Chương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí…
Chương 1169
Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… Chương 1169 “Khụ, có thật không?” “Nếu như không có bốn triệu năm trăm tỷ, chắc là sẽ.”Vậy nếu có?” “Ông nội cả đời chú trọng tiền tài lợi ích, ông vẫn còn đang đợi sau khi em vào cửa, sự giàu sang của nhà họ Lệ sẽ tăng lên xíu, cho nhà họ Lệ nở mày nở mặt” “Phù, bốn triệu năm trăm tỷ đối với nhà họ Lệ mà nói, có nhiều không?” “Tạm được” “Có thể khiến cho nhà họ Lệ trở thành gia đình giàu nhất thế giới không?” “Hiện giờ vẫn không thể, sau này không nhất định… Cổ phiếu của Tập đoàn Quốc Doanh vẫn luôn tăng lên, cũng coi như là giàu nhất trong nước” “Vậy cũng coi như là rất lợi hại rồi! Chú tiếp tục giúp em kiếm tiền đi, tiền của em càng nhiều, ông nội sẽ càng xem trọng em đó, ông nội còn mê tiền hơn cả em” “Ừm, cho nên mới giúp em kiếm thật nhiều… Trước tiên kiếm những tiền lời trong tầm tay đã,còn những thứ còn lại thì xem cơ hội “Dạ! Các nghệ sĩ trong studio của em đã bắt đầu kiếm tiền từ việc đóng phim! Em chỉ mới đầu tư trong giai đoạn đầu, và bây giờ cuối cùng em cũng bắt đầu kiếm tiền, trong tương lai em cũng sẽ trở thành bà chủ, haha” “Ừm, bà chủ Tô, thật hân hạnh quá” “Ông chủ Lệ! Hận hanh! Ha ha ha… Vui quá đi” “Vui là được.” “Không được, em phải kể chuyện này cho mẹ em mới được, để cho. bà ấy cũng vui chung với em” “Trước đây chưa nói với mẹ sao?” “Lúc đó nói ra, chắc sẽ dọa chết mẹ em mất… Bà ấy luôn cảm thấy, mẹ và em đã nợ chú quá nhiều rồi, không biết trong mắt chú, em và chú vẫn luôn có mối quan hệ bình đẳng, chú rất tôn trọng em, không hề xem thường em, khiến em cảm thấy nợ chú chỉ có thể là vì chú quá tốt với em thôi, nhưng mẹ của em lại không biết đó mà, cho nên, nếu bà ấy biết chắc còn áp lực lớn hơn” “Em cũng biết, anh tốt với em sao?” “Em đương nhiên biết rồi, nếu không em tại sao luôn đi theo chú chứ, em có tiền như thế, bộ em không thể vượt tường ăn vụn, bao nuôi miếng thịt tươi sao?” “Tô Noãn Tâm, em dám?!” “Không phải không dám, mà là em sẽ không như thế, chú nhà em đối với tốt thế, trong lòng em chỉ có mình chú anh thôi… chú nhớ phải luôn ngoan và tốt với em nha, em mãi mãi chỉ yêu một mình chú thôi.” “Ừm… Sẽ ngoan, muốn gì nè, anh đều cho em. Duy chỉ không cho. thay long” Tô Noãn Tâm cười tít mắt hôn lên trán của anh, sau đó đứng dậy đi thật xa. Lệ Minh Viễn: “..” Đây lo lắng sẽ bị anh chiếm tiện nghi đến mức nào? Hôn xong rồi bỏ chạy mới là nữ lưu manh đó em ơi! Lệ Minh Viễn thật sự bị làm cho tức cười. Tâm trạng Tô Noãn Tâm rất tốt đi xuống lầu tìm mẹ của mình. Tô Ngọc Mỹ thấy cô cả ngày đến tối chỉ biết cà rỡn, dỡ khóc dỡ cười nói: “Đây lại có chuyện tốt gì, vui đến vậy?” “Đúng ạI” “Noãn Tâm mặt con bị sao thế?” “Hả? Thì không cẩn thận dùng ngon tay cào xước đó, không sao, đã khử trùng rồi” “Sao lại không cẩn thận như thế, con gái con lứa, khuôn mặt cũng không bảo vệ cho kỹ, cũng không sợ Minh Viễn chê bai con” “Mới không đó nha! chú rất cưng con, mẹ không biết sao, chú lại cho con một của hồi môn” “Minh viễn lại cho con tiêu tiền phung phí sao?” “không phải, chú làm một vụ làm ăn lẻ, người hưởng lợi ích là con! Cô lấy đó làm doanh số cổ phần, mỗi năm nhận hoa hồng được chia đó” Tô Ngọc Mỹ không khỏi sửng người: “Cái gì, cổ phần doanh thu?”
Chương 1169
“Khụ, có thật không?”
“Nếu như không có bốn triệu năm trăm tỷ, chắc là sẽ.”Vậy nếu có?”
“Ông nội cả đời chú trọng tiền tài lợi ích, ông vẫn còn đang đợi sau khi em vào cửa, sự giàu sang của nhà họ Lệ sẽ tăng lên xíu, cho nhà họ Lệ nở mày nở mặt”
“Phù, bốn triệu năm trăm tỷ đối với nhà họ Lệ mà nói, có nhiều không?”
“Tạm được”
“Có thể khiến cho nhà họ Lệ trở thành gia đình giàu nhất thế giới không?”
“Hiện giờ vẫn không thể, sau này không nhất định… Cổ phiếu của Tập đoàn Quốc Doanh vẫn luôn tăng lên, cũng coi như là giàu nhất trong nước”
“Vậy cũng coi như là rất lợi hại rồi! Chú tiếp tục giúp em kiếm tiền đi, tiền của em càng nhiều, ông nội sẽ càng xem trọng em đó, ông nội còn mê tiền hơn cả em”
“Ừm, cho nên mới giúp em kiếm thật nhiều… Trước tiên kiếm những tiền lời trong tầm tay đã,còn những thứ còn lại thì xem cơ hội “Dạ! Các nghệ sĩ trong studio của em đã bắt đầu kiếm tiền từ việc đóng phim! Em chỉ mới đầu tư trong giai đoạn đầu, và bây giờ cuối cùng em cũng bắt đầu kiếm tiền, trong tương lai em cũng sẽ trở thành bà chủ, haha”
“Ừm, bà chủ Tô, thật hân hạnh quá”
“Ông chủ Lệ! Hận hanh! Ha ha ha… Vui quá đi”
“Vui là được.”
“Không được, em phải kể chuyện này cho mẹ em mới được, để cho.
bà ấy cũng vui chung với em”
“Trước đây chưa nói với mẹ sao?”
“Lúc đó nói ra, chắc sẽ dọa chết mẹ em mất… Bà ấy luôn cảm thấy, mẹ và em đã nợ chú quá nhiều rồi, không biết trong mắt chú, em và chú vẫn luôn có mối quan hệ bình đẳng, chú rất tôn trọng em, không hề xem thường em, khiến em cảm thấy nợ chú chỉ có thể là vì chú quá tốt với em thôi, nhưng mẹ của em lại không biết đó mà, cho nên, nếu bà ấy biết chắc còn áp lực lớn hơn”
“Em cũng biết, anh tốt với em sao?”
“Em đương nhiên biết rồi, nếu không em tại sao luôn đi theo chú chứ, em có tiền như thế, bộ em không thể vượt tường ăn vụn, bao nuôi miếng thịt tươi sao?”
“Tô Noãn Tâm, em dám?!”
“Không phải không dám, mà là em sẽ không như thế, chú nhà em đối với tốt thế, trong lòng em chỉ có mình chú anh thôi… chú nhớ phải luôn ngoan và tốt với em nha, em mãi mãi chỉ yêu một mình chú thôi.”
“Ừm… Sẽ ngoan, muốn gì nè, anh đều cho em. Duy chỉ không cho.
thay long” Tô Noãn Tâm cười tít mắt hôn lên trán của anh, sau đó đứng dậy đi thật xa. Lệ Minh Viễn: “..” Đây lo lắng sẽ bị anh chiếm tiện nghi đến mức nào? Hôn xong rồi bỏ chạy mới là nữ lưu manh đó em ơi!
Lệ Minh Viễn thật sự bị làm cho tức cười.
Tâm trạng Tô Noãn Tâm rất tốt đi xuống lầu tìm mẹ của mình. Tô Ngọc Mỹ thấy cô cả ngày đến tối chỉ biết cà rỡn, dỡ khóc dỡ cười nói: “Đây lại có chuyện tốt gì, vui đến vậy?”
“Đúng ạI”
“Noãn Tâm mặt con bị sao thế?”
“Hả? Thì không cẩn thận dùng ngon tay cào xước đó, không sao, đã khử trùng rồi”
“Sao lại không cẩn thận như thế, con gái con lứa, khuôn mặt cũng không bảo vệ cho kỹ, cũng không sợ Minh Viễn chê bai con”
“Mới không đó nha! chú rất cưng con, mẹ không biết sao, chú lại cho con một của hồi môn”
“Minh viễn lại cho con tiêu tiền phung phí sao?”
“không phải, chú làm một vụ làm ăn lẻ, người hưởng lợi ích là con! Cô lấy đó làm doanh số cổ phần, mỗi năm nhận hoa hồng được chia đó” Tô Ngọc Mỹ không khỏi sửng người: “Cái gì, cổ phần doanh thu?”
Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… Chương 1169 “Khụ, có thật không?” “Nếu như không có bốn triệu năm trăm tỷ, chắc là sẽ.”Vậy nếu có?” “Ông nội cả đời chú trọng tiền tài lợi ích, ông vẫn còn đang đợi sau khi em vào cửa, sự giàu sang của nhà họ Lệ sẽ tăng lên xíu, cho nhà họ Lệ nở mày nở mặt” “Phù, bốn triệu năm trăm tỷ đối với nhà họ Lệ mà nói, có nhiều không?” “Tạm được” “Có thể khiến cho nhà họ Lệ trở thành gia đình giàu nhất thế giới không?” “Hiện giờ vẫn không thể, sau này không nhất định… Cổ phiếu của Tập đoàn Quốc Doanh vẫn luôn tăng lên, cũng coi như là giàu nhất trong nước” “Vậy cũng coi như là rất lợi hại rồi! Chú tiếp tục giúp em kiếm tiền đi, tiền của em càng nhiều, ông nội sẽ càng xem trọng em đó, ông nội còn mê tiền hơn cả em” “Ừm, cho nên mới giúp em kiếm thật nhiều… Trước tiên kiếm những tiền lời trong tầm tay đã,còn những thứ còn lại thì xem cơ hội “Dạ! Các nghệ sĩ trong studio của em đã bắt đầu kiếm tiền từ việc đóng phim! Em chỉ mới đầu tư trong giai đoạn đầu, và bây giờ cuối cùng em cũng bắt đầu kiếm tiền, trong tương lai em cũng sẽ trở thành bà chủ, haha” “Ừm, bà chủ Tô, thật hân hạnh quá” “Ông chủ Lệ! Hận hanh! Ha ha ha… Vui quá đi” “Vui là được.” “Không được, em phải kể chuyện này cho mẹ em mới được, để cho. bà ấy cũng vui chung với em” “Trước đây chưa nói với mẹ sao?” “Lúc đó nói ra, chắc sẽ dọa chết mẹ em mất… Bà ấy luôn cảm thấy, mẹ và em đã nợ chú quá nhiều rồi, không biết trong mắt chú, em và chú vẫn luôn có mối quan hệ bình đẳng, chú rất tôn trọng em, không hề xem thường em, khiến em cảm thấy nợ chú chỉ có thể là vì chú quá tốt với em thôi, nhưng mẹ của em lại không biết đó mà, cho nên, nếu bà ấy biết chắc còn áp lực lớn hơn” “Em cũng biết, anh tốt với em sao?” “Em đương nhiên biết rồi, nếu không em tại sao luôn đi theo chú chứ, em có tiền như thế, bộ em không thể vượt tường ăn vụn, bao nuôi miếng thịt tươi sao?” “Tô Noãn Tâm, em dám?!” “Không phải không dám, mà là em sẽ không như thế, chú nhà em đối với tốt thế, trong lòng em chỉ có mình chú anh thôi… chú nhớ phải luôn ngoan và tốt với em nha, em mãi mãi chỉ yêu một mình chú thôi.” “Ừm… Sẽ ngoan, muốn gì nè, anh đều cho em. Duy chỉ không cho. thay long” Tô Noãn Tâm cười tít mắt hôn lên trán của anh, sau đó đứng dậy đi thật xa. Lệ Minh Viễn: “..” Đây lo lắng sẽ bị anh chiếm tiện nghi đến mức nào? Hôn xong rồi bỏ chạy mới là nữ lưu manh đó em ơi! Lệ Minh Viễn thật sự bị làm cho tức cười. Tâm trạng Tô Noãn Tâm rất tốt đi xuống lầu tìm mẹ của mình. Tô Ngọc Mỹ thấy cô cả ngày đến tối chỉ biết cà rỡn, dỡ khóc dỡ cười nói: “Đây lại có chuyện tốt gì, vui đến vậy?” “Đúng ạI” “Noãn Tâm mặt con bị sao thế?” “Hả? Thì không cẩn thận dùng ngon tay cào xước đó, không sao, đã khử trùng rồi” “Sao lại không cẩn thận như thế, con gái con lứa, khuôn mặt cũng không bảo vệ cho kỹ, cũng không sợ Minh Viễn chê bai con” “Mới không đó nha! chú rất cưng con, mẹ không biết sao, chú lại cho con một của hồi môn” “Minh viễn lại cho con tiêu tiền phung phí sao?” “không phải, chú làm một vụ làm ăn lẻ, người hưởng lợi ích là con! Cô lấy đó làm doanh số cổ phần, mỗi năm nhận hoa hồng được chia đó” Tô Ngọc Mỹ không khỏi sửng người: “Cái gì, cổ phần doanh thu?”