Chương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí…
Chương 1173
Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… Chương 1173 Đến mức Tô Noãn Tâm ngẫu nhiên kiểu gì cũng sẽ nghĩ, nếu như đời này mà rời khỏi chú, cô phải sống như thế nào. Giống như thật không thể rời đi được nữa. Dù sao trên đời này, không có người nào có thể dung túng cho cô như chú được. Ôm cổ chú có cảm giác giống như ôm cả thế giới. Thật muốn để chú cõng mãi như vậy! Nhưng quãng đường từ vườn đến biệt thự rất ngắn. Tô Noãn Tâm nằm ì trên lưng Lệ Minh Viễn không chịu xuống. “Chú, một lắt tắm rửa xong chú phải ôm em đi ngủ đó.” “Ừ, đi tắm trước đi” Lúc này Tô Noãn Tâm mới lưu luyến không rời từ trên lưng anh nhảy. xuống, đi vào phòng tắm. Buổi tối lúc ngủ, Tô Noãn Tâm ôm lấy cổ Lệ Minh Viễn, tò mò hỏi: “chú, tại sao chúng ta làm nhiều như vậy… mà vẫn không có thai, em vẫn chưa mang thai cục cưng?” Lệ Minh Viễn nghe vậy không khỏi sững sờ. “Muốn có cục cưng?” “Đúng vậy! Muốn sinh cho chú một cục cưng nhỏ, để chú thăng cấp thành vú eml” “Không gấp, em còn nhỏ” “Chú, em không còn nhỏ nữa đâu, qua một sinh nhật nữa là em có thể lĩnh giấy kết hôn với chú rồi đó! Hay là chú không thích em?” “Không phải, chờ sau khi sinh nhật em xong… rồi lại nói những thứ này” “Quá sớm sao?” “ừ” “Vậy em nghe chú, chỉ là em cảm thấy rất kỳ quái…. Rõ ràng không làm biện pháp an toàn gì nhưng lại không có thai cả!” “Chuyện đứa trẻ tùy duyên, em còn nhỏ, không vội.” “Em sợ cơ thể em có vấn đề!” Tô Noãn Tâm buồn bực rúc đầu vào trong ngực anh nói: “Vậy nếu sau này em không sinh được con thì phải làm sao bây giờ?” “Vậy thì không sinh nữa” “Nhưng chú sẽ không được làm bố nữa” Không được thì không được, anh nuôi một con nhóc phiền phức hay chọc phiền phức như cô cũng không chán. “Vậy thì không làm” “Không có tiếc nuối sao?” “Lấy ở đâu ra nhiều suy nghĩ như vậy?”
Chương 1173
Đến mức Tô Noãn Tâm ngẫu nhiên kiểu gì cũng sẽ nghĩ, nếu như đời này mà rời khỏi chú, cô phải sống như thế nào.
Giống như thật không thể rời đi được nữa.
Dù sao trên đời này, không có người nào có thể dung túng cho cô như chú được. Ôm cổ chú có cảm giác giống như ôm cả thế giới.
Thật muốn để chú cõng mãi như vậy!
Nhưng quãng đường từ vườn đến biệt thự rất ngắn.
Tô Noãn Tâm nằm ì trên lưng Lệ Minh Viễn không chịu xuống. “Chú, một lắt tắm rửa xong chú phải ôm em đi ngủ đó.”
“Ừ, đi tắm trước đi”
Lúc này Tô Noãn Tâm mới lưu luyến không rời từ trên lưng anh nhảy.
xuống, đi vào phòng tắm.
Buổi tối lúc ngủ, Tô Noãn Tâm ôm lấy cổ Lệ Minh Viễn, tò mò hỏi: “chú, tại sao chúng ta làm nhiều như vậy… mà vẫn không có thai, em vẫn chưa mang thai cục cưng?”
Lệ Minh Viễn nghe vậy không khỏi sững sờ.
“Muốn có cục cưng?”
“Đúng vậy! Muốn sinh cho chú một cục cưng nhỏ, để chú thăng cấp thành vú eml”
“Không gấp, em còn nhỏ”
“Chú, em không còn nhỏ nữa đâu, qua một sinh nhật nữa là em có thể lĩnh giấy kết hôn với chú rồi đó! Hay là chú không thích em?”
“Không phải, chờ sau khi sinh nhật em xong… rồi lại nói những thứ này”
“Quá sớm sao?”
“ừ”
“Vậy em nghe chú, chỉ là em cảm thấy rất kỳ quái…. Rõ ràng không làm biện pháp an toàn gì nhưng lại không có thai cả!”
“Chuyện đứa trẻ tùy duyên, em còn nhỏ, không vội.”
“Em sợ cơ thể em có vấn đề!”
Tô Noãn Tâm buồn bực rúc đầu vào trong ngực anh nói: “Vậy nếu sau này em không sinh được con thì phải làm sao bây giờ?”
“Vậy thì không sinh nữa”
“Nhưng chú sẽ không được làm bố nữa”
Không được thì không được, anh nuôi một con nhóc phiền phức hay chọc phiền phức như cô cũng không chán.
“Vậy thì không làm”
“Không có tiếc nuối sao?”
“Lấy ở đâu ra nhiều suy nghĩ như vậy?”
Chú À Cưng Chiều Tôi NhéTác giả: Hoa NhiTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi! “Cứu tôi, tôi cho cô ba trăm tỷ rưỡi!” Một giọng nam trầm, khàn đặc vang lên bên tai. Lúc này, cả người Tô Noãn Tâm đều đờ đẫn, trên đường đi làm về đã bị một người đàn ông và vào người thì cũng thôi đi, đảng này còn bị va đến ngã vào đống rác, Mùi hỗn hợp của tất cả các loại rác xung quanh khiến người khác muốn nôn mửa, nhưng vẫn cố gắng sống chết nhịn lại, không nôn ra ngoài. Bên ngoài bãi rác, tiếng bước chân hỗn loạn không ngừng vang lên qua lại. “Đuổi theo! Nhất định phải bắt được Lệ Minh Viễn!” “Anh ta bị thương rồi, không thể chạy xa được!” “Thuốc cũng sắc phát huy tác dụng rồi, đêm nay chúng ta nhất định phải bắt được anh ta, nếu không thì chúng ta sẽ không biết ăn nói với cô chú thể nào đâu!” . Giọng nói dần xa dần, ý thức trong não bộ của Tô Noãn Tâm cuối cùng cũng trở lại. Lệ Minh Viễn, cô đã từng nhìn thấy cái tên này trên các tạp, anh là Lệ Minh Viễn, Tổng giám đốc của Tập đoàn Quốc Doanh. Người đàn ông đẹp trai trên tạp chí… Chương 1173 Đến mức Tô Noãn Tâm ngẫu nhiên kiểu gì cũng sẽ nghĩ, nếu như đời này mà rời khỏi chú, cô phải sống như thế nào. Giống như thật không thể rời đi được nữa. Dù sao trên đời này, không có người nào có thể dung túng cho cô như chú được. Ôm cổ chú có cảm giác giống như ôm cả thế giới. Thật muốn để chú cõng mãi như vậy! Nhưng quãng đường từ vườn đến biệt thự rất ngắn. Tô Noãn Tâm nằm ì trên lưng Lệ Minh Viễn không chịu xuống. “Chú, một lắt tắm rửa xong chú phải ôm em đi ngủ đó.” “Ừ, đi tắm trước đi” Lúc này Tô Noãn Tâm mới lưu luyến không rời từ trên lưng anh nhảy. xuống, đi vào phòng tắm. Buổi tối lúc ngủ, Tô Noãn Tâm ôm lấy cổ Lệ Minh Viễn, tò mò hỏi: “chú, tại sao chúng ta làm nhiều như vậy… mà vẫn không có thai, em vẫn chưa mang thai cục cưng?” Lệ Minh Viễn nghe vậy không khỏi sững sờ. “Muốn có cục cưng?” “Đúng vậy! Muốn sinh cho chú một cục cưng nhỏ, để chú thăng cấp thành vú eml” “Không gấp, em còn nhỏ” “Chú, em không còn nhỏ nữa đâu, qua một sinh nhật nữa là em có thể lĩnh giấy kết hôn với chú rồi đó! Hay là chú không thích em?” “Không phải, chờ sau khi sinh nhật em xong… rồi lại nói những thứ này” “Quá sớm sao?” “ừ” “Vậy em nghe chú, chỉ là em cảm thấy rất kỳ quái…. Rõ ràng không làm biện pháp an toàn gì nhưng lại không có thai cả!” “Chuyện đứa trẻ tùy duyên, em còn nhỏ, không vội.” “Em sợ cơ thể em có vấn đề!” Tô Noãn Tâm buồn bực rúc đầu vào trong ngực anh nói: “Vậy nếu sau này em không sinh được con thì phải làm sao bây giờ?” “Vậy thì không sinh nữa” “Nhưng chú sẽ không được làm bố nữa” Không được thì không được, anh nuôi một con nhóc phiền phức hay chọc phiền phức như cô cũng không chán. “Vậy thì không làm” “Không có tiếc nuối sao?” “Lấy ở đâu ra nhiều suy nghĩ như vậy?”