
“Không”
“Anh xác định? Nhiều cơ hội tốt mà, chỉ cần lợi dụng em là có thể để anh bước lên cao một bước”
Khóe miệng Lệ Minh Viễn co giật nói: “Bước lên cao nhờ phụ nữ không có cảm giác thành công.”
Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… Tô Noãn Tâm lại bị chọc cười. Cô che miệng cười nói: “Chú nhà tôi là ma đầu cuồng ghen, ha ha..” Lệ Minh Viễn tức giận nói: “Ngậm miệng!” Tô Noãn Tâm làm mặt quỷ với anh rồi tiếp tục ăn cơm. “Món cá chua ngọt của nhà hàng này rất ngon, anh nếm thử xem…Nếu như thích ăn thì em học rồi về nhà làm cho anh ăn” Lệ Minh Viễn nghe vậy rất nể mặt nếm thử một miếng, sau đó nói: “Không ngon bằng em nấu, quá ngọt” “Chú không thích đồ quá ngọt sao?” “Ừ” “Biết rồi, vậy lần sau vẫn làm theo cách của em nhưng mà món này. cháy hơn ngon hơn…” “ừ” “Cô Tô còn biết nấu ăn sao?” Quý Quân ngạc nhiên nói. “Đúng vậy, chú nhà tôi thích ăn món ăn do tôi nấu, Hứa Bảo Châu cũng học một chút đi, nếu như muốn lấy lòng đàn ông thì trước tiên phải bắt được dạ dày của đàn ông, câu nói này quả thực không sai chút nào” “Thật sao?” “Không tin cô thử xem” Quý Quân tức giận: “Vãn là bỏ đi…Nếu như để cho cô ấy nấu cơm thì phòng bếp có thể sẽ bị nổ tung” Hứa Bảo Châu dở khóc dở cười nói: “Em nào có như vậy” “Lần trước có… “Đó là do em muốn biểu hiện trước mặt anh nhưng luống cuống tay chân nên mới dẫn đến…” “Ừ, em nói gì cũng có lý” Bầu không khí đang tốt đẹp. Tô Noãn Tâm nhìn tâm trạng cũng cảm thấy rất tốt. Từ bên ngoài nhìn vào, hai người còn rất xứng. Chẳng qua chuyện Quý Quân lợi dụng người ta này, cô không thích lắm. Nhưng Hứa Bảo Châu thích bị lợi dụng… Chuyện một người muốn đánh một người muốn bị đánh. Sau khi cơm nước xong, Tô Noãn Tâm lại cùng Lệ Minh Viễn cùng nhau về tập đoàn Quốc Doanh. Trên đường, cô không nhịn được hỏi: “Chú cảm thấy Quý Quân này như thế nào?” “Có dã tâm” “Sau đó thì sao?” “Phẩm giá giàu sang, tính cách bình thường, tam quan còn tốt, cũng xem như người có mấy phần thông minh, hiểu được luồn cúi” “Người giàu sang chú các anh làm ăn có phải cảm thấy lợi dụng người ta cũng không xem như là chuyện khác người gì không?” “Phải, nhưng anh sẽ không lợi dụng em.” “Là bởi vì em không có giá trị lợi dụng sao?” “Cũng không phải… Bởi vì anh đứng đủ cao” Tô Noãn Tâm bĩu môi nói: “Vậy nếu như hôm nay chú anh là Quý Quân, gặp được chuyện như vậy, anh sẽ lợi dụng em sao?” “Không” “Anh xác định? Nhiều cơ hội tốt mà, chỉ cần lợi dụng em là có thể để anh bước lên cao một bước” Khóe miệng Lệ Minh Viễn co giật nói: “Bước lên cao nhờ phụ nữ không có cảm giác thành công.”